" Phu nhân , người đây là bị làm sao ?" Điền mama gấp đến độ muốn giết người .
Hôm nay là đầy tháng của tiểu thiếu gia mà trước mặt Gia phu nhân lại đối xử rất lạnh nhạt với tiểu thiếu gia . Bà đã thấy Gia mặt đen lại không nói một lời đã đi đến bên Phương di nương bên kia . Vậy mà phu nhân có thể yên tĩnh ngồi đây uống trà , thật là chọc bà tức chết mà !
" Ma ma gấp gì chứ ? Gia có chân muốn đi đâu làm sao ta quản được . Với lại nó cũng đâu phải con ta , nữ nhi của ta vừa sinh không phải bị các người giết chết rồi sao ?" Phụ nhân buông ly trà , mắt cũng không nhìn Điền mama nhàn nhạt nói .
" Phu nhân , đây không phải là vì tốt cho người sao ?"
" Tốt cho ta !?" Phụ nhân cười yếu ớt : là nàng quá vô dụng cả nữ nhi của mình cũng không bảo vệ được . Nghĩ đến đây mắt nàng lóe lên một tia sáng lạnh nhưng rất nhanh được che giấu khôi phục lại vẻ bình thường .
" Ta mệt rồi , mama lui xuống đi " Phụ nhân phất phất tay , nhắm mắt lại không để ý đến Điền ma ma nữa .
Điền ma ma lui ra đóng cửa lại . Nghe được tiếng đóng cửa , phụ nhân nằm trên ghế quý phi mở mắt ra , ngẩn người nhớ lại cách đây một tháng trước , khi đứa trẻ bị bóp ngạt thở nàng đã nhìn thấy tay nó hơi cử động nên nhân lúc Điền mama đang thu thập cho đứa bé kia nàng đã nhanh tay để miếng ngọc bội tùy thân vào bọc chăn của nữ nhi mình , nàng hy vọng một ngày nào đó sẽ tìm lại được nữ nhi của mình ,cầu mong con bé sẽ gặp được một gia đình tốt . Nàng im lặng để nước mắt cứ như vậy rơi ra , im lặng hứa với lòng một ngày nào đó những thứ bọn họ nợ nữ nhi của nàng sẽ từng chút , từng chút một sẽ trả lại cho họ .
Hai phu thê Hạ Lâm sau khi lùa bọn trẻ đi ngủ thì nhỏ giọng nói chuyện .
" Lâm , chàng nghĩ xem Đình nhi có lai lịch như thế nào ?"
" Ta cũng không biết , lúc nhặt được Đình nhi trên người con bé ngoài miếng ngọc bội thì không có gì để chứng minh thân phận cả !"
"Có lẽ người nhà Đình nhi có nỗi khổ riêng nên mới bỏ con bé như vậy ! Họ để lại miếng ngọc chắc sẽ có lúc nào đấy họ tìm lại nó ." Hạ Lâm im lặng một chút rồi nói tiếp .
Trương thị im lặng , nàng không hy vọng người nhà Đình nhi tìm lại con bé vì qua một tháng sống chung nàng đã coi nó như con ruột nếu một ngày nào đó con bé không ở bên cạnh .... nàng không biết sẽ như thế nào nữa !
Đêm nay , ai cũng theo đuổi suy nghĩ riêng của mình nhưng vấn đề đều xoay quanh Hạ Tịnh Đình , mà nhân vật chính trong đó lại đang ngủ rất ngon còn gác một chân lên mặt đệ đệ mình .
--- ---- phân cách.... phân cách ------
Thời gian thấm thoát trôi qua , thoát cái đã 3 năm .
Bên cạnh bờ sông một đám trẻ con tụ tập bắt cá , tiếng cười tiếng nói ríu rít cả một khúc sông .
Ở một chỗ gần đó lại có chuyện xảy ra .
Hạ Tịnh Đình hai tay chống hông đang đứng cạnh tam ca Hạ Tử Quân trừng mắt nhìn hai huynh muội Thạch Đầu nhà bên cạnh . Hạ Tử Huyên ba tuổi thì đứng sau tỷ tỷ mình quệt quệt miệng làm mặt quỷ chọc hai người đứng đối diện ..