Mục lục
Truyền Kiếm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Kiếm quang đỏ thẫm mang theo sức nóng khủng khiếp bao trùm cả tòa Kiếm đài cùng với thân ảnh của Mạc Vấn. Nhóm người Dạ Tiểu Huyền, Mộ Dung Hinh gần như chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn kiếm quang khủng bố ấy hung hăng chém thẳng vào lưng Mạc Vấn. Quang mang xé nát Tuyết Linh Phi Phong ra thành từng mảnh rồi sau đó bùng lên như muốn nuốt chửng Mạc Vấn vậy.
Tất cả mọi người đều sợ đến ngây người, nhìn cảnh tượng đột nhiên xảy ra trên Kiếm đài xong cảm giác như bản thân mất luôn cả năng lực suy xét.
Kiếm quang chậm rãi tản đi, một thân ảnh chật vật nhếch nhác dị thường cũng dần dần hiện rõ.
"Mạc Thu!"
Dạ Tiểu Huyền kinh hỉ hét lên một tiếng, thấy lại được niềm hy vọng sau khi đã tuyệt vọng làm nàng hoàn toàn thất thố trước mặt mọi người. Đệ tử Thiên Trì Kiếm Tông Mộ Dung Hinh cũng cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, vừa mới xong quả thực là dọa họ sợ gần chết. Nếu như thật sự mà Mạc Thu chết ở nơi đây thì bọn họ cũng không biết sẽ phải trở về bàn giao lại như thế nào nữa.
Mạc Vấn tuy rằng không mất mạng nhưng lại trông cực kỳ thảm hại. Tuyết Linh Phi Phong đã hoàn toàn tan nát, chỉ để lại trên lưng hắn một vết chém kinh khủng, gần như là suýt chút nữa biến hắn thành hai khúc. Máu thịt ở miệng vết thương hoàn toàn bị cháy đen, hơn nữa có chỗ còn lộ rõ cả xương trắng. Lúc này cánh tay trái của hắn đang cắm thẳng vào ngực con Khôi Lỗi thủ lĩnh này, rồi tiếp tục xẻ dọc một đường từ giữa ngực lên tới yết hầu của nó. Lập tức cả chín con Khôi Lỗi đều đình chỉ hoạt động một cách quỷ dị.
Mạc Vấn hung hăng giật mạnh cánh tay trái lôi ra một cục nhỏ là hạch tâm của con Khôi Lỗi, phía trên phủ đầy hoa văn trận pháp màu đỏ sẫm, lập tức hai con mắt của con Khôi Lỗi thủ lĩnh trở nên ảm đạm hẳn đi. Cả tám con Khôi Lỗi còn lại cũng không ngoại lệ, tất cả đều chấm dứt vận chuyển linh lực, trở về trạng thái bất động.
"Thật không thể ngờ rằng hạch tâm của con Khôi Lỗi thủ lĩnh lại ở xương quai xanh phía dưới yết hầu, Mạc Vấn sư thúc, thực xin lỗi, chúng ta..." Dạ Tiểu Huyền có chút sợ hãi nhìn Mạc Vấn nói.
Miệng vết thương sau lưng cùng với tất cả các thương tổn trên người Mạc Vấn đều được lực lượng sinh mệnh khổng lồ của hắn khôi phục lại một cách nhanh chóng. Sau khi mặc lại một bộ trang phục mới, hắn nhìn thoáng qua Dạ Tiểu Huyền, không thể nào không tức giận cho được. May là hắn da thô thịt dày, thân thể đã trải qua Lôi kiếp Tam giai của yêu mãng luyện thể, kiếm thể vững chắc đạt được một bước tiến dài. Nếu mà không có chuẩn bị tốt thì đã gặp nguy hiểm trong này rồi. Chỉ là khi nhìn thấy ánh mắt đáng thương của Dạ Tiểu Huyền thì hắn lại không thể tức giận được nữa.

Những chuyện vừa xảy ra đúng thật là ngoài ý muốn. Thật không ai có thể ngờ được những con Khôi Lỗi hình người này vậy mà lại được chế tạo cực kỳ âm hiểm, lại đặt hạch tâm của nó ở dưới cổ họng, khác hẳn với những suy nghĩ bình thường. Cũng còn may là không nham hiểm đến mức giấu dưới chân hay móng chân.
"Không sao, ta cũng cũng không có chuyện gì." Mạc Vấn khoát tay áo.
Dạ Tiểu Huyền thở nhẹ ra một hơi: "Mạc Thu sư thúc, lần này thu hoạch được tám cỗ Khôi Lỗi hình người, dựa theo ước định lúc trước ..."
"Các ngươi đều cầm hết đi, nhưng mà thu hoạch tiếp theo là do ta lựa chọn." Mạc Vấn ngắt lời Dạ Tiểu Huyền. Bộ Khôi Lỗi hình người này hắn đã nắm rõ đặc tính rồi, phải có đầy đủ cả chín con phối hợp cùng một chỗ thì mới có thể phát huy hết sức mạnh của chúng, nếu tách ra thì cũng chỉ là một con Khôi Lỗi Kiếm Cương hậu kỳ, giá trị mất đi nhiều, chi bằng thuận nước đẩy thuyền đưa cho Thiên Cơ Kiếm Tông luôn. Hiện nay, toàn bộ Tử Vân Tinh Các cũng chỉ có Thiên Cơ Kiếm Tông là có thực lực để sửa chữa lại con Khôi Lỗi thủ lĩnh kia để làm thành một bộ.
"Vậy thì thật sự rất cảm ơn ngài!" Dạ Tiểu Huyền kích động khiến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. Tất nhiên là không phải vì thu hoạch của Kiếm Tông mà là nàng có thể nghiên cứu những con Khôi Lỗi này tốt hơn.
Tòa Kiếm đài này cũng là một kiện bảo bối, chỉ có điều nó là một khối nguyên vẹn. Lấy thực lực của bọn họ thì không thể nào phá vỡ được. Chỉ có cách chờ tới đợt thí luyện Ảo Cảnh tiếp theo rồi nghĩ biện pháp tìm kiếm thôi.
Sau một thời gian nghỉ ngơi hồi phục ngắn ngủi, mọi người lại tiếp tục đi sâu vào trong cốc.
Kiếm đài có thể là một phòng tuyến hoặc là khảo nghiệm nên chỉ đi một lúc đã thấy xuất hiện một cái hang sâu tăm tối (u cốc) có ba mặt là núi vây quanh. Ở bên ngoài, trong vòng ngàn trượng thì địa thế bằng phẳng, hoa cỏ cây cối dòng suối trong veo đều có, còn ở trên vách đá cao dựng đứng phía sau hang có mở một cái cửa động.
Toàn bộ thí luyện giả khi nhìn thấy cái cửa động kia thì đều mừng rỡ. Cuối cùng cũng nhìn thấy Phủ chủ của di phủ. Truyền thừa của chủ nhân di phủ chắc chắn là ở bên trong!

"Mọi người cẩn thận cấm chế." Một vị thí luyện giả có thực lực Kiếm Cương sơ kỳ củaThiên Cơ Kiếm Tông nhắc nhở.
Mạc Vấn đảo mắt nhìn một vòng, lại sử dụng kiếm thức dò xét thoáng một lần: "Không có cấm chế."
Mọi người lúc này mới buông lỏng, đi về phía cửa động.
"Chỗ cửa động có một cái phát động cấm chế bảo vệ." Mạc Vấn chỉ nhìn lướt qua, dựa vào chấn động chập chờn lập tức đoán được sự bí ẩn của cửa động.
"Cấm chế bảo vệ? Chẳng lẽ là cấm chế phòng ngự ở cửa động?" Dạ Tiểu Huyền vốn là Luyện Khí sư, đối với cấm chế trận pháp tất nhiên là có trình độ rất cao, chỉ là bọn họ hay vận dụng vào để luyện khí mà thôi.
Mọi người rút về phía sau hơn trăm trượng để có một khoảng cách an toàn. Dạ Tiểu Huyền lại lấy ra một ít cơ quan máy móc từ trong túi của mình lắp ráp thành một con Khôi lỗi thú Hạ phẩm rồi ra lệnh cho nó. Con Khôi lỗi thú này rất nhanh đã leo lên cửa động đi vào trong.
Ngay tức khắc, khi nó vừa tiến đến, một đạo ánh sáng nhạt hiện lên tại cửa động, tiếp đó liền thấy được từ trong động truyền ra rung động ầm ầm cùng thanh âm kim loại ma sát lạch cạch.
Ầm ầm!
Một cái bắp đùi màu àng kim óng ánh to như thùng nước lớn từ trong động bước ra, vừa vặn đạp trúng con Khôi Lỗi thú khiến nó vỡ tan thành từng mảnh mà không thể phản kháng. Tiếp theo là cả một con Khôi Lỗi khổng lồ đi ra khỏi cửa động.

Thân dài hơn bốn trượng, cao cũng chừng ba trượng, bốn cái đùi đều to như thùng nước lớn, trông con Khôi Lỗi này gần giống như một con trâu vậy. Từ nó phát ra một cỗ linh lực thuộc tính Thổ chấn động mạnh đến đáng sợ.
"Khôi Lỗi thú Nhị giai Siêu phẩm!" Ánh mắt Dạ Tiểu Huyền trở nên nóng rực.
Đây là một con Khôi Lỗi Nhị giai Siêu phẩm, hơn nữa lại cực kỳ mạnh mẽ, theo cường độ linh lực mà nó phát ra thì chắc chắn là trạng thái đỉnh phong nhất.
Con Khôi lỗi hình trâu khổng lồ này vừa xuất hiện đã kêu một tiếng bò....ò..., một tầng sóng gợn vô hình màu vàng đất nhộn nhạo lan ra ngoài, cả không gian xung quanh dường như tăng gấp mấy lần trọng lực! Tiếp theo mi tâm của nó tách ra một khe nhỏ, một tia kiếm khí màu vàng đất chui ra từ đó, nó cuồn cuộn hút lấy linh lực ở xung quanh làm cho mũi kiếm sáng dần lên…
Toàn bộ sơn cốc yên bình hóa thành một đống đổ nát như là vừa gặp qua một cơn Phong Bạo linh khí. Con Khôi Lỗi Nhị giai Siêu phẩm khổng lồ trông giống như trâu kia đã biến thành một đống phụ kiện luyện khí, hai trăm tên thí luyện giả hơi thở dồn dập nghỉ ngơi ở một bên. Đây là thành quả sau hơn nửa canh giờ của bọn hắn, con Ngưu Khôi Lỗi này đã gần tiếp cận Tam giai Hạ phẩm, toàn thân đao thương bất nhập, ngay cả Kiếm phù Nhị giai Siêu phẩm cũng chỉ có thể lưu lại trên người nó một vết kiếm. Hơn hai trăm tên thí luyện giả phải xuất hết toàn lực mới có thể phá hủy được nó.
Dạ Tiểu Huyền nhìn một đống phụ kiển hỏng trên mặt đất khóc không ra nước mắt. Con thú máy này rõ ràng không phải bị kiếm quang chém giết, mà là bị hơn hai trăm người điên cuồng công kích. Lực lượng cộng sinh đáng sợ đã hoàn toàn phá hủy nó. Tất nhiên là kiếm khí Canh Tân Hỗn Kim của Mạc Vấn có tác dụng lớn nhất, nếu không thì con Khôi Lỗi này cũng không thể trở thành như vậy được.
Nhưng mà mặc dù như vậy, Dạ Tiểu Huyền vẫn không buông tha thu thập một ít tàn phiến trung tâm cùng một ít kết cấu trọng yếu để sau này nghiên cứu.
"Đi vào động thôi."
Sau khi đoàn người đã khôi phục tốt, lập tức chính thức tiến vào sơn động. Không gian trong sơn động rất lớn, nhưng không phải là cả hai trăm người đều đi vào. Thiên Cơ Kiếm Tông cùng Thiên Trì Kiếm Tông tất cả chọn lấy mười người mà thôi. Nơi này chắc chỉ là một trong các khu giống nhau, trên vách động còn mở ra ba cái cửa động nữa.
Hơn hai mươi tên thí luyện giả đầu tiên đi vàocửa động bên trái, cái động thất này chắc hẳn là nơi chủ nhân di phủ cất giữ tài liệu luyện khí, phần lớn là một ít linh tài Tam giai. Ánh mắt Dạ Tiểu Huyền lộ ra vẻ thất vọng, hiển nhiên hứng thú không lớn, linh tài Tam giai mặc dù khó tìm, nhưng đối với Thiên Cơ Kiếm Tông bọn hắn mà nói cũng không phải khó có thể đạt được. Nàng hi vọng nhất chính là cơ quan Khôi Lỗi cổ đại. Đối với những linh tài Tam giai này, Mạc Vấn tự nhiên là không một chút khách khí, kiếm thể của hắn càng ngày càng kén ăn rồi. Linh tài Nhị giai Thượng phẩm bình thường bây giờ đều không thể thỏa mãn, chỉ có linh tài Nhị giai Siêu phẩm hoặc là Tam giai mới có thể khiến cho nó mãnh liệt "muốn ăn uống".

Hắn không chút khách khí thu toàn bộ tam giai linh tài vào kiếm nang, Dạ Tiểu Huyền không ngăn cản, Mộ Dung Hinh cũng không có dị nghị, vậy nên tất cả những thứ này đều đã ở trong túi hắn. Đã có nhóm linh tài này đoán chừng kiếm thể của hắn có thể đề thăng qua một hoặc hai giai đoạn, tất nhiên là cần phải có thời gian.
Thu hoạch ở động thứ nhất không lớn, mọi người tiếp tục đi vào cửa động bên phải, bên trong có một thạch thất mà vật phẩm trưng bày trong gian phòng này lại làm cho tất cả mọi người hít vào một hơi thật sâu.
Bởi vì đây là nơi trưng bày tất cả các loại thành phẩm luyện khí. Ba bộ Khôi Lỗi hình người cao hơn hai thước đang lẳng lặng đứng ở trong thạch thất, áo giáp ngăm đen không thu hút chút nào, nhưng lại thoáng ẩn hiện một sự dung mãnh dữ tợn, dường như lúc nào hắn cũng có thể hóa thân thành tuyệt thế hung thú.
Dạ Tiểu Huyền nhào tới trước tiên, như là con gái si mê hoa, nàng say mê vuốt ve Khôi Lỗi hình người mặc áo giáp kia.
"Khôi Lỗi Tam giai! Đây tuyệt đối là Khôi Lỗi Tam giai!"
Dạ Tiểu Huyền kiểm tra đo lường sơ bộ, xác định chắc chắn ba bộ Khôi Lỗi hình người này chính là Tam giai. Trong đó một bộ cần khảm nạm mười miếng linh thạch Hỏa thuộc tính mới có thể sử dụng, linh lực bộc phát ra mạnh nhất có thể so với kiếm áp của Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên trung kỳ, tất nhiên chỉ là tương đương, chứ nếu để cho cục sắt này đánh nhau chính thức cùng Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên trung kỳ, có lẽ chỉ trong chốc lát là lại trở về thành một đống linh kiện.
"Ba bộ Khôi Lỗi chúng ta muốn một cỗ, còn lại thì cho các ngươi." Dạ Tiểu Huyền đau lòng đưa ra quyết định này, cũng là lâm vào bất đắc dĩ. Dù sao từ trước đến giờ Thiên Trì Kiếm Tông tiến vào đến đây hoàn toàn không hề có thu hoạch, mà bọn họ có thể bình yên vô sự xông tới, phần lớn đều do công sức của Mạc Thu.
Mạc Vấn tự nhiên sẽ không từ chối, có được Khôi Lỗi Tam giai chẳng khác gì lại để cho hắn có vốn liếng để đối kháng với Linh Kiếm sư Tam giai. Hắn thu lấy một cỗ, còn lại một cỗ để cho Mộ Dung Hinh. Mộ Dung Hinh cũng không có gì bất mãn, có thể tới nơi này, hoàn toàn là Mạc Vấn cùng Thiên Cơ Kiếm Tông, bọn họ có thể đi vào đến đây hoàn toàn là thơm lây. Một cỗ Khôi Lỗi hình người Tam giai Trung phẩm đủ để cho Thiên Trì Kiếm Tông bọn họ nâng cao thực lực lên một bậc, chẳng lẽ còn có điều gì không thích?
Chẳng qua Mạc Vấn lại không để ý đến một việc, cái này chính là cơ quan Khôi Lỗi chứ không phải là phi kiếm. Phi kiếm chỉ cần khắc một điểm linh thức lạc ấn lên thì lập tức có thể thoải mái khống chế rồi, nhưng cơ quan Khôi Lỗi loại này là vật luyện khí chế tạo tinh vi, cần phải có linh thức cường đại và tinh chuẩn mới có thể điều khiển tốt được. Những thứ liên quan đến vận dụng linh thức cao cấp này thì ngoại giới có rất ít, đều là bí truyền trong các Tông môn nắm giữ, nếu không thì cơ quan Khôi Lỗi thú bay đầy trời trong thiên hạ rồi.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK