Mục lục
Chiến Thần Xuất Kích truyện chữ full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 53: Cố gắng kháng cự

Những người từng đến nhà họ Giang năm đó, đều là thành viên cốt cán của bốn gia tộc lớn, vì thành viên bình thường không thể tiếp cận việc bí mật này được.

Sau khi nhà họ Giang bị giết, bốn gia tộc lớn không nhắc đến chuyện này dù chỉ một chữ.

Nhưng, bên ngoài lại lan truyền tin đồn vớ vấn.

Có người nói, Giang Niên sợ tội tự sát, trước khi ông ấy tự sát đã nổi lên một trận lửa lớn thiêu rụi nhà họ Giang, muốn thiêu rụi tội nghiệt mà ông ấy gây ra.

Cũng có người nói, nhà họ Giang đã đắc tội với nhân vật lớn cho nên mới bị diệt vong.

Nhưng, sự thật là gì thì không ai biết.

Bây giờ, Giang Cung Tuấn đã truyên đạt thông báo về cái chết.

Quỳ mười ngày, sau đó tự sát.

Sao có thể chứ?

Bây giờ những người này, đều là người giàu nhất một vùng, ngồi trên khối tài sản trị giá hàng trăm triệu, hưởng thụ vinh hoa phú quý bất tận, làm sao có thể đi quỳ mười ngày, sau đó tự sát kết thúc sinh mệnh của mình chứ?

Người đứng đầu ba gia tộc lớn lần lượt rời khỏi phòng bệnh của Tiêu Nhàn Nhã.

Rất nhanh, con trai lớn của Tiêu Bồi Hoa và anh cả Tiêu Húc của Tiêu Nhàn Nhã vội vàng chạy tới bệnh viện.

“Nhàn Nhã, rốt cuộc em đang nói cái gì vậy, cái gì mà đi quỳ mười ngày rôi sau đó tự sát tạ tội?” Sắc mặt của Tiêu Húc hoảng loạn.

“Anh cả, anh đừng hỏi nữa, làm theo lời em nói đi, anh, anh hai, anh ba, còn có chú hai, chú tư, bọn họ đều phải đi, chết mấy người còn hơn chết hết cả mấy trăm người nhà họ Tiêu.”

Tiêu Nhàn Nhã khóc như lũ.

Bà ta hối hận, bà ta hối hận rồi.

Tất cả chuyện này đều do anh tư của bà ta sắp xếp.

Nếu không phải do anh tư Tiêu Chinh, bà ta sẽ không đi tiếp cận Giang Niên, sẽ không kết hôn với Giang Niên, càng không vì có được Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ mà khiến cho nhà họ Giang tan nát thành từng mảnh.

Nhưng, rốt cuộc Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ ở đâu?

Những thứ đó, bà ta cũng không biết.

Vì người duy nhất biết Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ là Tiêu Chinh, đã chết rồi.

“Nhàn Nhã, rốt cuộc em đang sợ cái gì? Cuối cùng tàn dư của nhà họ Giang là ai, hắn có bản lĩnh lớn như vậy sao?” Tiêu Húc không ngừng dò hỏi.

Bắt ông ta đến nghĩa trang nhà họ Giang quỳ mười ngày rồi sau đó tự sát?

Điều này chắc chắn không thể.

Cho dù là ai đi chăng nữa, cũng không sẽ không quỳ mười ngày rồi tự sát cả.

“Hu hu…Em không thể nói, nếu em nói thì nhà họ Tiêu sẽ càng bị diệt nhanh hơn, nhà họ Tiêu nhiều người như vậy, em không muốn vì em nhiêu lời mà khiến bọn họ bỏ mạng” Tiêu Nhàn Nhã khóc thành lệ nhân.

Sắc mặt của Tiêu Húc cứng lại.

Ông ta hiểu rõ tính cách của em gái mình, nhiều năm qua, sóng to gió lớn ập đến, có khi nào sợ hãi như thế bao giờ?

Bây giờ tàn dư của nhà họ Giang lại khiến bà ta kiêng kị như vậy?

Đến cùng thì người này đáng sợ đến mức nào?

“Nhàn Nhã, chúng ta đi tìm Tiêu Dao Vương, em tư là cấp dưới tâm phúc của Tiêu Dao Vương, bây giờ em tư chết rồi, Tiêu Dao Vương chắc chắn sẽ vì em tư mà bảo vệ cho chúng ta”

“Vô dụng, vô dụng thôi.” Tiêu Nhàn Nhã khóc thút thít nói: “Nếu có tác dụng thì Tiêu Dao Vương đã ra tay từ lâu, chẳng lẽ anh còn không hiểu, người muốn tiêu diệt nhà họ Tiêu chúng ta là một người mà ngay cả Tiêu Dao Vương cũng phải kiêng kị sao?”

Am!

Lời Tiêu Nhàn Nhã nói, giống như sét đánh giữa trời quang, vang vọng trong đầu Tiêu Húc Thân thể của Tiêu Húc hơi lùi về sau vài bước, sắc mặt träng bệch, tim đập nhanh hơn, ông ta không ngừng thở gấp, sắc mặt tái nhợt mang theo biểu cảm không thể tin nổi, kinh hô: “Không thể nào, điều này chắc chẳn không thể, Tiêu Dao Vương là chủ soái Tây Cương, là một trong năm vị tướng, người đó còn đáng sợ hơn Tiêu Dao.

Vương, làm sao có thể?”

Tiêu Nhàn Nhã rơi nước mắt, bà ta không còn hy vọng, yếu ớt nói: “Anh cả, những gì cần nói em đã nói hết, có làm hay không thì tùy ý anh, bầy giờ bản thân em còn khó bảo toàn, em không có cách nào tiếp tục bảo vệ nhà họ Tiêu”

Cùng lúc đó.

Người đứng đầu ba gia tộc lớn khác đều tập trung lại với nhau Người đứng đầu nhà họ Vương là Vương Mạnh vẻ mặt nghiêm nghị, hỏi: “Các người nói xem, rốt cuộc là Tiêu Nhàn Nhã đang sợ cái gì, nhà họ Tiêu của cô ta có quan hệ rất sâu xa với Tiêu Dao Vương, Tiêu Chỉnh là tâm phúc của Tiêu Dao Vương, nhưng bây giờ cô ta lại sợ thành như vậy?”

Chu Côn nhà họ Chu lạnh lùng nói: “Phô trương thanh thế, tôi không tin, tàn dư nhà họ Giang này có thế giết hết mấy trăm người từ trên xuống dưới của nhà họ Chu tôi sao?”

“Đúng vậy. Người đứng đầu hiện tại của nhà họ Triệu là Triệu Đông Lai phụ họa nói: “Không có gì phải sợ, tôi có quan hệ khá vững chăc với anh Cửu của xã hội đen, cấp dưới của anh Cửu hơn một nghìn anh em, tôi đưa chút tiên, để anh Cửu tới bảo vệ nhà họ Triệu tôi một thời gian”

Kêu bọn họ đến nghĩa trang nhà họ Giang quỳ mười ngày rồi sau đó tự sát tạ tội, đó là điều không thể.

Bây giờ gia chủ đã chết, đến lượt bọn họ làm chủ, bọn họ ngồi trên khối tài sản trị giá mấy chục tỷ, làm sao có thể vứt bỏ thể diện đi quỳ sám hối, làm sao có thể quỳ xong rồi tự sát.

Ba người tập trung lại với nhau bàn bạc đối sách.

Sau khi bàn bạc xong, bọn họ quyết định cố găng kháng cự.

Ba gia tộc lớn lần lượt liên hệ với người của xã hội đen, tốn một số tiền lớn, mời không ít người của xã hội đen tụ tập đến ba gia tộc lớn, chỉ cần tàn dư của nhà họ Giang dám đến, bảo đảm sẽ khiến anh có đi không có về Chỉ là, phó tướng Tây Cương, quân tỉnh nhuệ Tây Cương đều chết trong khách sạn Tử Đảng, người bình thường ở thành phố Tử Đăng, làm sao có thể bảo vệ được bọn họ?

Nhưng, chuyện cho đến bây giờ, bọn họ phải liều một lần.

Bọn họ không biết, một khi thất bại thì hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào?

Bốn gia tộc lớn, lòng người hoảng sợ.

Nhưng, đây là chuyện nội bộ của bốn gia tộc lớn, bền ngoài cũng không biết.

Bên ngoài chỉ biết răng bốn gia tộc lớn đều gặp räc rối lớn, Tiêu Bối Hoa của nhà họ Tiêu chết thảm trong bữa tiệc sinh nhật, ngay sau đó Tiêu Chinh của nhà họ Tiêu cũng chết.

Bây giờ là tộc trưởng của ba gia tộc khác.

Người quan trọng của bốn gia tộc lớn đều đã chết Đây chắc chản là chuyện lớn gây chấn động thành phố Tử Đảng.

Chẳng qua, vì Tiêu Dao Vương kế nhiệm cho nên sức nóng của những chuyện này đều bị Tiêu Dao Vương dẹp yên.

Bây giờ Tiêu Dao Vương không còn kế nhiệm, lúc này mọi người mới bät đầu bàn tán vê chuyện của bốn gia tộc lớn.

“Bốn gia tộc lớn đắc tội với nhân vật lớn, nhà họ Tiêu suy bại rồi, ba gia tộc khác cũng không còn lâu dài nữa”

“Vận mệnh của thành phố Tử Đăng sẽ bị xáo trộn một lần nữa”

“Ai có thể thay thế bốn gia tộc lớn, trở thành đại gia mới của thành phố Tử Đảng đây?”

“Nhà họ Liễu có tư cách đó, tài sản của nhà họ Liễu so với bốn gia tộc lớn, chỉ có mạnh chứ không yếu.”

“Nhà họ Lý cũng có hy vọng”

Sau khi lễ kế nhiệm của Tiêu Dao Vương kết thúc, người của thành phố Tử Đảng đều chú ý đến bốn gia tộc lớn, bàn tán về việc khi nào ba gia tộc kia dâm lên vết xe đổ của nhà họ Tiêu”

Tất cả đều bàn tán xem gia tộc nào có thể thay thế được bốn gia tộc lớn, trở thành đại gia mới của thành phố Tử Đảng.

Bên ngoài đồn đại vớ vẩn Sau khi Giang Cung Tuấn thông báo cho bốn gia tộc lớn xong thì trở về nhà họ Đường, làm một người nội trợ trong gia đình, quét dọn sạch sẽ trước sau trong nhà.

Bây giờ anh và người đến bốn gia tộc lớn lúc nãy như hai người khác nhau Anh đến bốn gia tộc lớn, là một tử thân Sau khi Giang Cung Tuấn quét dọn phòng xong, thấy thời gian không còn nhiều, anh đi ra chợ bán thức ăn mua đồ ăn về nấu cơm.

Anh cưỡi xe điện, ngâm nga một đoạn bài hát, nhàn nhã đi đến chợ bán thức ăn Cùng lúc đó.

Ở một cao ốc nào đó của thành phố Tử Đăng, tầng thứ mười tám Đây là một văn phòng sang trọng, trước cửa số đều làm băng kính, một cô gái có dáng người mảnh mai, cô ta khoanh tay, nhìn bên ngoài cửa kính, thu hết toàn bộ thành phố vào đáy mät “Thịch thịch thịch”

Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa “Vào đi”

Cô gái phản ứng lại, ngồi xuống ghế văn phòng.

Cô ta có một dung nhan hoàn mỹ không góc chết, ngũ quan tỉnh xảo, không chút tì vết, giống như tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc tỉ mi, hoàn mỹ không góc chết như vậy.

“Chủ tịch, đã điều tra xong, người này tên là Giang Cung Tuấn, là người ở rể của nhà họ Đường”

“Ừm, Giang Cung Tuấn sao?” Cô gái sửng sốt.

Cô gái này tên là Lâm Hân, là người nhà họ Lâm ở Kyoto, phụ trách sản nghiệp của nhà họ Lâm ở thành phố Tử Đảng Ngày hôm qua, cô đến tham gia một bữa tiệc quan trọng Nhưng trên đường, xe của cô bị cướp, tài xế của cô bị người ta ném xuống đường, người cướp xe còn vượt đèn đỏ, chạy đến tập đoàn Ella.

Lâm Hân nhìn thấy Giang Cung Tuấn hung ác lao vào trong tập đoàn Ella, mười mấy người bảo vệ bị anh đánh qục trong nháy mặt Về phần sau khi Giang Cung Tuấn lao vào trong làm chuyện gì thì cô ta không biết Nhưng cô ta biết ngay sau đó cảnh sát đã được điều động, sau đó quân đội cũng được điều động, thậm chí ngay cả Tiêu Dao Vương cũng tự mình xuất hiện Ngay sau đó, thông báo với bên ngoài đó là một cuộc tập trận, diên kịch sao?

Chỉ có Lâm Hân biết, đó chắc chắn không phải diên kịch.

Bởi vì, cô tìm người điêu tra thân phận của người đã cướp xe, biết được anh là người ở rể của nhà họ Đường tên là Giang Cung Tuấn.

Ngón tay thon dài của cô ta gõ nhẹ lên mặt bàn, truyền đến âm thanh nhịp nhàng.

“Tiêu Dao Vương tự mình dẹp yên chuyện này, rốt cuộc người ở rể nhà họ Đường tên Giang Cung Tuấn này có lai lịch gì, chẳng lẽ có lai lịch còn đáng sợ Tiêu Dao Vương?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK