Tuy rằng đã biết tình cảm của Lục Duệ, nhưng hiện tại Cố Diễn vẫn có chút do dự.
Bởi vì thân thể hiện tại của cậu vốn là đệ đệ của Lục Duệ.
Lục Duệ rốt cuộc là bị tình cảm của Cố Diễn khiến cho lâu ngày sinh tình, hay là do thích chính mình, chính bản thân Cố Diễn cũng không biết.
Nếu Lục Duệ là thích Cố Diễn cũ, chính mình lại bằng vào thân thể của người khác mà chiếm lấy Lục Duệ, làm như vậy quả thực không khỏi rất đáng xấu hổ. Tính như mình cũng thích Lục Duệ, cậu cũng không thể làm được chuyện này.
Cho nên hiện tại Lục Duệ càng đối tốt với cậu, trong lòng cậu lại càng không yên.
Cố Diễn biết, mình nhất định phải đem sự thật nói cho Lục Duệ.
Bằng không cậu không có cách nào nhận được tình cảm của Lục Duệ, cũng cảm thấy thật xin lỗi người đệ đệ đã chết đáng thương kia.
Dù quyết định như vậy, nhưng Cố Diễn vẫn rất khó khăn, nên nói như thế nào với Lục Duệ rằng chính mình là Tô Việt bị Thẩm Kim cùng Ngụy Duyên hại chết, mà đệ đệ của hắn bị nữ nhân Văn Hà Thục hại chết a?
Tùy tiện nói ra, Lục Duệ sẽ tin tưởng mình sao?
Nếu như Lục Duệ không tin, bị Văn Hà Thục biết, đại khái lần này Văn Hà Thục thật sự nghĩ cách giết chết chính mình đi.
Cố Diễn cảm thấy hắn hiện tại còn cần phải vạch trần bộ mặt đáng ghê tởm của Văn Hà Thục…Chỉ có vào thời điểm đó, lí do thoái thác của mình mới làm cho người khác tin phục a.
Nhưng là cậu nên nào thế nào mới có thể báo thù cho Cố Diễn?
Từ khi cậu sống lại đến Lục gia lâu như vậy, thái độ của Văn Hà Thục đối với mình căn bản không nhìn ra có chố nào không tốt, hơn nữa chính mình cũng không có nắm được nhược điểm của Văn Hà Thục.
Cố Diễn thở dài, đem chăn vung lên đầu mình, mấy vấn đề này thật là khó giải quyết a…
Bởi vì thân thể khó chịu, Cố Diễn chậm trễ hai ngày mới đi tới trường quay.
Đương nhiên loại chuyện chậm trễ tiến độ đoàn làm phim này, nên xử lí thế nào, cũng không phải là vấn đề mà Cố Diễn cần quan tâm.
Dù sao có Lục đại thiếu gia ở đây, hết thảy đều OK.
Tuy rằng có ngọn núi lớn là Lục Duệ để dựa vào, ngay cả cậu châm trễ mười ngày nửa năm Lục Duệ cũng có thể giúp cậu thu thập cục diện rối rắm.
Nhưng mà Cố Diễn lại không phải nghĩ như vậy, cậu cũng hiểu được mục tiêu của mình, cậu muốn ở trong giới giải trí đạt được thần tượng có thể sóng vai với Lục Duệ, nếu như vậy liền không thể lơi lỏng mình một chút nào.
Thân thể khôi phục không tồi, Cố Diễn liền đi tới đoàn làm phim.
Đêm đó Cố Diễn bị kê đơn, Lục Duệ đem tin tức này phong tỏa rất tốt, ngay cả người đại diện của Cố Diễn là KiKi cũng không biết sao lại thế nào, vẫn tưởng rằng Cố Diễn sinh bệnh, không có biện pháp quay phim.
Dù sao thân thể Cố Diễn cũng từng xảy ra tình trạng như vậy, lần này trong quá trình quay phim sinh bệnh dù thấy như cũng không thể trách được.
Bất quá những người khác không biết, nhưng Hà Vi Vi là người đồng dạng bị kê đơn lại không hề yên lòng.
Tuy rằng nàng cũng bị kê đơn, nhưng mục tiêu đêm đó của Thẩm Kim cũng không phải là nàng, cho nên sau khi Hà Vi Vi ngất xỉu, Thẩm Kim liền cho người gọi người đại diện của nàng đến đón về.
Hà Vi Vi tỉnh lại liền phát hiện mình không có chuyện gì, lập tức gọi điện cho Cố Diễn.
Kết quả điện thoại của Cố Diễn không có người nghe. Hà Vi Vi bất an đi đến phim trường, phát hiện Cố Diễn vẫn không có xuất hiện.
Mặc dù sau đó KiKi cho nàng biết Cố Diễn là do sinh bệnh nên mới xin phép nghỉ ngơi, nhưng Hà Vi Vi lại không thể cao hứng được.
Bởi vì nàng lo lắng Cố Diễn hiểu lầm là nàng kê đơn cậu.
Cố Diễn vừa đến phim trường liền nhìn thấy Hà Vi Vi ngồi trên ghế thất hồn lạc phách.
Nhìn đến dạng này của Hà Vi Vi, Cố Diễn liền nghĩ tối hôm đó nàng cũng bị người khác kê đơn hạ độc thủ…
“Vi Vi làm sao vậy? Sắc mặt không tốt lắm.”
Hà Vi Vi cúi đầu nghe được âm thanh quen thuộc, kinh ngạc ngẩng đầu.
Hà Vi Vi phát hiện, Cố Diễn hiện tại chính là lo lắng cho chính mình.
Cố Diễn giống là linh đan diệu dược, chưa căn bệnh tương tư của Hà Vi Vi. Cậu vừa mới xuất hiện, cả người Hà Vi Vi liền giống như là sống lại.
Nàng kích động đứng dậy, không để ý hình tượng kéo quần áo Cố Diễn, “Cố Diễn, em đêm đó không có chuyện gì đi! Chị gọi điện thoại cho em cũng không được, KiKi nói em sinh bệnh, chị vẫn luôn lo lắng.”
Đại khái là rất kích động, thanh âm của Hà Vi Vi có chút lớn, không ít người sau khi nghe được bọn họ nói chuyện đều quay lại nhìn.
Hà Vi Vi mấy ngày nay không bình thường mọi người trong đoàn làm phim đều nhìn thấy, mà hiện tại Cố Diễn vừa đến, Hà Vi Vi liền thay đổi, tinh thần lập tức phấn chấn hơn.
Lúc nàng ngửa đầu nhìn Cố Diễn trong mắt còn tràn ngập quan tâm.
Trong giới giải trí nam nữ chính bởi vì quay phim mà nảy ra tình cảm thật sự nhiều không đếm xuể, bởi vậy nhìn trường hợp quen thuộc này nhóm nhân viên công tác cũng hiểu rõ mà nở nụ cười.
Người có tâm còn vụng trộm đem một cảnh này chụp lại, nghĩ sau này bán cho một số trang web tin tức.
Cố Diễn nhìn Hà Vi Vi cười cười, ý bảo nàng nhỏ giọng một chút.
Mặt Hà Vi Vi lập tức đỏ lên, biết mình vừa nãy có hơi mất bình tĩnh.
Bất quá vừa nãy bởi vì trong lòng nàng vẫn luôn lo lắng cho Cố Diễn, hiện tại người kia lại đột nhiên xuất hiện trước mắt mình, cho nên nhất thời có chút không thể khống chế được cảm xúc của mình…
Thấy Hà Vi Vi hiện tại đã bình tĩnh hơn một chút, Cố Diễn mới chậm rãi mở miệng, “Không có chuyện gì, đêm đó bằng hữu đến đón em về nhà, sau đó lại nhiễm lạnh, phát sốt cao, cho nên mới không thể đến quay phim. Khiến cho chị lo lắng rồi.”
Thấy Cố Diễn nói như vậy, Hà Vi Vi rốt cuộc yên lòng.
“Đêm đó rất xin lỗi, chị quả thực không biết trong rượu có dược… Chị không nghĩ tới tiệc sinh nhật của Thẩm Kim lại có người làm ra chuyện loạn thất bát tao như vậy.”
Hà Vi Vi cắn cắn môi dưới, một bộ dáng tự trách bản thân, nhìn đến có vài phần đáng thương.
Nếu như là người bình thường nhìn thấy, đại khái đều có xúc động ôm Hà Vi Vi điềm đạng đáng yêu vào ngực.
Chẳng qua rất đáng tiếc, Cố Diễn là gay, lại còn là gay trong lòng chỉ có Lục Duệ.
Cho nên ngay cả Hà Vi Vi hiện tại có khóc trong lòng cậu, cậu cũng có khả năng động tâm với nàng.
Bởi vì Cố Diễn chậm trễ hai ngày, tiến độ của đoàn làm phim cũng không thể không nhanh hơn trước.
Cố Diễn trở về đóng vài ngày, phát hiện không thấy Thẩm Kim đâu cả.
Hơn nữa cậu còn phát hiện, nhân vật vốn là của Thẩm Kim kia, sau đó lại bị một diễn viên khác thay thế.
Cho nên nói, Thẩm Kim là bị người thay thế?
Cố Diễn nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng chỉ có một người.
Đó chính là Lục Duệ.
Sau khi quay xong, Cố Diễn chuẩn bị trở về hỏi Lục Duệ một chút, chuyện của Thẩm Kim có phải là do hắn làm ra hay không?
Cố Diễn biết gần đây Lục Duệ bận rộn rất nhiều việc, hắn không chỉ có cùng đoàn nào phim nào đó đầu tư, lại còn phải vội vàng khai phá… trên cơ bản mỗi ngày đều là tối muộn mới về.
Sau khi Cố Diễn về nhà lại phát hiện Lục Duệ cư nhiên lại về nhà trước cậu.
Đương nhiên Lục Duệ trở về trước Cố Diễn cũng không là chuyện hiếm lạ gì, bất quá hiện tại nhìn quen bộ dáng luôn luôn ôn nhu của Lục Duệ giờ lại có chút khác lạ.
Cố Diễn đem áo khoác đưa cho người hầu, hướng Lục Duệ đi đến, “Ca, anh hôm nay sao lại trở về sớm như vậy a?”
Lục Duệ nhàn nhạt ân một tiếng, không nói thêm một câu thừa thãi nào, chẳng qua tầm mắt vẫn đóng đinh trên người Cố Diễn, khiến cho Cố Diễn có chút sợ hãi.
Cố Diễn cảm thấy kì quái, Lục thiếu luôn luôn phong độ, hiện thại lại lộ ra ánh mắt đáng thương hề hề này là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Ai khiến cho hắn ủy khuất?
“Ca, anh không thoải mái sao? Hay là công ty có chuyện gì xảy ra?”
“Ân, quả thực không thoải má.” Lục Duệ gật gật đầu, tầm mắt vẫn như trước không có rời mắt Cố Diễn.
Cố Diễn vừa nghe thấy Lục Duệ không thoải mái, nhanh chóng đi đến bên người hắn, có chút suốt ruột hỏi, “Sao lại không thoải mái? Đã gặp bác sĩ hay chưa?”
Lục Duệ nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của Cố Diễn, nhịn không được vụng trộm nở nụ cười, sau đó chỉ chỉ trái tim mình, “Nơi này khó chịu.”
“Sao lại thế? Khi nào thì bắt đầu?”
Trái tim có chuyện không phải là vấn đề nhỏ, Cố Diễn bị Lục Duệ nói khiến cho sợ hãi không nhỏ, bàn tay có chút vô thố nhẹ nhẹ nhu nhu ở trên, giống như là muốn thư hoãn khó chịu của Lục Duệ.
Lục Duệ cúi đầu nhìn mái tóc xù xù của Cố Diễn, duỗi tay nhẹ nhàng sờ sờ.
Cố Diễn sửng sốt, Lục Duệ đây là đang làm nũng…
“Bắt đầu từ chiều…Không đi bác sĩ, bác sĩ không trị được…”
Đều nói người đang yêu chỉ số thông minh bằng không, Cố Diễn hiện tại chính là như vậy.
Cố Diễn thật sự là tin Lục Duệ nói, lập tức nghiêm trọng lên…
“Ca, anh đừng dọa em, bệnh tim kia cũng có thể trị a…”
Nhìn đến mình dọa khiến cho âm thanh của Cố Diễn cũng thay đổi, Lục Duệ nhịn không được nở nụ cười. Rất hiển nhiên, hắn không rõ mình đang nói cái gì.
Cố Diễn phát hiện Lục Duệ “sinh bệnh” lại có thể cười vui vẻ như vậy, cảm thấy có chút không thích hợp.
“Anh gạt em?” Cố Diễn lui về phía sau một bước, nhíu mày nhìn Lục Duệ.
Lục Duệ buông tay, cố ý hướng Cố Diễn chớp chớp mắt, chầm chậm mở miệng, “Không lừa em. Chiều hôm nay anh nhìn thấy một vài thứ, trong lòng vẫn luôn buồn hoảng.”
Cố Diễn tò mò rốt cuộc Lục Duệ nhìn thấy gì, cư nhiên khiến hắn khó chịu như vậy.
Đang muốn đặt câu hỏi, Văn Hà Thục không biết từ nơi này đột nhiên xông ra.
“Hai huynh đệ thế này là thế nào? Lục Duệ không thoải mái?” (Ôi cái bà này zô zuyên dễ sợ @@#)
Văn Hà Thục sớm liền đứng ở cầu thang nhìn hai người Lục Duệ cùng Cố Diễn.
Bà luôn cảm thấy hai người Lục Duệ cùng Cố Diễn có chút là lạ, nhưng cụ thể ra sao thì lại không nói ra lời.
Bất quá lấy quan hệ tốt giữa Lục Duệ cùng Cố Diễn, chuyện này đối với nữ nhi nhà mình quả thực không phải là chuyện tốt.
Dù sao hiện tại chồng bà qua đời, bà cũng không là chính thất, nếu như Lục Duệ cùng Cố Diễn liên thủ lại đối phó với bà, vậy thì bà về sau, khẳng định không thể nào sống dễ chịu được.
Bản thân Lục Duệ rất lợi hại, bà không dám động. Cho nên trước kia bà chỉ dám động vào Cố Diễn.
Nhưng hiện tại sau khi Cố Diễn mất trí nhớ, cư nhiên lại cùng Lục Duệ thân mật như vậy, Văn Hà Thục quả thực hối hận lúc trước không đem Cố Diễn trực tiếp loại bỏ.
Hiện tại muốn giết chết hắn, liền không dễ dàng như vậy.
Văn Hà Thục vẫn buồn rầu không có cách nào lật đổ kia hai huynh đệ, nào biết đâu rằng vừa mới mơ hồ nghe Lục Duệ nói tim hắn có vấn đề.
Văn Hà Thục đương nhiên không muốn buông tha cơ hội này, che dấu vui sướng trong lòng, liền tranh thủ tiến lên hỏi thăm tin tức.
Nếu tim Lục Duệ thực có vấn đề, liền tính Lục Duệ lợi hại như thế nào, về sau bà đều có là biện pháp khiến hắn chết đột ngột…
Một câu kia của Văn Hà Thục khiến cho không khí tốt đẹp lúc nãy bị phá tan.
Lục Duệ nhìn bà một cái, giận đến tái mặt, “Không có chuyện gì.”
Tuy rằng Lục Duệ không trực tiếp thể hiện bất mãn của mình, nhưng trong lòng thầm làm ra quyết định, nhất định phải tìm cơ hội chuyển ra ngoài với Cố Diễn.
Trong nhà thủy chung có Văn Hà Thục, có rất nhiều chuyện không tiện làm.
Cố Diễn thấy Văn Hà Thục ở trong này, tranh thủ đem móng vuốt mình ở vị trí trái tim Lục Duệ thu hồi.
Như thế nào lại có cảm giác như bị người ta phát hiện ra JQ (gian tình:v) a?
Tuy rằng bị Lục Duệ đen mặt nói chuyện có chút khó chịu, nhưng Văn Hà Thục nhìn thấy tay Cố Diễn rút trở về từ ngực trái của Lục Duệ, trong lòng liền âm thầm nở nụ cười.
Tên tiểu tử Lục Duệ này là có vấn đề đi, hắn cư nhiên còn muốn gạt bà?
“Không có chuyện gì thì tốt, con là trụ cột của Lục gia, ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện, bình thường cũng đừng công tác mệt mỏi, chú ý thân thể nhiều một chút.” Văn Hà Thục giả mù sa mưa bắt đầu quan tâm đến Lục Duệ, một bộ từ ái trưởng bối.
Nhìn thấy Văn Hà Thục bắt đầu đóng kịch, Cố Diễn lập tức muốn đem vẻ mặt dối trá của nàng xé ra cho mọi người xem.
Bất quá hiện tại không có bằng chứng, liền tính như Lục Duệ tin tưởng mình, Văn Hà Thục đóng kịch như vậy, những người khác trong Lục gia cũng sẽ không tin tưởng.
Cố Diễn vừa nghe nàng nói, không biết hiện tại nàng lại đang định đánh chủ ý gì…
Lục Duệ tân tân khổ khổ dẫn nhiều như vậy, kết quả lại bị Văn Hà Thục một câu quấy rầy, hắn giận đến tái mặt, liếc Cố Diễn một cái, nhàn nhạt mở miệng, “Đến thư phòng anh đi, anh có việc muốn hỏi em.”
Cố Diễn cảm thấy thật oan uổng, như thế nào người bị khinh bỉ lại chính là mình?
Văn Hà Thục thấy bộ dáng của Lục Duệ như là không muốn cho mình biết, càng thêm chắc chắn phán đoán của chính mình.
Cố Diễn đi theo Lục Duệ vào thư phòng, tự giác đóng cửa lại.
Lúc xoay người cậu phát hiện Lục Duệ nhìn chằm chằm mình, Cố Diễn cọ cọ qua, lo lắng hỏi, “Ca, anh rốt cuộc là sao vậy?”
Lục Duệ đem tầm mắt hướng tới trên màn hình máy tính, ý là Cố Diễn tự mình xem.
Cố Diễn tò mò đi qua, sau khi xem xong liền kiềm chế phun ra một ngụm máu…
“Ca, anh không phải là nhìn thấy cái này nên cảm thấy khó chịu đi?”
Cố Diễn nhìn thấy tấm ảnh chụp mình với Hà Vi Vi có chút không biết nói gì…
Mấy tấm ảnh kia rõ ràng là chụp lén.
Một tấm là ảnh chụp Hà Vi Vi ngẩng đầu nói chuyện cùng với cậu, một tấm là cảnh hai người diễn màn hôn trong phim, còn có mấy tấm chính là những lúc nói chuyện bình thường bị chụp lén.
Bên cạnh còn phụ đề không ít chữ, Cố Diễn đoán cũng đoán được nội dung viết gì.
Đơn giản chính là truyền tin mình cùng với Hà Vi Vi đóng phim giả thành thực, mấy chuyện xấu như quay phim nảy sinh tình cảm linh tinh…
Tuy rằng mạc danh kì diệu làm ra chuyện xấu, nhưng Cố Diễn căn bản là không thèm để ý.
Làm minh tinh, làm sao lại thiếu mấy chuyện xấu được.
Bất quá Lục Duệ chuyển tới chuyển lui, chính là vì cái này mới cảm thấy mất hứng?
Lục Duệ đây là ghen tị sao?
Cố Diễn cảm thấy buồn cười, nguyên lai đường đường là Lục thiếu cũng sẽ giống như tiểu nam sinh biết ghen? Hơn nữa thời điểm ghen còn… Biệt nữu…
Thấy Cố Diễn cười, mặt Lục Duệ càng thêm cứng lại.
Thấy Lục Duệ không nói lời nào, lần này Cố Diễn trực tiếp không nhịn được bật cười, “Ca, anh…Đây là ghen tị đi? Đúng không?”
Lục Duệ bình tĩnh không nói lời nào, mà trực tiếp kéo Cố Diễn vào lòng mình, “Đến người cũng một chỗ, có thể không ăn dấm sao?”
“Lục Duệ, anh trước kia làm ảnh đế ba năm, đều không có cùng nữ minh tinh thân mật qua sao? Nụ hôn này cũng chỉ là quay phim mà thôi…”
Ghen tuông đại phát Lục Duệ căn bản không quản, hắn ngược lại là không lo lắng Cố Diễn thích Hà Vi Vi kia, mà là khó chịu ánh mắt Hà Vi Vi nhìn Cố Diễn kia…
Cái loại cảm giác giống như bảo bối mình âu yếm bị người khác mơ ước làm cho Lục Duệ có độc chiếm dục rất mạnh cảm thấy không thoải mái…
Hắn đem mặt dán tại mặt Cố Diễn, chậm rãi thở ra, “Đương nhiên không giống như vậy, khi đó chúng ta còn chưa có cùng một chỗ.”
Tiếp theo, Lục Duệ căn bản không có cho Cố Diễn có cơ hội nói chuyện, trực tiếp dùng miệng che lại môi cậu.
Dường như hôn còn chưa đủ, Lục Duệ lại cắn một ngụm vào xương quai xanh của Cố Diễn, mỉm cười phóng điện với cậu.
“Nói cho bọn họ em là của ta.”
Đối với hành động của Lục Duệ, Cố Diễn không biết nói cái gì cho phải…
Quả nhiên người đang yêu đều là tên ngốc, ca ca khôn khéo của cậu cũng không trốn thoát được ma chú này.
Thật là…Ngây thơ không tưởng được!
Sau khi ảnh chụp của Cố Diễn cùng Hà Vi Vi trên mạng được làm sáng tỏ, không chỉ dẫn tới Lục Duệ ghen tị, còn khiến cho nhóm phấn ti lại sôi nổi một trận.
Trong cảm nhận của nhiều nữ sinh Cố Diễn chính là nam thần, đột nhiên có đối tượng, rất nhiều phấn ti cảm giác giống như là bị vỡ mộng, đều muốn phát điên rồi.
Bọn họ không tin tin đồn kia, một bên mắng người bẻ cong sự thật, một bên mắng to Hà Vi Vi không biết xấu hổ.
Mà bên kia không ít phấn ti giơ tay ủng hộ CP này, cảm thấy Cố Diễn cùng Hà Vi Vi rất giống Kim Đồng Ngọc Nữ, hi vọng bọn họ thật sự cùng một chỗ.
Bất quá dù là duy trì hay là phản đối, thái độ hai bên đều rất cực đoan, hai bên đều nhìn đối phương không vừa mắt, ở trên mạng nói đến rối tung rối mù.
Trong một vòng lại một vòng tin đồn, chuyện tình Diễn Vi bị xào nấu đến vô cùng huyên náo, nhân tiện cũng đem “Vương giả trở về” xào nấu một lần.
Đương nhiên dù sao cũng là tin đồn không căn cứ, Cố Diễn cũng không quá để ý chuyện này.
Bất quá trước đó không chú ý tới, nhưng sau khi nhìn thấy mấy tấm này cậu cũng ý thức được tình cảm vi diệu của Hà Vi Vi đối với mình.
Chẳng qua cậu không hề muốn đi trêu chọc những người khác, cũng không muốn thương tổn Hà Vi Vi, vì thế sau này thời điểm quay phim, cậu cũng bắt đầu tận lực tránh cho mình cùng Hà Vi Vi ở chung, miễn cưỡng cho nàng sinh ra ảo giác.
Hà Vi Vi tâm tư nhảy cảm rất nhanh liền chú ý tới biến hóa của Cố Diễn.
Sau khi quay xong Hà Vi Vi thường chờ Cố Diễn, kết quả Cố Diễn lại mượn cớ nói có chuyện muốn rời đi trước.
Hà Vi Vi nhìn thân ảnh Cố Diễn, trong lòng rất khổ sở…
Hắn là bởi vì tin đồn kia nên mới cố ý trốn tránh mình sao?
Tính cách Hà Vi Vi tuy rằng không mạnh mẽ, nhưng cũng là một người dũng cảm.
Ngày hôm sau, Hà Vi Vi thừa dịp lúc mọi người nghỉ ngơi, ngồi xuống bên người Cố Diễn.
“Cố Diễn, gần dây em hay trốn tránh chị…” Hà Vi Vi đi thẳng vào vấn đề.
Cố Diễn nhìn Hà Vi Vi không nói gì.
“Là vì chuyện lần này gây phiền toái cho em sao? Sau khi bộ phim này chiếu chị có thể làm sáng tỏ với phóng viên…” Hà Vi Vi có chút suốt ruột, tuy rằng tung tin CP là vì bộ phim mới, nhưng tâm lý của nàng vẫn không muốn chủ động đi làm sáng tỏ…
Bởi vì, nàng hi vọng có thể cùng Cố Diễn giống như tin đồn vậy…
Cố Diễn lắc đầu, ôn nhu cười cười, “Đại khái là một ít hành động của em làm cho mọi người hiểu lầm, cho nên mới đưa tin chuyện không thật như vậy…Thật sự là rất xin lỗi.”
Cố Diễn thân sĩ đem trách nhiệm vơ đến người mình, biểu thị thái độ của mình cũng như tận lực bảo trụ mặt mũi của Hà Vi Vi.
Thời điểm Cố Diễn nói chuyện hơi hơi cúi đầu, dấu vết kia của Lục Duệ liền bị Hà Vi Vi nhìn thấy…
Hà Vi Vi có chút sững sờ, sau đó cái gì nên hiểu đều hiểu được.
“Em là có người mình thích đúng không?” Hà Vi Vi ký thực rất khổ sở, nhưng nàng lại không muốn đi truy Cố Diễn… từ đầu đến giờ đều là mình tự đa tình không phải sao?
Hà Vi Vi nói như vậy, trong đầu Cố Diễn lập tức nghĩ đến Lục Duệ. Nhớ tới đêm đó bộ dáng Lục Duệ ghen tuông ngu ngốc đóng dấu mình tuyên bố quyền sở hữu…
Không quản là Lục Duệ ôn nhu, bá đạo, hay thậm chí là ngốc nghếch, cậu đều thích…
Khóe miệng Cố Diễn không tự chủ được lộ ra ý cười, đó là nụ cười mà Hà Vi Vi chưa từng được nhìn thấy…
Nhìn thấy cảnh này Hà Vi Vi đều hiểu được, đáp án cuối cùng kia kia không còn quan trọng nữa…
Nàng chỉ vô cùng hối hận sao mình không gặp gỡ Cố Diễn sớm hơn…
Nếu như gặp sớm hơn, có lẽ mình còn có cơ hội đi?
Bộ phim “Vương giả trở về” quay một tháng, đại bộ phận đều đã quay xong.
Hiện tại chỉ còn một cảnh ngắn phải đi sa mạc Tây Bắc.
Rất nhanh, đoàn làm phim sắp xếp thời gian, phần còn lại tổ kế hoạch định quay trong vòng hai tuần.
Bởi vậy Cố Diễn không thể về nhà nửa tháng.
Lần này cần chụp chính là cảnh quan trọng nhất trong “Vương giả trở về”.
Ba năm Chiến Ca bị địch nhân đuổi giết đào vong.
Trong ba năm thời gian, cậu từ một tên hoàn khố, trực tiếp trưởng thành một nam nhân chân chính.
Sa mạc rộng lớn, cát vàng đầy đất.
Chiến Ca mang theo vài người huynh đệ, ở sa mạc thong thả đi tới.
Mặt trời nóng gắt trên đầu, mà lương khô cùng nước bọn họ mang theo đã không còn nhiều.
Chiến Ca gắt gao ôm Tần Tiểu Điệp vào lòng, lúc này đôi môi nàng trở nên khô nứt, đôi mắt vô thần.
Bởi vì truy binh của Ngô quốc muốn đem Chiến Ca đuổi tận giết tuyệt, rơi vào đường cùng, Chiến Ca quyết định buông tha cho đường thuận lợi, mà lựa chọn đi xuyên qua sa mạc.
Tuy rằng sa mạc hoàn cảnh gian khổ, cũng rất dễ dàng vào mà không ra được, nhưng cũng bởi vậy mà địch nhân không có đuổi theo.
Tần Tiểu Điệp đã sắp không thể đi nổi, nàng quyến luyến nhìn nam nhân trước mặt.
Mặc dù hiện tại hắn không còn khí chất công tử như lúc mới gặp, nhưng giờ phút này trên mặt mang theo vết thương, gắt gao đem mình bảo vệ trong lồng ngực vẫn như cũ làm cho mình mê muội.
Phụ thân Tần Tiểu Điệp thời điểm thủ thành liền tử trận, nàng sẽ không quên lúc Chiến Ca vọt tới nhà nàng, trực tiếp mang theo nàng, mạnh mẽ mang nàng đang trong lúc bi thương tột cùng đem đi.
Dọc theo đường đi chật vật vô cùng, Chiến Ca cho tới bây giờ vẫn là đem nàng chiếu cố đầu tiên, một lần lại một lần tại thời điểm nguy hiểm khiến cho thủ hạ toàn bộ đều che chở mình…
Chiến Ca nói rằng, chỉ cần hắn còn sống, hắn liền bảo hộ nàng bình an. (*Thanh niên tốt của thế kỉ, soái ca trong lòng ta a~~~~~~~*)
Tần Tiểu Điệp rất muốn nói cho hắn, nàng vĩnh viễn không hối hận khi yêu một người như vậy.
Đáng tiếc nàng trước đó sinh bệnh nặng, những lời này nàng vĩnh viễn không thể chính miệng nói cho Chiến Ca…
Đột nhiên, Chiến Ca dừng bước, hắn cúi đầu nhìn Tần Tiểu Điệp trong lòng mình, khẩn trường hét lớn một tiếng, “Lão Triệu, còn nước hay không? Đưa cho ta.”
Chiến Ca vội ngồi xuống, làm cho Tần Tiểu Điệp nằm vào lòng mình, một tay nắm lấy nàng, một tay vội vàng lấy nước.
Hiện tại chỉ còn hai bình nước này, lão Triệu quản lí vật tư phân phối cho bọn họ.
Một bình là cho Chiến Ca, một bình là lưu lại phân cho người khác uống.
Ở sa mạc này, thứ quý giá nhất chính là nước. Không biết ngươi còn phải mất bao lâu mới ra ngoài được, bởi vậy không phải vạn bất đắc dĩ, nước đều được bảo quản rất kĩ.
Lão Triệu thấy Chiến Ca suốt ruột như vậy, nhanh chóng lấy nước ra.
Chiến Ca vội cắn nắp, nhẹ nhàng đưa đến miệng Tần tiểu Điệp, ngữ khí ôn hòa, “Tiểu Điệp, mở miệng.”
Tần Tiểu Điệp lắc lắc đầu.
Ánh mắt Chiến Ca ôn nhu nhìn Tần Tiểu Điêp, tiếp tục mềm giọng dỗ, “Nghe lời, mở miệng, chúng ta rất nhanh có thể đi ra ngoài, sau khi rời khỏi đây tìm được Dĩnh Kính liền không có chuyện gì, nàng đừng lo lắng.”
Ai cũng sẽ không nghĩ tới, Chiến Ca từng là người không hiểu được như thế nào là đau lòng, ai cũng không để vào mắt, đến nay lại có thể có mặt nhu tình như vậy.
Người từng yêu quý hắn rất nhiều, mà có thể độc hưởng phần nhu tình này, lại chỉ có Tần Tiểu Điệp một người như vậy.
Tần Tiểu Điệp cảm thấy có lẽ nàng là nữ nhân hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Thấy Tần Tiểu Điệp vẫn không nghe, ánh mắt Chiến Ca có chút đỏ lên, hắn cơ hồ là cầu xin nhìn về phái Tần tiểu Điệp, “Tiểu Điệp, ta van cầu nàng uống chút nước có được hay không?”
Thấy Chiến Ca khổ sở, tần Tiểu Điệp dùng hết sức lực cuối cùng nâng tay lên, nhẹ nhàng vuốt hai má Chiến Ca.
Nàng giật giật môi, lại không nói được lời nào, mà khóe mắt đã chảy ra nước mắt, đôi mắt đã hoàn toàn mơ hồ.
Nàng muốn hảo hảo nhìn Chiến Ca một cái, khắc sâu bộ dáng của hắn ở trong đầu.
Đều nói người sau khi chết đều phải uống canh Mạnh bà, đến lúc đó sẽ quên mất chuyện cũ….
Nàng không muốn quên mất Chiến Ca, không muốn quên đi nam nhân mình yêu sâu sắc này…
Nàng muốn hảo hảo nói chuyện với hắn, sau khi mình rời đi, hắn nhất định phải chiếu cố tốt cho mình. Ngàn vạn lần không cần thương tâm, nhất định phải sống thật tốt.
Nàng cũng rất muốn nhìn thấy thời khắc hắn xưng vương quân lâm thiên hạ.
Nhưng là, nàng hiểu được, chính mình không thể đợi được…
Ngón tay tần Tiểu Điệp giật giật, cảm thụ độ ấm lân cuối cùng trên người Chiến Ca, sau đó liền vô lực bỏ xuống dưới…
Nàng nhìn Chiến Ca không dời, không muốn nhắm mắt lại.
Tần Tiểu Điệp mỉm cười mở miệng, không tiếng động nói ra ba chữ…
“Tiểu Điệp! Tiểu Điệp nàng tỉnh lại! Chúng ta lập tức có thể ra ngoài! Nàng mau tỉnh lại!” Nước mắt Chiến Ca cùng với nước mắt của Tần Tiểu Điệp vẫn chưa khô rơi xuống mảnh đất khô cạn.
Chiến Ca quỳ gối xuống đất, ôm Tần Tiểu Điệp vào trong ngực, bi thương hướng trên trời hô to, “Tiểu Điệp!”
Tuy rằng cảnh phim đã chụp xong, lại còn không hề diễn lại một lần nào.
Nhưng lúc này trong lòng Hà Vi Vi lại đau đớn vô cùng.
Bắt đầu từ khi cùng Cố Diễn đóng phim, mỗi lần cùng cậu đối diễn xong, mình đều thật lâu vẫn không thể khôi phục lại.
Cố Diễn đem Hà Vi Vi thất thần nâng dậy, lấy nước ấm đưa cho nàng uống.
“Nơi này bão cát lớn, chúng ta đi đến bên kia đi.”
Hà Vi Vi gật gật đầu không nói gì.
Nàng kì thật cũng có chút không thể phân biệt rốt cuộc đây là thực hay vẫn đang diễn, trong nháy mắt nàng cảm thấy mình thực sự đã thành Tần Tiểu Điệp, mà Cố Diễn chính là Chiến Ca của nàng.
Nàng hiện tại vẫn có thể nhớ rõ ràng cảm giác được Cố Diễn ôm vào trong lòng…
Ấm áp khiến cho người ta an tâm vô cùng…
Hà Vi Vi lén nhìn sang bên Cố Diễn, cảm thấy rất thương tâm.
Nàng biết nàng không phải Tần Tiểu Điệp, mà người trong lòng Cố Diễn cũng không phải nàng…
Hà Vi Vi rất hâm mộ người kia, hâm mộ nàng có thể có được tình yêu của Cố Diễn.
Thời điểm ở Tây Bắc quay phim, tuy rằng Lục Duệ mỗi ngày đều gọi điện cho Cố Diễn, nhưng vẫn như cũ không nhịn được, lặng lẽ chạy tới thăm một lần.
Cũng may hắn che dấu hành tung tốt, không bị người khác phát hiện.
Đầu tháng mười, “Vương giả trở về” công chiếu.
Là bộ tác phẩm điện ảnh đầu tiên của Cố Diễn, công ty giải trí Quang Huy tự nhiên sẽ không chút tiếc rẻ tiền bạc hỗ trự tuyên truyền.
Trừ bỏ các đoạn phim ngắn tuyên truyền chính thống, các trang mạng đề cử, ngay cả trên tiết mục TV cũng có thể nhìn thấy không ít tin tức thăm hỏi cùng với tiết mục giải trí tuyên truyền…
Dưới sự tuyên truyền như vậy, độ hot của “Vương giả trở về” đứng đầu so với các bộ phim điện ảnh khác.
Không chỉ như vậy, Quang Huy liền vận dụng rất nhiều quan hệ, các rạp chiếu phim lớn trực tiếp nể tình an bài cho khung giờ chiếu tốt nhất.
Mà Cố Diễn là nhân vật chính, dưới sự chỉ dẫn của Trương đạo, cả ngày bay tới bay lui, vội vàng tuyên truyền phim mới ở các thành phố lớn.
Là bộ phim điện ảnh đầu phim của Cố Diễn, nhóm fans não tàn của cậu sôi nổi ra rạp chiếu phim mua vé để duy trì.
Đương nhiên cũng không ít người duy trì thái độ ngồi xem, chờ bình luận trên mạng mới suy xét xem có đi xem hay không. Dù sao đối với diễn xuất của Cố Diễn, bọn họ còn có chút không thể tin được.
Nhưng là ngoài dự đoán của mọi người, những người sau khi xem đều đánh giá bộ phim rất cao. Hơn nữa còn có không ít nhà phê bình điện ảnh khen ngợi diễn xuất của Cố Diễn. Danh tự “Vương giả trở về” đối với không ít người xem mà nói, là tác phẩm khó có được.
Cố Diễn tuy rằng là người mới, nhưng diễn xuất lại rất phù hơp, trầm ổn không non nớt. Với Chiến Ca suy diễn rất tinh tế tỉ mỉ, cũng đầy đủ bi hài.
Tuy rằng khen ngời không ngớt, nhưng vẫn không ít người nghi ngờ đây là Quang Huy vì Cố Diễn mà thỉnh thủy quân ( *kiểu như thuê nhiều người để khen ngợi* ).
Dù sao Cố Diễn cũng từng là một bình hoa, như thế nào lại được nói tốt như vậy?
Bất quá những người đó nhanh chóng bị thành tích của phòng bán vé cùng với càng nhiều người khen ngợi tát vào mặt.
Sau khi “Vương giả trở về” chấm dứt tuyên truyền, Lục Duệ mời Cố Diễn cùng đi xem phim.