Cô chuẩn bị hết quần áo, tất nhiên là đã nói với chị Vân và Nhã Phương mọi chuyện, tôi qua họ đã tổ chức tiệc chia tay cô tạm thời, bữa tiệc này nhằm mực đích chúc mừng cô đã tìm được lại gia đình và tạm xa nhau 1 thời gian ngắn
Tất nhiên Hạo Minh muốn đi và cô cũng đang định sang nhà hắn lấy lại 1 ít đồ của mình và xin phép hắn cho Hạo Minh đi cùng, dừng xe ở ở trước cổng nhà hắn, cô rút chìa khoá xe máy ra, dắt Hạo Mình vào
Đẩy cửa vào, cô thấy hắn và Kiều My đang cười với nhau, thấy cô đia vào, Kiều My tỏ ra khó chịu, còn hắn thì vui vẻ hơn lúc này chạy ra ôm lấy Hạo Minh và chào cô
- Hôm nay tôi tới đây là để lấy lại 1 ít đồ tôi để đây hôm trước và....tôi muốn xin phép anh là....cho Hạo Minh đi về quê ngoại của nó có được không - cô nói
Cô hy vọng anh đồng ý với lời đề nghị của cô
- Ở đâu ? - hắn có vẻ không được thoải mái cho lắm
- Ở Anh - cô nói
- Không được, qua xa - hắn nói
Dường như không tin vào lời cô nói, quê cô ở Anh sao, vậy tức nghĩa là cô người chân âu chứ không phải châu á ư, vậy là sao trong đầu anh có chút không tiếp thu được lời nói của cô
Rốt cuộc thân thế của cô là gì, tại sao hắn lại không biết một chút gì cả, cơn giận hắn nổi lên, ngay từ lần trước cô đi chơi cung 1 người đàn ông khác hắn đã không vừa ý rồi, lần này cô lại muốn đưa hạo minh đi nước Anh kia, tại sao chuyện gì cô cũng giấu hắn hết vậy, sao cô không nói cho hắn biết chả lẽ hắn không đáng để cô tin tưởng sao
- Ba con muốn đi - Hạo Minh chen vào nói
- Thằng bé cũng muốn đi cho nên anh đồng ý có được không - cô nói
- Hạo Minh ở với mẹ hình như con hư đi rồi đúng không - hắn lườm Hạo Minh 1 cái
- Tôi sẽ chăm sóc con tốt cho nên anh không cần lo - cô nói
- Vậy em ở cùng ai - hắn hỏi
- Anh Ngô Hàn - cô nói
- Vậy tất nhiên Hạo Minh sẽ không được đi - hắn nói
Cô đưa Hạo Minh đi rồi ở cùng 1 người đàn ông khác, thật khiến hắn tức giận không thôi, dù cho anh ta có là anh hai của cô đi chăng lửa, kéo Hạo Minh vào chỗ Kiều My, hắn đưa mắt ra hiệu cho Kiều My đưa Hạo Minh lên phòng
- Hạo Minh - cô gọi, thằn bé cũng kêu mấy tiếng mẹ ơi làm cô đau lòng
Thấy vậy, hắn có chút ngôi giận, hắn biết điểm yếu duy nhất của cô là Hạo Minh, chỉ có Hạo Minh mới làm cho cô nghe lời hắn mà thôi, dù rằng đó là con trai hắn nhưng rồi sai này cô có con với người đàn ông khác thì liệu có yêu thương Hạo Minh được như lúc này không, chỉ nghĩ tới thôi hắn lại muốn giam giữ cô bên mình
-.... - không thể nói được gì nữa, cô đành miễn cưỡng chấp nhận vậy
Đi vào căn phòng ở tầng 1, cô lấy bộ quần áo mình để quên ở đây, rồi sau đó bỏ vào túi chào hắn cô đi ra về dù vậy, cô vẫn lấy 1 tờ giấy ra rồi đưa cho hắn
- Anh đưa cái này cho Hạo Minh bảo nó đây là sô của tôi - cô nói rồi quay lưng bỏ đi
Nhưng đi được hai bước thì lại bị bàn tay nào đó ngăn cản lại
- Nếu như em chấp nhận ở bên cạnh tôi lần nữa có lẽ tôi sẽ suy nghĩ lại - hắn nói nở ra 1 nụ cười quỷ dị
Gạt tay hắn ra, cô có chết cũng không bao giờ ở bên cạnh hắn để nhìn mấy cảnh khiến cô ghê tởm hắn
- Có chết tôi cũng không thèm ở cùng anh một chỗ - cô nói rồi quay đầu bỏ đi
Nhìn bóng dáng nhỏ bé yêu kiêu của cô, anh cười nhạo chính bảo thân mình, có chết cô cũng không ở cũng hắn đây là cô đang ghê tởm hắn sao, ý cô là hắn bẩn ư hay là cô không còn tình ý gì nữa, cười chua xót, hắn tự mình an ủi bản thân rằng cô chỉ là buộc miệng nói chứ không co ý gì cả
Đã từng ôm mộng được ở cun cô với Hạo Minh một nhà ba người hạnh phúc, từ sáng tới tối chỉ có niềm vui nhưng có lẽ cô không dành cho hắn ở kiếp này, nhưng hắn muốn cô phải ở bên cạnh hắn chỉ một mình hắn mà thôi, ý nghĩ muốn chiếm đoạt cô càng dâng lên
Cứ như vậy sau hôm đó hắn ra sức làm việc, hắn muốn kiếm thật nhiều tiền để cho có thể làm cho cô là của hắn. Nhưng sau này hắn không ngờ được rằng dù có nhiều tiền tới bao nhiêu thì cũng không thể mua được một nụ cười của cô...
Trở về với khuôn mặt u ám, không đưa được Hạo Minh đi, cô thấy hụt hẫng vài phần, chuẩn bị xách vali ra cửa, thấy Ngô Hàn đã đứng ở cổng đi vào, thấy cô đang bê cái vali, anh ra bê hộ cô vào cốp xe, mỉm cười cô khoá cửa lại rồi nhảy lên xe anh
Hai anh em đi tới sân bay đặt vé rồi về nước Anh quê hương của mình....