"ba nuôi... Vĩ Vĩ nhớ ba nuôi lắm đó "
Bùi Minh trực thơm nhẹ một cái như má Vĩ Vĩ rồi nói
"ba nuôi cũng rất nhớ con đó.. hôm Nay Vĩ Vĩ xinh ghê "
Vĩ Vĩ mỉm cười thật tươi thơm lại anh một cái
"chính là mẹ chon cho Vĩ Vĩ đấy "
Bùi Minh Trực nhìn về hướng của cô bé chỉ... Tiểu Vi xinh đẹp trong chiếc váy đôi với cô bé nhìn cô trưởng thành và quyến rũ hơn nhiều... anh đưa mắt nhìn sang bên cạnh Tiểu Vi là Di Lạc cô cũng không kém cạnh Tiểu Vi... hai người hai màu sắc khác nhau... một người thì mang hướng gió mát mẻ còn một người thì mang đến sự nóng bỏng... thật nhìn vào không có lời nào để diễn tả
Di Lạc Tiến đến chỗ Bùi Minh Trực cô bắt chuyện
"này.... anh có định mời khách quý này vào không đó "
Tiểu Vi cũng theo sau cười tươi
"Minh Trực anh cũng bận mà... để em bế Vĩ Vĩ cho "
Vĩ Vĩ đang nhìn ngóng xung quanh như đang tìm ai đó thì bị Tiểu Vi gọi làm cho giật mình... cô bé lấy sự dễ thương nhìn người mẹ
"Mẹ Vĩ Vĩ lớn rồi không cần bế....Ba nuôi thả Vĩ Vĩ xuống đi "
Bùi Minh Trực nhẹ nhàng đặt Vĩ Vĩ xuống... cô bé đi lại chỗ mẹ cầm tay mẹ vui vẻ
"Vĩ Vĩ cầm tay mẹ là được rồi "
Bùi Minh Trực nhìn ba người rồi giọng nhỏ nhẹ nói
"vậy ba người vào trong đại sảnh trước đi.... anh sẽ vào sau nha "
ba người gật đầu rồi đi vào đại sảnh tìm số bàn dành riêng vào mình... ba người vui vẻ trò chuyện và ăn uống
Ở ngoài cửa khách sạn... một chiếc xe màu đen tuyền đậu lại chiếc thảm đỏ... một người nhanh chóng ra mở cửa cho người đàn ông cao lớn ở bên trong......người đó chính là Lăng Vĩ Đình.... anh bước một chân ra trước hơi khom người xuống rồi ra khỏi chiếc xe.... Phía sau là Thiệu Quan...anh mới bước ra thì mọi cô gái xung quanh xôn xao đủ kiểu... người thì cô gắng ưỡn ngực... người thì nũng nịu đi trước mặt nhưng anh chẳng mẩy may gì mà lạnh lùng bước qua...anh từ bên ngoài nhìn vào đại sảnh thấy bóng dáng của Tiểu Vi... anh khẽ nhếch miệng
Bùi Minh Trực từ đâu ra đến chỗ Lăng Vĩ Đình... anh với giọng kính nể... hai người gặp nhau như kẻ định gặp kẻ địch
"rất là bất ngờ khi Lăng Thiếu cũng đến chung vui "
Lăng Vĩ Đình liếc mắt qua Bùi Minh Trực rồi lạnh lùng trả lời
"vui thì có mình Bùi Thiếu gia đây thôi....Lăng Vĩ Đình đây đến vì công việc "
Bùi Minh Trực hai mắt nhìn anh... công việc, công việc được Lăng Vĩ Đình nhắc tới là gì... chắc hẳn anh đã biết đến sự hiện diện của Tiểu Vi... không thể nào anh đã chặn tất cả thông tin rồi mà
Bùi Minh Trực cười khượng...Lăng Vĩ Đình thì bước vào bên trong... anh luôn nhìn về một điểm chính là bàn của Tiểu Vi... anh cũng đã thấy Vĩ Vĩ ngồi bên cạnh cô đang cười tươi như hoa... anh ngồi sau bàn của Tiểu Vi... và cô hoàn toàn không biết mình bị nhìn chằm chằm.....Lăng Vĩ Đình nheo mắt nhìn Vĩ Vĩ một cách chăm chú... anh thật bất ngờ khi Vĩ Vĩ rất giống với cô... nụ cười đó khuôn mặt đó thật rất là giống nhưng khi anh nhìn ánh mắt của Vĩ Vĩ thì cảm giác rất quen thuộc.... tìm anh hơi nóng lên cảm giác rất khó chịu trong lòng không khỏi nghĩ
(Tiểu Vi em thật là càng ngày càng xinh đẹp hơn... và cả đứa con của em nữa nó rất xinh đẹp... tiếc rằng... nó là con của Bùi Minh Trực đúng chứ)