• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Thuần nhìn khuôn mặt phóng đại của Nam Trường Tư gần sát mình khi đeo dây chuyển cho cậu. Tim cậu đập nhanh như muốn rớt ra ngoài, hơi thở đầy nam tính của Nam Trường Tư khiến cậu hít thở không thông, mang tai đỏ như gấc.

Nam Trường Tư nhìn ngọn tai đỏ đỏ của Bạch Thuần, làn da mật ong của cậu khiến cho chỗ việc nhìn tai cậu đỏ lên hơi khó nhưng hiện tại tai cậu đỏ như muốn rỉ máu ra vậy khiến Nam Trường Tư khó lòng mà nhìn nó.

Bạch Thuần bị Nam Trường Tư nhìn vậy nên hơi xấu hổ lùi lại vài bước. Lúc này cậu mới chú ý tới sợi dây chuyền trên cổ mình. Sợi dây bằng kim cương được tạo tác cực kỳ tỉ mỉ cho thấy sự công phu của người làm, ở giữa là một viên ngọc màu trong suốt nhưng cũng không hẳn là trong vì có pha lẫn màu trắng trong đó, khi gặp ánh sáng dễ đang phản chiếu ánh sáng.

Bạch Thuần sờ sờ viên ngọc ở cổ liền biết đây là nguyên thạch mà, nhưng cảm giác từ viên nguyên thạch đã được cải tạo này nhẵn nhụi sờ rất vừa tay.

Bạch Thuần là một người rất thích sự đẹp đẽ nên sợi dây chuyền này đã thu hút cậu, cậu nhìn Nam Trường Tư đang dõi theo cậu bằng ánh mắt chờ mong cậu khen mình.

Bạch Thuần:“Sợi dây chuyền này do anh làm sao?”

Bạch Thuần tuy là hỏi anh nhưng trong lòng đã dám chắc là anh làm.

Nam Trường Tư:“Đúng vậy là tôi làm, em có thích không”.(Đổi xưng hô nha)

Bạch Thuần:“Đẹp, tôi rất thích”.

Bạch Thuần cũng không tiếc lời mà khen anh.

Nam Trường Tư:“Em thích là được”.

Anh nhìn cậu có vẻ thích món quà của mình nên anh vui cực kỳ. Nếu có đuôi thì có lẽ sẽ lắc lư liên tục mất.

Hai người sau khi chim chuột xong cũng đi lại phía Đám người Lam Tinh. Những người đó nhìn Nam Trường Tư như nhìn quái vật.

Bạch Thuần:“Hiện tại phe Triệu An Hoà đã bị tiêu diệt hoàn toàn, các omega sẽ có được tự do hoàn toàn, nếu có ai dám có mưu đồ gì với omega thì cứ đem ra giết mà thị uy.”

Lời nói của Bạch Thuần làm cho những omega bị áp bức, cưỡng hiếp như được nhận được ân xá. Cậu và Nam Trường Tư chính là vị thần cứu thế của bọn họ. Các omega nhìn về phía 2 người mà cảm ơn ríu rít.

Bạch Thuần giao mọi việc ở đây lại cho Nam Trường Tư, cậu đi làm chút việc, tầm 1 tháng sau sẽ trở lại.

Bạch Thuần biến mất tại chỗ, Nam Trường Tư tuy là đã nhìn cậu làm như thế này nhiều lần nhưng vẫn không quen nổi, sợ có một ngày, cậu sẽ biến mất vĩnh viễn.

Trong thời gian Bạch Thuần đi, dưới sự lãnh đạo của Nam Trường Tư và Lam Tinh, căn cứ đã đi vào quỹ đạo ổn định.

Bà Lam Tinh được bầu lên làm lãnh đạo cấp cao của căn cứ, các omega được phát cho vòng ức chế phòng ngừa kỳ phát tình của họ.

Các alpha và beta khác trong căn cứ nếu có hành vi nào làm tổn hại hay tổn thương đến omega sẽ bị phạt rất nặng, có thể là bị nhốt tù hơn 10 năm hay là bị ném ra khỏi căn cứ.

Hiện tại đã là tận thế, nếu chỉ dựa vào bản thân có thể chết khi nào không hay.

Còn việc bị nhốt 10 năm có khi họ thà chết còn hơn. Vì vậy các alpha và beta trong căn cứ rất tuân thủ quy tắc.

Căn cứ A được cải tạo lại dưới sự lãnh đạo của Nam Trường Tư, cải tạo lại hoàn toàn khu tường thành thứ 2. Xây dựng lại những khu ổ chuột để cải thiện đời sống, tạo việc làm cho những người này bằng cách trồng trọt hay hỗ trợ những công việc khác trong căn cứ.

Lúc trước việc trồng trọt không mấy khả thi, nhưng trong 1 tháng này, tiến sĩ Tống Nghệ đã nghiên cứu ra hạt giống kháng được virus có trong đất, và cải tạo được nguồn nước bị ô nhiễm vì vậy giúp cho mọi người không còn lo về thức ăn.

Xung quanh căn cứ có các trại quan sát để kiểm soát tình hình, nếu có zombie hay là zombie triều còn báo cáo kịp thời mà xử lý.

Hiện tại zombie vương ở nước A đã bị tiêu diệt vì vậy chỉ còn lại lũ zombie yếu ớt, không có sự lãnh đạo của zombie đặc biệt thì chúng cũng chỉ là những cái xác biết đi, không có ý thức, dù có năng lực cũng chỉ biết dùng một cách bừa bãi.

Zombie để có thể đạt được ý thức của loài người phải đạt tới cấp 20, nhưng có lẽ rằng chúng sẽ không kịp tới được mức đó, vì trong 1 tháng này Bạch Thuần đã đi giải cứu omega ở 6 khu căn cứ khác.

Việc đề xuất ý kiến nuôi nhốt omega là xuất phát từ căn cứ A, các căn cứ khác cũng đồng ý nên dẫn đến việc omega ở các khu căn cứ khác vẫn chưa có được sự tự do.

Bạch Thuần trong 1 tháng này đã cứu omega ở tất cả 6 căn cứ khác, nơi nào cậu đi qua cũng đều có máu đổ thành sông.

Các căn cứ khác đều có các tổ chức muốn giải cứu omega nên vì vậy cậu để bọn họ lên nắm quyền căn cứ để bảo vệ các omega.

Tội ác của bọn người man rợ đấy đều được cậu đem nó chôn vùi vào lãng quên. Tuy thế giới trước của cậu công lý chỉ là một thứ rất rẻ mạt không đáng một đồng cắc, kẻ mạnh là kẻ đúng, kẻ yếu luôn là kẻ sai. Cậu muốn cho các omega đều được một cuộc sống tốt hơn, được nắm trong tay vận mệnh của mình chứ không phải là những con rối bị người khác khống chế.

Trong thời gian này, cậu còn tiện tay tiêu diệt luôn toàn bộ 6 zombie vương, hết thảy bọn chúng đều đạt được đến cấp 20.

Bọn chúng lúc thấy cậu thì có thể giao tiếp nói chuyện được với cậu, nhưng cậu nào quan tâm cứ một phát mà chết.

Vậy là việc omega ở các căn cứ đã được giải quyết, cậu trở về căn cứ A với chiến lợi phẩm là 6 nguyên thạch cấp 20, tha hồ tăng cấp.

Cậu dự định sẽ đưa 3 viên cho Khả Phương và 3 viên cho Nam Trường Tư, chờ họ hấp thu xong sẽ bắt đầu lên đường đi tập luyện.

7 căn cứ đều được xây dựng trên đất liền, còn lại bao quanh toàn là nước. Vì vậy đa phần động vật biến dị là rất nhiều và cấp là rất cao. Nhưng Bạch Thuần dự định sẽ đưa 2 người Nam Trường Tư và Phương Khả đi luyện tập ở các cánh rừng trước, nơi đó thực vật biến dị cấp cũng cao.

Khi hoàn thành việc nâng cấp lên 30, cậu cũng coi như kết thúc duyên phận với thế giới này, cậu sẽ bắt đầu đi tìm cổng phó bản để tiến lên cảnh giới đại thừa kỳ.

(Hiện tại mình sẽ thúc đẩy nhanh quá trình ở thế giới này để bắt đầu tiến vào cuộc hành trình mới nha mọi người)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK