• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cái này chắc là được!

Đây là lần đầu tiên Cố Tử Ninh ăn món ăn dân dã như vậy, nhìn hỗn hợp trứng vịt muối và cháo trắng rồi lưỡng lự liếc nhìn Lý Ninh Ngọc, dùng ánh mắt như muốn xác định là món này có thể ăn thật sao?

- Nếm thử một chút xem.

Lý Ninh Ngọc cũng là lần đầu nếm thử, trong lòng cảm thấy không chắc lắm. Cố Tử Ninh há cái miệng nhỏ nhắn của mình ra do dự ăn một ngụm, trứng muối thơm thơm mặn mặn với cháo trắng nhạt thanh hòa quyện hoàn hảo với nhau, nhìn qua có vẻ không ngon lắm nhưng mà đọng lại dư vị thì khá ổn.

Điều này cũng khiến cho Cố Tử Ninh, người vốn vì bị bệnh nên không có cảm giác thèm ăn, lại muốn ăn nhiều một chút, một hơi ăn hết chén cháo.

- Mommy, bà dì cho con xem phim của mẹ và Mama đóng, nhưng con không thích kết phim.

Cố Tử Ninh ăn cơm xong dùng nước súc miệng sau đó kéo cánh tay Lý Ninh Ngọc nhướng mày lên nói. Lý Ninh Ngọc ngồi ở đầu giường, nhẹ tay khẽ vuốt trán Cố Tử Ninh.

- Vậy Tử Ninh muốn kết phim như thế nào?

Lý Ninh Ngọc ôn nhu nói chuyện với Cố Tử Ninh.

- Con muốn Mama và Mommy hạnh phúc bên nhau giống như ngoài đời vậy.

- Ngốc quá, con cũng nói đó là phim, chỉ là diễn thôi.

- Con không thích người khác ôm Mama, chỉ có Mommy mới có thể ôm Mama.

Cố Tử Ninh chau mày, nó đã xem rất nhiều phim mà Cố Hiểu Mộng làm nữ chính, nó không thích người khác đụng chạm thân thể của Mama nó.

- Quay phim là công việc của Mama con, những gì con nhìn thấy trên phim ảnh chỉ là câu chuyện của người khác được Mama con diễn giải lại. Mama đang ở trước mặt chúng ta mới là người thật.

Lý Ninh Ngọc cố gắng hết sức giải thích về nghề nghiệp của Cố Hiểu Mộng cho Cố Tử Ninh nghe, Cố Tử Ninh cái hiểu cái không gật gật đầu. Lý Ninh Ngọc lại nói chuyện với Cố Tử Ninh một lúc, Cố Tử Ninh buồn ngủ, ngủ thiếp đi, Lý Ninh Ngọc mới đứng dậy rời đi.

--------

Lý Ninh Ngọc hẹn Tư Đồ Tuyệt cùng nhau uống trà, hai người ngồi trong phòng trà, một bình trà Long Tĩnh, hai tách trà, một đĩa bánh ngọt.

- Không nghĩ đến cô lại hẹn tôi ra.

Tư Đồ Tuyệt tựa lưng vào ghế ngồi nhìn Lý Ninh Ngọc, lần cuối hai người gặp nhau có lẽ là ngày Công Tôn Diễn sinh con, nên đối với lời mời đột ngột của Lý Ninh Ngọc, Tư Đồ Tuyệt có chút tò mò, cô muốn xem Lý Ninh Ngọc rốt cuộc tìm cô làm gì.

- Đương nhiên là không có chuyện không đến Tam Bảo Điện, tôi nghe nói công ty hóa chất dưới quyền của Tước Tích có kế hoạch phát triển ra nước ngoài.

Lý Ninh Ngọc rót cho Tư Đồ Tuyệt một ly trà, Tư Đồ Tuyệt không uống.

- Đúng vậy, nhưng mà công ty đã lên kế hoạch đấu thầu bên ngoài, nếu YM có dự định, có thể tham gia đấu thầu.

Tư Đồ Tuyệt cũng không có ý định đáp ứng thỉnh cầu này của Lý Ninh Ngọc, cô tin năng lực của Lý Ninh Ngọc, nhưng mà một công ty nhỏ mới vừa thành lập, còn chưa đủ điều kiện làm đại lý xuất nhập khẩu sản phẩm của Tước Tích.

- Nếu như công ty chúng tôi đáp ứng đủ điều kiện đấu thầu của công ty cô thì tôi đã không tìm cô.

Lý Ninh Ngọc cũng không vòng vo với Tư Đồ Tuyệt nữa.

- Tôi cũng lực bất tòng tâm.

Tư Đồ Tuyệt chuẩn bị rời đi, Lý Ninh Ngọc cũng không ngăn cản.

- Hiện tại sức khỏe của Công Tôn tiểu thư ổn chứ?

Lý Ninh Ngọc tự rót cho mình một tách trà, một lần nữa nhắc nhở Tư Đồ Tuyệt rằng cô ấy còn nợ cô một ân tình.

- Cô uy hiếp tôi?

Tư Đồ Tuyệt ngồi lại ghế của mình, híp mắt nhìn Lý Ninh Ngọc. Lý Ninh Ngọc bưng tách trà đã nguội trước mặt Tư Đồ Tuyệt đổ đi rồi rót lại một lần nữa.

- Không dám, nhưng mà gần đây tôi có nghe một câu chuyện không biết là thật hay giả. Tư Đồ tiểu thư không ngại nghe tôi kể chuyện trước, sau đó mới quyết định có giúp tôi không cũng chưa muộn. Ba mươi năm trước, thiếu phu nhân của một gia đình giàu có nào đó sinh được một cặp song sinh long phụng, cùng lúc đó vợ của quản gia nhà này cũng sinh một bé gái. Nhưng mà đứa nhỏ sinh ra làm cho thai phụ xuất huyết, kỹ thuật y tế lúc bấy giờ không đủ để kéo bà ấy từ cõi chết trở về. Người quản gia vì quá yêu thương vợ, sau khi người vợ mất cũng nhảy lầu tự tử, từ đó về sau sinh nhật của đứa nhỏ biến thành ngày giỗ của cha mẹ mình. Quản gia và thiếu gia lớn lên bên nhau, hai người huynh đệ tình thâm, cho nên thiếu gia quyết định nhận đứa nhỏ đáng thương này làm con gái nuôi.

Lý Ninh Ngọc vừa nói vừa quan sát phản ứng của Tư Đồ Tuyệt, Tư Đồ Tuyệt bình tĩnh để hai tay lên tay vịn ghế, nhưng thực tế là đang nắm thật chặt tay vịn, vội vàng áp chế ánh mắt sắp tràn ngập lửa giận. Quả nhiên chỉ có một mình Công Tôn Diễn có thể khiến cho Tư Đồ Tuyệt dao động, đáng tiếc, hai người có duyên không phận.

- Tuy trên danh nghĩa cô ấy là con gái nuôi, nhưng thực tế thiếu gia và thiếu phu nhân đối xử với cô ấy như con ruột của mình, về vật chất và sự quan tâm đều giống như con ruột của mình. Ba đứa nhỏ dần lớn lên, từ nhỏ phẩm hạnh của tiểu thiếu gia đã không tốt, gây chuyện thị phi, còn tiểu tiểu thư lại lạnh lùng điềm đạm, không dễ bộc lộ cảm xúc, thế nhưng rất quan tâm thậm chí là bảo vệ người em gái nuôi này. Sau khi lớn thêm một chút, ba đứa nhỏ đến tuổi trưởng thành, tiểu thiếu gia cả ngày gây chuyện thị phi này lại nhìn trúng cô con nuôi xinh như hoa như ngọc. Nhiều lần động tay động chân, cô con nuôi đều nhịn, bởi vì cô ấy biết rõ, bản thân mình là người ngoài chỉ ăn nhờ ở đậu nhà này. Tiểu thư cũng nhiều lần ra tay dạy dỗ người anh trai đã động tay động chân với cô con nuôi, ở nhà không yên một ngày. Thiếu gia và thiếu phu nhân muốn bảo vệ cô con nuôi nên đã mua một căn nhà ở bên ngoài cho cô ấy, để cô ấy dọn ra ngoài! Sau khi cô con gái nuôi dọn ra ngoài, tiểu thư cũng kiếm cớ dọn ra ngoài sống chung với cô con nuôi. Khoảng thời gian này có lẽ là những ngày tháng hạnh phúc nhất của hai người nhỉ? Tuy rằng không thể bày tỏ tình yêu của mình, nhưng mà tốt xấu gì cũng có thể bảo vệ cô ấy. Nhưng mà sau khi tiểu thư vào công ty làm việc thì bắt đầu bận rộn, sự bảo hộ của cô đối với cô con nuôi cũng có sơ hở, mà sơ hở này khiến cho cô phải ân hận cả đời. Một đêm mưa, tiểu thiếu gia uống say bí tỉ xông vào nhà cô con nuôi và thực hiện hành vi đồi bại với cô con nuôi, lúc tiểu thư chạy về thì mọi chuyện đã quá muộn. Cô con nuôi bị chính anh trai của mình làm nhục, tiểu thư đánh anh trai mình bị thương nặng, cuối cùng bị thiếu gia và thiếu phu nhân ngăn lại mới giữ được mạng cho tiểu thiếu gia. Sau đó, thiếu gia và thiếu phu nhân để tiểu thiếu gia cưới cô con nuôi, hôn lễ được tổ chức long trọng, nhưng mà tiểu thư và cô con nuôi không vui vẻ. Nhưng kỳ lạ thay, đêm tân hôn tiểu thiếu gia bởi vì uống say, không cẩn thận trượt chân rơi từ sân thượng khách sạn, chết ngay tại chỗ.

Mỗi lời nói của Lý Ninh Ngọc giống như từng nhát dao đâm vào tim Tư Đồ Tuyệt, nếu không phải cô không thể xen vào vận mệnh đã định sẵn của Công Tôn Diễn, cô đã sớm giải quyết tên khốn kiếp đó bằng một nhát dao rồi.

- Tất cả mọi người đều gọi cô con nuôi là thiếu phu nhân, chỉ có tiểu thư sống chết cũng không chịu thừa nhân thân phận này của cô con nuôi, vẫn tự cho mình là chị của cô con nuôi. Mười tháng sau, bởi vì vài chuyện mà cô con nuôi cãi nhau với tiểu thư, tiểu thư đẩy nhẹ cô con nuôi một cái, không ngờ rằng cái đẩy nhẹ này khiến cô con nuôi ngã xuống cầu thang, cô ấy chảy rất nhiều máu, rồi sinh ra một bé trai.

Chuyện đến đây, Lý Ninh Ngọc cũng không kể tiếp, mà đứng lên rời đi. Tư Đồ Tuyệt nhìn theo bóng lưng Lý Ninh Ngọc, nắm chặt tay, tay trái đập mạnh xuống bàn, cái bàn lập tức vỡ tan tành, thành từng mảnh gỗ.

------

Đẩy cánh cửa kính phòng họp ra, Lý Ninh Ngọc tươi cười bước vào.

- Công Tôn tiểu thư, thật ngại quá, tôi đến trễ.

Vì chiêu mộ Công Tôn Diễn mà Lý Ninh Ngọc đã tốn không ít tâm tư, không chỉ vì cô ấy có quan hệ với Tư Đồ Tuyệt, mà còn bởi vì Công Tôn Diễn thật sự rất có năng lực, dù sao cũng là đứa trẻ mà Tư Đồ gia đào tạo ra.

- Không có, là tôi đến sớm.

Tuy rằng Công Tôn Diễn nho nhã lễ phép, nhưng lại không thiếu phần cao ngạo.

- Tôi sẽ nói sơ qua một chút về công việc tiếp theo mà cô phụ trách! Cô chỉ cần chịu trách nhiệm thúc đẩy sự phát triển trong nước của thương hiệu JPX, cụ thể thế nào thì người phụ trách trước đó sẽ nói chuyện với cô.

Lý Ninh Ngọc không định để Công Tôn Diễn tiếp quản quyền đại lý với Tập đoàn Tước Tích, thay vào đó là giao việc giới thiệu và quảng bá một loại nước uống mới được đàm phán ở nước ngoài cho Công Tôn Diễn.

Công Tôn Diễn sửng sốt một chút, cô ấy nghĩ rằng Lý Ninh Ngọc hao tâm tổn trí như vậy để chiêu mộ mình đổi công tác là bởi vì cuộc đấu thầu quyền đại lý sắp tới của Tước Tích.

- Không phải phụ trách bên Tước Tích sao?

- Không, tôi mời cô về vì công việc, không phải vì quan hệ của cô và Tư Đồ gia. Quyền đại lý bên Tước Tích tôi sẽ sắp xếp người khác phụ trách, tạm thời cô chỉ cần phụ trách thương hiệu JPX này.

Lý Ninh Ngọc đứng lên, đưa tay về phía Công Tôn Diễn.

- Hoan nghênh gia nhập YM.

----------------------

Hôm qua quên đăng ahihi :3 Dạo này hơi bận rộn chút xíu, các đồng chí thông cảm, đừng bỏ rơi tui nhe :3 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK