• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Diễn liên tục nhìn chằm chằm vào Lục Duệ, trong lòng còn đang vì khúc mắc trong cảm tình của hai huynh đệ này cùng thân phận lúng túng của mình mà khổ não.

Lục Duệ lơ đãng  liền tránh khỏi tầm mắt của cậu, trực tiếp xoay người rời đi, tắt TV đi.

“Mau mau đi ngủ đi, bác sĩ đã nói em cần nghỉ ngơi nhiều.” Lục Duệ đi tới bên người Cố Diễn, duỗi ra tay, muốn kéo cậu lên.

Cố Diễn ngẩng đầu nhìn  y, chần chờ  một phen vẫn là vươn tay ra.

Đứng dậy xong Cố Diễn liền lập tức thả tay Lục Duệ ra, dù sao cậu là một đại nam nhân vẫn không có thói quen cùng người lạ cầm tay.

Lục Duệ nhìn bóng người của Cố Diễn phía trước, ở tại chỗ lo lắng không rời đi.

Cố Diễn lần này lại sảng khoái trực tiếp đứng dậy như vậy?

Trước đây Cố Diễn buổi tối ngủ rất trễ, quản gia thúc giục rất nhiều lần hắn đều không đi ngủ, chỉ có y tự mình đến mới được.

Mỗi lần kéo hắn, hắn cũng làm nũng một phen, sau đó nắm tay của mình không tha, dây da dây dưa  đi theo phía sau hắn.

Qua nhiều năm như vậy, tiết mục như vậy chưa từng có thay đổi qua. Một chút tâm tư của Cố Diễn kia y vừa nhìn là đã rõ, chỉ là y không có trực tiếp vạch trần thôi, thế nhưng đối với tình cảm của hắn, mình thực sự là không có cách nào đáp lại.

Dù sao mình đối với hắn  chăm sóc càng nhiều chính là xuất phát từ đối với hắn đồng tình.

Ngày đó y từ chối, nói cũng đã vô cùng uyển chuyển ôn hòa, y cũng hiểu rõ tính cách của hắn, vì lẽ đó không muốn trực tiếp  thương tổn hắn như vậy, kết quả không nghĩ tới hắn vẫn là nghĩ không ra.

Đệ đệ này của y quả thực có chút cực đoan, đối với y mà nói, y kỳ thực rất không thích tính cách như vậy.

Thế nhưng từ hôm qua tỉnh lại, y liền cảm thấy, Cố Diễn cùng thường ngày có chút không giống.

Lời nói của cậu lúc đó, ngoại trừ nhận biết mình, người còn lại cậu không quen biết bất cứ ai, hỏi một chút chuyện trước kia, cậu cũng chỉ có ấn tượng đại khái.

Lục Duệ nghĩ thầm, cậu lẽ nào thật sự  như bác sĩ nói, Cố Diễn mất trí nhớ?

Y cũng nghe người ta nói qua, có người ở sau khi gặp phải kích thích sẽ chọn lãng quên một ít chuyện không vui, đem những quá khứ kia dằn xuống đáy lòng không nhớ lại nữa.

Biểu hiện bây giờ của Cố Diễn cùng bệnh trạng kia giống nhau như đúc.

Không nhớ rõ trước kia vì sao lại lựa chọn tự sát, không nhớ rõ rất nhiều chuyện trước đây, không nhớ rõ yêu thích của chính mình, cũng không nhớ rõ mẹ nhỏ đối với cậu vẫn không tốt…

Chỉ nhớ rõ mình là một ca ca thương yêu cậu.

Lục Duệ trong lòng tuy rằng còn có một tia nghi hoặc, y hoài nghi Cố Diễn có phải là cảm thấy tự sát rất thẹn thùng, vì thế làm bộ mất trí nhớ.

Thế nhưng nghĩ đến Cố Diễn xưa nay đều là người có cái gì liền viết lên mặt, mặc dù là minh tinh nhưng là hành động là bình hoa. Vì lẽ đó cậu nếu như thật làm bộ mất trí nhớ, như vậy cậu tuyệt đối không có hành động kia.

Bởi vậy Lục Duệ tạm thời cũng tin tưởng  cậu đúng là lựa chọn mất trí nhớ.

Dù sao quên mất một ít chuyện, đối với Cố Diễn mà nói cũng là một chuyện tốt.

Lục Duệ đem Cố Diễn đưa đến cửa phòng, căn dặn  hai câu liền rời khỏi.

Cố Diễn đóng kỹ cửa phòng thở phào nhẹ nhõm, cùng ảnh đế ca ca này diễn kịch xác thực mệt mỏi quá a.

Kỳ thực ký ức Cố Diễn đều ở trong đầu cậu.

Liền chính vì cậu nhớ tới tất cả của Cố Diễn, cho nên mới muốn làm bộ mất trí nhớ.

Dù sao Cố Diễn là bị mẹ nhỏ của hắn mưu sát, nhưng là hoàn toàn không có chứng cứ, hiện tại cậu tỉnh lại, nếu như liền vạch ra hung thủ giết người như thế, không có ai sẽ tin tưởng cái người Văn thái thái quen sống trong nhung lụa, bình thường liền cái động vật nhỏ đều vô cùng thương yêu kia sẽ sát hại con riêng như cậu.

Quan trọng hơn chính là, cậu đã hoàn toàn không phải người trước đây, mặc dù có những ký ức ấy, bình thường có thể diễn kịch, thế nhưng nếu là diễn kịch liền khẳng định lộ ra kẽ hở, cậu không thể bất cứ lúc nào đều có thể chú ý tới mỗi tiếng nói cử động của mình có phải hay không giống như đúc với Cố Diễn trước kia.

Vì lẽ đó còn không bằng làm bộ mất trí nhớ, một lần nữa làm Cố Diễn. Mặc dù là sau đó mọi người phát hiện cậu khác trước, như vậy cũng có thể giải thích vì là mất trí nhớ rồi bắt đầu  cuộc sống mới.

Cố Diễn tắt đèn, kéo chăn che lại đầu của mình.

Trong đầu của cậu còn hồi tưởng lại những lời Ngụy Duyên nói với cậu.

Ngụy Duyên nói cậu có thật nhiều kẻ thù…

Cố Diễn tự cho là mình ở giới giải trí vẫn là giữ khuôn phép, bạn cậu không coi là nhiều, thế nhưng là cũng không có đắc tội qua ai.

Chuyện lần này phát sinh  đột nhiên như vậy, hiển nhiên là có người đã sớm bày ra.

Ngụy Duyên khi đó nói khẳng định như vậy, vì lẽ đó, ngoại trừ Ngụy Duyên cùng Thẩm Kim  ra, còn có ai trăm phương ngàn kế muốn cậu thân bại danh liệt như vậy?

Nghĩ rất lâu cũng không có manh mối. Cố Diễn đầu đau dữ dội, đơn giản liền để cho mình không suy nghĩ thêm nữa.

Cũng không biết hiện tại tiền bối cùng người đại diện thế nào rồi, phỏng chừng hiện tại rất lo lắng đi…

Ngày thứ hai Cố Diễn dậy từ rất sớm.

Bộ thân thể Cố Diễn này rõ ràng không tốt lắm, cậu nhìn khuôn mặt gầy gò tái nhợt trong gương mà bất mãn nhíu mày.

Xem ra sau này mỗi ngày phải thêm một môn vào chương trình học, đó chính là rèn luyện thân thể.

Thân thể là tiền vốn làm cách mạng, một cái diễn viên giỏi ngoại trừ có tinh xảo  hành động ra, còn nhất định phải có một cái thân thể thật tốt.

Bằng không tiến vào kịch tổ mấy tháng, điều kiện kém như vậy, thân thể nếu như không chịu nổi thì sẽ rất khó có không gian càng lớn hơn để phát triển.

Nhiều năm sờ bò lăn lộn như vậy, trong lòng Cố Diễn đương nhiên mười phần rõ ràng điểm này.

Không thể không nói nhà người có tiền chính là rất tốt, trong phòng thể hình cái gì đều là đầy đủ hết.

Cố Diễn ở trên máy chạy bộ chạy một lúc, toàn thân đều là đổ mồ hôi, trong miệng một trận tinh ngọt, cũng thở không được.

Bộ thân thể này thực sự là quá kém …

Cố Diễn cũng biết không thể một lần là xong, liền không miễn cưỡng nữa.

Thấy Cố Diễn đi ra, người hầu đưa cho cậu một cái khăn sạch để lau mặt.

Mới vừa chạy xong đi ra một thân đầy mồ hôi, Cố Diễn muốn đi tắm, không nghĩ tới mới vừa đi tới lầu hai liền nhìn thấy một người phụ nữ trong tay bưng cái chén nhỏ, tư thái tao nhã  hướng cậu đi tới.

Người đến trên mặt trang điểm rất tinh xảo, nếu như không nhìn kỹ, căn bản không thấy được nàng đã hơn bốn mươi tuổi.

Nàng cũng nhìn thấy Cố Diễn, trên mặt lóe qua một vẻ kinh ngạc, “Ai nha Tiểu Diễn, làm cái gì vậy? Làm sao ra nhiều mồ hôi như vậy a.”

“Văn di, con vừa chạy bộ…” Cố Diễn trên mặt lập tức dẫn theo ý cười, trong giọng nói đối với nữ nhân này rất là thân mật.

Thế nhưng, Cố Diễn lại biết, tất cả những thứ này đều là giả tạo.

Người trước mặt này gọi là Văn Thục Hà, chính là mẹ nhỏ của Cố Diễn.

Nữ nhân này là tiểu lão bà của ba ba Lục Duệ, bình thường xem ra đoan trang khí chất, thế nhưng là một bụng ý nghĩ xấu.

Nàng có thể ở sau khi mẫu thân của Lục Duệ tạ thế liền cấp tốc thượng vị, qua nhiều năm như vậy vẫn vững vàng ngồi ở vị trí Lục thái thái. Căn bản là không phải đơn giản như bề ngoài nàng bày ra.

Nàng vẫn luôn căm ghét Cố Diễn, thậm chí còn đối với nguyên lai  Cố Diễn từng hạ xuống độc thủ.

Nhưng là hiện tại mình tỉnh rồi sau đó nàng đối với mình để bụng như thế, Cố Diễn không nhịn ở trong lòng cười gằn. Nữ nhân này tuyệt đối sẽ không là cái gì phát hiện ra lương tâm muốn đối với Cố Diễn tốt.

Cậu đúng là muốn nhìn một chút nữ nhân này lại muốn chơi trò gì.

Bất quá nàng đại khái là không biết, cậu không phải là  Cố Diễn lúc trước  nhu nhược  không dám phản kháng kia…

Mặc dù là mình sống lại trên thân thể này, thế nhưng đối với cái người này mang tội giết người, Cố Diễn sớm muộn cũng phải làm cho nàng chịu báo ứng mà nàng nên có được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK