Bố của Hạ Doanh Doanh vẫn đang nói chuyện điện thoại, vì vậy Tư Mộ Băng nghiêm mặt đi đến trước mặt mẹ cô bé:" tôi xin lỗi về việc xảy ra chiều nay."
Trên mặt Hạ Doanh Doanh nở ra một nụ cười:" Không có việc gì, Nam Ninh em không trách anh em chỉ muốn chơi cùng anh."
"Nam Ninh em có thể làm bạn với anh không."
Tư Mộ Băng lắc đầu:" Thật xin lỗi, tôi không có thời gian lãng phí để kết bạn."
Bị từ chối không thương tiếc cô bé bĩu môi:" Nhưng mà em rất muốn chơi với anh..."
Mẹ cô bé xoa đầu:" Anh trai còn có việc, sau này gặp lại có thể làm bạn, bây giờ con về nhà với mẹ được không?"
"Được, nhưng em vẫn thích anh, Nam Ninh nếu sau này chúng ta gặp lại em sẽ hỏi anh có muốn làm bạn với em không? "
Hạ Doanh Doanh mỉm cười vẫy tay, được mẹ dắt đến phía bố cô bé.
Cố Nam Hương cũng dẫn Tư Mộ Băng trở lại:" Con thật tàn nhẫn, trước mặt một cô bé đáng yêu như vậy sao lại có thể thờ ơ cơ chứ?Nếu là mẹ mẹ nhất định đã động lòng dẫn theo cô bé về nhà làm cô vợ nhỏ luôn rồi."
" Con không có thời gian".
" Không có thời gian lãng phí".
" Con chỉ nói sự thật".
" Tại sao lại không có thời gian? trở về không cần đi nhà trẻ, có thể tranh thủ kết bạn cũng tốt!"
Tư Mộ Băng bất đắc dĩ: " Mẹ con không thiếu bạn bè".
Đối với cậu bé ngoài bố mẹ thì những người quan trọng nhất với cậu bây giờ là Cố Nam Ninh và Cố Manh Manh. Đột nhiên có thêm cô em gái, Tư Mộ Băng khá quan tâm đến tiểu Manh, nhưng cô gái nhỏ này rất kì quái, cậu bé sợ bị lộ bí mật của mình nên không dám nói quá rõ ràng.
Mặc dù cậu bé ngụy trang rất thô sơ và đơn giản. Nhưng Cố Nam Hương nếu nhìn kỹ hơn một chút vẫn có thể nhận ra.
Nhưng đến bây giờ mẹ và cô em gái nhỏ đều cho rằng Cố Nam Ninh đã thay đổi rất nhiều, nhưng họ lại không nghĩ đến được đây không phải Cố Nam Ninh ban đầu.
Tình tiết nhỏ ngày hôm nay khiến Cố Nam Hương nhận ra rằng đứa con của mình hấp dẫn bao nhiêu. Chỉ là tình cờ gặp ở công viên thôi mà người ta đã theo về tận nhà. Có lẽ cô phải giáo dục con về việc không được yêu sớm.
Ngày mới
Tư Bắc Thần đi từ nhà cũ nhà họ Tư ra. Sau khi gặp Tư Mộ Băng xong thì ông bà nhất quyết phải giữ bọn họ ở lại. Tuy nhiên ông bà cũng đã già. Họ sẽ hạnh phúc hơn nếu có con cháu ở cùng. Tư Bắc Thần cũng rất vui khi gửi Tư Mộ Băng đến đó.
Trước khi đi ông bà rất nghiêm túc ra lệnh cho anh:" Hãy dành chút thời gian đưa Cố Nam Hương về nhà ăn tối."
" Dù thế nào đi nữa con bé cũng là mẹ ruột của Mộ Băng, ta không tin trên đời này lại có người mẹ nào không cần con của mình!"
Tư Bắc Thần sáng sớm không muốn cùng ông bà tranh cãi, liền lấy cớ công ty họp.Trên đường đi mặt anh phỉ đầy băng sương, anh cười lạnh nghĩ trên đời này vẫn còn những người mẹ không quan tâm đến con cái. Cố Nam Hương đã lặng lẽ ra đi vài năm, bây giờ trở lại liệu coi có thể có tình mẹ con đối với đứa con của mình không?.
Trong lòng Tư Bắc Thần tràn ngập sự mỉa mai, biểu cảm đặc biệt ảm đạm trong cuộc họp buổi sáng.
Văn phòng thư ký vẫn tràn ngập những tiếng tán gẫu sôi nổi. Lina vừa bước chân vào phòng đã lớn giọng:" Tin tức quan trọng, Tư tổng của chúng ta tâm trạng hôm nay còn kém hơn hôm qua."
Mọi người thở dai:" Tư tổng gần đây xảy ra chuyện gì?".
" Sau này chúng ta còn có thể có được một cuộc sống tốt đẹp sao?"
Lina phẩy phẩy ngón tay:" Tôi không biết mình còn sống tốt hay không nhưng tôi có thể chắc chắn một điều. Hôm nay các cô không nên chọc giận Tư tổng."
" Nếu không sẽ bị phạt không lương, hoặc mất việc thậm chí mất mạng!"
Cô ấy làm động tác cắt cổ làm mọi người tối mặt lại tất nhiên không bao gồm Cố Nam Hương.
Cô ngồi vào bàn làm việc với vẻ mặt bình tĩnh. Lina đi tới hỏi:" Cô không lo lắng sao?"
Cố Nam Hương ngước lên:" Tôi không có gì phải lo lắng!"
" Cô là thư ký của tổng giám đốc, nếu hôm nay có công việc cần báo cáo nhất định sẽ cùng Diêm Vương mặt lạnh tiếp xúc....Tôi lo lắng đến lúc đó giám đốc nhất định sẽ... đuổi cô cút đi!"
Cố Nam Hương nhún vai:" Nếu tôi mắc sai lầm và anh ấy muốn đuổi tôi đi thì tôi sẽ đi. Sau đó tôi sẽ tìm cách quay trở lại."
" Nói thật cho cô biết nếu không phải Tư Thị lương cao, nhưng lại có giám đốc đáng sợ như vậy. Ở đây ngày nào cũng là cực hình!!
Tập đoàn Tư có lương cao và đãi ngôn tốt. bất kể sau này họ có rời tập đoàn đi làm chỗ khác cũng trở nên dễ dàng hơn.
Cố Nam Hương bình tĩnh nói:" Thay vì lo lắng vì những điều này, cô có thể nghĩ về cách làm tốt công việc của mình. Dù sao nếu không phạm phải sai lầm gì cũng không phải sợ."
Lina vừa muốn nói gì đó thì tiếng nói mỉa mai châm chọc xuất hiện:" Chỉ là cô thôi? Cô cho là mình hoàn thành công việc tốt lắm sao? Cô mới đến vài ngày cô cho rằng mình rất xuất sắc sao?"
Lina bí mật làm mặt với Cố Nam Hương:" Sophia đến rồi, tôi đi trước đây."
Những thư ký khác cũng vội chuyển ánh mắt sang chỗ khác, chỉ có thể lén lút liếc nhìn.
Sophia thu dọn đồ đạc xa xỉ mới mua, đắc thắng bước vào phòng ra lệnh:" Đứng dậy, đi rót cho tôi một cốc nước!".