Đúng lúc này, tiếng bước chân phía sau đột nhiên tiêu thất.
Cố Diễn có thể cảm nhận được người kia đang đứng ở phía sau mình.
Lục Duệ đứng ở địa phương cách Cố Diễn hai bước, không nói gì.
Không biết có phải hay không ảo giác, y cảm thấy lúc này trên người Cố Diễn lộ ra một cỗ bi thương thống khổ.
Lục Duệ bởi vì chính mình vừa mới liên tưởng không tiếng động cười cười.
Nguyên nhân sinh ra ảo giác này, đại khái là vì trời mưa, lại là ở mộ đi, cho nên không khí mới nhuộm đẫm đau thương.
Lục Duệ đứng ở phía sau Cố Diễn, thông qua thân ảnh phía trước nhìn vào mộ bia, phát hiện trước mặt đây dĩ nhiên là mộ Tô Việt.
Lục Duệ giật mình không nhỏ.
Tiểu Diễn thế nhưng sẽ đến tế bái Tô Việt? Bọn họ hẳn là không có cùng xuất hiện mới đúng a.
Cố Diễn trước kia có chút rất nhỏ tự bế, bằng hữu của cậu không nhiều, cho nên bằng hữu của cậu có những ai, Lục Duệ đều nhất thanh nhị sở (biết rõ ràng). Hơn nữa trước kia cũng không thấy Cố Diễn đề cập qua Tô Việt, hiện tại cậu đến tế bái Tô Việt, thực có chút bất khả tư nghị (không thể tin được).
Lục Duệ nhìn bóng dáng của Cố Diễn, ánh mắt trở nên sâu không lường được.
Hai người đều trầm mặc không có đánh phá phần trầm tĩnh này.
Cuối cùng, vẫn là Cố Diễn không nhịn được xoay người lại.
Khi cậu thấy rõ ràng phía sau là ai, hoàn toàn sợ ngây người.
Cậu tưởng rằng là Ngụy Duyên vương bát đản kia bởi vì áy náy đến xem cậu, kết quả người kia cũng là Lục Duệ! Người này cùng Tô Việt khi còn sống chưa từng xuất hiện cùng một chỗ!
Lục Duệ đột nhiên xuất hiện làm cho Cố Diễn có chút kinh hoảng.
Cậu mở mở miệng, trong nháy mắt không biết nên nói cái gì, thần sắc cũng trở nên mất tự nhiên.
“Ca, ca ca…”
Cố Diễn nhìn Lục Duệ, trong óc liền bắt đầu nhanh chóng vận chuyển.
Cậu tỉ mỉ hồi tưởng một phen, trước kia cậu là tuyệt đối chưa cùng vị đại bài này hợp tác quá. Hơn nữa khi Lục Duệ đang nổi, mình mới vừa từ các loại diễn viên quần chúng không có lời kịch vinh dự thăng lên làm có một ít lời kịch bình thường vai phụ, lúc đó địa vị thấp, ngay cả cơ hội cùng vị hàng hiệu này thấy mặt đều không có. Sau khi cậu đỏ một tí, Lục Duệ đã không còn ở trong vòng, bọn họ càng thêm không có cơ hội cùng xuất hiện.
Cho nên vô luận như thế nào, chính mình đều không có khả năng cùng y có liên hệ
Vì thế Lục Duệ hiện tại đứng ở chỗ này, là chuyện gì xảy ra?
Lục Duệ ừ một tiếng làm Cố Diễn gật gật đầu, phát hiện đối phương chính đầy mặt bất khả tư nghị.
Đại khái là thán phục chính mình vì cái gì sẽ xuất hiện ở phía sau cậu?
Cố Diễn không hỏi, Lục Duệ cũng làm như không biết, ngược lại là chủ động mở miệng, “Tiểu Diễn, em như thế nào ở trong này?”
Cố Diễn lại là sửng sốt, nghĩ rằng, ca ca anh có phải hay không đoạt lời kịch của em? Những lời này hiển nhiên nên em hỏi anh mới đúng a.
Bất quá Cố Diễn hiện tại khẳng định là không dám nói như vậy đi ra.
Cậu hướng Lục Duệ nhẹ nhàng cười, thành thật trả lời, “Em đến xem Tô Việt.”
Lục Duệ gật đầu, tiếp tục hỏi, “Em khi nào thì cùng hắn nhận thức?”
Cố Diễn nhìn thẳng đôi mắt thâm thúy của Lục Duệ, tổng cảm thấy nếu chính mình nói dối, nhất định sẽ bị Lục Duệ vạch trần ngay tại trận.
Bất quá lúc này cậu làm sao có khả năng không nói dối.
Cậu ổn ổn tâm thần, làm cho biểu tình của mình càng thêm tự nhiên chút, cậu có chút chần chờ gật gật đầu, “Gần nhất tin tức giải trí đều ở đưa tin hắn, em đi rạp chiếu phim xem bộ điện ảnh kia của hắn, hẳn là tính lúc đó nhận thức đi.” Cố Diễn sợ Lục Duệ cảm thấy chính mình là nói bậy, vì thế tranh thủ bổ sung, “Em rất thưởng thức kỹ năng diễn của hắn, cảm thấy hắn như vậy chết mất có chút đáng thương, ở trên mạng nhìn đến hắn hôm nay hạ táng, liền đến xem hắn. Khi hắn còn sống em cũng không biết hắn…”
Nói xong ánh mắt Cố Diễn trở nên có chút ảm đạm, cậu hơi hơi cúi đầu, rủ mắt. Tựa hồ có chút thẹn thùng, cũng tựa hồ có chút thương cảm.
Cố Diễn dùng dư quang đánh giá Lục Duệ, phát hiện Lục Duệ biểu tình cũng không có gì biến hóa.
Cố Diễn không khỏi ở trong lòng nói thầm, y rốt cuộc là tin hay vẫn là không tin?
Lục Duệ không nói gì, ngược lại là trực tiếp đi lên một bước, đứng ở phía trước mộ bia của Tô Việt, cấp một cái bái.
“Bái đi!” Lục Duệ nhàn nhạt mở miệng.
Một loạt động tác của Lục Duệ quá mức đột nhiên, Cố Diễn hoàn toàn đoán không ra y suy nghĩ cái gì, vì thế liền đi theo ca ca bái một cái.
Lục Duệ nhìn Cố Diễn, “Hiện tại xem qua, liền theo ca trở về đi. Về sau lại đến tế bái hắn.”
Cố Diễn gật gật đầu, đi theo Lục Duệ.
Cậu cũng không lại đi đoán Lục Duệ hiện tại có phải hay không nhìn ra sơ hở, bởi vì cậu trong lòng có chút thất lạc.
Lục Duệ phía trước cái gì cũng chưa nói, hiện tại lại vội vàng rời đi. Chẳng lẽ y cũng nghe lời đồn, lo lắng bảo bối đệ đệ của mình cùng người kia biến thái Tô Việt chết đi có cái gì liên quan sao…
Có suy đoán này, Cố Diễn có chút tự giễu cười cười, bị chính mình thần tượng ghét bỏ cảm giác kỳ thật một chút đều không tốt… Trong lòng rầu rĩ thật không dễ chấp nhận a.
Huống hồ, chính mình căn bản cũng không phải một người như vậy.
Cố Diễn nhìn bóng dáng Lục Duệ, càng nghĩ càng cảm thấy không cam lòng, những người khác hiểu lầm cậu không có gì, nhưng cậu không hy vọng Lục Duệ cũng nhìn cậu như vậy.
Cố Diễn bước nhanh đi đến phía trước Lục Duệ, ngăn cản y. Không hiểu, cậu rất để ý cách nhìn của Lục Duệ, cậu không hy vọng Lục Duệ cũng chán ghét Tô Việt.
“Ca, anh có phải hay không cũng cảm thấy Tô Việt là một người không chịu nổi như vậy? Ca có phải hay không sợ em cùng hắn có cái gì liên hệ, sợ hắn dạy hư em?”
Đôi mắt của Cố Diễn nhìn thẳng vào Lục Duệ, hành động như vậy kỳ thật có chút ngốc, nhưng là thần sắc tựa hồ lại mang theo ủy khuất.
“Nhưng là nếu như em nói em cảm thấy Tô Việt rất đáng thương, hắn không phải cái bộ dáng truyền thông tuôn ra, ca tin sao?”
Lục Duệ khó có được nhìn thấy thần sắc nghiêm túc của đệ đệ như vậy, có thể nhìn ra, trong ánh mắt cậu ẩn ẩn mang theo chờ mong, hi vọng chính mình cấp cậu một cái đáp án khẳng định.
Rốt cuộc là vì cái gì Cố Diễn để ý như vậy, Lục Duệ đoán không ra, nhưng là y biết Cố Diễn vừa mới không có đối y nói thật, cậu nhất định có chuyện gì gạt y.
Lục Duệ bất động thanh sắc nhìn nhìn Cố Diễn, ngay sau đó đi đến phía trước người của cậu, ở địa phương cách cậu không đến mười cm thì dừng lại.
Trong nháy mắt, xung quanh Cố Diễn đều là hơi thở chỉ có ở Lục Duệ, một cỗ áp bách vô hình làm cậu không thể ngẩng đầu lên nhìn ca ca của chính mình.
Cách khuôn mắt tuấn tú của Lục Duệ gần như thế nhìn đôi mắt sâu không thấy đáy của y, Cố Diễn cảm thấy hô hấp của mình đều muốn đình chỉ, tim đập cũng không hiểu trở nên có chút nhanh.
Lục Duệ hơi hơi nheo lại ánh mắt nhìn Cố Diễn, bình tĩnh mở miệng, “Hắn là cái dạng gì ca không rõ ràng, nhưng là ca biết trừ bỏ những ảnh chụp kia, những cái khác đều là chuyện tình không có căn cứ, tuyệt đối lấy không ra chứng cứ. Liền tính là ảnh chụp, dưới sự lợi dụng của người có ý đồ, cũng sẽ có hiệu quả bất đồng. Tô Việt vận khí không tốt lắm, gặp được đó là tình huống tương đối không xong.”
Cố Diễn bình tĩnh nhìn Lục Duệ, nhẹ nhàng liếm liếm môi.
Vừa mới Lục Duệ nói ý tứ là, kỳ thật y là tin tưởng Tô Việt?
Cố Diễn còn không kịp nghĩ càng nhiều, Lục Duệ liền lại tiếp tục nhàn nhạt mở miệng, “Chuyện xấu không muốn người biết của giới giải trí có rất nhiều, có thể bị lộ ra, một loại là minh tinh muốn dùng những cái đó để nổi tiếng, một loại khác chính là đắc tội người ta bị người thiết kế. Mà thời điểm phát sinh của Tô Việt trùng hợp như vậy chính là rõ ràng có người thiết kế tỉ mỉ.”
Lục Duệ thập phần khinh thường cười cười, “thủ đoạn như vậy, có thể làm cho Tô Việt tự sát, kia vài người cũng đủ tàn nhẫn.”
Nói tới đây, Lục Duệ cũng thở dài, y lui một bước, đôi mắt mạn vô mục đích nhìn về phía xa xa.
“Tô Việt cũng quả thật là đáng tiếc.”
Y xem qua điện ảnh của Tô Việt, không thể không nói, kỹ năng diễn trầm ổn của Tô Việt do mười năm sờ bò lăn lộn lắng đọng lại quả thực là các diễn viên trẻ theo không kịp. Có thể diễn một cách không có tiếng động, quyết liệt, một điểm cũng không nóng nảy.
Tuy rằng đô thị hài kịch không phải loại hình giám khảo điện ảnh thích, nhưng dựa vào kỹ năng diễn của hắn, giải thưởng diễn viên mới cuối năm vẫn là có thể lấy đến.
Lục Duệ chính mình cũng đối với diễn xuất rất mê muội, nhưng bởi vì gia tộc sự nghiệp, y nhất định phải chọn buông tha.
Cho nên y thập phần tích tài (yêu thích người tài), đối minh tinh có tiềm lực trong giới giải trí, y đều nguyện ý nâng đỡ. Đệ đệ của y không có kỹ thuật diễn nhưng là y vẫn như cũ nâng đỡ, cũng có một phần cảm tình làm cho cậu thay y hoàn thành tâm nguyện ở trong đó. Chẳng qua đệ đệ của y không diễn ra được cái tác phẩm tốt nào.
Kỳ thật nếu như Tô Việt còn sống, Lục Duệ là có ý định đưa cậu đến dưới cờ của y, vết nhơ mạc danh kỳ diệu này ở giới giải trí là không tính cái gì, huống hồ y cũng tra được một ít tình huống, tính toán đợi cho cậu về sau nổi tiếng liền làm sáng tỏ.
Tiếc là, còn không tìm cậu ký ước, cậu cũng đã rời đi.
Dù sao Tô Việt đối Lục Duệ mà nói chỉ là một minh tinh không thể hợp tác, bọn họ trước kia hoàn toàn không có cùng xuất hiện, Lục Duệ hiện tại có thể nhớ tới này đó cũng là bởi vì đệ đệ hỏi, một tiếng thở dài về sau, Lục Duệ liền cũng không lại nghĩ nhiều.
Y nhìn Cố Diễn sững sờ tại chỗ, cười vỗ vỗ bả vai của cậu, trêu chọc, “Tối hôm qua còn cùng Quản thúc nói em gần nhất thành thục không ít, xem ra vẫn là không có lớn lên. Đối với Tô Việt, em dùng một phần tâm là đủ rồi. Tranh thủ theo ca trở về, miễn cho paparazzi chụp đến hai chúng ta.”
Lục Duệ vượt qua Cố Diễn, chính mình rời đi trước.
Mà Cố Diễn lại còn tại tại chỗ ngẩn người.
Cậu có chút khiếp sợ những lời nói lúc nãy của Lục Duệ, cũng chính là nói Lục Duệ biết rõ mình là bị người hãm hại? Hơn nữa y còn vì chuyện mình rời đi mà tiếc hận?
Cố Diễn đột nhiên có loại xúc động muốn rơi lệ.
Cho nên nói kỳ thật cũng không phải tất cả mọi người bị người có tâm lừa gạt, còn có Lục Duệ là nhìn thấy rõ ràng!
Lâu như vậy, Cố Diễn trong lòng vẫn đè nặng tảng đá lớn tựa hồ rốt cục có thể rơi xuống.
Cậu phía trước cảm thấy vô lực là những người đó không phân tốt xấu liền lựa chọn tin tưởng cái gọi là chân tướng này, không có người nguyện ý nghe cậu giải thích, cũng không có người nguyện ý tin tưởng cậu.
Nhưng là hiện tại cậu bình thường trở lại, ít nhất Lục Duệ là tin tưởng chính mình không phải sao?
Có y một người, kia liền vậy là đủ rồi!
Lúc này Cố Diễn cảm thấy cậu đối Lục Duệ đã không chỉ có tình cảm sùng bái, càng nhiều còn có phần cảm kích nói không nên lời.
“Tiểu Diễn!” Đột nhiên phía sau lại vang lên thanh âm Lục Duệ, Cố Diễn lúc này mới từ thế giới của mình đi ra.
Cố Diễn phục hồi tinh thần lại mới phát hiện Lục Duệ đã đi rất xa rồi, cậu xoay người tranh thủ chạy đuổi theo, trên mặt còn vẫn mang theo tươi cười.
“Ca, ca như thế nào biết này đó a.” Cố Diễn tươi cười đầy mặt tiến đến trước mặt Lục Duệ.
Lục Duệ nhìn Cố Diễn một bộ không lớn lên tiểu hài tử quấn quýt lấy gia trưởng hỏi mười vạn câu hỏi vì sao, nhịn xuống xúc động muốn vuốt vuốt tóc của cậu, chỉ là thần bí cười cười, chính là không nói cho cậu nguyên nhân.
Cố Diễn gặp Lục Duệ không muốn trả lời, này mới phát giác vấn đề này của mình thật sự là rất ngốc, ca ca là đại BOSS, mấy thứ này đương nhiên rõ ràng.
Xem ra ca ca này của cậu không chỉ có kỹ năng diễn tỉ mỉ, tin tức cũng là các loại linh thông a.
Cố Diễn cùng Lục Duệ cùng nhau đi ra mới phát hiện, bên cạnh xe của mình còn đỗ một chiếc xe.
Hơn nữa kia chiếc xe kia vẫn là chiếc xe chỉ khi Lục Duệ đi làm mới dùng.
Ca ca chẳng lẽ là vừa làm công trở về?
Nhìn đến xe này Cố Diễn mới chợt nhớ tới vấn đề quên hỏi vừa nãy.
Ca ca của cậu tại sao sẽ đến khu mộ!
Tài xế gặp Lục Duệ đi ra, liền tranh thủ đi ra đem cửa xe mở ra.
Lục Duệ hướng tài xế khoát tay áo, “Anh trước đem xe lái trở về đi, tôi cùng Tiểu Diễn một đường.”
Lục Duệ nói xong liền tiêu sái đi về phía xe của Cố Diễn: “Đem chìa khóa xe cho ca.”
Hoàn toàn còn đang trong thế giới của mình, Cố Diễn không tự chủ được đem chìa khóa cho Lục Duệ, tiếp theo liền nhìn đến Lục Duệ đem xe lái đến đứng ở trước mặt cậu
Đợi một hồi lâu gặp Cố Diễn còn không có động tĩnh, Lục Duệ hạ cửa sổ nhìn về phía Cố Diễn, “Như thế nào không lên? Lo lắng kỹ thuật của ca ca?”
Cố Diễn lúc này mới hiểu được ca ca là muốn lái xe của cậu, đưa cậu về!
Cậu tranh thủ mở cửa xe ngồi trên ghế phó lái, hướng về phía ca ca cười cười.
Cậu đương nhiên yên tâm kỹ thuật của ca ca, chỉ là vừa mới có chút phân tâm không phản ứng lại thôi.