Thật ra thì Chung Ly luôn có suy nghĩ, một ngày nào đó Chu Tô nhất định sẽ chán cảm giác nay đây mai đó. Cô ấy là một chú chim ưa thích tự do, nhưng đến một ngày nào đó chú chim Chu Tô không còn sức để bay nữa, người ở bên cạnh cô ấy nhất định là Chung Ly mình. Chung Ly không ngại chờ đợi, hôm đó, lần gặp lại Chu Tô sau mấy năm xa cách, có một âm thanh luôn vang vọng trong đầu Chung Ly. Âm thanh đó nói rõ ràng, Chung Ly! Chính là cô ấy! Chung Ly biết, thời điểm quyết định nghe theo trái tim mách bảo mà chọn Chu Tô, mình đã bước lên một con đường không có lối về, tràn đầy chông gai và sẽ cô độc trong một khoảng thời gian nhất định. Nhưng trừ con đường đó ra, anh không cách nào lựa chọn con đường nào khác. Cho nên, khi đó trái tim đã từng chút từng chút được lấp đầy.
Thời điểm cùng Chu Tô về nhà mẹ đẻ thăm người thân, Chung Ly dùng hết khả năng để thể hiện mình là một người chồng tốt, con rể tốt.
Chung Ly gắp thức ăn, lấy nước cho Chu Tô, thậm chí còn tự tay lấy hạt cơm dính bên miệng lúc Chu Tô không để ý dính lên trong bữa cơm, cuối cùng tự mình mặc áo khoác cho Chu Tô, ôm eo cô nói lời từ biệt với mẹ vợ: "Mẹ, con thật lòng yêu thương Chu Tô, từ nay về sau sẽ không ngó ngàng tới người phụ nữ nào ngoài cô ấy."
Đó là lời thật lòng của Chung Ly, lời nói bị anh giấu kín nơi đáy lòng , không dám nói cho bất luận kẻ nào. Thời điểm nói ra được, lỗ mũi tê dại, khóe mắt cũng nóng lên, bởi vì câu nói này giống như đang hướng người đời tuyên cáo, người phụ nữ này, người phụ nữ làm anh bao đêm mất ngủ, suy nghĩ trăm phương ngàn kế để có được cô, cuối cùng cũng đã trở thành vợ mình.
Vừa bước ra khỏi cửa, Chu Tô không nhanh không chậm đẩy tay Chung Ly ra, nghiêm túc nhìn anh nói: "Chung Ly, anh làm như vậy khiến tôi cảm thấy gánh nặng . Tôi là một người phụ nữ không thích nói chuyện tình cảm, anh như vậy khiến tôi hơi sợ vì đã đồng ý kết hôn."
Chung Ly hiểu, cho tới bây giờ đều là sự nhiệt tình từ phía anh, nếu để cô biết mình đã yêu thương cô sâu sắc từ lâu nhất định cô sẽ trốn, từ đó về sau bọn họ vẫn sẽ giống như người lạ. Mà anh không muốn như vậy, anh đang lên kế hoạch khiến Chu Tô hoàn toàn thuộc về mình, kể cả thể xác lẫn tâm hồn. Quan trọng nhất là Chung Ly không muốn quay lại cuộc sống trống rỗng về tâm hồn như xưa.
Vì vậy, Chung Ly cười cợt tỏ vẻ bất cần đời nói: "Yêu cầu của em không phải là chăm sóc thật tốt người nhà của em. Chính vì thế tôi mới cố gắng diễn một vai diễn người chồng hoàn hảo cho mẹ em xem đấy thôi."
Chu Tô nghe Chung Ly nói vậy liền ngẩn người, hơi nghi ngờ.
"Tôi đã hứa với em rồi, quan tâm chăm sóc người nhà em thật tốt. Chung Ly tôi là người nói được làm được, em yên tâm. Việc dỗ dành trưởng bối trong nhà, không có gì khó với tôi. Tối nay, tôi còn có một cuộc hẹn với bạn, có lẽ không về nhà. Em không cần chờ cửa đâu." Chung Ly nói xong, hôn nhẹ lên gương mặt lạnh lẽo của Chu Tô, tiêu sái rời đi.
Thời điểm quay lưng về phía Chu Tô, Chung Ly cười thầm. Chu Tô, đây chính là điều em muốn. Được, tôi sẽ làm tốt. Cho dù thời điểm nói cũng như hành động như vậy, đáy lòng giống như bị xé rách, cho dù trái tim có chảy máu đầm đìa, cho dù đau đớn trăm lần.
Bởi vì khi biết mình yêu cô, yêu cô gái mang đôi cánh tự do Chu Tô, Chung Ly đã phải tự tay xé rách đôi cánh của mình, tự tay che đi máu me đầm đìa.
Vì người, tôi nguyện ý xé rách cả đôi cánh để bay lên Thiên đường.
Về phần buổi tối hôm đó, Chung Ly đã đến quán bar. Tất nhiên anh không tìm phụ nữ, mục đích là đi uống rượu. Trước kia, chung Ly vẫn không thích uống rượu, nhưng hôm nay rượu vào cảm thấy vị cũng không tệ.
Từng ly rượu màu cam, sủi tăm từ đáy ly thủy tinh trong suốt, chảy vào bụng rất thoải mái, rất thoải mái...
Nhưng bởi vì trái tim nặng trĩu cho nên rượu chỉ có thể lấp đầy dạ dày, lại không thể bao phủ tâm sự.
Vì vậy, thời điểm uống vào bụng cảm thấy sung sướng, nhưng uống xong lại cảm thấy ưu thương.
Không phải Chung Ly không cố gắng, thậm chí tận hết khả năng khiến Chu Tô vui vẻ. Vào thời điểm Chu Tô vui vẻ hay đạt được điều gì đó khiến cô cảm thấy thành công cũng sẽ ôm cổ Chung Ly nói: "Chồng à, thật sự rất yêu anh nha."
Nhưng là, cái gọi là "Yêu" này quá rẻ mạt, quá dễ dàng nói ra.
Chu Tô dễ dàng nói yêu Chu Tô cũng như Chung Ly luôn cười cợt mà gọi “Vợ yêu”.
Cũng từng cố gắng kích thích cô, giống như ở nhà "không cẩn thận" lưu lại chút ít vật phẩm của người phụ nữ khác. Thậm chí là của nhiều người phụ nữ khác nhau.
Nhưng cô luôn cười cười nói: "Anh luôn không cẩn thận như vậy à?" Sau đó ném những vật kia vào thùng rác, coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Chung Ly mình có một cô vợ cỡ nào khoan hồng độ lượng, thấu hiểu lòng người a.
Khoan hồng độ lượng, thấu hiểu lòng người đến độ Chung Ly không còn lời nào để nói.
Chỉ là có một chuyện làm Chung Ly cảm thấy khá vui mừng, Chu Tô không cự tuyệt chuyện chăn gối. Cô không giải thích lý do tại sao như vậy, Chung Ly cũng lười hỏi.
Chỉ là, các biện pháp tránh thai phải làm cho tốt. Chung Ly kiên quyết không chịu đeo bao cao su, mấy tháng bọn họ mới có thể thân thiết một lần, còn phải cách một tầng bao mỏng, Chung Ly đương nhiên không thích.
Tâm đã không lấy được, người đương nhiên là muốn một cách trọn vẹn.
Cho nên Chu Tô bắt đầu uống thuốc tránh thai, nhưng chỉ dùng một lần. Bởi vì lần đó uống thuốc tránh thai, thời điểm Chu Tô đến kỳ kinh liền đau lăn lộn, sắc mặt cùng đôi môi trắng bệch đến dọa người.
Chung Ly đã thật sự rất lo lắng, chuyện như vậy quyết không thể để xảy ra lần thứ hai. Vì vậy, sau khi tìm hiểu vài lời khuyên từ bác sỹ, Chung Ly liền làm phẫu thuật buộc ga-rô (ngăn sinh nở).
Chuyện phẫu thuật này Chung Ly đã tìm hiểu rất kỹ, bác sỹ nói, lúc nào hai người muốn có đứa bé thì làm phẫu thuật tháo ga -rô, không có chỗ nào không tốt với thân thể, còn hơn để Chu Tô đến mỗi kỳ kinh đau đến chết đi sống lại.
Cho nên, Chung Ly gạt Chu Tô, nói bởi vì không muốn ở bên ngoài “gieo hạt” lung tung mới làm phẫu thuật kia.
Thế nhưng Chu Tô lại thực sự tin.
Trước khi gặp Tần Nhiễm Phong, Chung Ly có thể tự mình vỗ ngực cam đoan chưa từng làm gì có lỗi với Chu Tô.
Chung Ly thực sự không lường trước, một lần tốt bụng ngoài ý muốn kia lại trở thành ngọn nguồn của mọi rắc rối sau này.
Xem thêm...