Tôi nói: "Đừng nhảm nhí, chẳng phải anh đang ở nhà chăm sóc Sở Sở sao? Mau cút về đi, ở đây không cần thêm người, mấy hôm nữa tôi tới nhà anh uống rượu." Lý mặt rỗ đắn đo nói: "Tôi sợ cậu xảy ra chuyện." Sau đó im lặng hồi lâu. Tôi cũng im lặng, không ngờ Lý bát giới này thường ngày cà lơ phất phơ, lúc mấu chốt lại có đạo lý như thế. Tôi cũng đành để hắn ở lại. Dù sao tôi cũng cảm thấy đã chuẩn bị chu toàn cho buổi tối nay,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.