• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi thấy con thở đều đều cô biết nó đã ngủ rồi nhẹ nhàng bỏ tay con ra, đặt đầu con xuống gối, cô nhẹ nhàng xuống giường, thấy vậy hắn cũng xuống theo

- Ở lại với Hạo Minh chút nữa - hắn lắm lấy tay cô

Muốn cô ở bên cạnh hắn lúc nữa, ở bên cô rất yên bình và thoải mái, không như bên Kiều My rất không tự nhiên

- Tôi phải về - buông 1 câu lạnh lùng gạt phắt tay hắn ra

Cảm thấy tay mình trống vắng ý thức được bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo của cô không còn tròn bàn tay mình nữa, hắn thu tay về ,ánh mắt tiếc nuối nhìn cô rời khỏi phòng. Dưới lầu, cô đang mặc áo khoác của mình, cánh tay muốn giữa cô lại nhưng sao mà khó tới vậy

- Quần áo này tôi sẽ trả lại anh sau - nói xong cô quay đầu bỏ đi

Lúc này hắn muốn giữa cô lại sao mà khó khắn quá, cổ họng khô rát muốn nói điều gì nhưng lại không thể. Chỉ biết im lặng nhìn cô như vậy rời đi

- Khoan đã - hắn nói

Cô quay đầu lại không hiểu hắn muốn gì, còn hắn thì lúng túng tìm cho mình lý do để giữ cô lại

- Bát đũa trong bồn rửa vẫn chưa được rửa cô giữa giúp tôi được không - 1 lý do khiến hắn muốn đào hố chúi xuống đất

Thấy vậy cô cũng bỏ chìa khoá xe xuống cởi áo khoác ngoài ra rồi sắn tay áo lên đi vào nhà bếp. Thấy thế hắn thở phào nhẹ nhõm đang cố kiếm xem 1 lý do khác để giữ cô lại lâu hơn. Nhưng nghĩ 1 lúc rồi chưa nghĩ được cái gì cả. Thấy cô từ nhà bếp chuẩn bị đi ra hắn vội vàn lấy chìa khoá xe máy của cô đút vào túi quần. Cô đi ra không thấy chìa khoá đâu tìm xung quanh thì không thấy đâu ben hỏi hắn

- Anh có thấy chìa khoá của tôi đâu không ? - Cô hỏi hắn

- K...Không biết......tôi....có để....ý đâu - ấp úng nói

Hắn sợ cô sẽ thấy hắn lấy chìa khoá của cô giấu đi, lúc đó hắn biết giải thích thế nào đây, ôi thần linh ơi, cầu mong người phù hộ cho con

- Mẹ - 1 tiếng nói lanh lảnh

Hạo Minh dụi mắt, thấy cô đã mặc áo khoác thì vội vã chạy xuống ôm lấy chân cô không cho cô đi, mắt bắt đầu có nước.

Thấy con trai chuẩn bị khóc cô lại cởi áo ra, vậy là con trai tịt luôn không có nước mắt ngắn nước mắt dài nữa

- Mẹ hứa ngủ cùng còn mà - Hạo Mình hờn dỗi nói

- Mẹ xin lỗi, mẹ sẽ ngủ với con mà - nói xong cô bèn bế Hạo Minh lên phòng

Thấy con trai kịp thời xuống hắn thầm cảm ơn con trai mình, bỏ chìa khoá trong túi quần vào chỗ cũ, hắn chạy nhanh lên lầu, vào phòng đã thấy Hạo Minh nằm ngoài cô nằm trong , anh nghĩ chắc con trai muốn canh trừng mẹ đây mà, về chỗ nằm ,anh nằm xuống, nhìn cô nằm ngay bên cạnh mình , muốn dang tay ra ôm lấy eo cô nhưng mà lại phải gạt bỏ suy nghĩ đó đi.

- Mẹ, con sẽ không ngủ cho tới khi nào mẹ ngủ thì thôi - Hạo Minh nói hai mắt mở to

- Mẹ sẽ ngủ mà - nói xong cô nhắm mắt lại

- Ba nhớ canh trừng mẹ nha - nói rồi cậu bé mới chui vào chăn lấy tay hắn đặt lên eo cô rồi chui ra

Thấy cậu con trai là thể hắn liền mỉm cười hài lòng, xem ra con trai cũng không độc chiếm mẹ nó 1 mình, thoả mãn ôm cô, hắn tiến lại nằm sát cô hơn

Hơi thở nóng phả vào vanh tai cô, có hơi không tự nhiên nhưng mà chính con trai cô kéo cô vào tình thế như vầy mà, thôi đợi nó ngủ cô sẽ bỏ tay hắn ra vậy. Nghĩ xong cô đành nhắm mắt lại vờ ngủ.

Thấy thế Hạo Minh vừa lòng rồi ôm mẹ ngủ, cậu tiếp tục vùi mặt vào ngực cô để ngủ. Được đà, cô mới ôm lại Hạo Minh, thế là hắn phải bỏ tay ra, 1 công đôi việc cô mừng với việc mình làm rồi thoái mái ngủ.

Lúc lẫy cậu đã tỉnh dậy từ lâu, muốn xem ba mình sẽ làm thế nào để giữ chân mẹ lâu hơn. Tí nữa là cậu lăn ra cười với hành đồng của ba. Thôi vậy đành giúp ba 1 tay.

Vì phải bỏ tay ra, hắn hậm hực lắm, con trai thật là quá đáng má, hắn mới ôm cô được một lúc thôi mà con trai đã dành lại, bức xúc hắn quay mặt ra chỗ khác ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK