Mục lục
Cưỡng Hôn Vợ Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

45257.Lăng Tuyết rất rõ tính khí của Bắc Minh Phong, cô nhìn được ra Bắc Minh Phong đã tức giận rồi.

Cô run tay, đưa điện thoại cho Bắc Minh Phong.

“Mật mã?” Bắc Minh Phong cầm lấy điện thoại hỏi.

Lăng Tuyết nói ra mật mã điện thoại, sau lưng cô 1 tầng mồ hôi, căng thẳng nhìn động tác của người đàn ông.

Bắc Minh Phong mở điện thoại ra, tìm kiếm tin nhắn của Lăng Tuyết, “Ý Ý, Lăng Tuyết gửi tin nhắn lúc nào?”

“Con nghe thấy mẹ là buổi trưa lúc con đang ngủ trưa, nói tin nhắn thoại với điện thoại.” Bắc Minh Ý nói.

Khóe miệng Lăng Tuyết mất kiểm soát co rút vài cái, đứa trẻ này căn bản là 1 chút bệnh cũng không có!

Nó ngay cả tin nhắn thoại cũng biết.

Cô thật may xóa mọi bản ghi cuộc điện thoại giữa bản thân và người đó rồi.

“Anh Phong, anh xem trong tin nhắn của em, có bản ghi gửi tin nhắn thoại đi không? Em căn bản là không gửi đi. Là Thủy Tinh dậy Ý Ý nói như vậy, cô ta vẫn là đối với anh năm đó ly hôn cô ta, còn hận trong lòng, muốn phá hoại quan hệ giữa chúng ta!”

“Phong nhi, rốt cuộc có hay không?” Đào Dung hỏi.

Bắc Minh Phong lật hết lượt mọi tin nhắn cũng không phát hiện tin nhắn gửi lúc trưa của Lăng Tuyết, nhưng có 1 người bạn rất kỳ lạ, Lăng Tuyết chưa từng nói chuyện với người này, nhưng hình đại diện của người này lại được xếp trong mấy người bên trên trong danh sách tin nhắn.

Danh sách tin nhắn là theo thứ tự thời gian sắp xếp, nếu thật sự chưa từng nói chuyện, hình đại diện của người này sớm đã bị đẩy xuống phía sau cùng rồi, sẽ không chạy đến mấy người bên trên trong danh sách tin nhắn.

Tay anh ta nắm lấy điện thoại, “ Cô xóa bản ghi tin nhắn với người này rồi?”

Lăng Tuyết mất kiểm soát run rẩy, người này chính là người sắp đặt cô ở bên cạnh Bắc Minh Phong. Cũng là người cô vẫn luôn liên hệ.

“Không phải, người này, em không quen, anh ta không có chuyện gì liền gửi tin nhắn quấy nhiễu em. Em xóa anh ta rất nhiều lần, nhưng không biết anh ta làm sao lại vào được. Em xóa anh ta là bạn bè, nhưng anh ta vẫn là bạn bè em.” Cô lấy ra 1 lí do.

“Nếu đã như vậy, thì tôi bảo người chuyên nghiệp giúp cô xem xem đối phương là ai, thuận tiện hồi phục lại bản ghi tin nhắn của cô. Cô sẽ không có tin nhắn gì không dám cho tôi xem chứ?” Bắc Minh Phong lạnh lùng nói.

Tim Lăng Tuyết đập loạn mấy nhịp, “Đương nhiên, đương nhiên không có rồi! Anh xem tự nhiên!”

“Được, tôi tra xong sẽ trả lại cô.” Bắc Minh Phong lạnh băng bật ra mấy chữ.

“Phong nhi, con phải điều tra rõ ràng, không thể bởi vì 1 câu nói của người ngoài, hiểu lầm Lăng Tuyết, đừng quên Ý Ý là Lăng Tuyết sinh ra, không có người mẹ nào không yêu thương con mình!” Đào Dung kiên quyết không tin.

“Mẹ, sự việc con sẽ điều tra rõ ràng, sẽ không oan uổng bất kì ai.” Bắc Minh Phong nói.

“Con muốn ở cùng bảo bảo.” Tay nhỏ của Bắc Minh Ý kéo tay Thủy Tinh không buông.

“Không được, con là đứa trẻ của Bắc Minh gia chúng ta, sao có thể ở nhà George? Nghe lời, đi cùng bà nội!” Đào Dung nói.

“Tôi có thể chăm Ý Ý mấy ngày, đợi anh điều tra rõ ràng rồi đến đón Ý Ý.” Tay Thủy Tinh nắm chặt tay Bắc Minh Ý.

“Anh không đồng ý!” Âm thanh lạnh lùng của người đàn ông từ cửa lớn vọng vào, chứa đầy ý phẫn nộ.

Thủy Tinh nhìn George đang đi vào, tâm nặng trĩu, cô đồng ý với George, sẽ không gặp lại người nhà Bắc Minh nữa.

“George, là bởi vì Ý Ý bị Lăng Tuyết ngược đãi cho nên em muốn cho Ý Ý ở nhà chúng ta 1 thời gian.”

Khóe môi George thấm ý lạnh, “ Trong nhà của anh, tại sao lại xuất hiện người của Bắc Minh gia? Thủy Tinh, em đồng ý anh cái gì?

Cho dù Bắc Minh Ý bị ngược đãi chết, cũng chỉ là việc của Bắc Minh gia, có liên quan gì đến chúng ta? Bắc Minh Phong thiết kế đâm phế chân anh, em còn muốn cứu con trai anh ta? Em nghĩ cho kỹ, em rốt cuộc là vợ của ai?”

Anh ta thao thao hỏi Thủy Tinh.

“ George, tôi biết anh vẫn luôn hiểu lầm là tôi sai người đâm anh. Không cần biết anh tin hay không tin, đó đều không phải người tôi sai, còn có việc giữa đàn ông chúng ta, không nên kéo phụ nữ vào, anh đối với Thủy Tinh là thái độ gì?” Bắc Minh Phong chịu không nổi George lạnh lùng với Thủy Tinh.

Mặt George co rút mạnh, “Tôi muốn đối xử với vợ tôi như nào, có liên quan gì đến anh? Đem theo người phụ nữ và con trai của anh cút!”

“Tôi sẽ đưa bọn họ đi! Cảnh cáo anh, là đàn ông thì không nên làm khó phụ nữ!” Bắc Minh Phong bỏ lại 1 câu, ôm con trai mình lên, mang theo Lăng Tuyết và Đào Dung rời đi.

Thủy Tinh căng thẳng từ cửa sổ bằng kính hướng nhìn sân, nhìn Bắc Minh Phong đón đứa trẻ đi, cô chỉ sợ Bắc Minh Ý lại bị Lăng Tuyết ngược đãi.

Ánh mắt George đặt trên mặt Thủy Tinh, lo lắng trên khuôn mặt cô sâu sắc đâm vào tim anh ta đau đớn.

“Ha ha, thật tốt, em lo lắng con trai của Bắc Minh Phong, Bắc Minh Phong lo lắng cho em, Thủy Tinh, em có thể nói cho tôi, các người rốt cuộc là quan hệ gì không?” Anh ta phát hận hỏi.

Thủy Tinh vội vàng thu lại ánh mắt mình, “Không phải, George, anh đừng hiểu lầm, em chỉ là cảm thấy Bắc Minh Ý quá đáng thương, bé như vậy đã bị mẹ mình ngược đãi.”

“Nó đáng thương, chẳng lẽ tôi không đáng thương sao? Chân tôi rốt cuộc là ai đâm tàn phế?” George lạnh lùng hét lên.

“George, anh đừng tức giận nữa. Em biết Bắc Minh Phong nợ anh, chỉ là những việc này đều không liên quan tới Bắc Minh Ý.” Thủy Tinh giải thích.

“Cho nên tôi là đáng đời bị đâm? Đáng đời vợ tôi muốn nuôi con trai anh ta? Thủy Tinh, nói cho cùng, em căn bản không buông được anh ta!” George tức giận gào thét.

“Em không có! Anh ta năm đó đối với em như vậy, em sớm đã chết tâm với anh ta rồi! Anh đừng hiểu lầm.” Thủy Tinh nói.

Tay George nắm lấy cổ tay Thủy Tinh, lôi cô quỳ xuống dưới chân anh ta, anh ta ngồi trên xe lăn, người phụ nữ quỳ trước mặt anh ta, độ cao như này vừa đủ.

“Vậy thì chứng minh cho anh xem!”

Thủy Tinh bị hỏi ngây ngô, “ Chứng minh? Em chứng minh thế nào?”

Ngón tay George ấn lên môi người phụ nữ, “ Em và Bắc Minh Phong chưa làm như này qua sao? Các người cũng kết hôn 1 thời gian, con cái cũng từng có, em nên hiểu nên hầu hạ người đàn ông của mình như nào?” Ngón tay anh ta xoa môi người phụ nữ, môi Thủy Tinh rất đẹp.

Thủy Tinh cuối cùng cũng hiểu người đàn ông muốn cô làm gì rồi.

Tim cô ngạt thở, “ Em, em chưa làm qua.”

“Vậy vừa hay, ít nhất em có thứ là độc quyền sở hữu của tôi. Bây giờ bắt đầu.” George ra lệnh.

Sắc mặt Thủy Tinh trắng bệch, cô vì anh ta cố gắng nghĩa vụ người vợ còn bài xích, càng không cần nói làm việc khác.

“Em bị Bắc Minh Phong phản bội qua, cho nên đối với kết hôn có tâm lý ám ảnh, có thể hay không cho em mấy ngày để em làm quen việc kết hôn của chúng ta?” Cô nhỏ giọng nói.

Sắc mặt George đột nhiên đen xì, “Không được, em không phải nói, em là vợ tôi sao? Em không phải nói, em buông Bắc Minh Phong xuống rồi sao?”

Môi Thủy Tinh mím thành đường thẳng, “Vậy, vậy được rồi.”

Cô tìm không ra lí do để từ chối George, chỉ có thể ép mình làm như vậy.

Ánh mắt cô nhìn chân tàn phế của George, không ngừng nói với bản thân, cô nợ George quá nhiều rồi.

Tay cô đưa theo hướng thắt lưng của người đàn ông, khí thở hooc môn của người đàn ông xông vào khí mũi của Thủy Tinh, tim cô hoảng loạn run rẩy.

Tay George giữ sau đầu của Thủy Tinh, ấn đầu cô xuống….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK