• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không lẽ đặt tên chương là "Bà điên Tô Vũ" á!

------------------------------------------------------------

Cố Hiểu Mộng và Amy được hộ tống lên xe. Amy ngồi hàng ghế sau, Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc ngồi ở hàng trước.

- Hai người hẳn là đã bị theo dõi từ rất lâu rồi, sao lại không cẩn thận để người chụp được như vậy?

Amy lấy một sim điện thoại mới ra thay, sau đó gọi điện cho Tổng giám đốc công ty thương lượng cách giải quyết, ông ấy bảo cô đến họp, Cố Hiểu Mộng về nhà nghỉ ngơi. Amy để điện thoại xuống ngẩng đầu lên, giọng có chút trách móc hỏi Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc.

- Chúng tôi làm sao biết sẽ bị người khác theo dõi, chẳng qua là đi ăn một bữa cơm thôi mà. Chúng tôi là người yêu, chẳng lẽ ở bên ngoài không có quyền thân mật một chút sao?

Giờ phút này Cố Hiểu Mộng cũng một bụng tức giận. Cô không phải tức giận chuyện quan hệ của mình và Lý Ninh Ngọc bị lộ ra, mà là tức giận mình bị người khác theo dõi mà cũng không biết.

- Cô tưởng cô là người bình thường sao? Cô là Cố Hiểu Mộng, tất cả nhất cử nhất động của cô đều dưới sự giám sát của mọi người. Cùng ăn cơm, đút nhau ăn những chuyện này tôi có thể giúp cô giải thích là tình chị em thân thiết. Cô đè cô ấy ở trên ghế hôn, tôi làm sao giải thích đây? Do góc chụp hay hiểu lầm?

Cố Hiểu Mộng và Amy tâm tình đều không tốt, hai người càng nói càng cao giọng, nhìn thấy hai người sắp cãi nhau.

- Im lặng!

Lý Ninh Ngọc tức giận hét một tiếng, làm tài xế cũng giật mình. Hai người mới vừa gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây đồng thời theo bản năng im miệng, không cãi vả nữa.

- Bây giờ hai người ở đây tranh cãi tung trời thì có thể giải quyết được chuyện này sao?

Lý Ninh Ngọc quay đầu nhìn Cố Hiểu Mộng một cái rồi liếc Amy. Hai người này gặp chuyện không nghĩ xem phải giải quyết thế nào, lại ở đây lý luận rốt cuộc là lỗi của ai, lỗi của ai quan trọng như vậy sao?

- Vậy cô nói xem phải làm sao?

Amy ngồi ở ghế sau tức giận nói.

- Amy, chị tức giận thì nhắm vào tôi, không được nổi giận với chị ấy.

Cố Hiểu Mộng giống như mèo bị giẫm phải đuôi, chỉ thiếu vọt ra hàng ghế sau đánh nhau với Amy.

- Tôi nổi giận với cô ta? Con mắt nào của cô thấy tôi nổi giận với vợ cô?

Lý Ninh Ngọc bất lực đảo mắt một cái, quyết định không nói gì nữa, chờ cho bọn họ ồn ào xong rồi nói sau.

- Dù sao vừa rồi thái độ của chị đối với chị ấy như vậy là không đúng, chuyện này từ đầu tới cuối là lỗi của tôi, không liên quan đến chị ấy! Chị không thể lớn tiếng với chị ấy, ai cũng không thể lớn tiếng với chị ấy.

Cố Hiểu Mộng bảo vệ vợ, chuyện vô lý hơn cũng thành hợp lý. Tóm lại chị Ngọc của cô không thể chịu một chút ủy khuất nào. Ngay cả cô cũng không nỡ lớn tiếng với chị Ngọc, Amy có quyền gì mà lớn tiếng với chị ấy.

- Cố Hiểu Mộng, trong đầu cô ngoại trừ yêu đương ra còn có thứ gì khác không!

Amy tức giận nghiến răng mắng, tình yêu thật sự có thể biến một người thành đứa trẻ!

- Trong đầu tôi chứa thứ gì thì sao, cho dù chứa một đống tương thì cũng không liên quan đến chị. Chị Ngọc không chê là được, còn không đến lượt chị chê!

Cố Hiểu Mộng nhíu mày tức giận hầm hừ. Lý Ninh Ngọc nghiêng về trước vỗ vai tài xế bảo anh ta đến công ty Thiên Tỷ trước, để Amy ở đó.

Bốn chiếc Buick sau khi xuất hiện ở sân bay liền tách ra, mục đích chính là tránh chó săn theo dõi.

Tài xế nhìn kính chiếu hậu chắc chắn đã bỏ lại tất cả chó săn, sau đó lái xe đến cửa hông văn phòng công ty Thiên Tỷ, Amy xuống xe đi thẳng vào công ty.

- Anh Vương, đi biệt thự.

Lý Ninh Ngọc nhẹ giọng căn dặn, tài xế gật đầu một cái khởi động xe.

- Về nhà không an toàn, chúng ta đi đến biệt thự ở tạm mấy ngày.

Biệt thự lần trước Cố Hiểu Mộng quay quảng cáo chính là Lý Ninh Ngọc cố ý giữ lại cho mình. Cố Hiểu Mộng quay quảng cáo xong thì cô lại càng không nỡ bán cho người khác. Không nghĩ đến hôm nay có ích.

- Xin lỗi chị Ngọc, em đã gây phiền phức cho chị.

Cố Hiểu Mộng đưa tay ra cầm tay Lý Ninh Ngọc, Lý Ninh Ngọc xoay ngược lại nắm tay Cố Hiểu Mộng.

- Ngốc quá, phiền phức thì ở đâu không có phiền phức! Chúng ta tuy hai mà một. Em còn nhớ ngày đó ở khách sạn tôi đã nói gì với em không? Nếu em không sợ bị người khác biết quan hệ của chúng ta thì tôi cũng không sợ.

Lý Ninh Ngọc sờ đầu Cố Hiểu Mộng một cái, ôn nhu nói. Cố Hiểu Mộng dựa vào lòng Lý Ninh Ngọc, lắng nghe nhịp tim Lý Ninh Ngọc. Xem như bên ngoài rối bời hơn nữa chỉ cần ở trong lòng Lý Ninh Ngọc là có thể yên tâm.

Lý Ninh Ngọc mang Cố Hiểu Mộng đến biệt thự. Biệt thự này đã một thời gian không có người ở, để trống một năm, bên trong phủ toàn bụi bặm. Cũng may diện tích biệt thự này không lớn, chưa đến hai trăm mét vuông, hai người dọn dẹp một ngày cũng xong.

Cơm tối là Lý Ninh Ngọc bảo thư ký mang đến. Lý Ninh Ngọc tiễn thư ký về.

- Hôm nay phòng quan hệ công chúng hỏi tôi có cần giúp cô xử lý nguy cơ không, tôi nói chờ một chút, tôi nghĩ cô chắc là đã có sắp xếp.

Thư ký vẫn tương đối hiểu Lý Ninh Ngọc, Lý Ninh Ngọc dừng bước quay đầu lại nhìn, cửa không đóng, Cố Hiểu Mộng đang ở trong phòng khách chơi game.

- Án binh bất động, để xem em ấy muốn làm gì, cứ theo ý em ấy. May là công ty không bởi vì chuyện này mà bị ảnh hưởng xấu. Mấy ngày này tôi không ở công ty, có chuyện gì gọi điện cho tôi.

Lần nữa Lý Ninh Ngọc quyết định bỏ xuống mọi chuyện, chuyên tâm ở nhà với Cố Hiểu Mộng, thư ký gật đầu một cái sau đó lên xe rời đi.

Lý Ninh Ngọc vào nhà đóng cửa lại đi đến bên cạnh Cố Hiểu Mộng, nhìn Cố Hiểu Mộng đang chơi game, bạn nhỏ này cũng thật là, xảy ra chuyện lớn như vậy mà không lo lắng, không nóng lòng.

- Ăn cơm thôi!

Lý Ninh Ngọc sờ đầu Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng đáp một tiếng nhưng cũng không động đậy. Lý Ninh Ngọc cũng không thúc giục, biết rõ Cố Hiểu Mộng không đánh xong ván này sẽ không dừng.

Quả nhiên, Cố Hiểu Mộng đánh xong trận thì chạy đến phòng ăn. Lý Ninh Ngọc đã để thức ăn vào trong đĩa, mặc dù thức ăn mua bên ngoài nhưng cuộc sống là của mình.

- Chuyện này, em định làm thế nào?

Hai người ăn cơm xong, tựa sát vào nhau ngồi trên salon. Cố Hiểu Mộng tiếp tục chơi game, Lý Ninh Ngọc lướt xem tin tức. Một ngày ngắn ngủi mà chuyện này đã phát triển nghiêm trọng đến độ này. Có người bắt đầu tẩy chay phim, nhất là nhóm fan couple, trong đó còn có rất nhiều người hâm mộ trung thành của Cố Hiểu Mộng.

Có tẩy chay thì có ủng hộ, trên mạng bây giờ chia làm hai phe. Một phe ủng hộ Cố Hiểu Mộng, một phe là phản đối, hai phe xé nhau không ngừng.

Lúc này Tô Vũ lại đăng một bài trên Weibo, nói là trong thời gian quay phim Cố Hiểu Mộng nhiều lần có lời nói và hành động quấy rối cô, mà cô là đàn em, là người mới lại còn là fan của Cố Hiểu Mộng nên không dám phản kháng, chỉ có thể âm thầm chịu đựng.

- Chị nhìn gì mà nhíu mày sâu như vậy?

Cố Hiểu Mộng chơi game xong ngẩng đầu lên phát hiện Lý Ninh Ngọc nắm thật chặt điện thoại, chân mày chau lại, thậm chí trong mắt còn có sát khí.

Lý Ninh Ngọc không trả lời, Cố Hiểu Mộng lấy điện thoại Lý Ninh Ngọc nhìn một cái, sau đó cười nhạt hai tiếng.

- Em quấy rối cô ta? Có bị ảo tưởng sức mạnh quá không vậy?

Cố Hiểu Mộng đặt điện thoại lên bàn, game cũng không thèm chơi nữa.

- Chuyện này em muốn giải quyết như thế nào?

Lý Ninh Ngọc hỏi Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng đưa tay ôm lấy eo Lý Ninh Ngọc, tựa đầu lên vai Lý Ninh Ngọc.

- Em muốn mở họp báo, em muốn công khai quan hệ của chúng ta.

- Công ty em sẽ không đồng ý.

Lý Ninh Ngọc sờ mái tóc Cố Hiểu Mộng nhẹ giọng nói.

- Cùng lắm em đơn phương chấm dứt hợp đồng, em tin chị Ngọc sẽ cho em tiền bồi thường hợp đồng đúng không? (Trời đất cơi, con bé này!!!)

Cố Hiểu Mộng ngẩng đầu hôn lên khóe môi Lý Ninh Ngọc một cái, Lý Ninh Ngọc gật đầu.

- Cho dù em muốn làm gì tôi đều ủng hộ em.

Lý Ninh Ngọc hôn lên trán Cố Hiểu Mộng một cái. Hai người lẳng lặng cùng nhau trong biệt thự. Nhưng giờ phút này phòng họp công ty Thiên Tỷ mở đèn sáng rực. Phòng quan hệ công chúng, Tổng giám đốc, Amy toàn bộ ngồi bên trong phòng họp bàn bạc làm thế nào ứng phó nguy cơ lần này. Trên thực tế, bọn họ đã họp cả một ngày cũng không tìm ra được phương pháp nào tối ưu nhất giải quyết vấn đề.

Gạt tàn thuốc trước mặt Tổng giám đốc giải trí Thiên tỷ đã đầy tràn tàn thuốc, trong phòng họp nồng nặc mùi nicotine của khói thuốc.

----------------------------------------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Tô Vũ là muốn đùa chết Cố Hiểu Mộng, nhưng mà cô ta đánh giá cao mình hay là đánh giá thấp Lý Ninh Ngọc. 

----------------------------------------------------------------------------

Con điên Tô Vũ này thiệt là, hồi mới xuất hiện tưởng đáng yêu lắm...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK