• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nhà thiết kế nói lắc chân này tên là Bondage, nó mang ba ý nghĩa. Thứ nhất, nó có thể mang đến cho em sự may mắn. Thứ hai, nó có nghĩa là nhớ nhung và hoài niệm. Thứ ba, cũng là ý nghĩa quan trọng nhất. Truyền thuyết kể rằng, nếu như một người đeo lắc chân cho một người khác, vậy thì người đó cả đời chỉ nhận định một mình người kia, chỉ muốn cùng người kia trải qua quãng đời còn lại. Đồng thời kiếp sau, hai người sẽ kết duyên một lần nữa.

Lý Ninh Ngọc nhìn chiếc lắc trên chân Cố Hiểu Mộng nhẹ giọng ôn nhu nói. Người nhân viên trong phòng tiếp khách không biết từ lúc nào đã đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai người họ. (Ở đó ăn cơm chó hay dì!!!)

- Cho nên, Hiểu Mộng, đời này tôi chỉ nhận định em, cũng mong nếu như có luân hồi tôi vẫn có thể gặp em. Lắc chân này xem như là sinh lễ kiếp sau của tôi. Kiếp này còn có kiếp sau của em chỉ có thể là của tôi, Cố Hiểu Mộng!

Lý Ninh Ngọc nói xong ngẩng đầu nhìn Cố Hiểu Mộng, hai người trong mắt ngấn lệ, ôm thật chặt môi lưỡi quấn lấy nhau.

Từ đó về sau lắc chân này chưa lần nào bị tháo khỏi chân Cố Hiểu Mộng. Cũng là từ đó, một người cho tới bây giờ không thích mang giày cao gót như Cố Hiểu Mộng, bắt đầu yêu giày cao gót. Bởi vì chỉ có như vậy lắc chân mới có thể lấp lánh rực rỡ dưới ánh đèn và cả ánh mặt trời.

----------

Trở lại thành phố B, Lý Ninh Ngọc bắt đầu bận rộn. Cố Hiểu Mộng còn chưa thức dậy Lý Ninh Ngọc đã đi rồi, đến khi Lý Ninh Ngọc trở về thì Cố Hiểu Mộng đã ngủ...

Cố Hiểu Mộng mở mắt ra nhìn thấy nửa bên giường trống trơn không còn chút hơi ấm nào, trong mắt có chút mất mát, cô đã ba ngày không nhìn thấy Lý Ninh Ngọc. Ai có thể tin được hai người sống chung với nhau mà đã ba ngày không gặp mặt...

Cố Hiểu Mộng ôm gối Lý Ninh Ngọc ngửi mạnh một cái, tựa như Lý Ninh Ngọc ngay bên cạnh mình vậy.

Cố Hiểu Mộng rời giường, đi rửa mặt sau đó đến phòng ăn, quả nhiên trên bàn đã có một bữa sáng đơn giản. Cố Hiểu Mộng ngồi trên ghế ăn bữa sáng đã hơi lạnh lại bắt đầu đau lòng.

Hôm qua hơn mười hai giờ cô mới ngủ vậy mà Lý Ninh Ngọc còn chưa về. Sau khi cô ngủ Lý Ninh Ngọc mới trở về, tắm rửa thì cũng gần sáng mới ngủ. Mà bây giờ là hơn tám giờ sáng, bữa sáng cũng đã lạnh, có thể thấy Lý Ninh Ngọc một đêm nhiều nhất chỉ ngủ có bốn năm tiếng.

Còn phần Cố Hiểu Mộng lại phải bắt đầu tiếp tục đi tuyên truyền phim, lần này đi phải mất năm bảy ngày, vừa nghĩ đến phải đi lâu như vậy Cố Hiểu Mộng liền cảm thấy vắng vẻ.

--------

Lần này Lý Ninh Ngọc cũng không có đưa Cố Hiểu Mộng đi sân bay. Cố Hiểu Mộng bảo đoàn đội đến rước. Từ lúc lên xe Cố Hiểu Mộng đã không nói câu nào, vùi trên ghế nhìn ra cửa sổ ngẩn người.

Âm báo có tin nhắn Wechat vang lên, Cố Hiểu Mộng cầm điện thoại lên nhìn một cái, là Lý Ninh Ngọc gởi đến.

- Tôi xin lỗi, không có thời gian đưa em ra sân bay, đi đường bình an, khi nào về tôi ra sân bay đón em.

Chỉ một câu đơn giản như vậy, Cố Hiểu Mộng lập tức sống lại, tinh thần cũng tỉnh táo, nụ cười lập tức treo trên khóe miệng.

- Vậy đến lúc đó em gởi số hiệu chuyến bay cho chị, chị nhất định phải đến đón em đó nha!

Cố Hiểu Mộng không để ý trên xe còn có những người khác, dùng giọng nói ngọt chết người gởi một tin nhắn thoại. Amy liếc một cái, xoa xoa cánh tay mình, trời tháng chín đang nắng nóng, tự nhiên lại có cảm giác lạnh như vậy?

- Cố Hiểu Mộng, cô có tiền đồ một chút đi!

Amy dùng một loại ánh mắt không còn thuốc chữa nhìn Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng thì hí hửng bỏ điện thoại lại vào túi.

- Chị là cẩu độc thân vạn năm, sẽ không hiểu cảm giác vui sướng của hai người yêu nhau đâu!

Cố Hiểu Mộng khiêu khích Amy. Amy tức giận giơ tay muốn đánh Cố Hiểu Mộng, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn được. Trong lòng nói với chính mình, đây là tự tay mình nuôi dưỡng không thể đánh.

--------

Lần này Amy thật sự đề phòng Tô Vũ như phòng giặc vậy, không phút giây nào rời khỏi Cố Hiểu Mộng, chỉ còn thiếu đi vệ sinh cũng mang Cố Hiểu Mộng theo.

Tô Vũ nhiều lần tìm cơ hội đến gần Cố Hiểu Mộng nhưng đều không thành công. Ngay cả lúc quay hình, Cố Hiểu Mộng cũng cách thật xa Tô Vũ, bất luận người chủ trì đùa giỡn đào hố thế nào, Cố Hiểu Mộng cũng không tới gần Tô Vũ một bước. Cô thật sự sợ con nhỏ điên này.

Vốn cho là tuyên truyền lần này kết thúc bình an vô sự. Thuận lợi quay hình xong tất cả, Cố Hiểu Mộng cùng đoàn đội đang ở sân bay chờ chuyến bay trở về thành phố B.

Lúc này Cố Hiểu Mộng nhận được một tin nhắn từ số lạ. Nội dung là, tôi hỏi cô một lần cuối, cô có thể chia tay với cô ta đến với tôi không?

Mặc dù là số lạ, nhưng Cố Hiểu Mộng cũng đoán biết là ai, mắng một câu bệnh thần kinh rồi xóa tin nhắn. Sau đó tắt điện thoại lên máy bay trở lại thành phố B.

Cố Hiểu Mộng không biết là trong ba tiếng cô ở trên máy bay từ SY về thành phố B, cả giới giải trí xôn xao. Một nhà báo nhỏ vô danh bất ngờ đăng lên mạng một tin tức kinh thiên động địa.

Tiểu hoa đán đang ăn khách Cố Hiểu Mộng cùng người tình đồng tính sống chung đã lâu! Phía dưới làm một đoạn video, rõ ràng là quay lén, nội dung là lần trước Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc ra ngoài ăn cơm. Ngày đó Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc đều có việc nên không thể về nhà tự nấu cơm, hai người đi đến một nhà hàng thịt nướng ăn tối, sợ gây ra rắc rối không cần thiết Cố Hiểu Mộng còn cố ý chọn một nơi nhỏ, vậy mà vẫn bị chó săn chụp được.

Hôm đó Lý Ninh Ngọc lái xe, Cố Hiểu Mộng ngồi ghế bên cạnh người lái. Đến nơi, Lý Ninh Ngọc xuống xe giúp Cố Hiểu Mộng mở cửa. Sau khi xuống xe Cố Hiểu Mộng còn thản nhiên nắm tay Lý Ninh Ngọc đi vào trong.

Cố Hiểu Mộng bao một phòng VIP trên lầu ba, nhưng lại quên kéo rèm cửa sổ lại, đồng nghĩa là các cô hoàn toàn nằm trong phạm vi quan sát của chó săn.

Bởi vì là phòng riêng, Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc cùng không quá cẩn thận, vừa ăn vừa trò chuyện thỉnh thoảng còn đút nhau ăn. Nếu như những hành động này chỉ có thể kết luận là hành vi thân mật của bạn bè thân thiết, thì trước khi hai người ăn xong chuẩn bị rời đi, Cố Hiểu Mộng táo bạo đè hôn Lý Ninh Ngọc trên ghế. Chuyện này chính là xác thực giữa bọn họ là quan hệ yêu đương.

Sau khi hai người về nhà, Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc dính lấy nhau trong xe thật lâu mới lên lầu về nhà. Theo lý thuyết nơi Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc ở là khu cao cấp, hệ thống an ninh rất tốt, xe của phóng viên căn bản không vào được. Nhưng người đó còn tiến vào hầm xe, điều này có nghĩa là người chụp lén bọn họ là người ở đây!

Hơn nữa chắc chắn là có hai nhóm người đi theo bọn họ, một nhóm theo dõi ở quán ăn, một nhóm khác thủ sẵn ở hầm xe chờ bọn họ về nhà.

Lý Ninh Ngọc nhìn thấy tin tức này, việc đầu tiên là gọi điện cho Cố Hiểu Mộng. Nhưng mà đầu dây bên kia báo đã tắt máy. Lý Ninh Ngọc mới nhớ ra hiện giờ Cố Hiểu Mộng hẳn là đang ở trên máy bay.

- Cử hai mươi vệ sỹ đi cùng tôi đến sân bay!

Lý Ninh Ngọc nhìn đồng hồ tính toán thời gian Cố Hiểu Mộng xuống máy bay. Đám phóng viên đó tạm thời sẽ không chặn đường một thương nhân như cô, nhưng mà sẽ ở sân bay chặn đường Cố Hiểu Mộng.

Bốn chiếc xe từ bãi đậu xe tập đoàn Thượng Ngọc cùng xuất phát. Lý Ninh Ngọc không tự mình lái xe mà để cho tài xế lái. Bốn chiếc xe Buick giống hệt nhau chạy về hướng sân bay.

Lý Ninh Ngọc cho vệ sỹ đi đến lối cửa VIP chờ Cố Hiểu Mộng ra, sau đó bảo vệ Cố Hiểu Mộng và đoàn đội rời khỏi sân bay.

Lý Ninh Ngọc nhìn đồng hồ, tính ra được Cố Hiểu Mộng đã xuống máy bay, gọi cho Cố Hiểu Mộng một lần nữa, điện thoại đã kết nối.

- Alo, chị Ngọc.

Cố Hiểu Mộng vừa xuống máy bay lập tức mở điện thoại ra, nhưng không nghĩ điện thoại vừa mở máy thì Lý Ninh Ngọc gọi đến.

- Hiểu Mộng, nghe tôi nói trước, ở lối cửa VIP tôi có sắp xếp hai mươi vệ sỹ, em và mọi người đi theo lối đó để vệ sỹ hộ tống bọn em ra bãi đậu xe.

Lý Ninh Ngọc nói trực tiếp vào vấn đề, Cố Hiểu Mộng dừng bước lại nghi ngờ nhíu mày một cái. Lúc này điện thoại Amy cũng mở máy, chuông không ngừng reo.

Cố Hiểu Mộng và Amy nhìn nhau một cái, trong lòng đều có dự cảm xấu.

Amy vội vàng tắt điện thoại, cầm điện thoại trợ lý lên mạng kiểm tra tin tức liên quan đến Cố Hiểu Mộng. Amy xem xong mặt mũi trắng bệch. Bọn họ để trợ lý và thợ trang điểm ở lại lấy hành lý, theo lối VIP đi ra. Hai người mới vừa lộ mặt, đèn flash nhấp nháy liên tục đến mức hai người không mở mắt ra được.

Vệ sỹ của Lý Ninh Ngọc lập tức tiến đến bảo vệ bọn họ ở giữa, mở đường hộ tống bọn họ rời đi.

- Cố tiểu thư, cô có gì muốn nói về tin tức chấn động mới đây không?

Phóng viên hướng ống kính về phía Cố Hiểu Mộng liên tục chụp và không ngừng đặt câu hỏi. Cố Hiểu Mộng nhiều lần muốn mở miệng đều bị Amy ngăn cản! Amy rất sợ bà cô nhỏ này lại nói gì đổ thêm dầu vào lửa.

--------------------------------------------------------------

Tui: Chuyện này Hiểu Mộng và chị Ngọc giải quyết sao đây!????? Chơi khô máu với con điên đó đi mấy chịiiiiiiiiiiii.

Mà Chị Ngọc ngọt vậy ai chịu nổi chời! Mặt hàng này không biết ở đâu bán nữa :

Hôm nay 2 chương luôn, thiệt muốn gãy xương sống :3  Sợ lỗi chính tả quá nè :3

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK