• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giản Khiêm Nhất hiển nhiên không dự đoán được thời điểm này Lục Duệ có lời muốn nói với hắn.

Hắn ngẩng đầu lên, híp mắt trong mắt để lộ chút vui sướng…

Lục Duệ là muốn cướp tiết tấu thổ lộ.

Giản Khiêm Nhất luôn luôn da mặt dầy trong lúc này trừ bỏ trong lòng có chút kích động, càng nhiều chính là thẹn thùng, hai má cũng không khỏi có chút phiếm hồng.

Lục Duệ đem biểu tình của Giản Khiêm Nhất thu hết vào mắt, nhìn thấu tâm tư của hắn Lục Duệ liền đùa dai ngậm miệng, khóe miệng hơi hơi giương lên, giống như trước đều là một bộ cười chết người không đền mạng.

Nếu biết chính mình muốn nói cái gì, không biết lúc đó biểu tình của Giản Khiêm Nhất sẽ là gì a, Giản Khiêm Nhất vốn đã chuẩn bị tiếp thu Lục Duệ thổ lộ lại lẳng lặng chờ đợi Lục Duệ mở miệng, đại khái là quá mức kích động. Giản Khiêm Nhất đợi vài giây, thấy Lục Duệ vẫn không nói gì, không tự chủ được mở miệng, “Duệ ca, anh như vậy có chút đột nhiên,…em…”

Nhìn thấy Giản Khiêm Nhất thẹn thùng, Lục Duệ cao giọng ở nụ cười, “A?” lập tức giống như là nghĩ tới cái gì, gật gật đầu, “Ở trường hợp này nói quả thật có chút đột nhiên.”

Giản Khiêm Nhất hé miệng cười khẽ, lắc lắc đầu, “Duệ ca, kỳ thật không sao…”

“Ừm….” Lục Duệ tao nhã gật đầu, lại không nhìn Giản Khiêm Nhất.

Hắn hơi hơi cúi đầu, khóe miệng vẫn như cũ mang theo tươi cười, nhưng nụ cười lại mang theo vài phần trào phúng.

Giản Khiêm Nhất người này, hắn hoàn toàn có thể không cần cùng y chơi đùa.

Chỉ bằng tấm ảnh chụp Giản Khiêm Nhất trên tay hắn, chỉ cần hắn công bố ra ngoài, là có thể đưa y thu thập tốt.

Nhưng Lục Duệ có tính toán của mình…

Trừ bỏ muốn hai người Thẩm Kim cùng Giản Khiêm Nhất này cắn nhau hắn càng muốn biết, lúc trước Giản Khiêm Nhất hại Tô Việt là có động cơ gì.

Động cơ của Thẩm Kim cùng Ngạn Vũ Trì hắn đã đoán được, bởi vì Tô Việt cản đường bọn họ, bọn họ muốn nổi tiếng, phải loại bỏ Tô Việt.

Nhưng Giản Khiêm Nhất là vì cái gì a?

Giản Khiêm Nhất cùng Tô Việt hoàn toàn không cùng nhau xuất hiện, hơn nữa với thân phận của Giản Khiêm Nhất cùng không hiếm lạ tài nguyên của Tô Việt, hắn vì cái gì lại cùng bọn Thẩm Kim, tham gia vào?

Lúc trước đưa tin này, cùng với trận tai nạn xe cộ “bất ngờ” kia, nếu như không có Giản Khiêm Nhất thu thập cục diện rối rắm cho bọn Thẩm Kim, Thẩm Kim cùng Ngụy Duyên có thể xử lí gọn gàng như vậy sao?

Lục Duệ vẫn không rõ động cơ của Giản Khiêm Nhất, cho nên hắn vẫn nguyện ý diễn trò, đơn giản vì Giản Khiêm Nhất có thể nói đáp án cho hắn…

Lục Duệ cùng cảm thấy mình làm như vậy rất ép buộc, nhưng chỉ cần là chuyện về Tô Việt, hắn đã nghĩ cái gì cũng hiểu được.

Ánh mắt Lục Duệ trầm xuống, thanh âm cũng không ấm áp như trước.

“Cậu còn nhớ rõ Tô Việt chứ?”

Trong phòng trống rỗng, thanh âm Lục Duệ cũng không lớn, nhưng mỗi âm chữ giống như là bị vô hạn phóng đại, ở trong đầu Giản Khiêm Nhất xoay quanh, khiến cho hắn kinh hãi không nói ra lời…

Tô Việt…cái tên này hắn đã sớm để sau đầu.

Sao Lục Duệ lại biết được người này, hơn nữa lại hỏi như vậy?

Tươi cười trên mặt Giản Khiêm Nhất đông lại, lúc này hắn hoàn toàn cười không nổi.

Mạt thẹn thùng đỏ ửng trên mặt nháy mắt không thấy, tay cùng mặt một trận trắng xanh, cùng với đố kị và sợ hãi trong lòng…

Câu nói đầu tiên của Lục Duệ giống như là một chậu nước lạnh dội xuống người hắn, một cỗ tà niệm trong lòng Giản Khiêm Nhất nháy mắt không còn bóng dáng. Hắn lui về phía sau một chút, cách Lục Duệ một khoảng, thần sắc trong mắt phức tạp.

Lục Duệ sẽ không vô duyên vô cớ nhắc tới Tô việt, hắn nói vào thời điểm này, như vậy khẳng định đối với sự kiện trước kia có chút rõ ràng, nhưng rõ đến trình độ nào a?

Giản Khiêm Nhất cấp tốc suy nghĩ làm thế nào giải thích cho Lục Duệ, dù sao hình tượng của mình trước mặt hắn là Bạch Liên Hoa, Lục Duệ nếu như biết chính mình từng hại người khác, như vậy không phải là thất bại trong gang tấc sao…

Thấy Giản Khiêm Nhất không nói lời nào, Lục Duệ cùng không vội mở miệng, hắn dựa vào sofa, im lặng đánh giá Giản Khiêm Nhất, nhìn xem hắn muốn biểu diễn như thế nào.

Giản Khiêm Nhất ban đầu có chút bối rối, nhưng rất nhanh, hắn liền trấn định lại. Lục Duệ kinh ngạc phát hiện, hốc mắt của Giản Khiêm Nhất cư nhiên có chút đỏ lên…

Phản ứng này Lục Duệ hoàn toàn không đoán trước được.

“Duệ ca…” Ánh mắt Giản Khiêm Nhất hồng hồng, như một tiểu bạch thỏ chịu ủy khuất, nhỏ giọng hô Lục Duệ.

Lục Duệ chọn mi, làm bộ như giật mình quan tâm, “Sao vậy? Thân thể không thoải mái?”

Lời nói quan tâm cùng phản ứng của Lục Duệ làm cho Giản Khiêm Nhất sửng sốt, trong lúc nhất thời đã quên giả khói với Lục Duệ.

Hoàn toàn không nắm được tâm tư của Lục Duệ, Giản Khiêm Nhất không có lập tức tiếp lời, ánh mắt hồng hồng nhìn về phía Lục Duệ, “Duệ ca…Kỳ thật Tô Việt…”

Ánh mắt Lục Duệ có một chút biến hóa, nhưng hắn rất nhanh che dấu được, hắn cười cười, “Tô Việt người này cậu không cần lo lắng, có tôi ở cậu không cần sợ.”

Nếu như lúc trước nói Giản Khiêm Nhất có chút vựng, như vậy hiện tại chính là càng thêm không hiểu.

Lục Duệ rốt cuộc muốn nói cái gì? Chẳng lẽ không giống như là mình tưởng tượng?

Lục Duệ thấy Giản Khiêm Nhất nháy mắt tràn đầy nghi hoặc, hiệu quả mình muốn cũng đã đạt được.

Hắn rót chén nước đưa cho Giản Khiêm Nhất, cố ý làm bộ như không rõ, “Chuyện của Tô Việt…” Thời điểm Lục Duệ nói chuyện cố ý dừng lại một chút quan sát phản ứng của Giản Khiêm Nhất, thấy hắn chột dạ không dám nhìm mình, vội vàng cười nói, “Tuy rằng cậu để lại không ít nhược điểm, nhưng tôi đã giúp cậu xử lí tốt.”

Giản Khiêm Nhất nhịn không được há to miệng, giật mình nhìn về phía Lục Duệ…

Lục Duệ không phải là đến khởi binh vấn tội? Hơn nữa lại giúp dỡ mình!!

Thiếu chút nữa tưởng mình nghe nhầm Giản Khiêm Nhất vội vàng mở miệng,”Duệ ca, cám ơn anh, lúc đó em thật sự không phải cố ý…”

Nhìn Giản Khiêm Nhất vẫn bộ dáng Bạch Liên Hoa, Lục Duệ nhịn xuống khó chịu trong lòng, hắn lắc lắc đầu, “Không có gì, thuận tay giúp đỡ thôi. Bất quá việc này sau này vẫn là cẩn thận một chút, may là bị tôi phát hiện, nếu như đổi thành người khác, cậu muốn xử lí khẳng định là phiền toái…”

Nghe hơn nửa ngày, Giản Khiêm Nhất không phải kẻ ngốc, đại khái hiểu được Lục Duệ đang nói cái gì, Lục Duệ là đang giúp hắn a…

Ban đầu bởi vì Lục Duệ nhắc tới Tô Việt mà Giản Khiêm Nhất còn khủng hoảng, hiện tại hắn hoàn toàn hồi phục lại tinh thần.

Lục Duệ đã biết chuyện này nhưng không có trách cứ hắn, hơn nữa còn giúp hắn thu thập cục diện rối rắm, hiện tại còn chăm sóc ôn như với hắn như vậy…

Việc này không phải là muốn hỏi rõ một ít vấn đề sao…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK