• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Shura tộc, từ khi hình thành tới nay, liền chưa từng ngừng gây chiến.

Chiến tranh, giết chóc, chiến đấu, là chủ đề bất tử của họ.

Họ đối đầu với Thiên giới, từ xưa tới nay chưa từng dừng lại.

Bị đuổi tới nơi quanh năm suốt tháng bị ngọn lửa dữ bao bọc, là nỗi nhục nhã của bọn họ.

Một nơi không có lấy một ngọn cỏ, vĩnh viễn bị cái nóng bao vây.

Không có rượu ngon cũng không có thức ăn ngon, là nỗi bi ai vô cùng tận.

Lúc này trên đại điện, Shura vương khoác khôi giáp uy phong lẫm liệt ngồi ngay ngắn trên ngôi báu, bất quá chỉ là một cô gái có bộ tóc đỏ như lửa, con ngươi cũng màu đỏ như ngọn lửa.

"Đứa vua, Thất Tuyệt Hoa đã bị trộm mất, nên xử lý việc này thế nào!"
Người nói là Bất Túy một trong tứ đại danh tướng thủ hạ của Shura vương.

Shura vương đứng dậy, bước xuống thềm đá, mỗi một bước đi, mặt đất đều in lại dấu chân, hơn nữa còn bốc lên hơi nóng, chúng Shura đang ngồi cũng xao động, bởi vì bọn họ biết, đức vua của bọn họ đang nổi giận.

"Ha, chưa tìm ra tên phản đồ à!"
Ngữ điệu có lực, khóe mắt ẩn ý cười.

"Không vội, cho con thỏ con được tung tăng thêm vài ngày, đợi đến lúc hắn bị hỏa phần thất nhật, nhất định sẽ biết kết quả phản bội lại tộc nhân là gì, tự vứt bỏ vinh quang của bản thân, không xứng làm người của tộc ta!"
"Đức vua nói đúng!!!!"

"Đức vua nói đúng!!!".

Truyện Thám Hiểm
"Đức vua nói đúng!!"
Shura vương xoay người, trong nháy mắt, ngọn lửa làm bức tường thủng một lỗ, lần nữa làm những người ở đây khiếp sợ.

Ở Shura giới, chỉ cần ngươi đủ cường đại, ngươi chính là người nói chuyện rồi.

Thế hệ nữ Shura vương chính là một sự khác biệt, là từ lửa ảo diệu mà thành, trời sinh nữ vương hủy diệt, cả Thiên giới cũng nóng vội muốn mời Phật tổ Tây phương để làm người hòa giải, ký kết hiệp nghị đình chiến.

"Nhân giới, bản vương muốn tới xem!"
Tứ đại danh tướng thứ hai Bất Hối bước lên.

"Đức vua, nhân giới không thích hợp với chúng ta, xin người cân nhắc lại!"
"Haha, chuột cũng đã chui về ổ, bản vương lẽ nào không cần dọn dẹp sao!"
"Nhưng mà đức vua, cho tới nay người chưa từng rời khỏi Shura giới nửa bước, sợ là cuộc sống ở nhân giới sẽ không thích ứng với người!!"
"Nghe đây, ta cho cậu ba ngày, cậu đi sắp xếp mọi thứ cho ta, nhân giới ta nhất định phải tới!"
Bất Hối nhức đầu không thôi, đức vua bọn họ bề ngoài uy nghiêm, thực ra tính cách rất chi không tốt, từ nhỏ liền muốn đi nhân giới, sợ rằng lần này không đi là không được rồi!
- --
Cảnh Tình tới trước tế đài, nơi này có huyễn thế kính, có thể nhìn xuyên suốt mọi chuyện ở nhân giới, bình thường không có ai sử dụng.

Bởi vì chỉ dùng trong buổi tế điển mỗi năm một lần, giờ phút này, Cảnh Tình rất tâm niệm một người, muốn xem thử cô ấy có ổn không.

Gần như những ngày cô trở lại Lang tộc, hằng đêm đều tới đây.


Sương mù lượn lờ trong kính, dần dần hiện ra bóng người Tư Minh Vi, khóe miệng Cảnh Tình bất giác cong lên.

"Tiểu đà điểu, đang làm gì vậy.

Có nhớ chị không!"
"Còn Lang Lang, không biết có phải đã nói được nhiều từ hơn!"
Kính hiện lên theo ý niệm của cô, bên trong xuất hiện bộ dạng Lang Lang, nhóc con đang ngồi trong nôi, Tư Minh Vi đang cho nó ăn, kết quả tiểu tử giở trò, một ngụm phun hết ra ngoài, phun đầy mặt Tư Minh Vi, ngược lại khiến Cảnh Tình bật cười.

"Ai dô, đến xem tiểu tình nhân của cậu đấy hả!"
Thanh âm Cảnh Diệt vang lên sau lưng, Cảnh Tình xoay người, hình ảnh lập tức biến mất.

"Nhòm lén người khác là hành vi không tốt!"
Ánh mắt dò xét quét qua gương mặt Cảnh Diệt.

Cảnh Diệt nhún vai.

"Có điều, đứa nhỏ này, sao tôi cứ cảm thấy kỳ quái chỗ nào đó!"
Cảnh Diệt suy nghĩ.

"Lang Lang sinh ra đã có đôi mắt màu xanh dương, chắc là vì vậy!"
"Tôi chẳng qua chỉ cảm thấy nó rất giống cậu lúc còn bé thôi, người nào đó cũng ăn vào xong thì phun ra, haha!"
Cảnh Diệt lanh lợi né tránh cái ly Cảnh Tình ném tới.


"Cảnh Diệt, cậu còn không biết xấu hổ nói tôi, hai ta cũng được xem là cùng nhau lớn lên, hồi đó cậu không chịu bú sữa, kết quả bị Lang bà cứng rắn bắt uống!!"
Vừa nghĩ tới Lang bà, Cảnh Diệt cảm thấy một cỗ lãnh ý, Lang bà là nhiệt tình, nhưng chính là quá dính lấy, tổng khiến cho cô không chịu nổi, ai kêu cô trời sinh tính tình như vậy, liền lạnh lẽo.

"Tôi nói nghiêm túc, dáng dấp nó rất giống với cậu khi còn bé, cậu cũng biết Lang tộc chúng ta vừa sinh đã độc lập, chỉ một lúc sẽ có thể hóa thành hình người, không khác gì trẻ con loài người, ai nha, lẽ nào cậu thật sự đã phong lưu trêu chọc cô ấy!"
Một khi đã nổi lên trêu chọc, Cảnh Diệt không dừng lại được.

Cảnh Tình im lặng, hồi lâu, ánh mắt để lộ phiền não phức tạp.

"Nếu có thể, tôi muốn ngay bây giờ con cô ấy cũng là con của tôi biết bao, như vậy mẹ con cô ấy sẽ không rời khỏi tôi!"
"Như bây giờ chẳng phải cũng rất tốt ư...!tôi sẽ đợi uống rượu mừng, phụ vương mẫu hậu cậu nhất định sẽ thích cô ấy."
Cảnh Diệt lại cười nói.

Không ngờ, tâm niệm lại động, trên huyễn thế kính lại xuất hiện bóng người.

Cảnh Diệt vội vàng ngăn trước kính, không để cho Cảnh Tình nhìn thấy.

Cảnh Tình đương nhiên đã thấy được, không ngờ da mặt Cảnh Diệt lại mỏng như vậy, không hề thích hợp với hình tượng trước giờ của cậu ấy.

"Khỏi che nữa, được nha! Shura vương mà cậu cũng dám thông đồng!"
"Nói lung tung gì vậy, tôi chẳng qua chỉ hơi có quen biết với cổ..." Cảnh Diệt che giấu nói.

"Là rất quen, quen đến nỗi cả ngày cậu đều đặt ở trong tim, tôi biết, thực ra cậu chạy tới đây chính là muốn xem cô ấy!"
"Cái đó...!chỉ là thuận tiện quan sát động tĩnh ở Shura giới thôi...!không đúng, huyễn thế kính chỉ có thể nhìn thấu nhân giới, vậy cô ấy..."
Cảnh Diệt nghĩ không sai, Shura vương đã tới nhân giới.

"Đồ ngốc, từ lúc sinh ra đến giờ liền chưa từng rời khỏi Shura, bây giờ lại chạy xuống nhân giới!"
Nghe thấy Cảnh Diệt kêu Shura vương là đồ ngốc, Cảnh Tình cảm thấy buồn cười.

"Chuyện ở đây cũng xử lý xong rồi, cậu và tôi đi nhân giới một chuyến, để tôi gặp thử người cậu ngày nhớ đêm mong xem sao.


Nói vậy, Thất Tuyệt Hoa rất có thể đã lưu lạc tới nhân giới đi!"
"Tình, cậu là muốn vội vã trở về gặp nương tử nhà cậu, đừng kéo tôi vô! Nếu tôi cũng rời khỏi Lang tộc, ai sẽ bảo vệ bệ hạ!"
Trong bụng Cảnh Diệt là rất muốn, nhưng trước mắt chưa cho phép cô được nửa điểm mảy may.

"Hoàng thúc sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, chuyện Shura vương tới nhân giới, phỏng chừng đã truyền tới tai hắn, nếu tôi đoán không lầm, giờ phút này hắn cũng đã trở về nhân giới."
Lang bà thu dọn túi lớn túi nhỏ, chuẩn bị cùng Cảnh Tình trở về nhân giới, nói không chịu ở lại Lang tộc.

"Lang bà, phụ vương mẫu hậu cần có bà chăm sóc, chuyện trong cung cũng cần bà phối hợp, bà đừng đi!"
Cảnh Tình vô cùng thành khẩn khuyên răn.

"Ô ô ô, đại tiểu thư, cô chính là chê bai người ta già vô dụng, một ngày không có đại tiểu thư bên cạnh, trong lòng tôi liền không thoải mái, đại tiểu thư, cô cho tôi đi cùng đi, nhiều lắm tôi giúp cô bé kia chăm sóc cho đứa nhỏ!!!"
Lang bà lệ tuôn đầy mặt, rất sợ Cảnh Tình sẽ không mang bà theo.

Cảnh Tình bịt hai tai lại, tránh cho ma âm của Lang bà dụ dỗ.

- --
Trước khách sạn năm sao nào đó, có một tên đàn ông đội mũ lưỡi trai, đeo kính đen, mặc trang phục bình thường, trên tay cầm bó hoa tươi bám theo đám đông trai gái.

Phấn khích a!!! Devil, rốt cuộc anh cũng được gặp em ngoài đời rồi!!! Xem như bây giờ muốn anh đi chết, anh cũng nguyện ý.

Tên đàn ông căng thẳng, như sắp sửa đi liều mạng, hắn đã đợi từ sáng sớm đến mười hai giờ trưa, giữa cái nắng nóng bức của ngày hè, nhưng không hề cảm thấy chút mệt mỏi.

Devil, sao em vẫn còn chưa ra?
Không sai, Devil chính là nữ minh tinh đang ăn khách hiện nay, được ca tụng là tương lai của thế hệ mới, bất luận ca hát hay nghệ thuật sự nghiệp, đều đang ở thời kỳ rực rỡ, làm điên đảo vô số thanh thiếu niên cả nam lẫn nữ, còn tên đàn ông nào đó chỉ là một trong số đó.

Điều kỳ bí nhất chính là hồ sơ về Devil hoàn toàn kín mít, ngay cả chó săn cũng không biết lai lịch về cô, giống như bỗng một ngày trời cô ấy từ trên trời rớt xuống vậy, là một ánh sao lóe lên trong làng nghệ thuật..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK