Mục lục
Chiến Thần Xuất Kích truyện chữ full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 303: Ba có thể khởi tố anh ta

không Vì Giang Cung Tuấn, Đường Sở Vi trở thành một vị bác sĩ đại tài mặc dù cô không biết chữa bệnh.

Nhưng mà giới truyền thông vẫn đem cái danh nghĩa bác sĩ đại tài này gắn lên người cô, đây chính là sự khẳng định dành cho Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn cố gắng xoay chuyển tình thế, đánh bại Hàn Kim Thần, bản vệ sự tôn nghiêm của y học cổ truyền, bảo vệ nên văn hóa đã được lưu truyên và kế thừa mấy nghìn năm của Đại Lan.

Nếu như Giang Cung Tuấn muốn Đường Sơ Vi trở thành bác sĩ đại tài, vậy thì Bách Thảo Đường và nhiều tiệm thuốc khác đã nợ Giang Cung Tuấn một ân tình.

Giang Cung Tuấn im lặng rời khỏi đó.

Đại hội Y học cổ truyền đã kết thúc nhưng việc của anh vẫn chưa xong. Anh gặp phải một ít rắc rối, mà rắc rối này lại liên quan đến việc kiện tụng.

Mặc dù anh thật sự bị người ta hãm hại, nhưng quả thực Giang Cung Tuấn và Y Đình Thì đã nảy sinh quan hệ.

“Phải làm sao đây?”

Giang Cung Tuấn đi trên đường, gương mặt đăm chiêu suy nghĩ. Tân Tương luôn đi theo phía Sau anh.

Giang Cung Tuấn dừng lại, quay người nhìn Tần Tương đang đi phía sau, dặn dò: “Cô đi về trước đi”

“Cậu chủ, còn cậu thì sao?”

Giang Cung Tuấn khoát khoát tay nói: “Không cần cô lo”

“Vâng” Tần Tương gật đầu, quay người đi.

Sau khi cô ta rời đi, Giang Cung Tuấn gọi điện cho Tiêu Dao Vương.

“Anh Tiêu Dao, cho người đến đón tôi đi, sẵn tiện đưa tôi đến cục cảnh sát rồi gọi người của anh về”

Gọi điện thoại xong, Giang Cung Tuấn đứng đợi ở bên đường. Không lâu sau Tiêu Dao Vương đã xuất hiện, ông ta đem Giang Cung Tuấn trở lại phòng giam.

Giang Cung Tuấn đi đến phòng tạm giam trong cục cảnh sát, nằm dài trên chiếc ván gỗ, gối tay lên đầu, ngẩn người nhìn lên trần nhà.

Tối đó, Đường Sở Vi về đến nhà. Những chuyện xảy ra ngày hôm nay đúng là quá sức tưởng tượng. Cô đã nhìn thầy y thuật của Hắc Long, cũng bởi vì Hắc Long, mà những người bác sĩ kia đều bái cô làm thây, thậm chí gia nhập vào tiệm thuốc Thế Kỷ, trở thành dược sĩ của tiệm.Cũng nhờ Hắc Long mà cô mới có được danh xưng bác sĩ đại tài này.

Bây giờ cô đã trở thành viên ngọc minh châu sáng chói của thành phố Tử Đẳng, mà vinh quang đó của cô chính là do Hắc Long ban cho. Điều này càng khiển cho cô thêm quyết tâm ly hôn cùng Giang Cung Tuấn, gả cho Hắc Long.

“Sở Vi, con đúng là làm cho nhà họ Đường chúng ta nở mày nở mặt.”

Cô vừa bước vào nhà, Hà Diệp Mai đã đi đến, trên mặt bà ta nở một nụ cười xán lạn: “Mẹ đã xem tỉ vi rôi, Hắc Long đúng là tài giỏi, đánh bại được Hàn Kim Thần của xứ Cao Ly, con và nó mới đúng thật là một cặp trời sinh.”

“Nhưng mà bây giờ con và Giang Cung Tuấn vẫn chưa ly hôn” Đường Sở Vi buồn rầu nói.

Hà Diệp Mai cười cười: “Không sao cả, không bao lâu nữa sẽ ly hôn thôi”

“Dạ” Đường Sở Vi gật đầu, bây giờ chỉ cần đợi Giang Cung Tuấn lãnh án phạt, sau đó cô sẽ đến tòa án xin giấy cưỡng chế ly hôn.

Đường Sở Vi về đến nhà chưa được bao lâu thì Đường Thành Lâm đã dẫn cả dòng họ nhà họ Đường đến rồi.

Cả dòng họ ai cũng đua nhau tâng bốc, xu nịnh Đường Sở Vi. Hôm nay, Hắc Long thể hiện trước mặt mọi người y thuật cao siêu của mình, một lần nữa danh tiếng của anh ta lại lừng danh khắp đất nước.

Vì vậy tin đồn nhảm về việc Hắc Long chết trận ở Thiên Sơn Quan đã tự động bị dập tắt. Trên mạng hiện giờ ai cũng đang bình luận về Hắc Long, mà Giang Cung Tuấn thì lại bị tạm giam ở cục cảnh sát.

Đêm xuống, tĩnh mịch và im ắng không một tiếng động.

Sáng hôm sau, chính là ngày diễn ra phiên tòa Xét XỬ.

Mặc dù Bạch Tâm đã giúp Giang Cung Tuấn thuê luật sư, thế nhưng hiện giờ chứng cớ vô cùng rõ ràng, đến luật sư cũng không thể nắm chắc phần thắng trong phiên tòa lần này.

Mới sáng sớm, Giang Cung Tuấn đã bị đưa đến tòa án. Mà những người nhà họ Đường cũng đang trên đường đi đến đó.

Trước cổng tòa án.

Một chiếc xe cảnh sát chạy đến, Giang Cung Tuấn bị dẫn xuống xe, vừa bước xuống anh đã nhìn thấy rất nhiều người bên ngoài tòa án. Có Đường Sở Vi và người nhà họ Đường, còn có Hứa Linh, Bạch Tâm và người của tập đoàn Thời Đại.

Ngoài ra còn có cả Y Trung.

Đường Sở Vi nhìn thấy Giang Cung Tuấn bị còng tay vừa bước xuống xe cảnh sát, lập tức đi đến, hỏi người cảnh sát: “Tôi có thể nói với anh ấy vài câu không?”

Người cảnh sát kia gật đầu, nói: “Nói nhanh một chút”

Giang Cung Tuấn cười cười hỏi: “Bà xã, sao em lại đến đây?”

Đường Sở Vi khoát tay, cắt đứt câu nói của Giang Cung Tuấn: “Giang Cung Tuấn, anh chắc chắn sẽ phải nhận hình phạt rồi, chỉ cần anh chủ động thừa nhận sai lầm, quan tòa chắc sẽ giảm nhẹ tội cho anh. Anh cứ yên tâm ở trong nhà lao cải tạo cho thật tốt, đợi đến khi được ra ngoài thì cố gắng làm lại từ đầu. Còn em thì không đợi anh được, sau khi anh vào tù rồi, em sẽ xin quan toàn giấy cưỡng chế ly hôn”

Sống mũi Giang Cung Tuấn cay cay.

Hai người kết hôn đã nhiều năm, anh và Đường Sở Vi cũng thường xuyên cãi vã, đã suýt ly hôn mấy lần. Bây giờ, cuối cùng Đường Sở Vi cũng đem câu nói này nói ra rồi.

“Sở Vi…”

Đường Sở Vi quay người đi, không thèm để ý tới Giang Cung Tuấn.

Anh lại bị cảnh sát đua đi.

Tòa án, tại phòng giám sát bị cáo.

Giang Cung Tuấn cau mày, phiên tòa hôm nay đối với anh rất bất lợi, muốn hóa giải được kiếp nạn này chỉ có một cách đó là khiến cho Y Trung hủy bỏ đơn kiện.

Lúc đó, Tiêu Dao Vương đi đến, châm một điếu thuốc lá đưa qua cho anh. Giang Cung Tuấn nhận lấy, nhìn Tiêu Dao Vương một cái rồi nói: “Thế nào, đến để chê cười tôi sao?”

Tiêu Dao Vương ngồi đối diện với Giang Cung Tuấn, cười nói: “Sao có thể chứ, tôi muốn đến đây xem xem có thể giúp được gì cho anh không?”

“Đi gọi Y Trung đến đây cho tôi”

Giang Cung Tuấn nhả ra một làn khói. Chuyện đã đến nước này, anh chỉ có thể đem mọi chuyện nói cho Y Trung, hy vọng Y Trung sẽ rút lại đơn kiện.

“Được thôi.”

Tiêu Dao Vương quay người rời đi. Không lâu sau đã đưa Y Trung đến.

Y Trung đi đến trước mặt Giang Cung Tuấn, lạnh lùng nói: “Giang Cung Tuấn, tôi nói cho anh biết, anh có tìm ai đến giúp đỡ cũng bằng thừa.

Cho dù là đại tướng Tiêu Dao xuất hiện, tôi cũng tuyệt đối không rút lại đơn khởi tố anh đâu”

Giang Cung Tuấn cười nói: “Chú Y, tôi thật sự bị người khác hãm hại.”

“Hãm hại?”

Y Trung lạnh lùng nói: “Chứng cứ rành rành ra đó, anh còn ngụy biện sao.”

Tiêu Dao Vương nói xem vào: “Anh ta thật sự bị hãm hại, ông là khách quý nhận được lời mời của Đại hội Y học cổ truyền, chuyện xảy ra hôm qua ông chắc chắn cũng biết, chuyện đó là do Hàn Kim Thần gây ra, anh ta e sợ Giang Cung Tuấn, sợ Giang Cung Tuấn sẽ làm đổ bể hết mọi kế hoạch của anh ta, vì vậy mới nghĩ cách hãm hại, khiến cho Giang Cung Tuấn vào tù”

Nghe vậy, Y Trung sững sờ.

Ông ta liếc nhìn Giang Cung Tuấn một cái rồi lạnh lùng nói: “Anh ta nghĩ anh ta là ai chứ, có thể khiến cho Hàn Kim Thần ra tay hãm hại? Anh ta đang nghĩ mình là Hắc Long sao?”

“Nói đúng rồi” Tiêu Dao Vương gật đầu nói tiếp: “Cậu ta chính là Hắc Long”

Y Trung đứng phắt dậy. Mặt ông ta mang đầy vẻ kinh ngạc và nghỉ ngờ, hỏi: “Không thể nào, hôm qua tôi đã nhìn thấy Hắc Long rồi, Hắc Long là tướng quân tài năng của nước Đại Lan, đã lập được biết bao chiến công hiển hách, hôm qua còn tự dựa vào sức mạnh của bản thân mà lấy lại vinh dự cho nền y học cổ truyền của dân tộc, đại tướng Tiêu Dao, xin đừng đem Hắc Long ra làm trò đùa”

Tiêu Dao Vương giải thích: “Thật tình là như vậy, hôm qua là tôi treo đầu dê bán thịt chó mà thôi. Hôm qua tôi lén đưa Giang Cung Tuấn ra ngoài để đến đó cứu vấn tình thế. Người xuất hiện hôm qua chính là anh ta, chỉ có điều là anh ta đeo mặt nạ mà thôi”

Nói xong, anh ta liền lấy ra tấm mặt nạ Hắc Long của Giang Cung Tuấn.

“Ông xem đây”

Y Trung nhận lấy, nhìn thấy tấm mặt nạ đó, trợn tròn mắt: “Anh, anh chính là Hắc Long sao?”

Giang Cung Tuấn gật đầu.

“Đúng vậy. Tôi đã sớm biết thế nào Hàn Kim Thần cũng bày trò, nhưng không biết rốt cuộc anh ta sẽ làm gì. Không ngờ rằng mục đích của anh ta lại là đánh bại hết tất cả những thầy thuốc y học cổ truyền, nhân cơ hội đó phát triển nền y học của Cao Ly. Tôi tin chắc rằng một khi Đại hội Y học cổ truyền lần này khai mạc, mục tiêu của đám người Hàn Kim Thần không chỉ dừng lại ở đó đâu”

“Anh ta sợ tôi làm rối loạn kế hoạch của anh ta, mới nghĩ cách bày trò hãm hại tôi. Lúc đó tôi quả thật sơ suất mới rơi vào cái bẫy của anh ta.

Mặc dù tôi bị hãm hại thật, nhưng tôi và con gái ông quả thật đã xảy ra chuyện đó, vì vậy tôi cũng rất lấy làm xin lỗi”

Y Trung nhìn chằm chằm vào Giang Cung Tuấn.

Ông ta không thể nào tin được người cưỡng hiếp con gái ông ta lại là Hắc Long, tướng quân tài năng của nước Đại Lan, cũng là bác sĩ đại tài lừng danh của đất nước này.

Anh ta đóng quân ở biên giới, bảo vệ đất nước an toàn, lại giúp cho Đại hội Y học cổ truyền lần này thoát khỏi một cơn sóng dữ. Đối diện với một bậc anh tài như thế này, ông ta đúng là không thể nào kiện cáo gì được nữa.

Thế nhưng, con gái ông ta thật sự đã bị làm nhục.

“Giang Cung Tuấn, rút lại đơn kiện cũng được, nhưng anh phải lấy con gái của tôi. Mặc dù anh bị người ta bày mưu hãm hại, nhưng Đình Thi con của tôi vô tội, cuộc sống của nó sau này phải làm sao đây, chỉ còn cách gả nó cho anh thôi.”

Giang Cung Tuấn nhíu mày nói: “Tôi có vợ rồi”

Y Trung nói: “Tôi có nghe người bên ngoài nói rồi, Đường Sở Vi muốn ly hôn với anh, ly hôn cũng tốt, như vậy anh có thể quang minh chính đại lấy Đình Thi rồi. Con gái tôi cũng không tệ đâu, tài đức vẹn toàn, nhan sắc cũng không thua kém gì Đường Sở Vi”

Giang Cung Tuấn xoa xoa huyệt thái dương. Y Trung này đúng là muốn kiếm chuyện với anh.

Ly hôn?

Chuyện này chắc chắn không thể nào xảy ra.

Anh yêu Đường Sở Vi, không có cô thì sao có được anh ngày hôm nay.

Đường Sở Vi vì anh chịu khổ suốt mười năm trời, anh đã từng thề với trời rằng phải khiến cho cô trở thành người con gái hạnh phúc nhất, trả ơn cứu mạng của cô đối với anh, bù đắp lại lỗi lâm của anh năm đó.

“Chú Y, ông rõ ràng biết tôi đã có vợ, tôi cũng sẽ không ly hôn với vợ của mình, ông lại ép tôi phải lấy con gái của ông, vậy chẳng phải là muốn khiến tôi trở thành kẻ bất nhân bất nghĩa sao.

Thôi được rồi, ông cứ kiện tôi đi, tôi phạm phải sai lầm, ngồi tù cho đến già cũng không sao”

“Anh…” Xem thêm ngôn tình hay.

Y Trung tức giận đến nỗi mặt xanh mét.

Tiêu Dao Vương cũng lực bất tòng tâm, nói: “Anh Giang, quân đội vẫn còn chuyện phải xử lý, tôi trở về trước, lát nữa sẽ trở lại đây thăm anh.

Chỉ hy vọng sau khi anh vào tù rồi, biên giới Nam Cương vẫn thái bình, nếu không thì trăm họ phải chịu cảnh lầm than rồi”

Tiêu Dao Vương nói xong, xoay người rời đi.

Giang Cung Tuấn tựa vào ghế, không nói câu gì.

Y Trung thì giống như một con kiến đang ngồi trên đống lửa. Chuyện này giải quyết thế nào cho.

toàn vẹn đây?

Kiện Hắc Long? Nếu như anh ta bị tuyên án thì sẽ là một tên tội phạm.

Còn nếu không kiện, Đình Thi sẽ như thế nào?

“Giang Cung Tuấn, cậu không muốn suy nghĩ lại sao?” Vẻ mặt Y Trung hiện lên sự bất đắc dĩ.

Nếu như Giang Cung Tuấn đồng ý lấy con gái ông ta, vậy thì ông ta sẽ tuyên bố với bên ngoài mọi chuyện đều là hiểu lầm, hơn nữa con rể ông ta là Hắc Long, đây quả là một chuyện vinh dự cho dòng họ.

“Ông Y, chuyện này tôi cũng có phần sai. Tôi hổ thẹn với Đình Thi, không thể lấy cô ấy. Cứ để tôi ngồi tù để bù đắp lại nhưng sai lầm mà tôi đã gây ra đi.”

“All…”

Y Trung bất đắc dĩ thở dài một hơi, chợt khoát khoát tay: “Bỏ đi, bỏ đi, chuyện này cứ như vậy đi, đây là số kiếp của Đình Thi rồi”

Nói xong, ông ta xoay người rời đi. Sau đó xin rút lại đơn kiện.

Giang Cung Tuấn được tuyên vô tội, thả ra ngoài.

“Ba, tại sao chứ?”

Tại một căn phòng khác trong tòa án. Y Đình Thi mang vẻ mặt đáng thương, khóc thút thít: “Sao ba lại không kiện cái tên khốn nạn đó nữa?”

Y Trung bất đắc dĩ thở dài: “Đình Thi, con nghe ba nói, chuyện là như thế này…”

Ông ta kể lại tất cả mọi chuyện cho con gái mình nghe.

“Cái gì?”

Y Đình Thi vẻ mặt hết sức kinh ngạc, hô lên: “Anh ta, anh ta là Hắc Long?”

“Đúng vậy” Y Trung nói: “Anh ta cũng chỉ là bị người khác bày kế hãm hại thôi, may mà Tiêu Dao Vương âm thầm đưa ba đến gặp anh ta, mới biết hôm qua chính anh ta là người đã giúp cho Đại hội Y học cổ truyền lần này qua được một kiếp nạn. Nếu không có anh ta, thì nền văn hóa Đại Lan truyền thừa mấy nghìn năm nay đã bị bọn xấu xa kia đánh đổ rồi”

“Con nói xem, ba có thể đi kiện Hắc Long được hay không chứ?”

“Anh ta từng là tổng thống lĩnh của Nam Cương, từng lập được biết bao công lao hiển hách, ba có thể kiện nổi sao? Nếu ba kiện anh ta, thì ba cũng trở thành kẻ mang tội lớn của Đại Lan này rồi”

Y Đình Thi khế cắn môi.

Cô ta chưa từng nghĩ răng người cùng cô ta phát sinh quan hệ lại là Hắc Long, là tướng quân tài năng của Đại Lan.

“Đình Thi, theo ba về nhà, sau đó chúng ta rời khỏi Thành phố Tử Đằng đầy thị phi này, quên đi chuyện này, mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK