Họ là “tân nhân loại”, ràng buộc luân lý đạo đức của nhân loại không phù hợp với họ, thứ như pháp luật với họ mà nói chỉ là trò đùa —— một bầy kiến làm thế nào bắt một con voi tuân theo quy tắc sống của mình? Cách họ tuân theo rất đơn giản —— cá lớn nuốt cá bé, họ chỉ kính sợ kẻ mạnh hơn mình, cảm giác nhạy bén giúp họ dễ dàng nhận ra thực lực đối phương, cho nên họ sẽ rất sáng suốt lựa chọn khuất phục kẻ mạnh, bảo vệ bản thân —— có lẽ một ngày nào đó sẽ có thể lật đổ đối phương. Lão già kia nói không sai, tiến hóa vốn chính là quá trình cá lớn nuốt cá bé! Đây là một phần của tiến hóa, đây là trật tự của bọn họ, quay lại trạng thái nguyên sơ, trở về kiểu cá lớn nuốt cá bé ban đầu.
Mới vừa rồi, Gluttony và Lust hai người đánh nhau một trận, vì thứ tự “ăn trước hay ôm trước” nào đó, kết quả cuối cùng là: Gluttony trở về gãy tay trái, mà Lust đứt mất nửa thân mình. Đối với “trò quậy phá” của hai “em trai”, Sloth chỉ biếng nhác nâng nửa cái mí mắt lên, cho ra kết luận công bằng: trên một ngàn người vũ trang đầy đủ, Gluttony không qua được Lust dưới một ngàn người, chính là kết quả hiện tại.
Năng lực của Lust là dựa vào sinh vật khác, hậu quả của việc chỉ dẫn theo có mấy con mèo con chính là bị Gluttony cạp mất nửa người —— từ eo trở xuống bị đống răng cứng vô địch của Gluttony cắn đứt ngay ngắn, nếu không phải là tân nhân loại có sức sống ngoan cường, e rằng đã tử vong ngay lúc bị đứt eo. Lust chỉ có thể đau lòng muốn chết bị Sloth xách về, sau đó u oán chờ khôi phục ở khu trung viện nghiên cứu trung tâm, còn phải càng u oán hơn nhìn hai kẻ kia đi hưởng thụ father.
Ủ rũ chờ đợi mấy ngày —— Lust không phải Sloth, không có năng lực tái sinh biến thái như Sloth. Đệ nhất sinh ra từ phụ mẫu thể, là tân nhân loại hoàn mỹ nhất, bất luận là từ mức độ hoạt tính tế bào hay năng lực khống chế Vùng cấm Thượng Đế. Sloth thậm chí có thể khống chế tỷ lệ giải tỏa khu vực não, chuyện thanh niên tóc đen mắt đỏ thích làm nhất chính là ngồi trên ngai vàng, một tay chống cằm thong dong ngủ —— nếu ôm cả phụ thân luôn thì càng tốt. Khi đó, Sloth sẽ duy trì trạng thái “ngủ giả” ban đầu, đó là trạng thái “sống mãi” lý tưởng nhất, năng lượng mà tế bào tiêu hao chạy thành một vòng tuần hoàn hoàn mỹ. Gluttony cùng Lust do con người bình thường thai nghén, lúc sinh ra cũng đã xác lập mức độ khai phá khu vực não, không thể sửa đổi. Não bộ có tỷ lệ giải tỏa cao có nghĩa là họ là tân nhân loại cao cấp hơn nhân loại, họ có cơ thể và năng lực hùng mạnh, nhưng đây đồng thời cũng là một nỗi bi ai, Gluttony vĩnh viễn không thể “ăn no”, Lust không thể khống chế bản thân không chạy theo khoái cảm.
Đệ nhất là kiệt tác tối cao của “Kế hoạch phụ thể”, Lust và Gluttony theo bản năng biết không nên trêu chọc Sloth. Đối với Gluttony, Lust tốt xấu gì cũng có thể không phục chạy tới đánh một trận, dù thua cũng chỉ là an phận một thời gian, không chừng ngày nào đó tự nhiên sẽ lật ngược được tình thế. Nhưng đối với Sloth, Lust không có ý nghĩ nào cả, giác quan thứ sáu và bản năng cảm nhận nguy cơ mạnh mẽ nhắc nhở y chỉ có thể phục tùng, không được làm trái. Giống như mèo Ba Tư và mèo Myanmar đánh nhau, trong lòng biết rõ thực lực hai bên bất phân thắng bại, nhưng gặp trúng một con sư tử thì cái gì cũng khỏi cần phải nói.
Đây là trật tự giữa bọn họ, quy luật tạo thành từ thực lực.
Lust không có tốc độ tái sinh như Sloth, cho nên y chỉ có thể ngoan ngoãn ở vài ngày trong viện nghiên cứu trung tâm. Nhìn nửa người dưới từng ngày tái sinh khôi phục, Lust nhàm chán ai oán tính xem mình hôm nay lại mọc ra mấy tấc —— được rồi, y rất bực bội trống rỗng, vì y đã nghiêm túc “ăn chay” một trận —— không có nửa người dưới, y muốn làm gì cũng vô phương.
Cho nên tới hôm nay, Lust khôi phục hoàn toàn, tâm tình vô cùng vui vẻ. Y đã chờ quá lâu, y muốn father đến sắp phát điên lên rồi. Sau đó, Lust thấy cửa mở ra, Sloth xách Gluttony bất mãn đi đến.
Lust đột ngột có dự cảm không lành.
“… Sao thế?”
Sloth lười biếng liếc Lust, ném Gluttony xách trong tay qua một bên. Cậu bé tóc tím mắt vàng kim cúi đầu rất tội nghiệp, ôm chặt thỏ tím trong tay, uất ức khóc hu hu. “… Nah nah, Gluttony không phải cố ý, Gluttony chỉ là nhịn không được thôi huh Daddy quá mê người…”
Sloth tìm một băng ghế ngồi xuống, biếng nhác dựa vào lưng ghế, đôi mắt khép hờ có vẻ đang nhìn TV hình chiếu, không biết có nghe lời Gluttony vào tai hay không.
«… Trọng tâm của buổi bán đấu giá lần này là viên tinh nguyên thể 96 carat do gia tộc Lanna cung cấp! Đây là viên tinh nguyên thể lớn nhất từng xuất hiện trên chương trình bán đấu giá liên hành tinh, mức độ quý giá cũng tương đương báu vật gia truyền cỡ nhỏ, gia tộc Lanna lại có thể dứt khoát lấy ra bán đấu giá như vậy. Hiệp hội liên hành tinh hết sức coi trọng buổi đấu giá lần này, sau nhiều quyết định hiệp thương cùng tiến hành giao tiếp đa phương diện, địa điểm bán đấu giá dự kiến là: sao Clem, sao Miệng Mèo, sao Norton, sao Phong Vân… »
Lust ngó Sloth đang nghiêm túc xem, nhỏ tiếng hỏi Gluttony.
“Ngươi đã làm gì?”
“Gluttony gặm daddy.” Gluttony nhỏ giọng trả lời, chớp chớp mắt rất vô tội.
“………” Lust rất rõ ràng cái gọi là “gặm” của cậu bé Gothic ướt mắt oan ức như một đứa trẻ bị hiểu lầm đối diện kia rốt cuộc thật đến bao nhiêu.
“Chỉ gặm có mấy cái thôi huh ” Gluttony cúi đầu, ôm con thỏ ấm ức cọ cọ. “Daddy thật sự quá ngon, Gluttony đã rất cố gắng không ăn hết luôn daddy huh ”
“… Father hiện tại thế nào?”
Gluttony cẩn trọng ngó Sloth, miệng dẹp thành một độ cong ấm ức. “Sloth nói tạm thời không được động vào daddy nữa!”
“……….”
Thế nên y mới không muốn xếp sau Gluttony, Lust rất ai oán. Tên Gluttony kia lúc nào cũng không biết nặng nhẹ, kết quả dục cầu bất mãn vẫn chỉ là mình.
Lust tâm tình vô cùng tồi tệ, thời điểm hưởng dụng father bị dời ra vô thời hạn. Sloth nói rõ, trước khi phụ thân thả lỏng một chút, không được đụng tới phụ thân nữa. Thanh niên tóc bạc đồng tử băng lạnh mặt đi tứ tung trong khu số một.
“Asmodeus…”
Quay người lại, một thân thể mềm mại bổ nhào vào ngực. Nữ hoàng đẫm máu người ngoài nghe tiếng đã sợ vỡ mật kia —— Lily lúc này tựa như một thiếu nữ thuần khiết trong tình ái, lẳng lặng ôm lấy người yêu của mình, gương mặt nhỏ xinh có vẻ vô cùng hạnh phúc.
“Ta rất nhớ chàng!”
Lust kéo môi lên. “Tôi cũng nhớ nàng, nữ hoàng điện hạ của tôi!”
“Asmodeus…” Thiếu nữ đầm đỏ —— từ sau thời điểm đó, thiếu nữ chỉ mặc đồ đỏ, càng tô đậm danh hiệu đẫm máu kia —— nàng ngẩng đầu trong ngực Lust, nghiêm túc đánh giá gương mặt Lust. “Chàng không vui?”
Lust không nói gì, chỉ giữ nguyên nụ cười.
Lily nghĩ nghĩ, sau đó cười khúc khích. “Asmodeus, chúng ta mở tiệc đi, tiệc có thể giúp chúng ta quên hết những chuyện không tốt. Chàng sẽ vui lên, Asmodeus!”
Tiệc?
Lust nghĩ nghĩ, vẻ mặt cũng vui lên.
“Được, chúng ta mở tiệc đi, tôi muốn mời một người…”