• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trung - Việt: Linh Thần

- --

Khu bần dân.

Những tấm ván tàu bập bềnh dính đầy bùn đen, như thể có thể bị biển cả nuốt chửng bất cứ lúc nào. Medusa kéo chặt mũ che mặt, bước vào khoang tàu ghép bằng những miếng gỗ tạp nham. Mùi hôi thối nồng nặc, ánh đèn tù mù, những người dân tầng lớp thấp trong Đế quốc Saint Buren sống trong địa ngục ẩm ướt hẹp túm này đây, những thành viên đội cảm thử chưa xuất chinh sống cùng người nhà họ ở đây, đây cũng là nhà của anh trong năm năm.

Đa số khi xuất chinh về, nơi này sẽ trở nên ồn ào, có người bi thương vì mất người thân, cũng có tiếng cười vui vì được chia tài nguyên, thỉnh thoảng cũng có vài bữa tiệc đêm, tất cả mọi người cùng nhau ăn một nồi súp đặc hỗn tạp chẳng ngon lành gì, sau đó say khướt.

Nhưng đêm nay, nơi này tĩnh mịch vô cùng.

Medusa không dám nhìn nhưng gương mặc co ro trong góc nhiều, đặt một cái túi đầy tiền và thức ăn xuống rồi vội vã quay đi.

"Bộp"... một bãi bùn va vào đầu, chảy xuống theo mái tóc bạch kim.

"Medusa, cậu nghĩ cậu che mặt thì chúng tôi không nhận ra cậu sao?" Giọng thanh niên kìm nén lửa giận vang lên từ phía sau.

Medusa lau bùn trên mặt, nhảy ra khỏi khoang tàu, nhưng bị một cánh tay kéo lại, một cánh tay khác muốn kéo mũ của anh xuongs, nhưng bị anh hất ra.

Một tiếng "Bộp" vang lên, thanh niên tóc nâu loạng choạng vài bước. Anh ta miễn cưỡng chống đỡ cơ thể bệnh thật gầy trơ xương của mình, căm giận trừng anh, mắt đỏ lên: "Về làm gì, giả bộ làm người tốt làm gì? Chuộc tội? Sau khi anh dựa vào gương mặt này để xum xoe lấy lòng, rời khỏi đội cảm tử, bỏ rơi chúng tôi, SaSan và tôi viết bao nhiêu bức thư cho anh, anh chẳng phản hồi lấy một lần, chẳng đến thăm chúng tôi lần nào. Vì sao tôi thành thế này anh còn nhớ không? Lần trước xuất chinh, SaSan vẫn đang bệnh, nhưng cậu ấy muốn gặp anh nên miễn cưỡng lên tàu chiến. Cậu ấy không về được nữa anh có biết không?"

Medusa kéo chặt mũ, quay mặt đi, đôi mắt màu trà lạnh ẩn sau bóng râm của mũ, buồn bã nhìn người đã từng là đồng đội tốt nhất... thậm chí còn bỏ một phần cơ thể vì cứu anh một cái rồi sải bước đi.

Một thứ gì đó nặng nề va vào lưng, đồ ăn và tiền rơi xuống đất, giọng Hillier run rẩy vang lên từ phía sau: "Tôi không cần bố thí bẩn thỉu của anh. Nếu anh thật sự muốn chuộc tội thì cho tôi một công việc nhàn hạ, tôi còn phải nuôi gia đình. Tôi muốn đến tiền đồn cảng. Nghe nói anh có tước vị rồi, còn được thăng cấp quân hàm, chỉ cần cậu nhích ngón tay là xong chuyện rồi, Tử tước Medusa."

Medusa dừng bước, chậm rãi gật đầu, sau đó bước đi nhanh chóng.

"Cậu ta sẽ đồng ý không, Hillier? Dù sao thì chúng ta có đủ nội ứng và vũ khí đạn dược, nhưng không có con cờ mấu chốt là anh ta thì e rằng kế hoạch rất khó làm... Phải biết rằng thứ chúng ta muốn cướp là tàu nghiên cứu của viện y học Đế quốc, đó gần như là một trọng những nơi được cả Đế quốc bảo vệ nghiêm ngặt nhất."

"Chắc chắn, nếu không tên đó sẽ không xuất hiện ở đây." Thủ lĩnh quân nổi dậy trẻ nhìn chăm chằm bóng lưng cô độc dần biến mất giữa sương đêm: "Dù thành công hay không, người nhà chúng ta... không thể chết vô ích được."

... Một công việc nuôi sống gia đình.

Medusa thay đồ bảo hộ, nhìn tiền đồn cảng ngoài cửa sổ, vẫn nhớ đến ánh mắt của Hillier.

Có lẽ đây là việc duy nhất anh có thể làm vì anh ta và gia đình anh ta.

Quay lại bàn, anh không khỏi cau mày.

Báo cáo giám sát và bản mẫu anh giữ trong thời gian này vốn đặt trên giá đều đã bị lấy đi rồi, trên màn hình hiển thị lệnh Clorokawa giao.

"Sau khi kiểm tra, thời gian duy tình hoạt tính của mẫu nước bọt và máu không quá hai mươi bốn giờ, không thể dùng để nghiên cứu vaccine, vui lòng lấy mẫu có thể duy trì hoạt tính trên bốn mươi tám tiếng, nếu không sẽ không thể vượt qua sát hạch."

Medusa cau mày.

Trong khoảng thời gian này anh đã phát hiện điều này... dù là mẫu máu hay mẫu nước bọt, một khi rời khỏi cơ thể người cá, hoạt tính của tế bào phục hồi bên trong kéo dài nhiều nhất là nửa tiếng. Mà anh chưa vào được nhóm cốt lõi trong viện y học, không có mẫu virus dùng được, vốn không thể kiểm tra mấy bản mẫu này có thể có hiệu quả chống lại virus vật chất tối như bào tử người cá được cha mẹ anh giữ năm đó không, nhưng xét về thời gian kéo dài hoạt tính của tế bào phục hồi trong mấy mẫu này thì hơn phân nửa không bằng trước đó. Có lẽ...

Có lẽ, chỉ có bào tử người cá mới có thể đạt được hoạt tính như thế?

Anh cụp mắt, vô thức nhìn ra ngoài thủy tinh.



Chú thích:

*哨站: Tiền đồn (outpost) - tiền đồn quân sự là nơi quân đội đóng quân nhưng xa lực lượng chính. => Chống lại những cuộc tấn công đầu tiên - bất ngờ của địch.



LT: Viện y học - Thần trợ công số một vũ trụ của cá chóa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK