• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sương mù sáng sớm còn chưa tán đi, trên đá phiến phủ kín sương mai lành lạnh, bên ngoài âm u một mảnh, mà bóng tối bên trong giáo đường thì bị hàng hàng lớp lớp nến cháy nhuộm ra một mảnh sáng mờ mịt. Đàn đại phong cầm xưa cổ trầm trầm đệm lên trong góc, nặng đến độ mỗi nốt nhạc đều đập vào chỗ mềm yếu nhất đáy lòng, thân thể to cao cúi mình trước thập tự giá, bày ra tư thái cầu nguyện thành kính nhất.

Cộp, cộp, cộp ——

Tiếng bước chân cuối cùng dừng lại phía sau người nọ, thân thể to cao của người đang cầu nguyện vẫn không nhúc nhích, dường như hoàn toàn không nghe thấy phía sau đã có một người xuất hiện, vẫn cứ cúi mình quỳ dưới đất, thấp giọng thầm thì những câu không rõ.

“Nel nome del Padre e del Figlio e dello Spirito Santo, Amen!” (Nhân danh Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh, Amen!)

Kẻ phía sau người cầu nguyện rất có kiên nhẫn, đợi đến khi đối phương cầu nguyện xong, mới nhẹ giọng kêu lên. “Baal!”

Người cầu nguyện được gọi là Baal rốt cuộc đứng dậy, nháy mắt đó như một ngọn núi đứng lên, thân thể gã vô cùng to cao và vạm vỡ, cái bóng trực tiếp phủ kín người phía sau. Baal nghiêng người một chút, lộ ra gương mặt cương nghị, mặt gã giống như được điêu khắc từ đá cứng nhất, râu quai nón thêm một phần tang thương cho gương mặt quá mức kiên cường. Bất luận là thân hình vạm vỡ hay gương mặt hung hãn của Baal, đều đối lập nghiêm trọng với trang phục linh mục mà gã đang mặc, hiện rõ một cảm giác không phù hợp dị thường.

“Bạn tôi, Agares!”

Dù đã cố ý đè thấp, nhưng tiếng nói của Baal vẫn như sấm vang, gây nên tiếng vọng nặng nề trong giáo đường u ám. Không còn cái bóng to đen kia che lấp, người phía sau Baal liền lộ ra trong ánh sáng nhạt nhòa. Đó là một thanh niên tóc đỏ tay cầm bình rượu, da màu đồng cổ, mặt mũi mang nét dã tính, rõ ràng tướng mạo cứng cỏi như vậy, nhưng giữa hai mắt lại luôn lơ đãng lộ ra một vẻ quyến rũ triền miên.

“Vẫn cứ như vậy!” Agares cười. “Anh luôn lãng phí thời gian của mình, rõ ràng sớm đã biết cái gọi là thần không hề tồn tại —— Anh không cần giải thích, anh, tôi, và mọi người sớm đã nhận rõ sự thật và hiện thực ở thời khắc đó!”

Thời khắc bị mang vào phòng thí nghiệm, thời khắc bị tiêm vào virus, thời khắc bị khống chế, thời khắc vẫy vùng sống sót… Có vô số khoảnh khắc làm cho bọn họ thấy rõ, thế giới tàn khốc này vốn không có thần.

Baal trầm lặng, không biết là ngầm thừa nhận, hay đang phản đối không lời.

“Lão khốn Selim kia sẽ phát điên, lão đã nói rõ, anh là tác phẩm hoàn mỹ nhất của lão, hết lần này đến lần khác nhấn mạnh chuyện tiến hóa với anh, mà anh lại chui rúc ở đây lãng phí thời giờ, phản kháng trầm lặng thế này tôi thích!” Agares cười vô lại, mở bình rượu ra uống một ngụm. “Nhưng anh cũng phải coi chừng, coi chừng không biết ở đâu nhảy ra một Level A đá anh khỏi vị trí ma thần đệ nhất, phải biết hiện tại toàn bộ thế giới đều trở thành “đồng loại” của chúng ta…”

Thanh niên đang cười, lại không biết tại sao có vẻ có chút bi ai.

Cấu trúc của bảy mươi hai ma thần rất đơn giản, họ lãnh đạo quân đoàn từ Level E đến B, sắp xếp từ cao đến thấp theo thực lực mạnh yếu. Người bị nhiễm chỉ cần tiến hóa đến Level A, rồi xử lý một ma thần trong đó, là có thể thay thế vị trí người đó trở thành ma thần mới. Điều kiện tiên quyết của tất cả những thứ này là, tất cả ma thần phải chấp nhận để Selim và Lanna khống chế, Level A không nghe lời, nhẹ thì nhốt lại để nghiên cứu, nặng thì… trở thành đồ ăn.

“Tất cả những thứ này sắp phải kết thúc!”

Giọng nói của Baal nặng nề như sấm rền, Agares chằm chằm nhìn mặt Baal, sắc mặt biến đổi.

“Anh… khẳng định?” Vẻ mặt Agares cực kỳ phức tạp, cảm thấy vui mừng lẫn sợ hãi nói không nên lời. “Tôi không tin bọn họ!”

Giọng nói thanh niên có chút phát run. “Tôi không tin họ lại mạnh đến vậy, mạnh đến mức có thể cứu giúp chúng ta, anh xem, chỉ bằng ba mươi bốn ma thần hiện tại là có thể vây họ ở một hành tinh bỏ phế. Nếu đúng như anh nói, ba mươi bốn ma thần kia tuyệt đối không thể là vấn đề, bọn họ thua kém cả anh, đừng nói chi hiện tại cả loài người hầu như đều bị nhiễm, ai cũng không thể nói được, một lượng người khổng lồ như vậy rốt cuộc sẽ sinh ra bao nhiêu Level A, thậm chí là Level A mạnh hơn cả anh. Dưới sự khống chế của thứ kia, những Level A đó sẽ đứng hết về phía Selim!” Agares kịch liệt chỉ rõ. “Quan trọng nhất chính là, tôi không tin bọn họ sẽ cứu giúp chúng ta!”

“Họ rất mạnh!” Baal thở dài trầm thấp. “Còn mạnh hơn trong tưởng tượng của tôi và cậu.”

Càng đến gần cấp độ đó, càng có thể cảm nhận được sức mạnh bao hàm trong cấp độ đó, cũng như người đứng trên mặt đất sẽ mãi mãi không thể cảm thấy được mức nhiệt lượng mà mặt trời thật sự phát ra như người đứng ở kế bên mặt trời.

“Tôi không biết, Baal, tôi chỉ biết nếu thất bại, anh sẽ có kết cục thế nào!”

“Hãy tin tôi, Agares!”

Baal liếc gương mặt có chút tái nhợt của Agares, sau đó chuyển động thân thể to lớn, dùng một nhịp bước quỷ dị nhẹ nhàng lướt qua Agares, đi ra phía ngoài.

“Chúng ta xuất phát, đi gặp bọn họ!”

Sương mù màu xám đã tán đi, ngày mới vừa hừng sáng.

[From-Alice’s-Land]

Giày cao gót lanh lảnh bước từng vòng xuống phía dưới, cho đến khi đi tới ngục giam tầng dưới chót.

Người phụ nữ đến bên lan can nhà ngục, ngồi xổm xuống cười vô cùng tươi sáng với tóc bạc bên kia lan can.

“Hửm? Còn sống sao?”

“… Như ngươi thấy, không chết được đâu!”

Tóc bạc động đậy, sau đó truyền đến âm thanh lười biếng của Lust.

“Thật sự là thê thảm không nỡ nhìn!” Người phụ nữ dùng ánh mắt gần như sung sướng quan sát Lust, đối tượng bị quan sát lúc này chỉ còn lại một cái đầu, một khúc cổ, một bên bả vai, nửa ***g ngực cộng thêm một cánh tay là còn dính liền, những bộ phận khác nát vụn đứt lìa một bên. “Cần ta giúp không? Ghép ngươi lại?”

“Cái tốt nhất ngươi có thể giúp cho ta, chính là lập tức đổi khuôn mặt đó của ngươi ngay!” Lust dùng cánh tay duy nhất còn lại của mình vén tóc bạc lên, lộ ra mắt xếch hẹp dài, liếc xéo người phụ nữ. “Envy!”

“Không thích khuôn mặt này sao?” Người phụ nữ mỉm cười nói, xoa xoa mặt, lúc để tay xuống đã là một khuôn mặt khác. “Ta có thể vào đến đây, chính là nhờ khuôn mặt này đấy!”

“Ngươi đến đây, bọn Sloth đâu?”

Envy nhún vai. “Sloth cắm rễ ở một hành tinh bỏ hoang, chỗ đó chỉ có một đám ma thần đang la ó kêu gào, thật không thú vị, cho nên ta lén chạy đi, đến chơi trốn tìm với papa.” Thiếu niên tóc xám cười ngây thơ trong sáng. “Papa trốn thật là kỹ. Thật đúng là làm bậy mà, ta bây giờ lại “không thấy” papa, cho nên ta tới tìm ngươi trước!”

“… Có chút kỳ quái đấy!”

“Ngươi cũng phát hiện à!”

“Hắn có nói gì không?”

Envy lộ ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ đáng yêu.

“Sloth nói, đây là một cuộc chiến!”

Lust nheo mắt lại, sau đó cười hồn xiêu phách lạc.

[Father-Đồi]

Hành tinh bỏ hoang này là một mảnh đất hoang vu, ngay cả tầng khí quyển cũng quá mức loãng, đứng trên hành tinh đó có thể trực tiếp nhìn thấy vũ trụ vô tận bao la. Thanh niên tóc đen mắt đỏ ngồi trên một tảng đá lớn, lấy tay chống cằm, khép hờ hai mắt, tựa như không trông thấy tầng tầng lớp lớp sinh vật và máy móc đang bao vây mình, chỉ đơn thuần là đang suy nghĩ, lại có lẽ là đang, chờ đợi một thứ gì đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK