"Tôi mua đều là cafe nóng.." Giang Vãn đương nhiên không biết là Tô Ni cố ý làm khó dễ cô, lại tưởng mình bôn ba một giờ mới đến phim trường làm cà phê lạnh: "Tôi đi hâm nóng cho cô một chút.."
"Nóng quá cà phê còn có thể uống sao?" Tô Ni khẩu khí có chút bất mãn: "Cô làm việc có thể nghiêm túc một chút hay không!"
Giang Vãn đứng lại chỗ, hơi hơi cúi đầu: "Tôi lần sau nhất định sẽ chú ý một chút."
"Trời nóng như vậy, uống cà phê lạnh chính thích hợp." Ngay lúc này, Lục Vĩ Đình xem kịch nên cạnh mở miệng, thanh âm của anh ta trầm thấp, nghe không ra cảm xúc gì.
Anh ta thật sự là nhìn không được Tô Ni ở cố ý gây khó dễ, cũng nhìn không được Giang Vãn dù không sai nhưng lại ăn nói khép nép đứng ở đó.
"Uống nhiều cà phê lạnh quá cũng không sợ tiêu chảy." Tô Ni không dám lớn tiếng cùng Lục Vĩ Đình tranh cãi, chính mình nhỏ giọng oán giận một câu, liền không hề cùng Lục Vĩ Đình nói chuyện.
Giang Vãn bị người bên ngoài gọi đi ra ngoài, Tô Ni nhìn chằm chằm bóng dáng Giang Vãn, trong lòng không thoải mái.
Cô ta đã phát giác Lục Vĩ Đình đối với Giang Vãn phá lệ không giống nhưng người khác, theo tính cáchcuar cô ta, thì đã sớm muốn dứt khoát sa thải Giang Vãn.
Nhưng mà cô ta lại không thể làm như vậy. Bởi vì cô ta không thể xác định được Lục Vĩ Đình có thể bởi vì cô ta sa thải Giang Vãn mà chia tay cô ta hay không, hơn nữa, Giang Vãn ở dưới mí mắt cũng tốt, cô ta có thể trong tối ngoài sáng mà chỉnh cô, một khi Giang Vãn đi rồi, sự việc cũng sẽ thoát khỏi sự khống chế của cô ta.
Tô Ni ngồi ở trước gương, mắt hơi hơi chuyển.
Thoạt nhìn, giải quyết chuyện của Giang Vãn, còn phải nghĩ biện pháp khác.
Giữa trưa, Tô Ni đã đi ra ngoài ăn cơm, Giang Vãn ở phòng nghỉ sửa sang lại đồ đạc của Tô Ni, nào ngờ không bao lâu, cửa phòng liền bị người ta đẩy ra.
Giang Vãn vừa quay đầu lại, liền thấy thì ra Tô Ni vừa ra ngoài lại quay về.
"Tô tiểu thư." Giang Vãn vội buông đồ vật trong tay mình xuống.
Tô Ni ngồi xuống sô pha bên cạnh, hai chân vắt lên nhau, cô ta có chút lười biếng, nhưng mà mười phần gợi cảm, cô ta nâng nâng cằm, ý bảo Giang Vãn ngồi xuống: "Chúng ta có thể tâm sự không?"
Này tuy rằng là cái hỏi câu, nhưng là Tô Ni hỏi như vậy, như thế nào đều không giống như đang hỏi ý kiến cô.
"Có thể." Giang Vãn căng da đầu ngồi xuống.
"Bạn trai cô là làm công việc gì?" Tô Ni mắt thẳng nhìn cô, như là ép hỏi.
"..."
Giang Vãn sửng sốt một chút, cô chỉ có thể nói bừa: "Bạn trai rất bình thường, chính là lập trình viên."
"Lập trình viên? Cái công việc này không dễ làm, không có mười năm kinh nghiệm, tiền lương rất thấp." Tô Ni thử tính nói: "Nếu không, bảo bạn trai cô đến đoàn phim công tác? Tổ chế tác điện ảnh gần đây nhận người, yêu cầu chính là thành thạo máy tính, tôi có nói với bọn họ cho bạn trai cô tiền lương cao một chút, thế nào?"
"Tôi phải trở về hỏi anh ấy một chút." Giang Vãn chột dạ.
"Loại chuyện này cunhx cần hỏi sao? Không bằng bây giờ cô gọi điện thoại cho bạn trai cô trực tiếp xác nhận luôn giờ đi, tôi hiện tại liền đi theo tổ trưởng tổ chế tác liên hệ một chút." Tô Ni đã nhận ra manh mối, theo đuổi không bỏ.
Giang Vãn đột nhiên không biết còn có thể nói cái gì được nữa.
Tay cô nắm chặt, gác ở đầu gối, có chút chân tay luống cuống.
"Giang Vãn." không khí an tĩnh một lúc lâu, gionhj nói Tô Ni chút nghiêm túc: "Nói thật đi."
"Tôi không có bạn trai."
Giang Vãn hít vào một hơi, trong lòng hỗn loạn.
"Như vậy, ngày đó trên cổ cô những cái dấu hôn đó là như thế nào lại có?"
Tô Ni hoài nghi hỏi.
Giang Vãn sắc mặt có chút xám trắng, nhớ tới một ngày kia, bị một người đàn ông xa lạ dâm loạn, trong lòng cô liền từng đợt ghê tởm, nghĩ mà sợ.
Cô hơi hơi cắn môi, không nói tiếng nào.
Tô Ni nhìn chằm chằm vào mặt cô một hồi lâu, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, Giang Vãn không mở miệng, đơn giản chính là khó có thể mở miệng.
Cô ta tức khắc có chút đắc ý, hóa ra là cuộc sống cá nhân không bị kiềm chế.
Cô ta thở nhẹ nhõm một hơi, như vậy người phụ nữ cuộc sống cá nhân không bị kiềm chế, cô ta không cần quá mức để ý, nhưng mà Giang Vãn, đối cô ta mà nói, vẫn là một quả bom cũng không chừng, cô ta vẫn là muốn giải quyết tốt vấn đề này.
Buổi chiều, một cảnh quay kết thúc, mọi người liền sớm mà chạy về phòng nghỉ nghỉ ngơi, bổ sung thể lực chuẩn bị cảnh quay tiếp theo.
"Đúng rồi, Vãn Vãn." Tô Ni đột nhiên quay đầu lại, gọi Giang Vãn lại.
Giang Vãn vẫn luôn đứng ở phía sau cô ta.
"Lúc giữa trưa cùng cô nói chuyện phiếm đã biết cô không có bạn trai, vừa lúc, tôi có một người bạn cũng độc thân, không bằng tôi giới thiệu hai người làm quen?"
Giọng Tô Ni rất là điềm tĩnh, lời nói này vô cùng thân thiết, nhưng là chỉ có Giang Vãn biết.. Kỳ thật cũng không phải như vậy.
"Oa, việc này cũng quá tuyệt vời, người Tô Ni có thể quen biết, khẳng định đều là người có tiền có sắc.."
"Làm trợ lý còn có thể được minh tinh giới thiệu đối tượng, việc này cũng quá hạnh phúc đi!"
"Nini, cô còn thiếu trợ lý không? Tôi có thể tới nhận lời mời không?"
Tức khắc, phòng nghỉ mọi người sôi nổi kinh hô hâm mộ!
Tô Ni trên mặt còn tươi cười, cô ta nâng mắt lên, thông qua gương nhìn thoáng qua phía Lục Vĩ Đình, sắc mặt Lục Vĩ Đình quả nhiên nháy mắt thay đổi, âm trầm có chút dọa người..
"Thế nào, Vãn Vãn, mấy ngày này có thời gian không?"
Tô Ni trực tiếp làm lơ sắc mặt Lục Vĩ Đình, nhướng mày nhìn về phía Giang Vãn.
"Có.."
Giang Vãn đối diện với tầm mắt của Tô Ni, ánh mắt của Tô Ni có chút lạnh, cô biết, mình căn bản là không có quyền từ chối..
Một lát sau, trợ lý đạo diễn tới phòng nghỉ gọi người, mọi người đều sôi nổi đi ra ngoài, Tô Ni lấy cớ đi toilet, bèn gọi điện thoại cho Lệ Mạc Sâm.
Cô ta nắm di động, bên kia rất mau liền thông, giọng nói Tô Ni điềm mỹ cực kỳ: "Chú Lệ, bên cạnh chú cái anh tài xế Hứa Đông kia, anh ta có bạn gái không?"
Mà bên kia.
Văn phòng tổng tài nơi tầng cao nhất tập đoàn Thịnh Kinh.
Hứa Đông đứng ở đối diện Lệ Mạc Sâm, đang báo cáo công việc, anh ta nhìn Lệ Mạc Sâm cầm di động nghe điện thoại, một bên cùng đối phương đáp lời cái gì đó, một bên nhìn chằm chằm mình, Hứa Đông trong lòng tức khắc có chút phát run..
"Lệ tổng, có chuyện gì sao?" Qua vài phút Lệ Mạc Sâm mới cúp điện thoại, Hứa Đông vội mở miệng hỏi.
"Không có gì, Tô Ni muốn giới thiệu cho cậu một cô bạn gái."
Lệ Mạc Sâm dựa vào ghế xoay, áo sơmi màu trầm thẳng tắp, trên gương mặt anh tuấn không bất cứ biểu cảm nào, chỉ là tay phải gác ở trên mặt bàn, một chút nắm lại thành nắm đấm.
"Hả? Có chuyện tốt như vậy sao?" Hứa Đông hoảng sợ: "Thật hay giả vậy? Chẳng lẽ chuyện tôi bị thúc giục hôn sự toàn thế giới đều đã biết sao? Ai da, đều do ba mẹ tôi, đối với chuyện này đặc biệt sốt ruột.. Nhưng mà, Lệ tổng, Tô tiểu thư dù sao cũng minh tinh, cô gái bên cạnh cô ấy chỗ nào có thể kém a, cô gái như vậy sao có khả năng nhìn trúng tôi chứ, rốt cuộc tôi còn là nhân viên ba không, không nhà ở không xe không tiến tới trái tim.."
Hứa Đông kích động lạ thường, nói không ngừng, nhưng mà nhìn Lệ tổng nhà mình vẻ mặt bình tĩnh, anh ta lập tức có chút chột dạ, làm bộ ho khan một tiếng: "Nếu không, Lệ tổng, ngài nói giùm vớiTô tiểu thư một tiếng, tôi có thời gian?"
Lệ Mạc Sâm bình tĩnh mà trả lời: "Ừ, Giang Vãn khả năng cũng có thời gian."
"Hả?"
Kia trong nháy mắt, Hứa Đông thiếu chút nữa hoài nghi lỗ tai có vấn đề rồi!
Giang Vãn! Đây không phải người phụ nữ của Lệ tổng sao? Là mẹ của Tây Bảo!