• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tôi mắng ai?

- Được rồi, đừng tranh cãi nữa!

Cô giáo Vương đau đầu cắt ngang cuộc đối thoại của bốn phụ huynh.

- Lúc mọi người chưa đến tôi đã xác minh qua với mấy học sinh khác, những gì Cố Tử Ninh nói là sự thật, lúc đó ở nhà vệ sinh có rất nhiều học sinh chứng kiến ba bé đã dùng lời lẽ và hành động làm nhục Triệu Thiến. Hôm nay tôi gọi mọi người đến, chính là muốn giải quyết kín vấn đề này, nếu chuyện này đến tai Phòng Giáo vụ, ngoại trừ Triệu Thiến, còn lại đều có thể bị phạt.

Cô giáo Vương nói một tràng làm cho tất cả phụ huynh im lặng, Lý Ninh Ngọc ôm vai Cố Tử Ninh,

- Các bạn ấy có thể không cần chịu trách nhiệm, em cũng có thể không truy cứu, nhưng mà các bạn ấy phải xin lỗi Triệu Thiến!

Cố Tử Ninh chau mày mở miệng nói, nhìn thẳng vào mắt mấy phụ huynh, quả thực con gái nhà bọn họ là không có lý lẽ.

Cuối cùng ba thủ phạm cũng xin lỗi Triệu Thiến, Triệu Thiến cũng không nói là tha thứ hay không tha thứ, chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ, sau đó rời khỏi văn phòng giáo viên, Cố Tử Ninh kéo góc áo Lý Ninh Ngọc, mẹ con hai người chạm mắt nhau. Lý Ninh Ngọc gật gật đầu, Cố Tử Ninh đuổi theo.

Chuyện này cứ như vậy kết thúc, Lý Ninh Ngọc ra khỏi văn phòng tìm bóng dáng Cố Tử Ninh. Ở cầu thang tìm được hai đứa nhỏ đang ngồi đó, Lý Ninh Ngọc đi qua sờ đầu Cố Tử Ninh.

- Vào lớp thu dọn đồ đi, chúng ta về nhà.

Cố Tử Ninh liếc nhìn Triệu Thiến, Triệu Thiến đứng lên cúi đầu nói một câu cám ơn với Lý Ninh Ngọc, sau đó xoay người rời đi.




- Triệu Thiến đó trông giống như là con của một gia đình bình thường.

Lý Ninh Ngọc đưa Cố Tử Ninh đi ăn buffet, Cố Tử Ninh chọn món mình thích, ngồi tựa vào cửa sổ ăn thật vui vẻ, hoàn toàn không bị ăn hưởng gì.

- Bạn ấy là cô nhi, hằng năm trường của con sẽ tuyển học sinh ở ngoài, sau khi thông qua kiểm tra đầu vào nếu có thể được hạng nhất thì sẽ được miễn học phí, bạn ấy chính là thủ khoa năm đó. Bởi vì bạn ấy là cô nhi, cho nên mấy phú nhị đại kia đều bắt nạt bạn ấy, nhất là ba bạn kia.

Vẻ mặt Cố Tử Ninh ghét bỏ chau mày nói, nó ghét ai ỷ thế hiếp người, Triệu Thiến thành công khơi dậy mong muốn bảo hộ của nó.

- Hôm nay con làm rất đúng.

Hiếm khi Lý Ninh Ngọc thẳng thắn tán thành cách hành xử của Cố Tử Ninh.

- Con cho là mẹ sẽ bởi vì con đánh nhau mà phê bình con.

Thái độ của Lý Ninh Ngọc làm Cố Tử Ninh có chút thụ sủng nhược kinh, Lý Ninh Ngọc giúp Cố Tử Ninh cắt miếng thịt bò trước mặt ra rồi để trước mặt nó.

- Tại sao lại phê bình con? Nếu như hôm nay con là người sai chắc chắn mẹ sẽ mắng con thậm chí là phạt con, nhưng mà hôm nay con là tiểu anh hùng kiến nghĩa dũng vi, cho nên, chẳng những mẹ không phê bình con mà còn khen ngợi con.

- Mấy người đó không coi ai ra gì cảm thấy nhà mình có chút tiền thì ỷ thế hiếp người, người khác không dễ bắt nạt thì bắt nạt Triệu Thiến không có lai lịch được tuyển sinh đặc biệt! Thật là đáng ghét!

Cố Tử Ninh chau mày vẻ mặt giận đời, Lý Ninh Ngọc cười cười không đáp cũng không phản bác, đứa trẻ có tam quan đúng đắn thì tốt hơn hết thảy.

- Con thích Triệu Thiến không?

- Bạn ấy rất đặc biệt, đối với ai cũng lạnh lùng, cả ngày cũng không nói được mấy câu, nhưng thành tích đều tốt hơn con, lúc đầu con cho rằng bạn ấy xem cho là đối tượng để vượt qua, nhưng mà con phát hiện con căn bản không vượt qua bạn ấy được! Sau đó con lại phát hiện bạn ấy luôn yên lặng chịu đựng bị những người khác bắt nạt, thậm chí là sỉ nhục, mấy bạn kia nhốt bạn ấy vào nhà vệ sinh một đêm, lấy nước tạt bạn ấy! Bạn ấy khiến con muốn bảo vệ, cho nên hôm nay con thấy mấy bạn nữ kia đi theo bạn ấy ra ngoài thì con cũng đi theo ra ngoài, sau đó thì đánh nhau ra như vầy."

Kỳ thật Triệu Thiến không phải là người duy nhất bị bắt nạt ở trường học, nhưng mà nó chỉ muốn bảo vệ Triệu Thiến, có lẽ vì khoảng cách của cô bé và nó gần hơn!

- Nếu con thích thì làm bạn với con bé đi, có thể thường xuyên đưa con bé về nhà chơi.

Lý Ninh Ngọc cảm thấy Cố Tử Ninh rất cô đơn, có lẽ có một người bạn tốt thì có thể sẽ vui hơn.

- Thật sự có thể ạ?

Ánh mắt Cố Tử Ninh phát sáng, vẻ mặt chờ mong nhìn Lý Ninh Ngọc, Lý Ninh Ngọc gật gật đầu.

- Con có thể mời bạn ấy ăn quà vặt không?

- Đương nhiên, nhưng mà con phải chú ý đến tự tôn của con bé, đừng vô ý làm tổn thương người ta.

Lý Ninh Ngọc nghĩ rằng những đứa trẻ lớn lên trong cô nhi viện thì lòng tự trọng mong manh rất dễ bị tổn thương, cô sợ Cố Tử Ninh quá nhiệt tình khiến người ta cảm thấy là Cố Tử Ninh bố thí.

Sau bữa ăn, Lý Ninh Ngọc dẫn Cố Tử Ninh đến sân bay đón Cố Hiểu Mộng, giờ phút này các cô đã không còn bảo hộ Cố Tử Ninh, ai muốn chụp thì chụp, chỉ cần Cố Tử Ninh không thấy phiền là được, bọn cô sẽ không can thiệp.

Cố Tử Ninh đứng ở lối VIP không ngừng ngó nghiêng xung quanh, liên tục xem đồng hồ.

- Mama ra kìa!

Cố Tử Ninh nhìn thấy Cố Hiểu Mộng hưng phấn gọi, Cố Hiểu Mộng bước nhanh ra ngoài, ôm Lý Ninh Ngọc một cái trước rồi mới ngồi xổm xuống ôm Cố Tử Ninh.

Cả nhà ngồi ôtô về nhà, có thể bởi vì đã hơn hai tháng không gặp, Cố Tử Ninh hơi bám lấy Cố Hiểu Mộng, lúc hỏi Cố Hiểu Mộng cái này lúc lại hỏi Cố Hiểu Mộng cái kia.

Về đến nhà, Cố Tử Ninh tự giác tìm cớ chạy lên lầu tìm Tiền Niệm Đồng chơi, để không gian lại cho Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc. (Đứa con đáng đồng tiền chưa kìa)

- Sao lại bị thương?

Lý Ninh Ngọc nhìn thấy trên đùi Cố Hiểu Mộng có một vết hằn sâu, chau mày đau lòng nói, đồng thời vô thức đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve.

- Phim cổ trang nên dễ bị thương cũng không có sao.

Cố Hiểu Mộng tránh bàn tay của Lý Ninh Ngọc, nếu còn sờ nữa phỏng chừng phải để Cố Tử Ninh ngủ nhờ ở nhà Tiền Đa Đa. Hai người ở nhà dính lấy nhau một lúc rồi lên lầu đón Cố Tử Ninh về.

Buổi tối trước khi ngủ, Lý Ninh Ngọc nói với Cố Hiểu Mộng những chuyện đã xảy ra với Cố Tử Ninh ở trường hôm nay.

- Chị có chắc là Tử Ninh không bị thương không?

Phản ứng đầu tiên có Cố Hiểu Mộng sau khi nghe xong là liệu Cố Tử Ninh có bị thương không.

- Tôi chắc chắn, lúc tôi tắm cho con tôi đã xem xét rất kỹ, không có vết bầm nào hết.

- Vậy là tốt rồi, cũng may lúc trước con quyết định học Taekwondo chúng ta đã không ngăn cản, bây giờ ít nhất nó cũng có thể tự bảo vệ mình, thậm chí còn có năng lực bảo vệ người khác.

Cố Hiểu Mộng càng nghĩ càng cảm thấy phương pháp nuôi dưỡng Cố Tử Ninh của các cô là đúng, ít nhất hiện tại đứa nhỏ này có tam quan đúng đắn, tâm địa lương thiện, tâm lý sức khỏe lành mạnh.

- Hôm nay là lần đầu tiên tôi bị mời phụ huynh mà vui như vậy.

Bây giờ Lý Ninh Ngọc nghĩ lại còn cảm thấy tự hào, một đánh ba mà lông tóc không bị tổn hao gì. Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng lại nói chuyện phiếm một lúc rồi ngủ.

Những ngày sau đó, số lần Triệu Thiến được Cố Tử Ninh đưa về nhà ngày càng nhiều, Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc cũng vô cùng yêu thích cô bé bất hạnh nhưng nội tâm kiên cường thiện lương này.

Dưới sự bảo vệ của Cố Tử Ninh, trong trường không còn ai dám bắt nạt Triệu Thiến.



Bên kia Kỳ Bân và Tô Vũ thương lượng việc thu mua, Kỳ Bân áp giá đến thấp nhất khiến người ta giận sôi.

- Tô tổng, nếu cổ phiếu của Thượng Ngọc tiếp tục đi xuống chắc là sẽ nhanh chóng bị buộc phải rút khỏi thị trường, đến lúc đó cổ phiếu trong tay cô không đáng một đồng, nếu tôi là cô, tôi liền cầm số tiền này an toàn rút lui.

Đây đã là lần thứ năm Kỳ Bân và Tô Vũ thương lượng, nhưng mà Tô Vũ luôn do dự. Kỳ Bân đã dùng biết bao nhiêu kiên nhẫn rồi, đây là lần cuối cùng anh ấy muốn cùng Tô Vũ thương lượng, nếu Tô Vũ vẫn không đồng ý, như vậy anh ấy sẽ quay về công ty bàn kế hoạch B với Lý Ninh Ngọc.

-----------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK