• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giản Khiêm Nhất rốt cuộc không thể tưởng tượng được, khi hắn phái người theo dõi Lục Duệ, người của hắn cũng bị Lục Duệ theo dõi.

Một đoạn thời gian theo dõi qua đi, Giản Khiêm Nhất đã tin tưởng Cố Diễn cùng Lục Duệ quả thật có cái gì đó.

Con người một khi nhận định một cái gì đó, mặc dù có chút chuyện thoạt nhìn không có khả năng xảy ra, hắn đều cảm thấy rất thật.

Huống hồ Giản Khiêm Nhất yêu một cách cố chấp như vậy.

Thu được “chứng cớ” Lục Duệ cùng Cố Diễn “Yêu đương vụng trộm”, ánh mắt Giản Khiêm Nhất trở nên thập phần quen thuộc.

“Giản thiếu, chuyện ngài giao phó tôi đã hoàn thành nếu ngài cảm thấy tôi làm việc đáng tin cậy, về sau có chuyện gì phân phó, tôi rất nguyện ý phục vụ.”

Giản Khiêm Nhất giống như không có nghe thấy đối phương nói cái gì, nhìn về phía góc tường, ánh mắt trở nên lúc sáng lúc tối, biểu tình có chút dọa người.

A Kiệt nhìn thấy da đầu có chút run lên, “Giản thiếu, ngài không có gì phân phó tôi liền đi trước, quấy rầy ngài.”

Nói xong chuẩn bị rời đi.

“Chậm đã!”

Thanh âm của Giản Khiêm Nhất bất ngờ phát ra, dọa A Kiệt sợ đứng nguyên tại chỗ.

“Giản thiếu, ngài, ngài nói.”

Giản Khiêm Nhất nghiêm mặt nhìn hắn, chậm rì rì hướng hắn đi qua.

A Kiệt nhìn bộ dáng của Giản Khiêm Nhất, giống như là ác quỷ trong phim lấy mạng, vô cùng đáng sợ.

Hắn cũng không biết vì cái gì một người lại trở nên vô cùng đáng sợ như vậy.

“Nếu như ngài còn lo lắng, mời nói, xin yên tâm, tư liệu của chúng tôi đều trực tiếp đưa cho người ủy thác, sau đó tất cả đều bị tiêu hủy, cũng sẽ không có người khác biết,”

A Kiệt nghĩ rằng Giản Khiêm Nhất lo lắng việc làm của mình bị người ngoài phát hiện, lại một lần nữa cường điệu nguyên tắc của mình cho hắn, khiến hắn yên tâm.

Không nghĩ tới Giản Khiêm Nhất đột nhiên cười ha ha, hướng A Kiệt khinh miệt lắc lắc ngón tay, ” Giản Khiêm Nhất tôi làm việc, làm sao lo lắng các người bán đứng tôi? Một chút đồ vật này tôi sợ cái gì?”

Giản Khiêm Nhất vỗ vỗ bả vai A Kiệt, “Tôi đối với nhóm các người rất yên tâm. Đương nhiên tôi có thể yên tâm đến mực nào, anh khẳng định rõ ràng hơn tôi. Nếu biết làm thế nào, vậy ngoan ngoãn quản tốt miệng mình.”

“Đây là chuyện chúng tôi phải làm.”

Giản Khiêm Nhất gật đầu, “Lần này anh làm rất tốt.”

“Cho nên tôi quyết định tiếp tục giao cho anh một việc.”

A Kiệt cảm thấy ngoài ý muốn, biểu tình che giấu không được giật mình.

“Nếu Giản thiếu tín nhiệm tôi như vậy, đương nhiên không thành vấn đề.”

“Giúp tôi theo dõi Lục Duệ.”

Sau khi A Kiệt gặp mặt Giản Khiêm Nhất, lái xe chuyển qua mấy khu phố, sau đó xuyên qua vài ngõ nhỏ, đi vào một quán cà phê không thu hút.

“Kiệt a.” Một thanh niên đeo kính cúi đầu uống cà phê, khóe miệng giương lên chút tươi cười.

“Hôm này anh đã đến rồi, có phải là sự tình bị em nói trúng không?”

Thẩm Kim tựa ở trên sofa, đắc ý nhìn A Kiệt.

A Kiệt bất khả tư nghị mở miệng, “Cậu như thế nào biết Giản… Khụ, Giản thiếu sau khi nhìn ảnh chụp này bảo tôi theo dõi Lục Duệ?”

Thẩm Kim thần bí cười cười, “Làm sao biết được không quan trọng, dù sao kết quả mới quan trọng nhất.”

A Kiệt đối diện với Thẩm Kim cười quỷ dị, đột nhiên có một cảm giác không tốt.

Thẩm Kim hiện tại cũng không phải là người đã từng theo sau mình khóc sướt mướt hô Kiệt ca.

Khi đó Thẩm Kim vừa đơn thuần vừa đáng yêu, ngay cả tươi cười trên mặt cũng vô cùng ấm áp.

Mà hiện này, người ngồi đối diện mình kia, không chỉ có sau khi phẫu thuật thẩm mĩ bộ dáng thay đổi, tươi cười của hắn không còn thuần túy, tràn đầy đắc ý khi thực hiện được âm mưu, cùng với hư tình giả ý.

“Thẩm Kim, em đã thay đổi.” A Kiệt vãn không nhịn được nói thẳng ra.

Kỳ thực mình sớm nên hiểu được, Thẩm Kim đã không còn là Thẩm Kim mà mình thích trước đó.

Hắn hiện tại là Tommy, thần tượng mới nổi từ nước ngoài trở về.

Chính mình cũng không còn là học trưởng không gì không làm được khiến hắn sùng bái, hắn hiện tại chỉ là paparazzi người khác khinh thường, người chụp ảnh.

Thẩm Kim không cho là đúng.

“Kiệt ca, mỗi người đều thay đổi. Huống hồ trong giới showbiz, anh làm nghề này, anh hẳn là so với em rõ ràng hơn, rất nhiều chuyện đều là thân bất do kỉ, em không có cách nào thay đổi.” Biểu tình của Thẩm Kim có chút thương cảm, “Nếu như không thay đổi, em sẽ bị người khác giẫm dưới chân, mặc người bài bố.”

Mặc dù như vậy, tình cảm với Thẩm Kim cũng không thể vì nguyên nhân này mà quên, cho nên nhìn thấy biểu tình ảm đạm của Thẩm Kim, hắn cũng sẽ rất đau lòng.

Hắn vẫn nguyện ý tin tưởng Thẩm Kim là cái người đơn thuần đáng yêu kia, chẳng qua những gì hắn làm đều là do bảo vệ bản thân thôi.

A Kiệt thở dài, “Anh biết, Thẩm Kim. Nhưng nghe anh nói một câu, không quản em cùng Giản Khiêm Nhất, hoặc là Lục Duệ Cố Diễn, các em có cái gì, đều đừng cùng hắn có liên quan gì, càng đừng làm ra chuyện gì khiến hắn bắt được nhược điểm, dù sao bọn họ là thiếu gia có tiền, đối phó chúng ta vẫn là rất dễ dàng.”

A Kiệt thật lòng nói cho Thẩm Kim, không quản đối phương có nghe lọt hay không, nhưng cũng may là hắn thấy được Thẩm Kim gật gật đầu.

Nói xong A Kiệt đưa cho Thẩm Kim một cái thẻ nhớ.

“Đây là một bộ phận ảnh anh chụp, một nửa anh đưa cho Giản Khiêm Nhất, còn lại một nửa ở trong này.”

Tất cả ảnh A Kiệt chụp đều không đưa toàn bộ cho Giản Khiêm Nhất, mà chỉ đưa cho một nửa. Hắn dựa theo ước định đưa cho Giản Khiêm Nhất những gì hắn muốn, trong tay mình liền không lưu gì. Nhưng hắn cũng không có đem tất cả đưa cho Giản Khiêm Nhất.

Cho nên Thẩm Kim liền lấy được một nửa kia.

A Kiệt cũng không ngốc, những ảnh kia hắn đã xử lí, cho nên dù Thẩm Kim công bố ra ngoài, cũng không phải chuyện liên quan đến hắn.

Hắn làm như vậy cũng không biết xuất phát từ bản năng bảo vệ mình, hay là đối với Thẩm Kim không tín nhiệm…

“Cảm ơn anh Kiệt ca, yên tâm, mấy thứ này em sẽ không công  bố ra ngoài.”

Thẩm Kim rất vui vẻ, cười tươi nhìn a Kiệt, thái độ trở nên thân thiết hơn.

“Sau này Giản Khiêm Nhất muốn theo dõi Lục Duệ, phiền anh đưa một nửa ảnh cho em.”

A Kiệt gật gật đầu.

“Tiểu thiếu gia, người chụp lén là A Kiệt tôi đã điều tra qua, cùng Thẩm Kim từng là đồng học, quan hệ hai người lúc trước rất không tệ.” Tiểu Miêu đem những gì mình điều tra được báo cho Cố Diễn.

Cố Diễn gật gật đầu, Thẩm Kim này vừa ra trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi quả thật rất phấn khích.

Giản Khiêm Nhất ra tiền, ngược lại là miễn phí giúp hắn làm việc.

“Tiểu Miêu, anh có biết Giản Khiêm Nhất thích Lục Duệ không?”

Tiểu Miêu nhìn nhìn Cố Diễn, sau đó gật gật đầu.

Cố Diễn rất hiếu kỳ, “Khi nào biết được?”

Tiểu Miêu không có hảo ý cười, nghĩ rằng còn không phải lần nào đó đại thiếu gia đi gặp Giản Khiêm Nhất, bình dấm chua của tiểu thiếu gia đổ a, trực tiếp cố ý tìm rất nhiều lý do không để ý tới đại thiếu gia.

Cố Diễn thấy Tiểu Miêu cười cười nhìn mình, tựa hồ nghĩ tới cái gì, mặt đột nhiên liền đỏ.

“Em không nói với anh a.”

Tiểu Miêu gật đầu, “Đúng vậy tiểu thiếu gia. Bất quá tiểu thiếu gia cậu giống như đã biết từ rất lâu rồi.”

Cố Diễn buồn bực nhìn nhìn Tiểu Miêu, “Sao đột nhiên lại thông minh như vậy, ai nói Tiểu Miêu trì độn tình cảm vậy?”

Tiểu Miêu nhanh chóng chuyển đề tài, “Cho nên tiểu thiếu gia, hiện tại cậu chuẩn bị làm thế nào a? Tùy ý bọn họ chụp lén cậu cùng đại thiếu gia?”

Cố Diễn lắc lắc đầu.

“Tiểu Miêu, anh có biết Thẩm Kim để ý tới điều gì nhất không?”

Tiểu Miêu  lắc đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK