Vì để an toàn cũng như học hỏi kinh nghiệm nên nhóm Trần Phong đã theo khá sát nhóm người kia. Bọn hắn cũng phát hiện ra nhóm Trần Phong nên lộ vẻ cảnh giác, đội hình sắp xếp lại.
"Phía trước là khu I ngoại ô của Ma Thành, mọi người chú ý một chút."
Ánh Nguyệt mở bản đồ ra, chỉ thấy trên đó có một chấm đỏ là vị trí bọn hắn, mà phía trước là một dãy kiến trúc, là nhà cửa của người dân năm đó.
"Khu vực này có lẽ sẽ có không ít Ma Hồn Quỷ quái, nói không chừng có cả Thi Yêu!"
Trần Phong lúc này cũng vận chuyển Cương khí Linh lực trong cơ thể, ánh mắt nhìn gắt gao về phía trước. Mà tổ đội kia cũng cực kì thận trọng, ba người da đen đứng đầu đội hình, ba tên hiệp sĩ cầm kiếm đứng sau, ba Ma pháp sư đứng giữa, cuối cùng là hai tên Linh giả đoạn hậu.
Gruuuuuuuu
Một tiếng kêu quái dị vang lên, tiếp theo là hàng chục, hàng trăm tiếng kêu như vậy xuất hiện, nghe mà rợn người!
"Là Ma cẩu!"
Ngọc Linh quát lên một tiếng, Kiếm tơ trong lòng bàn tay bắn ra hóa thành một tòa kiếm trận bao phủ mọi người, mà lúc này ba Ma pháp sư cũng ra tay, liên tục niệm đủ loại phép, từ phòng ngự, hỗ trợ, tăng cường,....
Rầm rầm
Từ trong những căn nhà kia vang lên tiếng đổ vỡ, sau đó từng đám từng đám Ma cẩu xuất hiện. Chúng mỗi con chỉ to hơn chó thường một chút, tuy nhiên toàn thân tràn đầy lông nhọn, Ma khí um tùm. Trên đỉnh đầu ngưng tụ ra một cái sừng dài, hàm răng tua tủa, xé nát cả miệng của bọn nó ra, khiến nước dãi liên tục chảy xuống đất.
"Đến rồi!"
Trần Phong tiến về phía trước mấy bước, năm ngón tay co lại rồi búng ra, hóa thành Kim Linh Kiếm Vũ trận. Tòa Kiếm trận này ngưng tụ Kiếm quang Kiếm khí trên trời cao, lúc địch tấn công thì vô số Kiếm khi sẽ rơi xuống tựa như mưa, ầm ầm không dứt.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Mười mấy Ma cẩu vừa nhập trận liền bị Kiếm khí cắt nát, hóa thành Ma khí phiêu du trong không trung. Lúc này Phạm Việt lập tức lao lên, băng qua Kiếm trận, xông thẳng về đám Ma Cẩu. Kiếm thế hắn cực kì tinh diệu, phối hợp với tu vi Khai Huyệt đỉnh cao khiến mỗi chiêu đều có thể chém chết ba bốn con Ma cẩu.
Lê Bá Long cũng không chút chậm trễ, toàn thân cơ bắp chạy dọc ngang, đeo lên một đôi bao tay, tung hoành ngang dọc, không ngờ cũng đánh ra Quyền Thế!
"Hai tên này sao đột nhiên mạnh lên nhiều vậy?"
Trần Phong thầm nghĩ, một ngón tay chỉ ra chém giết một đầu Ma cẩu định cắn trộm, một ngón khác lại ngưng tụ Lôi Quang, hóa ra một viên Lôi cầu giật chết một đám Ma cẩu khác.
Ầm!
Đột nhiên Kiếm trận lung lay dữ dội, chỉ thấy một đầu Ma Cẩu khổng lồ, thân thể to như một con bò mộng, từng thớ cơ hiện ra rõ mồn một.
"Muốn phá Kiếm trận của ta? Ngọc Linh!"
"Có!"
Thiếu nữ nhẹ nhàng bay lên, Kiếm tơ bay múa, xoẹt xoẹt xoẹt mấy tiếng thì thân thể Ma cẩu kia đã bị cắt thành mấy chục khối, rơi đầy đất!
"Chuyển Linh Binh của Bà Nội có khác, dùng thật thích!"
Ngọc Linh đem Kiếm tơ thu lại, cảm thấy vui vẻ không thôi.
"Thánh Quang!"
Hà My từ nãy đến giờ cũng đã niệm phép xong, theo đó một vòng tròn sáng rực ngưng tụ trước mặt cô bé, rồi hàng trăm hàng ngàn mũi Quang tiễn từ trong đó bắn ra, đi đến đâu Ma Khí bị tiêu hủy đến đó, mà Ma cẩu cũng không tránh khỏi cái chết, từng con một bị bắn thủng thân thể.
"Trần Phong, phía sau!"
Nghe tiếng kêu hoảng hốt của Ánh Nguyệt thì Trần Phong mới chú ý, lúc này bốn con Ma Cẩu trung cấp đã xuất hiện, mỗi con thậm chí còn lớn hơn con lúc này không ít. Chúng hướng thẳng về phía Hà My, trong con mắt lộ ra vẻ thèm khát vô cùng.
"Đổi đội hình!"
Trần Phong quát lớn, lập tức lao về phía sau đội hình để nghênh chiến ba con Ma Cẩu. Mà nhóm Ma Pháp sư Hà My cũng rất nhanh lùi lại, còn Phạm Việt cùng Lê Bá Long cùng không ham chiến nữa mà vừa đánh vừa lui, cố không để cho đám Ma Cẩu tiến sâu vào.
"Tinh thần lực hóa kiếm!"
Linh Nhi điểm nhẹ vào mi tâm, theo đó từng cỗ từng cỗ Tinh thần lực trào ra, rất nhanh ngưng tụ thành từng mũi kiếm, đâm về phía một con Ma Cẩu. Nó lập tức kêu thảm, suýt nữa bị trùng kích đến tiêu tán!
Ngọc Linh thì bắn ra Kiếm tơ, phối hợp cùng Ánh Nguyệt chém giết Ma Cẩu còn lại.
Trần Phong lúc này ngưng tụ ra Kim Long, Long trảo chống đỡ hai con Ma Cẩu còn lại, trong tay búng ra Kiếm khí, đem từng con từng con gọt xuống, cố gắng chém giết chúng nhanh nhất có thể.
"Phía bên trái có hai con nữa!"
"Bên phải cũng có!"
Trần Phong trên trán đổ mồ hôi mịn, hét lên một tiếng Kim Long đỉnh nện xuống đánh một con vỡ nát, ba cái Long trảo chộp đến con còn lại, xé nó làm đôi!
"Cẩn thận!"
Hắn vừa mới xử lí xong thì một bộ móng vuốt từ đâu bay vọt tới, đánh thẳng vào vùng lưng của hắn. Cương khí rất nhanh liền bị nghiền nát, tuy nhiên bên trong Trần Phong mặc là Long Lân giáp đã qua cải tiến, bởi vậy cũng chỉ bị thương nhẹ mà thôi.
"Nếu chúng mày còn sống ta sẽ làm một nồi thịt chó siêu khổng lồ!"
Trần Phong thở hồng hộc, trong tay ngưng tụ Linh Quang Kim Tiễn, một mũi bắn ra xuyên thủng đầu lâu Ma Cẩu này, thông từ trước đến sau.
"Không dùng tuyệt chiêu thì không xong! Đông Sơn Thần Trống!"
Trần Phong dùng toàn bộ Linh lực ngưng tụ ra một mặt trống, rồi gõ mạnh lên đó!
Tùng!
Lúc này bất kể là ai đi nữa, chỉ cần ở trong bán kính một cây số đều cảm thấy trái tim bản thân đập mạnh, huyết mạch chạy dọc ngang, ý chí bừng bừng!
Oành!
Từng đám Ma Cẩu xung quanh bị một tiếng trống này đánh tan tành, hóa ra từng đám khí đen. Dù là Ma Cẩu trung cấp cũng không chịu nổi, đầu lâu vỡ tung ra, ngã gục trên mặt đất.
"Bá đạo!"
Trần Phong thở ra một hơi, tản đi Đông Sơn Thần Trống Linh thuật, cảm thấy cơ thể hư nhược không thôi. Hiển nhiên một chiêu này đã rút đi bảy tám phần năng lượng trong cơ thể hắn. Nhưng phải nói là cái gì cũng có giá của nó, một chiêu kia thật sự khủng bố, chỉ sợ Ma Hồn ngang với Chuyển Linh Cửu Chuyển cũng sẽ bị đánh chết!
"Trần Phong, vừa rồi là cái gì?"
Lê Bá Long vuốt mồ hôi trên trán, vừa nuốt nước bọt vừa nói.
"Linh thuật ta trong lúc vô tình ngộ ra mà thôi. Giờ thì đi dọn dẹp chiến trường đi ha."
Trần Phong cố gắng đứng dậy, đi một vòng xung quanh. Từng ấy Ma Cẩu chết đi đã ngưng tụ thành không ít Hồn Ngọc, nếu đem bán cũng là một khoản tài phú không nhỏ.
Còn lúc này nhóm người kia đã chết lặng. Bọn hắn thấy nhóm Trần Phong cảnh giới còn thấp, không tránh khỏi có ý khinh thường. Nhưng khi thấy cách bọn hắn chiến đấu thì họ đã hoàn toàn bỏ đi cái suy nghĩ này.
"Thiếu niên, chúng ta có thể nói chuyện hay không?"
Một trong hai vị Chuyển Linh cảnh kia tiến tới, cười nói:
"Ta tên là Phùng Lập, đệ tử Lâm Hà tông. Không biết mọi người là ai, đến từ đâu?"
Trần Phong thấy bọn hắn cũng không có địch ý, bèn cười đáp:
"Thanh Long Giang tông, Trần Phong. Họ là đồng bạn của ta."
"Hóa ra là đệ tử Thanh Long Giang tông, bảo sao."
Phùng Lập gật gù, rồi chỉ về phía sau:
"Những người kia là một số người ta gặp được, bởi vậy kết đội mà đi. Có mấy người cũng không phải là người Nam Việt quốc ta, chắc cậu cũng nhìn ra. Bọn ta thấy nhóm cậu rất mạnh mẽ, bởi vậy muốn kết thành đồng minh, tiến vào thị trấn này, biết đâu kiếm được cái gì đó?"
Trần Phong không lập tức đáp ứng mà chỉ đáp:
"Việc này cần phải bàn bạc một chút. Anh đợi chút nhé."
Nói rồi hắn quay trở về, bắt đầu kể lại những gì tên kia nói.
"Lâm Hà Tông, hình như là một trong bốn cái thế lực quanh đây?"
"Đúng vậy." Hà My đáp, lấy ra thẻ bài rồi hóa ra hình chiếu bản đồ, chỉ về một phía:
"Đó là một Dung Linh cảnh thế lực."
"Tên kia trông hơn hai mươi cũng là Chuyển Linh Ngũ Chuyển, chắc là nhân vật thiên tài trong Lâm Hà Tông. Có lẽ sẽ tin được hắn."
Đỗ Tuyết Lan lên tiếng, mà Trần Phong thì cười trừ, đáp:
"Không tin được. Nhưng chúng ta vẫn phải kết minh. Phía trước có lẽ còn có Yêu Ma mạnh hơn, có bọn hắn sẽ đỡ hơn rất nhiều."
"Hợp lí. Vẫn phải kết minh, tuy nhiên luôn phải cẩn thận. Hà My, Tuyết Lan, Linh Nhi, Nguyễn Đào, bốn người nên đi xa bọn hắn một chút, tránh bị đánh lén. Còn cả Trần Phong nữa, bọn hắn biết cậu là chủ lực của nhóm, nếu có ý xấu chắc chắn sẽ xử lí cậu đầu tiên! Hiểu chưa?"
Trần Phong hiển nhiên biết rõ điều này, bèn gật đầu. Sau đó hắn đứng dậy, dẫn mọi người về phía nhóm Phùng Lập, bắt đầu kết minh.
Hai nhóm người trên cơ bản cũng đã biết được nhau. Về nhóm Phùng Lập, ngoài hắn ra thì tên Chuyển Linh cảnh còn lại cũng là người Lâm Hà Tông, tên là Khánh Cường, tu vi Chuyển Linh Ngũ Chuyển. Còn lại mấy tên Hiệp sĩ da trắng kia đều đến từ Tây Phương Ma Pháp đại lục, sang đây để phiêu lưu, thực lực phỏng chừng Chuyển Linh bát chuyển, cửu chuyển. Còn hai tên da đen kia mới đáng sợ, theo như Phùng Lập miêu tả thì bọn hắn cực kì khủng bố, Chuyển Linh Cửu Chuyển cũng khó lòng xử lí!
"Tuy chúng ta cùng là một đội, nhưng hãy cẩn thận mấy tên kia. Dù sao chúng cũng là người của đại lục khác, chủng tộc khác."
Nghe Phùng Lập thì thầm với mình như vậy thì Trần Phong cũng ngạc nhiên, nhíu chặt mày, đột nhiên cười nói:
"Ta hiểu mà."
Cùng lúc đó Tinh thần lực hắn nhẹ nhàng rung động, truyền tin cho mọi người.
Hai nhóm tổng cộng hai mươi người bắt đầu xuất phát, tiến vào thị trấn nọ. Nơi đây trước đây có lẽ cũng có đến mấy ngàn người sinh sống, hơn nữa có lẽ có rất nhiều võ giả. Bởi rất dễ dàng phát hiện các kiến trúc kiểu võ trường võ quán, học viện,.....
Nhưng tất cả đã là quá khứ, vị cường giả kia quá ác độc, một chiêu đem sinh linh xung quanh đây đều giết sạch sành sanh, ma khí ô nhiễm không gian, khiến nơi đây thành chỗ vui chơi của Yêu Ma Quỷ Quái.
Hết chương 255