Bất quá bởi vì không có chính mình chuyển biến tâm tình quá nhanh, Giản Khiêm Nhất vẫn như trước hốc mắt hống hồng cảm kích nhìn về phía Lục Duệ.
“Duệ ca, cảm ơn anh… Lúc trước là em ngớ ngẩn, không hiểu chuyện… Kỳ thật em cũng không phải cố ý…”
Đại khái nhìn chán bộ dáng Bạch Liên Hoa của Giản Khiêm Nhất, hiện tại nhìn hắn tẩy trắng mình, Lục Duệ đều chết lặng.
Ngữ khí của hắn vẫn như trước ôn hòa, nhưng lời nói cũng giống như dự tính ban đầu, bắt đầu chậm rãi nói, “Không sao, tôi biết đó là bọn Thẩm Kim làm.”
Thấy Lục Duệ đều đem trách nhiệm đổ cho Thẩm Kim, Giản Khiêm Nhất đương nhiên sẽ không ngốc đem chuyện này kéo lên người mình.
Hắn gật gật đầu, “Em lúc ấy nhất thời hồ đồ nghe Thẩm Kim nói… Duệ ca, em lúc ấy không biết chuyện nghiêm trọng đến mức này…” Nói xong, Giản Khiêm Nhất lại giống như muốn khóc lên.
Dời tầm mắt, trên mặt đã có ẩn ẩn tức giận.
Nhìn người này giả bộ đáng thương, Lục Duệ quả thực có chút không nhịn được.
Lần này Lục Duệ không có che giấu lửa giận của mình, hắn có chút thất thố hướng Giản Khiêm Nhất quát, “Tô Việt cản đường Thẩm Kim cùng Ngạn Vũ Trì nên bị bọn họ chỉnh tôi có thể hiểu được, nhưng cậu là một đại thiếu gia cùng dàn tiểu minh tinh này tham gia cái gì? Nếu như không phải là bị tôi phát hiên, việc Tô Việt bị đưa ra ngoài, về sau liền biến thành vết nhơ cả đời của cậu, đến lúc đó những người khác cũng không phải chỉ cần cậu khóc liền tin tưởng cậu, cậu sao lại hồ đồ như vậy?”
Bộ dáng vô cùng đau đớn của Lục Duệ làm cho Giản Khiêm Nhất vô cùng cảm động một phen…
Lục Duệ luôn luôn lịch sự tao nhã lại phát hỏa với mình, hơn nữa bởi vì quan tâm mình mới không khống chế được cảm xúc của bản thân…
Hóa ra Lục Duệ để ý hắn như vậy…
Giản Khiêm Nhất lúc này rất muốn cười ôm Lục Duệ một cái, nhưng hắn vẫn nhịn xuống.
Nhìn Lục Duệ nghiêm mặt, Giản Khiêm Nhất ra vẻ, “Duệ ca, em biết lỗi rồi… Nhưng Duệ ca lúc trước em làm vậy cũng là vì anh…”
“Bởi vì tôi?”
Giản Khiêm Nhất gật gật đầu, sau đó thần bí cười.
“Duệ ca, anh còn nhớ lúc trước em đã nói, em đã thích anh từ rất lâu không…”
Trên mặt Lục Duệ không có biểu tình dư thừa nào, lạnh như băng nói “Nhớ rõ”, chẳng qua Giản Khiêm Nhất đang chìm đắm trong vui sướng nên không nhận thấy được Lục Duệ không bình thường.
Lục Duệ nghe được Giản Khiêm Nhất nói câu kia, có một dự cảm không tốt…
“Em thích anh không biết là điên cuồng đến nhường nào…Trước kia em rất tự ti, không dám tiếp cận anh. Vẫn luôn chỉ vụng trộm chú ý anh, yên lặng thu thập tất cả mọi thứ về anh…”
Đại khái biểu hiện vừa này của Lục Duệ làm cho Giản Khiêm Nhất hoàn toàn tin tưởng Lục Duệ thật sự thích hắn, hắn hiện tại cũng không để ý những thứ khác, khóe miệng giơ nên một chút tươi cười sáng sủa, hơi hơi ngẩng đầu, không nhìn Lục Duệ, đắm chìm trong ngọt ngào của mình.
“Ừm…” Giản Khiêm Nhất nói rất nhiều thứ không liên quan, Lục Duệ vốn tâm tình không tốt liền hiện ra có chút táo bạo, ngữ khí cũng rất có lệ.
Giản Khiêm Nhất tiếp tục ngọt ngào mở miệng, ” Khi đó em rất hâm mộ những người có thể tới gần anh, được anh chú ý..”
“Duệ ca có lẽ anh không nhớ rõ…Có một đoạn thời gian anh đối với Tô Việt rất để tâm…”
“Anh đi xem phim của hắn, khi đó hợp đồng của hắn có chút vấn đề, anh còn cho người hỏi thăm, muốn ký hợp đồng với hắn.”
Lục Duệ gật đầu không có nói tiếp… Ánh mắt càng ngày càng u ám…
Việc này Lục Duệ cũng đã sắp quên.
Lúc trước quả thực hắn rất thưởng thức Tô Việt, cũng muốn ký hợp đồng với hắn. Nhưng hắn lại không nghĩ rằng, hết thảy chuyện như rất bình thường này, lại bị Giản Khiêm Nhất quan sát được…
Không cần Lục Duệ tự đoán nhiều hơn nữa, Giản Khiêm Nhất liền tự động nói.
“Khi đó em rất hâm mộ hắn…Có thể được anh chú ý…Trong lòng cũng không biết là thế nào, liền nhìn thấy hắn rất không vừa mắt…Hơn nữa Thẩm Kim còn châm ngòi thổi gió, cho nên liền hồ đồ…Lúc ấy em không nghĩ tới Thẩm Kim lại làm làm đến mức như vậy…”
Giản Khiêm Nhất nhẹ nhàng bâng quơ đem lỗi lầm của mình đổ lên đầu Thẩm Kim, hơn nữa còn không quên tạo hình tượng với Lục Duệ.
Hắn nhắm mắt lại.
Vừa nãy hắn không có lừa Lục Duệ, lúc trước hắn không thích Tô Việt quả thực là vì điều này.
Chẳng qua, hắn tuy rằng không thích Tô Việt, nhưng cũng không bởi vì chuyện này mà đến nỗi hại Tô Việt như vậy, dù sao người Lục Duệ thưởng thức rất nhiều, hắn sao có thể chèn ép hết được?
Ngòi nổ thực sự khiến cho hắn muốn hại Tô Việt chính là đêm đó Tô Việt uống say đi nhầm phòng, vừa lúc gặp được cảnh Giản Khiêm Nhất cùng với mấy người nam nhân…
Trong showbiz chuyện này rất thường gặp, không có chuyện gì mọi người cũng không nói lung tung, huống chi lúc ấy Tô Việt hoàn toàn không thấy rõ người kia là Giản Khiêm Nhất.
Nhưng Giản Khiêm Nhất vốn không thích Tô Việt, lại nghi thần nghi quỷ sợ Tô Việt sẽ nói cho Lục Duệ việc này, cho nên mới cùng Thẩm Kim thông đồng, trừ bỏ đi tai họa ngầm này.
Có đôi khi mọi chuyện kì thực cũng không phải phức tạp như vậy, phức tạp chỉ là nhân tâm.
Động cơ của Giản Khiêm Nhất đơn giản lại buồn cười, nhưng lại ngoan độc như vậy…
Đương nhiên Giản Khiêm Nhất sẽ không đem chuyện này nói cho Lục Duệ, bất quá hắn cũng không tính là lừa gạt Lục Duệ.
Không quản quá trình thế nào, xét đến cùng, hết thảy cũng là bởi vì hắn.
Giản Khiêm Nhất nói xong liền trầm mặc không có mở miệng, không biết suy nghĩ cái gì.
Mà Lục Duệ ở một bên vẫn không nhúc nhích.
Lục Duệ biết cảm tình của Giản Khiêm Nhất có chút có chấp đến biến thái, nhưng lại không biết rằng tâm lí của hắn đã vặn vẹo đến mức này…
Hơn nữa khiến cho hắn khó có thể tiếp thu được hính là, chính mình cư nhiên trong lúc vô ý gián tiếp làm cho Tô Việt nhận đến tổn thương như vậy…
Mất nhiều công sức mới hỏi được đáp án của chính mình, giải đáp nghi hoặc bao lâu của bản thân.
Nhưng Lục Duệ lại cảm thấy tất cả những gì mình làm thật là mẹ nó đủ ngốc chết!
Lục Duệ lúc này không muốn nhìn thấy Giản Khiêm Nhất liền tùy tiện lấy môt cái cớ rời đi, trong phòng rống rỗng, Giản Khiêm Nhất mờ mịt nhìn về phương hướng Lục Duệ li khai, hoàn toàn không hiểu vì sao sắc mặt Lục Duệ lại đột nhiên thay đổi.
Lúc này đầu óc một mảnh hỗn loạn, hắn giả bộ lâu như vậy, đơn giản chính mà muốn thay Tô Việc tra rõ ràng, bởi vì đời trước cậu điệu thấp như vậy sao lại đi gây thù với nhiều người như vậy.
Đến bây giờ hết thảy chân tướng đều rõ ràng, nhưng Lục Duệ lại hối hận.
Ngụy Duyên phản bội, Thẩm Kim lừa gạt, Ngạn Vũ Trì ghen tị, chuyện này đối với Tô Việt mà nói phi thường đả kích, vậy hiện tại lý do Giản Khiêm Nhất muốn đẩy cậu vào chỗ chết là do mình thì sao?
Lục Duệ không phải là thánh mẫu, trong giới showbiz tiềm quy tắc hắn xem qua rất nhiều, người bởi vì lí do kì quái mà bị oan uổng chết cũng không ít, nếu đổi thành người khác, Lục Duệ nghe xong liền thôi.
Nhưng hiện tại đương sự không phải là ai khác, mà là Tô Việt của hắn.
Ngoài cửa sổ cảnh vật chuyển động rất nhanh, Lục Duệ suy nghĩ hỗn loạn không biết nên đem chuyện của Giản Khiêm Nhất nói với Tô Việt như thế nào.
Lúc dừng lại xe, Lục Duệ phát hiện chính mình đã lái xe trở về nhà.
Lục Duệ xuống xe, chậm rãi hướng vào trong nhà.
Lục Duệ vẫn còn suy nghĩ có nên nói tin tức này cho Cố Diễn hay không, khiến cho hắn ngoài ý muốn chính là, Cố Diễn cũng không có ở nhà.
Trong lòng giống như có chỗ không bình thường, Lục Duệ không quá thích cảm giác này. Vừa nãy Giản Khiêm Nhất giống như bã kẹo cao su bám dính lấy hắn, Lục Duệ nhìn nhìn quần áo của mình, chán ghét nhíu mày, xoay người đi vào phòng tắm, hắn muốn tắm rửa một chút, không muốn trên người mình dính chút hương vị nào của Giản Khiêm Nhất.
Nước trôi trên đỉnh đầu mình, làm ướt tóc, Lục Duệ cũng thanh tỉnh lại một chút, những lời này của Giản Khiêm Nhất, làm sao mình có thể hoàn toàn tin tưởng.
Tuy rằng Lục Duệ đoán có một phần là sự thật, nhưng cuối cùng làm cho hắn đối với Tô Việt khỏi sát tâm, tuyệt đối không phải đơn giản như vậy.
Quả nhiên quan tâm sẽ bị loạn.