Ánh mắt của Đường Bội chống lại ánh mắt của Đường Phỉ Phỉ, trong mắt đối phương là hoảng hốt lo sợ, mờ mịt....Đến cuối cùng, bả vai dần dần run rẩy không che dấu được nỗi sợ của cô ta.
Đường Bội đứng thẳng người, sóng lưng thẳng tắp.
Tần Hạo Diễm là một đạo diễn phim thương nghiệp, trong quá trình quay phim, trong studio có rất nhiều phóng viên, nếu như cô không nhìn lầm, ban nãy vài ánh đèn lóe lên, hẳn là các phóng viên đang bận rộn bắt đầu công việc của mình.
Đường Phỉ Phỉ tuy là diễn viên mới, nhưng dù sao cũng là hòn ngọc quý của Đường gia, từ từ trở thành ngôi sao mới, tin tức của cô ta tuyệt đối có giá trị cao
Tần Hạo Diễm cũng chưa ngăn cản, ngược lại không có ý muốn xen vào, nếu như thật sự có scandal gì, cũng giống như một phương thức tuyên truyền miễn phí cho bộ phim của anh. Mặc dù rất ghét tuyên truyền như vậy, nhưng không có một người nào trong làng giải trí lại cưỡng lại được sức hấp dẫn của ánh sáng hào quang.
Khóe mắt Đường Bội liếc nhìn biểu cảm trên mặt của Tần Hạo Diễm, đại khái đã đoán được suy nghĩ trong lòng anh ta
Trên mặt cô vẫn duy trì vẻ ung dung thản nhiên xen lẫn một chút kích động, lẳng lặng nhìn cả người Đường Phỉ Phỉ bắt đầu run lên. Thiên kim tiểu thư này đã sớm bị Đường gia làm hư rồi, cho dù cho cô ta thời gian một ngày, chưa chắc cô ta có thể tìm được phương pháp ứng đối tốt, huống chi bây giờ bên trong studio cơ hồ lặng ngắt như tờ, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người 2 người.
"Cô là ai?"
Đứng ở bên người Đường Phỉ Phỉ, một người đàn ông mặc âu phục, dáng vẻ khoảng hơn 30 tuổi, bỗng nhiên bước đến trước mặt Đường Phỉ Phỉ, bảo vệ cô ta ở phía sau mình, ánh mắt rét lạnh giấu ở phía sau gọng kính vàng đảo qua trên người Đường Bội một hồi, lạnh lùng hỏi:
"Cô giả mạo Đường Phỉ Phỉ nhằm mục đích gì?"
Tiết Trạch là người đại diện Đường gia sắp xếp cho Đường Phỉ Phỉ, cũng là vệ sĩ của cô ta, là một người đàn ông hết sức tài giỏi.
Ngay cả Đường Bội cũng cảm thấy giật mình, nhưng mà không thể không nói anh ta đã chọn một con đường chính xác, chỉ là Đường Bội cô cũng ở Đường gia nhiều năm, nếu như ngay cả Tiết Trạch cũng không trong vòng kế hoạch ngấm ngầm mưu tính của cô thì Đường Bội cũng không nghênh ngang xuất hiện ở đây.
Đường Bội biến sắc, lập tức cúi đầu, đè thấp thanh âm nói:
"Đúng...Thật xin lỗi..."
Cô cố tình để thanh âm của mình lộ ra vẻ sợ hãi và khẩn trương, khí phách cao cao tại thượng ngắm nhìn thiên hạ của công chúa Chiến quốc lúc nãy đã bay biến rồi, trước mặt mọi người, bây giờ là hình tượng thiếu nữ sợ hãi vì làm việc gì sai, sợ phải nhận hình phạt nghiêm khắc:
"Tôi không phải cố ý,... tôi....tôi..."
Cô vừa giả vờ hoảng hốt lo sợ, vừa nói năng lộn xộn, vừa nói xin lỗi, vừa mở to đôi mắt trong suốt nhìn về phía Tiết Trạch.
Dáng vẻ kia... Chậc, chậc
Đường Bội thiếu chút nữa đã làm Tiết Trạch vỗ tay, ngay cả Tần Hạo Diễm và Hạ Tử Diệu cũng muốn vỗ tay vì kĩ thuật diễn xuất của cô, bọn họ không tin người phụ nữ ban nãy còn sáng chói, rực rỡ đầy khí thế, bây giờ lại biến thành một con thỏ nhỏ nhút nhát.
Con thỏ nhỏ chân chính, sợ là đang trốn ở phía sau Tiết Trạch.
Ánh mắt của Tần Hạo Diễm nheo lại, còn Hạ Tử Diệu thì khoanh tay trước ngực, thích thú nhìn toàn bộ sự việc đang phát sinh
Cách đó không xa, máy ảnh đang thành thật chụp lại cảnh tượng này, săn tìm những tin tức trong giới giải trí, dù là chuyện bé nhất cũng là bản lĩnh của đám phóng viên này, hình ảnh tuyệt vời như vậy, không biết sẽ tạo ra bao nhiêu tin tức đặc sắc.
Tiết Trạch nhíu mày, xem ra lần này Đường gia có cuộc chiến phải đánh với quan hệ truyền thông rồi. Anh không biết vì sao thế thân của đại tiểu thư Đường gia lại xuất hiện ở chỗ này, dọc đường, Đường Phỉ Phỉ còn nổi cáu vì con bé thế thân này dám chống đối với cô.
Nhưng anh vẫn gật đầu ý bảo Đường Bội rời khỏi, nếu cô còn ở lại đây, thì tiêu đề trọng tâm ngày mai: Có 2 diễn viên Đường Phỉ Phỉ khó mà phai mờ được, hình tượng minh tinh Đường Phỉ Phỉ cần cù chuyên nghiệp, không cần thế thân mà cô ta cố gắng xây dựng không phải sẽ bị hủy hoại trong chốc lát sao?.
Đường Bội cúi đầu, im lặng cười, xoay người chuẩn bị rời đi. Bên phía truyền thông, cô đương nhiên sẽ có hậu chiêu khác, khiến cho bọn họ nói ra lời mà cô muốn nói.
Đường gia vì muốn bồi dưỡng cô thành công cụ tốt nhất, cho nên đã dạy cho cô quá nhiều thứ rồi.
Ai ngờ khi cô vừa mới xoay người, Tần Hạo Diễm nãy giờ vẫn đứng xem kịch vui bỗng nhiên mở miệng nói: "Đợi chút"
Đường Bội ngẩn ra nhưng vẫn dừng bước.
Tiết Trạch có chút sốt ruột, giữ lại Đường Bội nếu như cô ta nói gì hay làm ra chuyện gì bất lợi cho Đường Phỉ Phỉ vậy thì phiền phức rồi.
Anh ta vội vã nói: "Tần đạo diễn, phỏng chừng cô ta là fan của Phỉ Phỉ, bởi vì quá yêu mến Phỉ Phỉ cho nên..."
"Đúng vậy, Tần đạo diễn"
Có lẽ Đường Phỉ Phỉ đã phát hiện được tính nghiêm trọng của sự việc, vội vàng ôn nhu nói: "Chúng ta cũng không cần làm khó cô ta, dù sao có thể học được giống như vậy, có thể...Có thể rất thích tôi"
Nói xong, cô ta không chỉ đỏ mặt mà ngay cả vàng mắt cũng đỏ.
Đường Bội bĩu môi, xoay người nhưng không có tiếp lời của Tiết Trạch và Đường Phỉ Phỉ, cô hoàn toàn không đếm xỉa đến ánh mắt Tiết Trạch nhìn cô, ngược lại rất có hứng thú nhìn Tần Hạo Diễm, tuy rằng đối phương kêu cô đứng lại nhưng chân mày khóe mắt cũng không có bao nhiêu thần sắc nghiêm khắc, ngược lại mang theo một tia hứng thú và cười nhạt, thoạt nhìn không giống như là cười vì khó khăn của cô.
Quả nhiên, chợt nghe Tần Hạo Diễm nhàn nhạt nói: "Tôi thật sự rất hài lòng với cách biểu diễn của cô ấy, chỉ có điều nếu Tiết tiên sinh nói đây mới là Đường Phỉ Phỉ thật, vậy thì cứ để cô ấy diễn lại màn vừa rồi thử xem"
Tần Hạo Diễm hơi nheo mắt lại, lại nói: "Ai phù hợp với yêu cầu của tôi hơn, tôi sẽ dùng người đó"