Họ đặt chân vào khách sạn, đi thẳng lên phòng của mình. Phòng của họ tất nhiên phải cao cấp và sang trọng rồi.
Hai vợ chồng nhà kia ắc hẳn sẽ cùng phòng, Riêng Mạc Phong và Tiểu Khuê riêng phòng.Điều đó cũng làm cho Mạc Phong không thích. Đành chịu thôi!
_---
Tối 7h
Gió se se thổi lạnh, những làn sương phủ thay tuyết, lạnh đến run người. Nhưng họ vẫn vui vẻ mà đi chơi. Vì chỉ ở đây hai ngày một đêm thôi.
Bạch Hy Tranh, Mục Lạc Anh, Tiểu Khuê đi vào trung tâm thương mại.
Còn ba người kia tất nhiên là phải đi theo, phòng nam nhân nào lại gần bảo bối của mình.
Cô nhân viên tiếp thị cung kính cúi chào, họ chỉ gật đầy rồi bước vào trong.
"Khuê, Lạc Anh, hai cậu thấy cái váy này thế nào"_Bạch Hy Tranh đưa cái váy cúp ngực ngắn tới đùi, màu hồng nhạt, trong rất quyến rũ.
"Rất hợp với cậu"_hau người đồng thanh trả
Ba người đàn ông kia không hiểu về trang phục của nữ nhân, nên đành ngồi ở ghế chờ uống nước.
Mục Lạc Anh lựa một hồi, chẳng thấy cái nào vừa ý, sinh ra chán quyết định đi lại nơi bán trang sức, trước khi đi không quên nói:"Mình đi xem khu khác ".
Chưa kịp để hai người trả lời thỳ cô đã đi mất.
Trang sức ở đây rất tinh xảo và đẹp. Nhìn vào đã khiến cô vừa mắt. Và vô tính cô nhắm trúng chiếc nhẫn hình hoa hồng đỏ. Hoa không lớn, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác vui tươi. Cô nhớ không lằm, ý nghĩa của loài hoa này là "tình yêu bất diệt". Cô cũng ước mong, tình yêu của cô và anh mãi mãi không phai nhạt.
Mục Lạc Anh nhìn cô nhân viên bán hàng:"Tôi mua chiếc nhẫn này".
"Chị thật có mắt nhìn, chiếc nhẫn vừa mới nhập về,chỉ có một chiếc duy nhất trên thế giới"_cô nhân viên vui vẻ nói.
"Anh yêu, mua cho em chiếc nhẫn đó đi"_giọng nói nũng nịu mà vô cùng lẳng lơ của một người đàn bà vang lên. Đưa cặp gò bồng của mình vào tay người đàn ông. Theo cô thấy, ông ta chắc khoảng 50 mấy tuổi, vậy mà cô gái nhìn khoảng 22 tuổi này lại gọi là anh yêu. Nghe mà thấy ớn.Còn người đàn ông thỳ không cần nói cũng biết đang mê mẫn cỡ nào với hành động này, hai mắt cô di chuyện vào bàn tay phía sau của ông ta, đang xoa xoa cái mông của cô gái này.
Không muốn nhìn thấy một màn dâm đãng này nữa, cô định quay gót bỏ đi, nhưng không quên bảo cô nhân viên lấy chiếc nhẫn. Sạ khi nhận được đồ vật của mình, cô đi thật nhanh kẽo buồn nôn.
Cô gái nhìn theo bóng lưng cô, khuất dần, hai tay nắm chặt lại. Dám cướp đồ của tôi, cô không yên với Mỹ Lệ tôi đâu?.
Mua xong tất, sáu người trở về khách sạn. Hôm nay thật mệt. Buổi sáng ngày mai họ sẽ đến nơi nổi tiếng ở đây.
Cũng may, buổi tối ai cũng yên giấc ngủ, không bị làm phiền.
Tối đó, cô mơ thấy, anh cùng một người phụ nữ khác ở bên nhau, ân ân ái ái, cô ta còn nhìn cô cười thách thức. Còn anh thỳ không màng đến cô ở đó vẫn vui vẻ bên cô ta.
Bừng tỉnh dậy, mồ hôi nhễ nhãi:"Giấc mơ thật kì lạ! ".
- --------