"Sau khi chuyện xảy ra, ta tra được một chút." Vũ Hoàng Mặc một tay chống trán, một tay ôm Bùi Nguyên Ca, nhẹ giọng nói: "Sau khi Đỗ Nhược Lan mang thai, an bài cho Lục hoàng huynh hai thông phòng, nghe nói một trong số đó dung mạo tú lệ, tính tình uyển chuyển hàm xúc, hơn nữa khéo tay, làm ra túi lưới rất tinh xảo lịch sự tao nhã, nàng làm cho Lục hoàng huynh một túi lưới trăm trụy nguyên bảo, Lục hoàng huynh rất ưa thích mỗi ngày mang theo, không khéo bị Đỗ Nhược Lan nhìn thấy. Tối hôm đó, thông phòng kia không có ở trong phòng, cũng không hầu hạ Đỗ Nhược Lan, nhưng vừa vặn cũng xuất hiện ở đình giữa hồ, lại là người đến sớm nhất."
Bùi Nguyên Ca nhíu mày: "Nghe ý của chàng là còn có người khác sao?"
"Hộ vệ trực đêm đó có người của ta. Nghe bọn hắn nói, đêm đó hộ vệ trực ở cửa Đông Diệp trước khi khóa cửa từng cho một người đi vào, người nọ tự xưng là hạ nhân Đỗ phủ, nói muội muội hắn là nha hoàn hồi môn của Lục hoàng tử phi, nay hầu hạ Lục điện hạ. Bởi vì trong nhà xảy ra chuyện, mẫu thân bị bệnh nặng, nhu cầu tiền bạc cấp bách, cho nên muốn vào cung gặp muội muội, đêm đó hắn cũng xuất hiện ở đình giữa hồ, chẳng qua là không bị Trịnh tu dung đụng vào mà thôi. Sau đó, một gã hạ nhân Đỗ phủ liền chết bất đắc kỳ tử, nhưng không phải ca ca của thông phòng kia, mà là một gã sai vặt tuổi chừng mười tám mười chín tuổi, dung mạo tú lệ."
Ánh mắt Vũ Hoàng Mặc thản nhiên, khóe miệng gợi lên một chút ý cười, lại mang theo thật sâu lạnh lùng cùng với khinh thường.
Việc này giống như hoàn toàn không quan hệ, nhưng nghe vào tai Bùi Nguyên Ca cũng có thể phác thảo ra tình hình đại khái, nhất thời nói không nên lời suy nghĩ trong lòng.
Hiển nhiên, chuyện trong đình giữa hồ vốn là Đỗ Nhược Lan thiết kế nhằm vào thông phòng kia.
Có lẽ vì Vũ Hoàng Hãn luôn mang theo túi lưới trăm trụy nguyên bảo, Đỗ Nhược Lan nổi lên phòng bị đề phòng thông phòng này, tuy là nha hoàn hồi môn nàng mang tới, hẳn cũng là Đỗ phủ gia sinh tử, nhưng vẫn còn lo lắng thông phòng này ỷ sủng mà kiêu, trở thành uy hiếp của nàng, bởi vậy thừa dịp Vũ Hoàng Hãn chủ trì khoa cử, không ở trong cung, an bài mưu kế này.
Đỗ phủ truyền tin tức vào cung, làm cho thông phòng nghĩ là trong nhà gặp chuyện không may, mẫu thân bệnh nặng, nhu cầu cấp bách cần tiền bạc, thông phòng tự nhiên muốn biết bệnh tình mẫu thân, nghĩ biện pháp tìm kiếm ngân lượng. Nàng là nha hoàn hồi môn của Đỗ Nhược Lan, nay lại là thông phòng, nói vậy cũng có vốn riêng, vừa vì đưa trang sức tiền bạc, vừa lo lắng tình huống mẫu thân, nếu nghe nói ca ca thu mua được thị vệ, lặng lẽ vào cung tìm nàng, chỉ sợ thông phòng kia cũng sẽ không sinh nghi, tự nhiên chiếu theo ước định đến đình giữa hồ.
Đáng tiếc, nàng cũng không biết người tới không phải ca ca nàng, mà là một gã sai vặt trẻ tuổi mi thanh mục tú của Đỗ phủ.
Vốn dựa theo Đỗ Nhược Lan thiết kế, hẳn là lấy cớ mang thai phiền chán, đến đình giữa hồ trong ngự hoa viên giải sầu, kết quả vừa vặn bắt gặp thông phòng và gã sai vặt kia gặp lén. Bị bắt quả tang, cho dù thông phòng nói là tới gặp ca ca, chỉ sợ ai cũng sẽ không tin tưởng, đến lúc đó thông phòng kia tự nhiên hết đường chối cãi. Lúc này, Đỗ Nhược Lan lại làm bộ rộng lượng lương thiện, nói niệm tình cảm chủ tớ, thay thông phòng che lấp lần này, thông phòng tự nhiên cảm ơn mang ân. Huống chi, có nhược điểm nghiêm trọng như vậy nắm trong tay chủ mẫu, một khi vỡ lở, thông phòng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho dù lại được sủng ái, cũng không dám thoát ra lòng bàn tay chủ mẫu, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lệnh.
Này cũng có thể giải thích, đêm khuya yên tĩnh vì sao Đỗ Nhược Lan xuất hiện ở đình giữa hồ trong ngự hoa viên.
Mà Trịnh tu dung có thể lầm cho rằng Đỗ Nhược Lan là Mạc chiêu nghi, cũng càng chứng thật Bùi Nguyên Ca suy đoán. Nếu là tình huống bình thường, Đỗ Nhược Lan mang thai, cho dù phiền chán trong lòng đến ngự hoa viên tản bộ, cũng có hộ vệ nha hoàn bên cạnh, mang theo đèn lồng. Nếu có ánh đèn chiếu rọi, Đỗ Nhược Lan mang thai tám tháng, hình thể rõ ràng không giống, làm sao Trịnh tu dung có thể nhìn lầm Đỗ Nhược Lan thành Mạc chiêu nghi, nháo ra trận này.
Có thể nhận nhầm Đỗ Nhược Lan thành Mạc chiêu nghi, chỉ có một khả năng là lúc ấy ánh sáng tối tăm, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng người lại không thấy thân hình, hơn nữa bóng người tất nhiên không nhiều, bằng không Trịnh tu dung sẽ không cho rằng Mạc chiêu nghi và người lén gặp.
Không mang theo tùy thị, không đèn lồng, chỉ có thể nói Đỗ Nhược Lan cũng không phải muốn thông phòng chết, mà là muốn nương nhược điểm này, gắt gao đắn đo thông phòng.
Dù sao, nếu Vũ Hoàng Hãn thực để bụng thông phòng này, thông phòng vô duyên vô cớ lén gặp người, bởi vậy bị xử tử, lại thừa dịp Vũ Hoàng Hãn không ở trong cung, khó tránh Vũ Hoàng Hãn sẽ hoài nghi; nhưng nếu chỉ muốn đắn đo sẽ không giống, có nhược điểm trí mạng trong tay Đỗ Nhược Lan, thông phòng lại được sủng ái cũng không dám vượt quy củ, ngược lại bởi vì nàng được sủng ái, càng có thể trước mặt Vũ Hoàng Hãn giúp Đỗ Nhược Lan củng cố địa vị...
Hơn nữa, Đỗ Nhược Lan xem như là người có tâm cơ, đáng tiếc đường lang bộ thiền, hoàng tước tại sau (bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau).
Nếu Bùi Nguyên Ca không đoán sai, thị vệ bị thu mua tám phần là người của Liễu quý phi, nếu không hoàng cung đề phòng sâm nghiêm cỡ nào, đa số thị vệ đều xuất thân thế gia, làm sao có thể bị hạ nhân Đỗ phủ thu mua? Thông qua thị vệ, Liễu quý phi nhận thấy được trong chuyện này có lẽ có huyền cơ khác, lại hỏi thăm thêm, tất nhiên sẽ có thể đoán ra tiền căn hậu quả, vì thế tương kế tựu kế, cố ý lấy Mạc chiêu nghi làm mồi dẫn dụ Trịnh tu dung tới, vừa vặn đụng vào Đỗ Nhược Lan đến "bắt gian"...
Đỗ Nhược Lan thiết cục hãm hại thông phòng, chợt bị người đánh vỡ, khó tránh khỏi bị kinh hách, nghĩ là bị người khác nhận ra cái gì.
Nàng đã mang thai tám tháng, khả năng chấn kinh sinh non rất lớn, nếu tình hình ngay lúc đó lại hỗn loạn chút, không bảo vệ được đứa nhỏ thật sự rất bình thường ... Nay Vũ Hoàng Hãn vừa mới quật khởi, Trịnh tu dung làm hại đứa nhỏ của Đỗ Nhược Lan chết non, tự nhiên sẽ làm Hoàng đế giận dữ, tước quyền cùng nhau giải quyết lục cung của nàng là chuyện trong dự kiến, đồng thời có thể đả kích Vũ Hoàng Hãn, dù sao ở hoàng gia, con nối dòng phi thường trọng yếu, từ trước Vũ Hoàng Hãn không có tiếng tăm gì cũng thôi đi, nay nếu lộ ra tâm tư quật khởi, con nối dòng của hắn há có thể không là cái đinh trong mắt Liễu quý phi?
Nếu để cho Vũ Hoàng Hãn thuận lợi có trưởng tử, địa vị của hắn ở hoàng cung đương nhiên sẽ càng thêm củng cố.
Cứ như vậy, một công đôi việc, đồng thời đánh hai đối thủ một đòn đau...
Như vậy khó trách Đỗ Nhược Lan biết được chết non là nam hài chịu đả kích như thế, nếu không phải nàng muốn thiết kế thông phòng, rời đi Chiêu Hoa cung, lại làm sao có thể bị Liễu quý phi bắt đến khe hở, làm hại con nàng chết non? Nếu nàng có thể thuận lợi sinh com trai trưởng, địa vị ở Chiêu Hoa cung càng thêm không giống bình thường, quan trọng hơn nhiều so với đắn đo một thông phòng...
Vũ Hoàng Mặc cười nhạo: "Lúc trước nàng còn nói, Đỗ Nhược Lan sinh non, Lục hoàng huynh lại không bên cạnh, tình hình đáng thương. Theo ta thấy, nàng ấy nên may mắn giờ phút này Lục hoàng huynh không ở bên cạnh. Nếu không, với sự sâu sắc của Lục hoàng huynh, tất nhiên sẽ nhìn ra sơ hở, lúc mấu chốt này còn kéo chân sau Lục hoàng huynh, đến lúc đó nàng ấy mới chính thức không xong!"
Nhưng mà, Đỗ Nhược Lan bị Liễu quý phi tính kế sinh non, Vũ Hoàng Mặc xem ra lại là chuyện tốt.
Đỗ Nhược Lan dù sao cũng là thê tử của Vũ Hoàng Hãn, vợ chồng một thể, đối với chuyện của Vũ Hoàng Hãn, nàng không có khả năng toàn bộ không biết, chắc chắn có điều phát hiện. Vốn Vũ Hoàng Hãn không có tiếng tăm gì, luôn là Vũ Hoàng Mặc và Bùi Nguyên Ca đối nghịch rõ ràng với Liễu quý phi, cho tới bây giờ Đỗ Nhược Lan đều không đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió; nay Vũ Hoàng Hãn từng bước một quật khởi, nếu an an ổn ổn kế vị, hoàn toàn không biết hung hiểm thảm thiết khi đối nghịch với Liễu quý phi, chỉ sợ Đỗ Nhược Lan sinh lòng kiêu căng, cho rằng hậu cung không gì hơn cái này, một khi nắm quyền mẫu nghi thiên hạ, nói không chừng không để Nguyên Ca vào mắt.
Nay bị Liễu quý phi hung hăng tính kế một phen, Đỗ Nhược Lan cũng nên hiểu được, hậu cung không phải nơi dễ dàng sống yên.
Mặc dù tương lai nàng mẫu nghi thiên hạ, lúc này gian nan hiểm trở cũng sẽ khắc sâu trong lòng, có ý tưởng này, nên hiểu được chỗ tốt khi có người chống đỡ. Như vậy chỉ cần Vũ Hoàng Mặc đứng vững trên triều đường, Nguyên Ca thân là thê tử của hắn, Đỗ Nhược Lan cũng không thể khinh thường nàng, mặc dù Đỗ Nhược Lan làm Hoàng hậu, cũng phải khách khách khí khí với Nguyên Ca.
Đương nhiên, những lời này hắn sẽ không nói với Nguyên Ca.
"Lục hoàng tẩu cũng rất... phân không rõ nặng nhẹ." Bùi Nguyên Ca không biết nên phán đoán suy luận như thế nào: "Lục hoàng huynh vừa mới lộ tài năng trên triều đường, nếu có thể thuận lợi chủ trì xong khoa cử, sau đó Lục hoàng tẩu sinh con trai trưởng, có thể nói là đẩy thanh thế Lục hoàng huynh lên một bậc. Cho dù không phải con trai, là con gái cũng là đứa cháu đầu tiên của phụ hoàng, luôn ngàn vạn chú ý, cho dù không để ý thiệt hơn, đơn giản suy nghĩ vì đứa nhỏ trong bụng cũng không nên như thế. Lục hoàng tẩu sao lại hồ đồ như vậy, lúc này lại so đo phân cao thấp với một thông phòng nho nhỏ?"
Xưng hô thay đổi từ ‘Nhược Lan tỷ tỷ’ thành ‘Lục hoàng tẩu’, hiển nhiên trải qua chuyện này, thái độ nàng đối với Đỗ Nhược Lan cũng có thay đổi.
"Biết đắn đo thông phòng trong tay tốt hơn so với giết chết thông phòng, Đỗ Nhược Lan cũng xem như thông minh, đáng tiếc chỉ là thông minh vặt, cũng không ngẫm lại, gã sai vặt Đỗ phủ dựa vào cái gì thu mua được hộ vệ cửa Đông Diệp? Hay là nàng thực nghĩ rằng địa vị Chiêu Hoa cung đã cao đến bậc này? May mắn hiện nay Lục hoàng huynh còn chưa có sườn phi, nếu không ...có ngày nàng chịu khổ!" Vũ Hoàng Mặc lạnh lùng nói, trong lòng hiển nhiên là khinh thường.
Vũ Hoàng Hãn không dễ dàng gì mới lộ mặt trên triều đình? Đỗ Nhược Lan lại gặp chuyện không may vào lúc này!
Cũng may là phụ hoàng không miệt mài theo đuổi, Liễu quý phi cũng không muốn liên lụy tới thị vệ cửa Đông Diệp, hoàn toàn bại lộ chính mình. Nếu không, cho dù là thông phòng của Vũ Hoàng Hãn tư thông, hay là hoàng tử phi của Vũ Hoàng Hãn thiết kế hãm hại thông phòng, đối với Vũ Hoàng Hãn mà nói cũng là đả kích cũng không nhỏ.
Bùi Nguyên Ca im lặng, hồi lâu mới nói: "Lục hoàng huynh tất nhiên sẽ lập sườn phi có phải không?"
"Là chuyện sớm hay muộn mà thôi! Liễu Hằng Nhất đầu nhập Lục hoàng huynh, đương nhiên không chỉ vì bị khí độ của Lục hoàng huynh thuyết phục, không oán không hối hận phò trợ, trọng yếu hơn vẫn là ích lợi. Mà có Liễu quý phi làm ví dụ có sẵn, Liễu Hằng Nhất há có thể không động tâm? Con gái hắn Liễu Băng Y nay đang tuổi thanh xuân, một là được đưa vào cung làm phi tần, hai là hứa cho Lục hoàng huynh làm sườn phi, không có khả năng khác. Nếu lúc này Liễu Băng Y vào cung làm phi tần, như vậy phải chờ Liễu Băng Hàm lớn lên, hoặc là từ trong tộc chọn ra một nữ tương lai hứa cho Lục hoàng huynh làm sườn phi! Chỉ sợ Đỗ Nhược Lan cũng biết điểm ấy, nên mới vội vã muốn đắn đo thông phòng, miễn cho tương lai bị Liễu thị nữ tử đoạt vị!" Vũ Hoàng Mặc thản nhiên nói, triều đình ích lợi xưa nay như thế.
Nhất là quan viên có công phò trợ đi lên đại vị, hơn phân nửa đều muốn liên hôn để kéo dài ân sủng.
Vũ Hoàng Hãn căn cơ còn yếu, càng cần phương thức này.
"Cho nên, lúc trước chàng mới có thể nhường cơ hội mượn sức Liễu Hằng Nhất cho Lục hoàng huynh sao?" Ngay cả Vũ Hoàng Hãn đều có thể đoán ra Vân Kinh chú vốn thuộc về Vũ Hoàng Mặc, với sự quen thuộc của Bùi Nguyên Ca đối với Vũ Hoàng Mặc, làm sao có thể đoán không ra? Lại biết được Liễu Hằng Nhất kết minh với Vũ Hoàng Hãn, cũng liền đoán được đại khái, trong lòng nhịn không được cảm động ấm áp.
Nghe vậy, Vũ Hoàng Mặc lấy tay chống thân thể, từ trên nhìn xuống Bùi Nguyên Ca, thản nhiên cười, đôi mắt trầm tĩnh sinh huy: "Cho nên, Nguyên Ca nàng phải biết, ta hy sinh vì nàng biết bao nhiêu... giang sơn mỹ nhân ta đều bỏ qua, nàng nên bồi thường ta mới không phụ sự hy sinh to lớn của ta!"
Bùi Nguyên Ca nhìn đôi mắt hắn trêu tức, vẻ mặt cũng là dịu dàng.
Tuy rằng Hoàng Mặc giống như đang nói đùa, nhưng bên trong vui đùa tất nhiên có ba phần chân thật.
Từ trước Hoàng Mặc có lẽ không có tâm tư xưng đế, nhưng sau huyết án ở Lãnh Thúy cung, hơn phân nửa hắn cũng sinh ra tâm tư đi lên đại vị.
Nay rõ ràng hắn chiếm cứ tình thế tốt, nhưng lại lựa chọn đỡ Vũ Hoàng Hãn thượng vị, ba lần bảy lượt chắp tay nhường cơ hội cho Vũ Hoàng Hãn, trong đó tất nhiên có nguyên nhân vì nàng... Bởi vì lúc trước hắn từng thề, đời này chỉ có một nữ nhân là nàng, cho nên không muốn dùng phương thức liên hôn mượn sức Liễu Hằng Nhất... Hắn vì nàng trả giá nhiều như vậy, nhưng có đôi khi nàng lại cố ý ép buộc hắn...
Nghĩ đến đây, trong lòng Bùi Nguyên Ca khó tránh khỏi có chút áy náy.
Vì thế, nàng khó được chủ động vòng tay ôm cổ Vũ Hoàng Mặc, đưa mặt nhẹ nhàng hôn lên môi hắn, dâng chính mình dịu dàng và nhiệt tình, nhỏ giọng nói bên tai hắn: "Vậy đêm nay... ta sẽ bồi thường cho chàng cả vốn lẫn lời!"
Bị lời nàng nói tràn ngập ám chỉ ý tứ hàm xúc câu đáy lòng ngứa, tim Vũ Hoàng Mặc lập tức kịch liệt nhảy lên, thuận thế ôm nàng ngã vào trên giường, hai má chạm nhau, mũi gian tương liên, hơi thở giao hòa đều tràn ngập nóng cháy ấm áp. Vũ Hoàng Mặc nhất thời dồn dập hô hấp, cũng cố nén, nói: "Nguyên Ca, đáp ứng ta một chuyện! Ta biết nàng và Đỗ Nhược Lan có giao tình, nhưng nếu ta đã quyết tâm đến đỡ Lục hoàng huynh thượng vị, như vậy chuyện nên kiêng dè luôn phải kiêng dè, cho dù như thế nào, nàng trăm ngàn không cần nhúng tay chuyện nhà của Lục hoàng huynh!"
Đây mới là trọng điểm hắn muốn nói với Nguyên Ca.
Bởi vì Đỗ Nhược Lan và Nguyên Ca cũng xem như có giao tình, cho nên hắn từng cố ý chú ý. Tuy Vũ Hoàng Mặc không thích Ôn Dật Lan, nhưng không thể không thừa nhận, Ôn Dật Lan thật là nữ tử tâm địa thuần thiện, chính trực sảng khoái, Nguyên Ca có bạn bè như vậy thực không tệ; nhưng Đỗ Nhược Lan không giống Ôn Dật Lan, ngay từ đầu, Vũ Hoàng Mặc đã cảm thấy Đỗ Nhược Lan lòng dạ rất thâm trầm, không có bao nhiêu thiệt tình.
Không phải hắn nghi ngờ nặng, đơn giản lấy Lý Tiêm Nhu làm ví dụ.
Lúc trước giao tình giữa Đỗ Nhược Lan và Lý Tiêm Nhu vốn rất tốt, nhưng sau khi xảy ra chuyện Lý Tiêm Nhu và Vũ Hoàng Triết, Đỗ Nhược Lan liền có chút kiêng dè, mặc dù ở thu săn cầu tình với Nguyên Ca vì Lý Tiêm Nhu, nhưng đó là sau khi xác định ích lợi bản thân không bị tổn hại mới làm, Lý Tiêm Nhu gặp chuyện, trước tiên ra mặt ngược lại là Ôn Dật Lan và Nguyên Ca; ở lễ thêm trang của Ôn Dật Lan cũng giống vậy, Lý Tiêm Nhu bị mọi người cười nhạo, Đỗ Nhược Lan cũng không chủ động đứng ra giúp, mà là đợi Nguyên Ca và Ôn Dật Lan lôi kéo mới tiến lên nhẹ giọng an ủi Lý Tiêm Nhu; sau đó ba người đều gả vào hoàng cung, Lý Tiêm Nhu khóc lóc kể lể tình hình Đức Chiêu cung với Đỗ Nhược Lan, Đỗ Nhược Lan cũng chỉ tới tìm Nguyên Ca hỗ trợ...
Tất nhiên một phần bởi vì nàng không có năng lực, nhưng mà, hình như nàng thói quen giao tất cả vấn đề cho người khác giải quyết.
Không thể nói nàng bạc lạnh, nhưng mặc kệ xảy ra chuyện gì, Đỗ Nhược Lan đều trước tiên đặt chính mình trong địa vị an toàn không hại, sẽ không vì bạn bè mà cuốn vào phân tranh... Không thể nói nàng như vậy là không tốt, nhưng hiển nhiên nàng đối nhân xử thế đều không có bao nhiêu thiệt tình.
Bởi vậy, Vũ Hoàng Mặc thực không thích nàng, cũng lo lắng nàng sẽ lợi dụng Nguyên Ca vì chính mình cố sủng.
Chuyện thông phòng lần này cũng vậy, lúc trước là nàng chủ động đưa nha hoàn hồi môn cho Vũ Hoàng Hãn làm thông phòng để cố sủng, kết quả cho rằng Vũ Hoàng Hãn xem trọng thông phòng vài phần lại cảm thấy bất an, bởi vậy thiết kế thủ đoạn vu oan hãm hại để đắn đo thông phòng, khó tránh khỏi làm người ta trái tim băng giá.
"Ta nhớ kỹ, về sau sẽ chú ý!" Bùi Nguyên Ca nhẹ giọng nói.
Vũ Hoàng Mặc gật gật đầu, hơi chút yên tâm, cười đưa tay xả xuống màn, che lại đầy giường kiều diễm...