• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trung - Việt: Linh Thần

(Có cái gif tui lấy trên weibo, hề hề cute)

- --

Sao Hải Vương, kỷ nguyên thứ chín.

"Ceto... Tế tư tối cao của chúng ta trở về từ vệ tinh rồi!"

Tiếng hoan hô như sóng biển truyền đến từ Vương điện Thái Dương lớn nhất của người cá. Tế tư tối cao người cá trẻ tuổi chậm rãi bơi vào từ cổng cung điện trong vô số ánh mắt người cá dõi theo. Một ánh mắt nhìn lên gương mặt anh, anh ngẩng đầu lên, bắt gặp đôi mắt tím khói của Vương giả người cá trên ngai vàng ở đầu cung điện.

Anh thu lại vây cánh, không khom người hành lễ như những người cá khác, chỉ đặt bàn tay có màng trước ngực khẽ gật đầu hết sức tao nhã.

"Ceto, ngươi về rồi."

Nhìn bóng dáng ưu mỹ rực rỡ bên dưới, Isis khẽ cười, đấy mắt phủ bóng mờ khó phát giác. Người anh em cùng tổ này của hắn ta là Tế tư tối cao và người duy trì trật tự của Tinh quốc, không cần khom lưng khuỵu gối với hắn ta, đây là truyền thống xưa nay của Tinh quốc. Hắn ta gật đầu, tỏ ý anh ngồi vào vị trí bên phải thấp hơn mình một chút. Ceto nhìn vị trí trống bên trái hắn ta...

Đó là vị trí thuộc về Vương hậu, nhưng nàng đã bệnh mất mấy năm rồi, Isis lại không có ý muốn tìm bạn đời nữa, điều này không có lợi cho sự ổn định của Tinh quốc.

Bầu không khí buổi tiệc vừa ồn ã vừa vui vẻ, không hề hay biết một âm mưu nhằm vào mình đang được triển khai, Ceto nhận lấy đồ đựng tùy tùng người cá dâng đến trước mặt. Trong vỏ ốc biển bán trong suốt đựng rượu Hải Quy xanh anh thích nhất, tỏa ra mùi hương nồng nàn quen thuộc, khiến anh cảm thấy thân thiết đến lạ.

Để duy trì sự ổn định của vệ tinh thực dân, anh đã rời khỏi hành tinh mẹ này mấy Tinh niên, Hải Quy xanh chỉ sinh trưởng trên Sao Hải Vương, anh nhớ nhung nó gần chết, mà anh là anh em của chủ Tinh quốc, vừa quan tâm đến cả Tinh quốc này, cũng không quên ham mê từ nhỏ đến lớn của mình.

Lúc ngước mắt lên nhìn về phía Isis, hơi nước dần tản ra hòa tan mắt mày lạnh lùng của anh. Không hề cảm nhận được gì kỳ lạ trong mắt đối phương, hắn ta chỉ khẽ cười với anh, nâng ốc biển lên cùng đối phương rồi ngửa đầu uống cạn.

Ánh mắt lượn lờ trên cổ xinh đẹp và trái cổ trượt lên trượt xuống của Ceto giây lát, lúc anh đặt ốc biển xuống, Isis cũng thu tầm mắt mình lại.

Trời sinh đã có sức mạnh mạnh mẽ hơn hắn, người anh em cùng sào diễm lệ của hắn ta... Một người cá sáng thế hiếm có.

Hắn ta đã khoan dung, bỏ qua rất lâu rồi.

Người cá sáng thế phải bị trói trong cung điện của hắn ta, sinh hậu duệ hùng mạnh cho hắn ta, chứ không phải thành một tồn tại có thể chất vấn và khắc chế hắn ta, thành một nhân tố không ổn định dưới sự thống trị của hắn ta.

Người duy trì trật tự, rốt cuộc tồn tại này có ỹ nghĩa gì? Vương quyền phải là chí cao vô thượng*.

Chuyện gì...

Cơ thể lờ mờ nóng lên, tai cũng hơi sưng đau, Ceto vươn bàn tay có màng ra, sờ mang tai mình, hơi ngạc nhiên cau mày.

Hình như mang tai của anh... Sưng lên rồi.

Anh thoáng sững sờ, ý thức được gì đó, mặt ửng đỏ vì lúng túng... Sao đột nhiên xuất hiện dấu hiệu của kỳ động dục?

Vả lại còn ngay lúc này...

"Tế tư tối cao, mời ngươi, đặt tên cho hậu duệ thứ chín của ta."

Giọng Isis truyền đến từ phía trên, Ceto sực tỉnh, vẻ khốn cùng loé lên trên mặt rồi quay về vẻ uy nghiêm bình thường ngay, sau đó đứng lên.

"Nereus, con của hòa bình." Anh chạm mâu Pontus lên đỉnh đầu người cá nhỏ, nhịn lại từng cơn run rẩy và sóng nhiệt đang trào dâng trong người, giọng điệu bình tĩnh, sắc mặt thản nhiên đặt tên này cho nó.

Người cá đuôi đỏ nhỏ tuổi cúi đầu, chạm trán vào quầng sáng vây đuôi anh theo lễ nghi, bàn tay có màng nhỏ xíu vô thức đè lên đỉnh vây đuôi, cơ thể Ceto run lên, mâu Pontus cắt xoẹt một đường lên vai nó rỉ máu. Vương tự* trẻ mở to mắt, cả Vương điện cũng chìm trong im lặng.

"Vương... xin cho phép ta đi trước, hình như ta... bệnh rồi."

Lúc vội vàng rời khỏi Vương điện trung tâm, Ceto đã hoa mắt chóng mặt, gần như không còn sức lực để bơi. Dùng áo choàng che lại màng vảy căng phồng, anh khẽ căn dặn người cá tế tư của mình: "... Đưa ta đến mẫu sào."

"Ngài... sao lại vậy? Aamon ngạc nhiên nhìn mang tai của người cá Tế tư tối cao sưng đỏ, lắc đầu: "Rõ ràng ngài vẫn luôn dùng testosterone cá voi Aalto, sẽ không đến kỳ động dục..."

"Ngươi nói đúng, cái này không bình thường." Ý thức được gì đó, Ceto ngước mí mắt ửng đỏ, hạ lệnh trong cơ choáng váng ngày càng dày: "Đưa ta đi... đến khu sứa, đưa ta đến chỗ Sứa trật tự, mau lên."

Nếu đến khu vực mẫu sào, e rằng không chỉ có mỗi mẫu sào... đang đợi anh.

"Sao ngươi lại thế này, Ceto?"

"Ta không biết, ATHENA..." Ceto ngẩng đầu nhìn về phía con sứa vàng khổng lồ trôi nổi phía trên... liên quan đến người anh em của anh... danh dự của Tinh vương sao Hải Vương, trước khi có bằng chứng, anh không thể nói suy đoán của mình với tồn tại chí cao vô thượng quản lý trật tự được.

Sứa vàng kim lẳng lặng nhìn người duy trì trật tự mình đã chọn, xúc tua nâng gương mặt đỏ bừng của anh lên, sượt qua mang tai sưng tấy. Người cá Tế tư tối cao uy nghiêm cao quý đang run rẩy như trùng biển nhỏ bé trước mặt nó: "ATHENA... giúp ta..."

"Ngươi không dùng testosterone cá voi Aalto theo căn dặn của ta sao? Hay trong thời gian rời khỏi Tinh quốc ngươi đã yêu ai rồi?" Sứa trật tự tỏa ra ánh sáng hừng hực hơn vì tức giận: "Ta đã từng cảnh cáo ngươi rồi, Ceto, là một người cá sáng thế, vì trời sinh đã có sức mạnh to lớn, lại có điểm yếu chí mạng như thư khoang, ngươi sẽ bị người cùng tộc thậm chí là khác tộc dòm ngó, đây cũng là nguyên nhân ta chọn ngươi thành người duy trì trật tự và Tế tư tối cao, đây là một kiểu bảo vệ, cũng là một kiểu kiềm hãm. Ngươi không thể yêu bất kỳ ai, không thể có bạn đời, cũng không thể có hậu duệ, ngươi phải bảo vệ thư khoang của mình, không thể bị bất kỳ tồn tại nào hiếp bức, không thể thần phục bất kỳ tồn tại nào, nếu không... bi kịch của người cá sáng thế trước là số mệnh của ngươi, sẽ dẫn đến tai ách cho Tinh quốc. Ngươi quên cả rồi sao?"

"Ta không có quên, ATHENA... ta tuyệt không dám quên." Ceto cầm xúc tua của nó, lẩm bẩm trước khi dần chìm vào vũng lầy tình dục: "Ta không yêu ai cả, ta thề, xin ngài hãy giúp ta."

Sứa trật tự nhìn xuống người cá đã mất ý thức, ánh mắt mê man, xúc tua vàng kim quấn lấy cơ thể anh, đưa anh vào trong mũ ô của mình.

"Keto..."

Không biết qua bao lâu, Ceto nghe tiếng gọi kỳ ảo trong mở mắt ra. Quầng sáng vàng kim che chắn anh bên trong, bên trên anh có một quả cầu sáng vàng kim nhỏ xíu trôi lơ lửng.

Trong vòng sáng vàng kim cỡ nắm tay có đường nét co ro, có thể phân biệt được đuôi nhỏ và đầu chưa thành hình, trông giống thai nhi người cá. Đây là... anh ngạc nhiên ngỡ ngàng nhìn quả cầu sáng này, không nhịn được giơ tay muốn chạm đầu ngón tay vào nó.

Dường như cảm nhận được sự đụng chạm của anh, bào thai người cá nảy lên.

Đáy lòng anh chợt run lên không hiểu lý do, vô thức nâng nó trong bàn tay có màng, ngón tay chọc vào cái đuôi nhỏ đang nảy lên của nó.

Dễ thương thật...

Người cá Tế tư tối cao bình thường bình tĩnh lạnh nhạt, không nhịn được nâng nó lên trước mắt, quan sát kỹ cơ thể nhỏ xíu bán trong suốt của nó, phát hiện vây đuôi của nó trông hơi kì dị, khuyết mất một bên. Là chưa thành hình hay là...

"Ceto, ngươi nên rời khỏi người ta rồi."

Lúc này giọng sứa trật tự vang lên.

Ceto sững sờ, giờ mới ý thức mình vẫn trong người sứa trật tự. Trong thời gian kỳ động dục của anh... tồn tại cổ xưa chí cao vô thượng của Tinh quốc này... làm mẫu sào bảo vệ anh. Nên, quả cầu sáng này...

"ATHENA, nó là?"

"Bào tử của ngươi. Vì sau khi ngươi phát tiết xong thì ngủ trong cơ thể ta lâu quá, nó đã ngưng tụ thành phôi thai."

Ceto sững sờ nhìn chằm chằm lòng bàn tay.

Hô hấp khựng lại, trái tim đập thình thịch, máu cũng chảy ngược.

Thế đây là... hậu duệ của anh sao?

Thật đáng yêu... thích quá.

Nhưng, vì sao lại là đuôi vàng kim?

Chẳng lẽ... là vì sứa trật tự là mẫu sào của anh sao?.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thần Ẩn
2. Đại Mạc Hoang Nhan
3. Kiềm Chế Là Không Thể
4. Rời Khỏi Đạo Giáo, Tôi Lên Hương
=====================================

Một cảm giác xấu hổ và tội lỗi vấy bẩn thần minh chí cao vô thượng dâng lên trong lòng khiến anh không chốn dung thân muốn trốn xuống rãnh biển.

"Bây giờ, rời khỏi cơ thể ta, ta sẽ diệt trừ tồn tại bí ẩn này thay ngươi."

Đang nghĩ lung tung lại nghe từ 'diệt trừ' này, Ceto hoảng hốt, bàn tay có màng che chở quả cầu sáng nho nhỏ theo bản năng, bảo vệ trong lòng, lắc đâu: "Diệt trừ? ATHENA... không!"

Xúc tua vàng kim túa ra từ bốn phương tám hương, quấy lấy bàn tay có màng của anh, tách ngón tay ra, lấy phôi thai nhỏ xíu ra khỏi lòng bàn tay anh.

Cơ thể bị kéo ra khỏi mũ ô vàng kim, anh nhìn bàn tay mình trống không, ngẩn ngơ hoang mang. Anh chưa thấy phôi thay được bao lâu, nâng nó trong lòng bàn tay chưa bao lâu, hình như dáng vẻ nó hiện lên trong đầu anh, trong tim anh, trong xương tủy, lúc bị đoạt đi, khiến anh cảm thấy như mất đi một phần máu thịt cực kỳ quan trọng.

"ATHENA..." Anh ngước lên nhìn vị thần cổ xưa oai nghiêm vô tình, hốc mắt đỏ hoe.

Là người duy trì trật tự nhiều năm, anh biết cầu xin thế nào cũng vô dụng...

Sinh linh cổ đại có trí tuệ này cùng tồn tại với hành tinh, duy trì trật tự chủng tộc hành tinh này hàng nghìn kỷ nguyên, tất cả quyết định nó đưa ra đều liên quan đến lợi ích của chủng tộc, tuyệt sẽ không thay đổi vì ý chí của anh.

Nhưng anh vẫn nói với nó: "ATHENA... ta xin ngươi, đừng diệt trừ nó, đây là lỗi của ta, sự ra đời của nó không có tội."

Sứa trật tự vân im lặng, không quan tâm van nài của anh. Mũ ô khổng lồ của nó rụt lại, dường như đang nuốt sinh mệnh mới sinh kia. Ceto nắm chặt xúc tua vàng kim của nó, rạp người xuống: "Ta xin ngài..."

Dường như đã một kỷ nguyên trôi qua, mũ dù của sứa trật tự mới mở ra lần nữa, Ceto ngước đôi mắt ảm đạm lên, nhìn vào mũ ô.

Thấy được quả cầu sáng nho nhỏ kia, mắt anh chợt sáng lên.

"Trong người nó có tế bào của ta, ta không thể diệt trừ nó. Nhưng cũng không thể giao nó cho ngươi nuôi dưỡng... ngươi biết đây là cấm kỵ mà."

... Đương nhiên anh hiểu. Người duy trì trật tự không thể có bạn đời và hậu duệ, huống chi hậu duệ của anh sẽ thành điểm yếu chí mạng ngoài thư khoang của anh.

Bàn tay có màng đâm sâu vào lòng bàn tay, Ceto rủ mắt.

Anh không có cách nào giữ lại nó, có được nó.

Nó có thể sống sót đã là may mắn lớn nhất của họ rồi.

"Ta có thể... có thể biết nó được giao cho ai nuôi dưỡng không?"

"Đặt nó vào mẫu sào hậu duệ của Isis, đó là chỗ thích hợp duy nhất."

Mẫu sào hậu duệ của vương? Ceto ngạc nhiên nói: "Mẫu sào hậu duệ của Isis... bỏ vào hậu duệ của vương? Mẫu sào hậu duệ của vương là nơi tàn khốc nhất, đuôi của nó lại dị thường như vậy... sẽ sống được sao."

"Nếu không sống được thì đó là vận mệnh của nó. Có gen của ngươi và tế bào của ta, nó có thể thành người duy trì trật tự kế tiếp, kế tục sứ mệnh của ngươi, chỉ có thể lớn lên trong Vương đình, nếu không thì sẽ dẫn đến rối loạn. Đặt hắn vào mẫu sào của Isis, hoặc ta đưa nó đến ổ rồng thành..."

"Không!" Ceto hết hồn: "Tôi đưa đi. Xin ngài đừng đưa nó đến ổ rồng." Chỉ có người cá có tội bị xử tử mới bị đưa đến sào huyệt của rồng Phổ Đột bảo vệ hành tinh này để cung cấp dinh dưỡng cho chúng, hậu duệ của anh làm sai gì? Nó chỉ... vì sự ra đời của nó mà thôi. Anh ngước lên nhìn quả cầu sáng xa xa bên trên: "ATHENA... ngài có thể, để ta nhìn nó một lần nữa không? Xin ngài, ban cho tôi chút nhân từ nữa."

Xúc tua vàng kim từ từ hạ xuống.

Trong quả cầu sáng vàng kim nho nhỏ, dường như hậu duệ của anh đã lớn hơn một chút rồi, trên gương mặt đã có ngũ quan rõ ràng, nó rất xinh xắn, cơ thể vẫn co rúm, bàn tay có màng nhỏ xíu ôm lấy cái đuôi nhỏ khác thường của mình, nhưng mỗi vây cá đều lóe lên hào quang mặt trời trên người sứa trật tự, lộng lẫy vô cùng.

Anh nhìn nó, khắc ghi dáng vẻ nó trong đầu.

"Đặt tên cho hắn đi, đây là quyền lợi duy nhất ngươi có được khi là bào phụ."

Anh thoáng sững sờ, anh có thể... đặt tên cho nó ư?

Cũng đúng, nếu nó trưởng thành là hậu duệ của vua thì nên do anh đặt tên, thật sự... quá tốt. Anh nhìn bóng dáng nhỏ xíu bắt mắt, bật thốt ra một cái tên từ kẽ răng.

"Celuecus."

"Celuecus? Là mật ngữ hành tinh cổ ta truyền dạy cho ngươi... Mặt trời trong tim? Quả là tên hay... ngươi xem nó là trung tâm vũ trụ của ngươi sao?"

Đúng vậy. Ceto nhìn quầng sáng nho nhỏ trong tay mình thật chăm chú.

Đây là... mặt trời nhỏ không hẹn mà đến trong cuộc đời cô độc dài đằng đãng của anh.

"Nhưng, Ceto, đã định sẵn rằng ngươi không thể lấy nó làm trung tâm được, ngươi mãi mãi không thể thừa nhận nó là hậu duệ của ngươi, cũng mãi mãi không thể gần gũi với nó, nếu không ngươi sẽ hại chết nó, cũng sẽ hại chết mình, ngươi hiểu điều này chứ."

Ceto nhắm mắt: "Vâng, ATHENA, ta... hiểu."



Chú thích:

*王嗣: Người nối dõi của vua, Hoàng tử, Vương tử

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK