Mục lục
Chiến Thần Xuất Kích truyện chữ full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 574

Bên ngoài cổng của phủ Thiên Soái

Một chiếc xe quân sự đang đến.

Giang Cung Tuấn xuống

Thị vệ ở cửa liền chào xe.

Sau khi Giang Cung Tuấn xua xua tay ra hiệu không cần chào như vậy đầu, anh liền đi về phía phủ.

Giang Vô Song và Đường Sở Vi đều ở trong đó.

Mấy ngày nay quan hệ giữa hai người có vẻ tốt lên, ngồi lại nói chuyện với nhau, cũng không đối xử lạnh nhạt với nhau nữa.

Hôm nay bọn họ rất lo lắng, lo lắng Giang Cung Tuấn sẽ mất kiểm soát, may mà không xảy ra tai nạn. “Giang Cung Tuấn.”

“Chồng.

Khi Giang Cung Tuấn đi tới, hai người đồn đứng lên.

Giang Cung Tuấn bước tới, ngồi xuống ghế trong gian nhà, hỏi: “Sở Vĩ, thành phố Tử Đằng đã sắp xếp ổn thỏa chưa?”

“Rồi.” Đương Sở Vĩ gật đầu nói: “Đã dặn người của Vương

Thiên bí mật bảo vệ rồi.”

“Vậy thì tốt.”

Giang Cung Tuần thở phào nhẹ nhõm.

Giang Vô Song hỏi: “Tiếp theo anh định làm gì?”

Giang Cung Tuấn đáp: “Diễn kịch với ông Cao trước, phải nghĩ ra một kế hoạch toàn diện, và anh không thể để cho những người trong Cổ môn nghi ngờ.”

Giang Cung Tuấn đồng ý với Cao Nghị

Đối với anh, chuyện Cao Nghị chết hay không không quan trọng, điều quan trọng là anh ta muốn biết những người của Cổ môn, anh muốn nhân cơ hội này để bắt hết bọn họ. Cả ba tập hợp lại với nhau và bắt đầu thảo luận về các kế hoạch chi tiết.

Thủ đô lúc này.

Có một biệt thự độc lập ở đây.

Trong sân của biệt thự, một người có vẻ là sáu mươi tuổi người đang tập Thái Cực Quyền, động tác lúc chậm lúc nhanh, khi giơ tay lên thì có động lực gợn sóng “Ông chủ, bên phía thủ đô xảy ra chuyện rồi.”

Một người đàn ông nhanh chóng bước tới, người đàn ông này khoảng bốn mươi tuổi, mặc vest và đeo cà vạt.

Ông già đang tập Thái Cực Quyền thì dừng lại. Hai cô gái xinh đẹp sau lưng anh ta khăn gói bước tới.

Ông lão lau tay và trán, sau đó nhìn người đàn ông trung niên đứng trước mặt, ôn tồn hỏi: “Chuyện gì?”

“Giang Cung Tuấn kế nhiệm Thiên soái. Hôm nay, anh ra tay chống lại nhà họ Đào, quân Xích Diễm cũng hành động, gây ra ồn ào. Hiện tại người nhà họ Đào bị bắt hết rồi, Giang Cung Tuấn này cũng to gan thật. Gia tộc họ Dào đã trụ ở thủ đô cả trăm năm, quan hệ rất phức tạp. Bây giờ mà ra tay với nhà học Đào sẽ đụng đến không ít gia tộc, nhân vật máu mặt ở thủ đô này.

Nghe vậy, ông lão khẽ cau mày hỏi: “Bên phía Cao Nghị xảy ra chuyện gì rồi?”

Người đàn ông trung niên nói: “Còn chưa động thủ, vốn tưởng rằng ông Vương đẩy Giang Cung Tuần lên, muốn động vào Cao Nghị, nhưng bây giờ Giang Cung Tuấn không ra tay với Cao Nghị mà trực tiếp ra tay với nhà họ Đào, ông chủ Giang Cung Tuấn đã trực tiếp ra tay với nhà họ Đào như vậy, tiếp theo chắc chắn sẽ có người dính líu ra tay với nhà họ Đào, vậy thì những gì chúng ta tôi luyện bao nhiêu năm qua đều bị Giang Cung Tuấn hạ bệ hết rồi.

Ông ta bình tĩnh hỏi: “Tình hình bên phía Đại thủ lĩnh thể nào rồi?”

Người đàn ông nói: “Đại thủ lĩnh bế quan rồi, trước đó Cao Nghị đi tìm nhưng không thấy, hiện tại do Giang Thời làm chủ “Giang Thời ?”

Âu Dương Lãng không tin Giang Thời, nhưng ông ta không còn cách nào khác, đành phải hợp tác với Giang Thời “Ông chủ, chúng tôi không thể tin được Giang Thời, Giang Thời là ông nội của Giang Cung Tuấn. Chắc là đang giúp Giang Cung Tuần mở đường. Khi Giang Cung Tuấn thành công, Giang Thời chắc chắn sẽ trở mặt. Ông ta chỉ đang muốn làm nội bộ của chúng ta thêm mâu thuẫn thôi”

Âu Dương Lãng gật đầu nhẹ nói: “Ừm, tôi chưa bao giờ tin Giang Thời, chỉ là vì Đại thủ lĩnh hết hứng thứ với mấy chuyện này rồi, bây giờ ông ấy chỉ muốn nhằm vào cảnh giới cao nhất mà chúng ta lại không thể ngồi chờ như vậy được. ”

Anh suy nghĩ một chút rồi dặn dò: “ Bằng Đại, mau đến thành phố Tử Đăng, bắt Hứa Linh, Y Đình Thi và người nhà họ Đường lại để Giang Cung Tuấn không bị phân tâm mà ra tay với thủ đô, không thể để tên tiểu tử này làm cho mạng lưới quan hệ mà chúng ta gầy dựng trong nhiều năm bị phá hủy hoàn toàn được.”

Âu Dương Lãng, một người trong gia tộc Âu Dương. Bây giờ anh ta là thủ lĩnh thứ hai của Cổ Môn

Mặc dù không sống ở thủ đô trong những năm qua, nhưng anh ta biết hết mọi thứ ở đây.

Bây giờ đại thủ lĩnh đang bế quan, thủ đô xảy ra yện rồi, anh ta không thể ngôi chờ chết được nữa. “Dạ, ông chủ, bắt ở đầu a?”

Âu Dương Lãng suy nghĩ một chút rồi nói: “Hội nghị Thiên Sơn sắp tới, đưa tới Thiên Sơn đi, chỉ cần thông qua Hội nghị Thiên Sơn, tình hình ổn định là được.”

“Da.”

Người đàn ông gật đầu, rồi nhanh chóng rời đi.

Âu Dương Lãng cũng không ở lại nữa, xoay người đi vào biệt thự phía sau.

Giang Cung Tuấn đang thảo thuận kế hoạch với Giang Vô Song và Đường Sở Vị ở phủ Thiên Soái, sau khi cân nhắc cẩn thận thì đã có một kế hoạch chi tiết.

Tôi mai giết chết Cao Nghị

Khi đó, anh cầm thanh kiếm và dẫn theo quân Xích Diễm đến chỗ của Cao Nghị ở, không phải mang về nhất mà là chém luôn.

Cao Nghị cũng sẽ chuẩn bị trước một người thế thân. Sau khi thảo luận về kế hoạch, Giang Cung Tuấn nói với Cao Mẫn Ngọc về kế hoạch hành động.

Cao Mẫn Ngọc cũng đã gửi tất cả các tài liệu của Cổ môn cho Giang Cung Tuấn.

Những tài liệu này đều là thông tin về Cổ môn mà Cao Mẫn Ngọc có được

Giang Cung Tuấn mở tài liệu ra xem kỹ.

Thủ lĩnh Cổ môn, chưa rõ danh tính.

Cổ môn còn có thủ lĩnh thứ hai, tên là Âu Dương Lãng, sức mạnh không rõ, nhưng ít nhất là trong bảy cảnh giới.

Ngoài ra còn có Cổ Ma, sư phụ của Cao Nghị, người ở bên cạnh đại thủ lĩnh, chưa rõ danh tính.

Giang Cung Tuấn cẩn thận quan sát.

Hệ thống Cổ môn mạnh như vậy, theo Cao Nghị biết bảy cảnh giới thì ít nhất là có năm cảnh rồi.

Ngoài ra, một số gia tộc ở thủ đô cũng bị Cổ môn kiểm soát

Sau khi đọc thông tin chi tiết này, Giang Cung Tuấn không khỏi hít thở sâu và nói: “Cổ môn quá đáng sợ, nếu như vậy thì nền tảng của Đại Hùng có thể bị lung lay trong vài phút”

Anh cẩn thận thu thập thông tin, sau đó lấy ra một chiếc

USB và cắm vào máy tính.

USB do Triều Dân đưa cho anh trước đây và tất cả đều là bằng chứng phạm tội của một số ông chủ lớn.

Giang Cung Tuấn nhìn kỹ, tài liệu này có quá nhiều ông chủ lớn dính líu đến, nếu thực sự dày vào thì chắc chắn sẽ làm kinh thiên động địa, chẳng trách Triều Dân không dám ra tay. Nếu chuyện này giao không đúng người thì cái mạng của anh ta khó mà giữ được.

Giang Cung Tuấn đọc xong liền cất đi.

Anh in ra thông tin của Cổ môn và cất vào két sắt cùng với

USB.

Bây giờ đã là buổi tối.

Phòng khách của phủ Thiên Soái.

Giang Cung Tuấn đang ngồi trên ghế số pha và hút một điếu thuốc.

Đường Sở Vì ngồi ở bên cạnh hỏi: “Chồng à, em luôn có linh cảm không tốt, em nghĩ sắp xảy ra chuyện gì rồi.”

Từ chiều đến giờ mí mắt của Đường Sở Vì cứ giật giật.

Giang Cung Tuấn nằm lấy tay cô nói: “Không sao đâu, có thể xảy ra chuyện gì được chứ.”

“Em, em không biết, chỉ là cảm giác rất tệ “Tin anh đi, không sao mà

Giang Vô Song liếc nhìn hai người một cái rồi đứng dậy nói: về phòng đây.”

“Em

Đúng lúc này, điện thoại của Giang Cung Tuấn reo lên. Anh cầm lên, phát hiện là số lạ, khẽ nhíu mày rồi nghe máy. “Giang Cung Tuấn.

Trong điện thoại có một giọng nói hơi trầm và một chút khăn khăn. “Ai đấy?” Giang Cung Tuấn hỏi. “Tôi là ai không quan tọng, tôi sẽ gửi cho anh một video, hãy xem cho kĩ vào “Tút tút tút.”

Bên kia cúp máy

Nhưng đúng lúc này, điện thoại của Đường Sở Vi cũng reo lên, cô vừa nghe điện thoại liên đột ngột đứng lên, điện thoại trong tay bất giác rơi xuống đất. “Chồng, chồng ơi, Vương Thiên cung vừa bảo thành phố Tử

Đăng gặp chuyện rồi.”

Sắc mặt Đường Sở Vị tái nhợt, thậm chí còn nói không rõ. “Hứa Linh, Y Đình Thi và người nhà họ Đường đã bị bắt và nơi ở của họ vẫn chưa được xác định

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK