Lục Vĩ Đình biết, cô là đang trốn tránh.
Nhìn bộ dáng hiện tại của Giang Vãn, trong lòng Lục Vĩ Đình có chút áy náy.
Mọi người còn cùng Lục Vĩ Đình vui đùa, mà Tô Ni đã hoàn toàn không có tâm trạng đó!
Cô cũng nhìn chằm chằm hướng Giang Vãn biến, trong mắt có chút không cam lòng!
Lúc cuộc họp báo kết thúc đã là 4 giờ.
Mà Tô Ni đã sớm trở về gian nghỉ ngơi của mình, các minh tinh khác cũng đều mang theo trợ lý mà trở về, mà Giang Vãn đang ở giúp cô ta thu thập kịch bản.
Tô Ni không nói một lời đi tới trên sô pha ngồi xuống, cô nhìn chằm chằm bóng dáng của Giang Vãn, đột nhiên phát hiện ra Giang Vãn kỳ thật rất xinh đẹp.
Giang Vãn cũng không phải cái loại xinh đẹp mỹ lệ khuynh quốc khuynh thành, cô ấy ngũ quan thanh tú, một đôi nhu hòa hạnh mục trong suốt cực kỳ, lúc cười rộ tựa như sao trời vụt sáng, hình dáng môi cũng rất là đẹp.
Ngũ quan có vẻ bình thường nhưng khi tổng hợp lại, thế nhưng làm cho người đối diện càng nhìn càng thoải mái thanh thuần, vẻ thanh thuần này rất tự nhiên, quả thực chính chính là gương mặt dạng mối tình đầu của đàn ông, mà Tô Ni cũng không thể có!
Một cơn hỏa khí đột nhiên bùng lên, Tô Ni đột nhiên nói: "Giang Vãn, giúp tôi đem cái này dọn lên xe."
Giang Vãn sửng sốt một chút, buông kịch bản trong tay xuống, quay đầu lại thì thấy, góc tường bên kia có một cái thùng rất lớn, là đạo cụ của tổ vừa mới dọn lại đây, bên trong toàn bộ đều là trang phục của nữ chính, ước chừng phải 5-60 cân!
"Tôi có thói ở sạch, tôi muốn mang về giặt giũ lại, cô đem cho tôi cái thùng này lên xe đi." Tô Ni giọng nói ra lệnh, trong giọng nói quả thực có chút muốn bốc hỏa, cô ta là cầm lòng không được mà nhớ tới ánh mắt Lục Vĩ Đình nhìn về phía Giang Vãn, nhớ tới lúc Lục Vĩ Đình bảo trợ lý mang thuốc cho Giang Vãn
Lục Vĩ Đình là người đàn ông cô ta cực khổ theo đuổi rất lâu!
Hơn nữa Lục Vĩ Đình vẫn là không chịu công khai quan hệ của bọn họ cho công chúng biết, cô ta cũng là phụ nữ, cô ta cũng sẽ ủy khuất, loại bạn gái không danh không phận này làm cô ta khó chịu, cũng làm cô ta không có cảm giác an toàn!
Cho nên, cô ta không thể chịu đựng khi Lục Vĩ Đình nhìn người phụ nữ khác, đặc biệt là người này là Giang Vãn..
Một người có khuôn mặt thanh thuần như Giang Vãn!
Đối với Tô Ni mà nói, Giang Vãn đột nhiên liền biến thành mối uy hiếp.
Giang Vãn do dự một hồi, đang muốn đi qua đó.
"Tô tiểu thư, bên ngoài có rất nhiều thợ khuân vác, không cần một hai phải miễn cưỡng trợ lý của mình làm loại chuyện này." Lúc này, một âm thanh trầm thấp từ tính truyền đến.
Giang Vãn vừa ngẩng đầu, Lục Vĩ Đình mang theo trợ lý của mình đi vào, đột nhiên nhìn thấy Lục Vĩ Đình ở khoảng cách gần như vậy, Giang Vãn có chút chột dạ, phảng phất sợ Tô Ni nhận ra được cái gì.
Cứ việc vậy đi.. Cô hiện tại cùng Lục Vĩ Đình, căn bản chính là hai người xa lạ.
Nhưng Tô Ni, mấy ngày này cô cũng đã biết, tính cách Tô Ni vốn dĩ không phải loại tùy tiện này, huống chi có bao nhiêu cô bạn gái hiện tại mà không ngại bạn gái cũ?
Hơn nữa, xem ra hiện tại quan hệ của Tô Ni cùng Lục Vĩ Đình, cô cũng suy đoán, nhất định là Tô Ni đuổi theo Lục Vĩ Đình rất lâu..
"Giang Vãn, cô là trợ lý của tôi." Tô Ni đè thấp giọng, ngữ khí rõ ràng mang theo một tia cảnh cáo ý vị!
Giang Vãn thấy được đáy mắt Tô Ni có chút chán ghét không thể che giấu.
Mà người xung quanh, cũng đều an tĩnh, ánh mắt mọi người đều nhìn bọn họ, giống như xem kịch vui.
Giang Vãn nghĩ một điều nhịn chín điều lành, không muốn bị mọi người nhìn rồi chỉ chỏ, vội thấp giọng nói: "Không có việc gì, tôi có thể dọn.."
Nói rồi Giang Vãn liền đi bê cái thùng to kia lên, quả nhiên phải nặng hơn 50 cân!
Cô chật vật bê cái thùng kia, nhưng mà cái thùng có chút trơn, bản thân cô còn lo chưa nổi, mắt thấy sẽ phải té ngã!
"Cẩn thận!" Lục Vĩ Đình tay mắt lanh lẹ, anh ta vội đón lấy cái thùng trong tay cô!
Tay anh ta chạm vào tay cô..
Giang Vãn trong lòng cả kinh, muốn tránh né, kết quả tránh còn không kịp, lúc sắp sửa ngã sml trên mặt đất, Lục Vĩ Đình theo bản năng đem cô túm vào trong lòng ngực!
"Thật xin lỗi!"
Giang Vãn hoàn toàn hoảng loạn, vội vàng không màng mình bị cái thùng đập vào tay phải, từ trên người Lục Vĩ Đình bò dậy.
Lục Vĩ Đình bị đụng dựa vào trên tường, anh ta cúi đầu nhìn nhìn vị trí trên ngực của mình, trên áo sơmi màu nhạt dính một sợi tóc đen của Giang Vãn.
Thân mình kia của cô cảm giác mềm mại, còn có hương thơm nhàn nhạt kia..
Những hồi ức đã từng đó đều trong nháy mà vụt sáng lên.
Lục Vĩ Đình trong lòng có chút mất mát.
Mà Tô Ni thấy được một màn này, đặc biệt là giây phút này Lục Vĩ Đình có chút ngơ ngẩn, lại hoàn toàn chọc giận cô ta!
Tô Ni nổi trận lôi đình, đã quên mất đây là ở phim trường, còn có nhiều người ở phòng nghỉ như vậy, cô ta nâng tay lên liền vung một cái tát.
"Tiện nhân!"
Tiếng tay chạm má vang dội chát một tiếng!
Mặt Giang Vãn nóng rát, đau, mặt trực tiếp bị đánh trật đi, trong đầu đều ong ong nổ vang!
Tiếp theo nháy mắt, ở trên mặt Giang Vãn in một bàn tay sưng đỏ.
Trương Lâm vừa thấy sự việc phát triển không ổn, vội thu xếp làm nghệ sĩ khác cùng trợ lý đi ra ngoài trước.
"Đồ tiện nhân này, dám câu dẫn anh ấy!"
Đánh một cái tát, Tô Ni còn cũng không hả giận, nâng lên tay lại muốn đánh tiếp, mà lần này, cô mới nâng tay lên, đã bị một cái tay khác hung hăng mà nắm!
Tô Ni bị đau, lập tức kêu to lên: "Lục Vĩ Đình, anh buông tay ra!"
"Em điên rồi? Em đánh cô ấy làm cái gì?" Lục Vĩ Đình ngữ khí rất lạnh: "Có bực tức gì cứ trút lên anh!"
Tô Ni phẫn nộ hô to: "Em giáo huấn trợ lý không tới phiên anh quản!"
"Nếu em không vừa mắt cô ấy, vậy có thể sa thải cô ấy, anh nơi này vừa lúc còn thiếu một người trợ lý bên mình." Lục Vĩ Đình ngữ khí vẫn cứ bình đạm nghe không ra bất cứ cảm xúc gì.
Tô Ni vừa nghe những lời này, trong lòng đột nhiên đau xót, cô ta nghiến răng nghiến lợi, hung hăng mà trừng mắt nhìn Lục Vĩ Đình: "Không có khả năng! Em nói cho anh biết Lục Vĩ Đình! Không có khả năng!"
"Tô Ni!" Lục Vĩ Đình trong giọng nói mang theo một chút không kiên nhẫn, còn có chút cảnh cáo.
Mà Tô Ni nhiều ít vẫn là kiêng kị Lục Vĩ Đình, bị anh ta răn dạy như vậy, ủy khuất tất cả đều cuộn trào lên, nước mắt liền rơi xuống dưới.
"Lục Vĩ Đình, anh vì sao lại đối xử với em như vậy? Em cùng anh ở bên nhau hai năm, anh chưa từng công bố thân phận của em cho bất cứ ai, mỗi một lần ở bên ngoài nhìn thấy anh, anh đều giống như người xa lạ, anh nói chính là phải bảo vệ em nhưng anh có biết không em cũng rất khổ sở! Em không muốn như vậy!"
"Em có thể không muốn." Lục Vĩ Đình đột nhiên cảm thấy Tô Ni rất là ồn ào, anh ta không khỏi nhíu nhíu mày, đáy mắt hiện lên một tia bực bội.
"Lục Vĩ Đình, anh không thể đối xử với em như vậy!" Tô Ni khóc lợi hại hơn: "Em vì anh mới vào giới giải trí, anh rõ ràng biết em yêu anh như vậy, em vì anh làm nhiều chuyện như vậy, em muốn không nhiều, em cũng chỉ muốn anh thừa nhận em là bạn gái anh, như thế khó lắm sao?"
"Tô Ni, em có thể hay chuyên nghiệp một chút không?" Lục Vĩ Đình nhăn mày: "Em biết rõ chúng ta căn bản không thích hợp công khai!"
"Nhưng em thật sự chịu đủ rồi hiện tại em là bạn gái anh sao? Em thật sự không phải người yêu anh sao?"