Mãi đến rời khỏi rất xa biệt thự, tim của Đường Bội mới đập chậm lại một chút.
Mi thanh tú nhíu lại, trong giây lại lại giãn ra. Lúc này đã là nửa đêm, ngay cả thành phố S hiếm khi cũng chìm vào trong giấc mộng yên bình. Kiếp trước, từ giờ trở đi, cô phải trải qua việc trốn chạy suốt một tháng trời. Nhưng bây giờ, cô vẫn tự do, có đầy đủ thời gian để đi làm việc mình muốn làm.
Đầu tiên, cô muốn đi tìm một khách sạn 5 sao, thuê một phòng thoải mái dễ chịu nhất để ngâm nước tắm rửa.
Tiếp đó, ngủ một giấc đến 9h sáng.
Ăn xong một bữa sáng dinh dưỡng phong phú, cô thay một bộ lễ phục nhỏ không quá rườm rà, hơi sửa sang lại tóc một chút, rồi lại cầm một đầu tóc đen bù xù ở sau lưng, tiếp tục hóa trang.
Cô xuất hiện ở trong gương, càng nhìn càng thấy giống Đường Phỉ Phỉ.
Đây là một vai diễn mà công ty đại diễn của Đường Phỉ Phỉ thật vất vả mới tranh thủ được cho cô ta, là một bộ phim của đạo diễn nổi tiếng trong nước. Tuy rằng Đường Phỉ Phỉ chỉ đóng vai phụ, nhưng có thể xuất hiện ở trong một tác phẩm lớn như thế, không biết bao nhiêu người chen chân đến sứt đầu mẻ trán cũng không tranh thủ được cơ hội.
Đường Phỉ Phỉ có danh tiếng không tệ trong làng giải trí, nguyên nhân quan trọng chính là cô có thể chịu cực, chịu khổ. Một đại tiểu thư thoạt nhìn nhu nhu nhược nhược, nhưng đều không từ chối những cảnh nguy hiểm, khó khăn, lúc nào cũng cẩn thận tỉ mỉ hoàn thành một cách hoàn mỹ.
Cho dù bắt cô ấy ngâm mình trong nước 7, 8 tiếng đồng hồ vào mùa đông lạnh như băng cô cũng không oán hận nửa câu.
Khóe miệng Đường Bội lộ ra một nụ cười lạnh, cô ta dĩ nhiên không hề oán hận rồi, bởi vì người đóng những cảnh ấy đều là em gái có dung mạo tương tự cô ta năm phần.
Đường Phỉ Phỉ cái gì cũng không cần làm, đương nhiên vui vẻ ngồi mát ăn bát vàng, thu hoạch vô số thanh danh tốt đẹp.
Cô vừa mới thu thập xong, đúng lúc này di động bỗng nhiên vang lên.
"Đường Bội, vì sao cô còn chưa tới?" Giọng nói của Đường Phỉ Phỉ có chút gay gắt: "Hạn cho cô trong vòng 10 phút nữa phải xuất hiện trước mặt tôi, nếu không hậu quả cô tự biết..."
"Hậu quả?!" Đường Bội cười lạnh một tiếng, tiện tay cúp điện thoại.
Dưới tình huống bình thường, như hôm nay phải quay những pha nguy hiểm, Đường Phỉ Phỉ sẽ cùng cô đến studio, sau đó chờ hóa trang xong, người xuất hiện trước mặt mọi người là Đường Bội chứ không phải là cô ta nữa.
Điện thoại im lặng khoảng 5 phút đồng hồ, rồi bỗng nhiên vang lên.
Cô có thể đoán được đại tiểu thư vốn nổi tiếng hiền lành, tốt bụng nhưng hết sức điêu ngoa đang nổi giận ném điện thoại đi rồi, cho nên 5 phút sau mới gọi tới.
Cô mở di động ra, bật nút loa ngoài, quả nhiên bên trong truyền đến giọng nói đầy phẫn nộ của Đường Phỉ Phỉ:
"Đường Bội, cô cư nhiên dám cúp điện thoại của tôi"
Đường Bội cười châm chọc một tiếng, cô không những dám cúp điện thoại của cô ta, còn muốn cho cô ta biết chuyện đáng sợ nhất trên đời này là gì.
Cô trực tiếp tắt máy, hoàn toàn cắt đứt thanh âm của Đường Phỉ Phỉ, sau khi thu dọn xong xuôi cô mới bắt xe đến trường quay.
Nhân viên công tác của tổ kịch rõ ràng xem cô là Đường Phỉ Phỉ, mặc dù cô không mang theo người nào bên cạnh.
Thợ trang điểm cho Đường Phỉ Phỉ cũng là người của Đường gia, cho nên biết được thân phận của cô, biết được bí mật của cô và Đường Phỉ Phỉ, thời điểm nhìn thấy cô, vội vàng kéo cô vào phòng hóa trang độc lập, thấp giọng trách mắng:
"Tại sao lại tự mình đến đây?"
Đường Bội cười nói: "Hóa trang trước đi".
Ở trong phim cổ trang sử thi, cô đóng vai một cô công chúa, dung mạo của công chúa dĩ nhiên khuynh quốc khuynh thành, hơn nữa tài năng cũng rất tuyệt vời, là một chiến sĩ tiếng tăm lừng lẫy ở quốc gia của nàng.
Ở trong phim, vai diễn của cô không nhiều lắm, nhưng mà mỗi một cảnh chủ yếu, đều phải diễn những động tác đánh nhau, cho nên Đường Phỉ Phỉ mới cảm thấy gấp gáp khi cô không xuất hiện.