Có một câu nói như thế này, muốn một người học được ngôn ngữ của một quốc gia cách nhanh nhất chính là đem hắn ném tới quốc gia kia sống mấy tháng. Cho nên bây giờ Đường Lân cơ bản có thể nghe hiểu được ngôn ngữ của triều đại này, nhưng hắn không thể nào mở miệng, bởi vì hắn không biết cách phát âm chuẩn xác.
Bất quá còn nhiều thời gian, bây giờ hắn còn nhỏ mà, tạm thời hắn phải ghi nhớ tốt những thông tin thu được.
Ngạch, Đường Lân đem những thông tin thu được đại khái sắp xếp lại.
Tiểu hài tử này gọi Di Nguyệt Thụy, là Thất hoàng tử của Di Nguyệt hoàng triều. Đúng vậy hiện tại hắn đang ở Di Nguyệt hoàng triều, căn cứ vào qui định của hoàng triều, tất cả các hoàng tử công chúa đều mang họ Di Nguyệt. Trên Di Nguyệt Thụy có bốn ca ca cùng hai cái tỷ tỷ , nhưng Tam hoàng tử vừa sinh thì chết non , ngũ công chúa đã xuất giá đến đất nước bên cạnh Y Vân vương triều, bởi vậy bây giờ trên Di Nguyệt Thụy là ba ca ca và một tỷ tỷ.
Lần trước, tiểu hài tử này cũng không phải sinh bệnh mà là bị hạ độc, khi ngự y chẩn đoán bệnh thì tiểu hài tử đã đình chỉ hô hấp, mẫu thân hắn khóc đến thiên hôn ám địa, đột nhiên nghe được cung nữ kinh hô, các ngự y một lần nữa chẩn đoán, ngạc nhiên vì thất điện hạ khởi tử hồi sinh, sau đó các ngự y rời đi, để lại một đoạn: Tuy thất điện hạ không tổn hại đến tính mạng, nhưng trúng độc quá sâu, sợ rằng sau này sẽ để lại di chứng, trên phương diện trí lực có chút vấn đề.
Kỳ thật các ngự y chẩn đoán đúng bệnh, chính xác mà nói Di Nguyệt Thụy đã chết rồi. Mà Di Nguyệt Thụy bây giờ là một linh hồn đến từ thế giới khác, về phần trí lực, vậy không cần lo lắng, Đường Lân hắn là ai a, là ông chủ của nhà hàng Tam gia nổi danh, có thể ngu ngốc sao.
Phụ thân của tiểu hài tử này là người đứng đầu hoàng triều, Di Nguyệt Đế – Di Nguyệt Lâm , theo như lời mọi người, đây là vị hoàng đế tốt hiếm có, có chút giống Ung Chính của triều đại nhà Thanh, cần cù chăm chỉ, trong lúc tại vị ban bố nhiều chính sách có lợi cho bách tích, rất được dân tâm. Đồng thời dạy dỗ các hoàng tử công chúa như nhau, cực kỳ nghiêm khắc.
Nương của tiểu hài tử này là Tử Vũ Hân,trong một lần phụ thân đi du ngoạn thấy vừa ý nên mang về cung, bởi vì Di Nguyệt đế đối với nàng sủng ái có thừa, nên nàng được phong làm quý phi, chỉ dưới hoàng hậu một bậc. Có người nói tình cảm giữa Di Nguyệt Đế và Tử Vũ Hân là tình yêu chân chính. Yêu ai yêu cả đường đi, đối với Di Nguyệt Thụy cực kỳ sủng nịch, cũng bởi vậy mà Di Nguyệt Thụy gặp họa sát thân, có lẽ sợ rằng về sau hắn sẽ tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.
Đương kim hoàng hậu là nhi nữ của thừa tướng, tên Y Hồ Tiện. Nghe đồn lúc nàng chưa xuất giá thì tại dân gian được xưng là giang hồ đệ nhất mỹ nữ, không chỉ có sắc đẹp mà nàng còn đa tài đa nghệ. Khi đó Di Nguyệt đế vừa đăng cơ không lâu, vì quyền lực chưa ổn định nên mới cưới nàng làm vợ. Đường Lân cảm thán lại là một cuộc hôn nhân chính trị. Căn cứ vào mấy lần hắn gặp, giữa hoàng đế và hoàng hậu quả thực là tương kính như tân (tôn trọng nhau như khách) a. Bất quá hiện tại đồn đãi bởi vì Di Nguyệt đế chỉ sủng Tử quý phi, quan hệ giữa hoàng đế và hoàng hậu chuyển biến xấu, trong lòng hoàng đế đem sự kiện Di Nguyệt Thụy trúng độc đổ lên đầu hoàng hậu.
Đại ca gọi là Di Nguyệt Lãnh, thì ra là nam hài tử ôm qua Di Nguyệt Thụy ở yến hội, là Thái Tử của Di Nguyệt hoàng triều, bởi vậy hắn chỉ ngồi dưới hoàng đế và hoàng hậu. Nghe nói hắn là do Di Nguyệt đế cùng một nữ tử dân gian mây mưa một đêm có ngoài ý muốn. Nữ tử vốn nghĩ mẫu bằng tử quý, phất lên thành phượng hoàng, đáng tiếc nhân sinh khó lường, bởi vì khó sinh mất máu quá nhiều mà chết, Di Nguyệt Lãnh ở tại dân gian đến năm 6 tuổi thì Di Nguyệt đế biết được, cũng đón trở về trong cung giao do hoàng hậu nuôi dưỡng. Di Nguyệt Lãnh người cũng như tên, đối với mọi người luôn luôn lạnh lùng, cho dù đối mặt với Di Nguyệt đế biểu tình cũng không thay đổi. Ân, quả nhiên nói lãnh đủ lãnh .
Nhị ca là Di Nguyệt Hạo, do hoàng hậu sinh. Trước khi Di Nguyệt Lãnh hồi cung hắn là hài tử lớn nhất của Di Nguyệt đế, căn cứ vào luật lệ của Di Nguyệt quốc, Thái Tử được truyền cho trưởng tử, đồng thời hoàng đế cũng có thể căn cứ vào ưu khuyết điểm của hoàng tử mà định đoạt. Biểu hiện bên ngoài của Di Nguyệt Hạo luôn luôn xuất sắc, trên phương diện học tập cũng nổi bật, bởi vậy Thái Tử vị chắc chắn thuộc về hắn. Không ngờ tất cả chuyện này đều bị Di Nguyệt Lãnh phá hủy. Do đó trong nội tâm hắn luôn ôm hận với Di Nguyệt Lãnh, cho rằng Di Nguyệt Lãnh đoạt đi thứ vốn thuộc về hắn, đồng thời cũng xem thường thân thế của Di Nguyệt Lãnh.
Tứ ca của Di Nguyệt Thụy nổi tiếng là ấm sắc thuốc, bởi vì sinh non nên thân thể thường xuyên suy yếu, mỗi ngày dược không rời thân. Hắn rất ít xuất hiện trước mặt mọi người, nhưng từ trong miệng mọi người có thể biết được hắn là một nam tử tao nhã, cư xử ôn hòa, không đánh chửi hạ nhân. Đối với ca ca này Đường Lân rất là hiếu kỳ.
Đồng thời trên Đường Lân còn có hai tỷ tỷ, một người gả đi xa ngay cả mặt mũi chưa từng thấy, về phần người kia cũng là hoàng hậu sinh, theo đồn đãi được hoàng hậu sủng nịch nên điêu ngoa vô lý, bởi vậy đến nay vẫn chưa xuất giá.
Tổng kết lại, Đường Lân chỉ có một ý nghĩ, con thừa tự của Di Nguyệt đế vô cùng ít. Ngẫm lại, các vị hoàng đế cổ đại tại thế giới của hắn, nhi tử cả một đống. Bất quá ngẫm lại cũng thấy bình thường, hiện tại Di Nguyệt đế chuyên sủng mẫu thân hắn, ít đến chỗ người khác, bất quá sự sủng ái trong cung rất dễ dàng khiến người ta ghen ghét đưa tới họa sát thân.
Như hiện tại, Đường Lân ngồi trên giường nhỏ của hắn nhìn hai người trước mặt ngươi nông ta nông, thực chịu không được, chẳng lẽ bọn họ không biết như vậy là dạy hư tiểu hài tử sao. Nhìn ánh mắt hạnh phúc của Tử quý phi, Đường Lân thở dài, nàng hẳn là sống không lâu.
Không phải hắn có thể tiên đoán, mà là ngày đó có một phi tử tới chơi, tuy trên mặt nàng ta cười nhưng Đường Lân phát hiện trong mắt nàng là sự ác độc khó có thể che dấu . Có lẽ vì hắn là tiểu hài tử nên phi tử kia không đề phòng hắn, để hắn thấy rõ động tác của nàng, chỉ thấy nàng kia cố ý làm cung nữ ngã khiến mọi người dời đi sự chú ý, cũng nhân cơ hội đem một bao phấn gì đó đổ vào trong chén của mẫu thân tiểu hài tử này.
Được rồi, xem ra tiểu hài tử này phải giúp mẫu thân một phen a.
Đường Lân dùng thanh âm làm nũng của tiểu hài tử muốn Tử Vũ Hân ôm, Tử Vũ Hân nở nụ cười bảo cung nữ đem Đường Lân đến, ôm vào ngực mình, Đường Lân ở trong lòng Tử Vũ Hân cố ý huy động cánh tay làm đổ chén trà. Khi hắn ngẩng đầu nhìn nàng kia, thấy nữ tử dùng ánh mắt tìm tòi nhìn hắn, vội vàng nở nụ cười đáng yêu.
Có lẽ nàng kia cảm thấy Đường Lân làm đổ chén trà chỉ là trùng hợp a, không bao lâu nàng cáo từ. Nhìn Tử Vũ Hân phân phó cung nữ tiễn khách, Đường Lân có chút lo lắng, mình có thể cứu được nàng nhất thời, nhưng không cứu được nàng cả đời.