Bùi Lập Dương đang ngồi soạn mấy tài liệu tiếng Anh thì Mạnh Dịch Luân gọi đến. Cậu ta bắt máy, Mạnh Dịch Luân lúc này đã về nhà còn ở trong bếp nữa.
Lạc Hân nói sẽ làm một bữa tiệc nhỏ ăn mừng ngày hai người kết hôn, dặn anh phải gọi cho hai thư ký trợ lý của mình cùng Nghi Nghi tới cùng chung vui.
" Lát nữa 6h cậu và Hậu Bắc tới nhà tôi ăn cơm. "
Bùi Lập Dương kinh ngạc tròn hai mắt quay sang Lưu Hậu Bắc nhìn, cậu ta có nghe lầm không Mạnh Dịch Luân gọi hai người cậu ta tới nhà ăn cơm? Cơm của sếp nấu?
Phải nói là từ trước giờ Mạnh Dịch Luân không thích hẹn người khác tới nhà riêng của mình. Trừ khi những việc đột xuất, về nước hơn một năm mà cậu ta và trợ lý Lưu được đến nhà của anh chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
" Hả? Sếp anh nói gì tôi nghe không rõ…anh mời tôi với Hậu Bắc tới nhà anh ăn cơm ư? "
" Ừm nhớ đấy nhé 6h đến trễ là biết tay tôi! "
Thư Ký Bùi chưa kịp nói thì anh đã tắt máy, quay người lại ôm lấy em của vợ mình. Anh đã cho hai anh chị giúp việc tan làm sớm rồi căn nhà chỉ còn lại hai người thôi.
Lạc Hân chăm chú rửa sạch nguyên liệu, anh ôm eo cô làm cô có chút không chuyên tâm làm được.
" Anh tránh ra em đang rửa cá thịt sẽ văng trúng anh đó, sẽ ám mùi tanh. "
Anh càng siết chặt vòng eo cô hơn, đưa tay vặn vòi nước đóng lại xoay người cô về sau.
" Bà xã! "
Lạc Hân tròn hai mắt lông mi run run, ông chồng mới cưới lại đè cô ra hôn nữa rồi.
" Ưm…anh à! "
" Em đang nấu ăn mà! "
" Cho anh hôn vợ một chút thôi! "
Cô không có cơ hội từ chối phản kháng một lần nữa môi nhỏ lại bị phong bế, anh hôn cô âu yếm một lúc rồi mới chịu buông ra.
" Được rồi để yên em nấu ăn nhé, anh lên tắm đi! "
Cô vỗ nhẹ lên ngực anh nắm lấy hai cánh tay xoay người anh lại đuổi anh lên lầu đi tắm.
" Vậy anh tắm nhanh rồi xuống phụ em nhé! "
" Ừ đi tắm đi, em làm một mình được mà. "
Tất cả món ăn đều được nấu xong, vừa đúng lúc người được mời cũng đã tới. Mạnh Đường Nghi đi vào nhà đã thấy hai người Bùi Lập Dương và Lưu Hậu Bắc ngồi trên sofa ăn trái cây.
" Hai anh cũng đợi mời tới? "
Hai người gật đầu gọi cô lại ngồi cùng ăn: " Đường Nghi tới rồi à lại ngồi ăn với tụi anh nè!"
Mạnh Đường Nghi bỏ túi xách xuống ghế: " Để em xuống bếp phụ chị Hân, hai anh cứ ăn đi. "
Lạc Hân thấy Đường Nghi tới liền mỉm cười cô bưng đĩa thức ăn đặt lên bàn.
" Em tới rồi à! "
" Chị xem cần em phụ gì không? A em phụ chị bưng đồ cho! "
Đường Nghi chủ động bưng đồ để lên bàn, hai người phụ nữ vui vẻ bày tiệc ra bàn. Mạnh Dịch Luân từ trên lầu đi xuống, liền đi vào bếp giành chồng chén từ tay Lạc Hân.
" Để anh! "
" Anh trai nay nhà tổ chức tiệc gì vậy? "
Đường Nghi kéo ghế ra ngồi xuống nhìn anh trai mà hỏi, Lạc Hân thì đi ra gọi Lưu Hậu Bắc và Bùi Lập Dương xuống ăn.
Năm người đã ngồi vào bàn, thư ký Bùi chủ động mồi bia vào ly, Lạc Hân mỉm cười nhận cốc bia thật ra cô không giỏi uống bia nhưng cô vẫn thích uống.
" Chị dâu cũng uống được bia ư? "
Lưu Hậu Bắc nhìn cô hỏi, Lạc Hân nhẹ cười trả lời: " Uống được chứ "
Mạnh Dịch Luân ngồi bên cạnh giả vờ ho lên vài tiếng tập trung sự chú ý của mọi người về mình.
" Hôm nay tôi có chuyện thông báo! Bữa tiệc này là tiệc tân hôn! "
" Tân hôn!!! "
Ba con người không biết gì khi nghe anh nói đều bất ngờ hét lên dán mắt lên hai người.
" Ý anh là anh và chị Hân kết hôn rồi ư? "
Mạnh Đường Nghi tròn mắt nhìn anh xác nhận, anh mỉm cười cầm lấy tay Lạc Hân gật đầu xác nhận.
" Đúng vậy! Anh và chị vừa đăng ký kết hôn lúc sáng! "
" Quá tốt rồi! Em có chị dâu thật rồi! "
Mạnh Đường Nghi vui mừng đứng dậy chạy qua chỗ của cô, cúi người ôm lấy cô. Vui vẻ nag cười tươi, anh trai già cuối cùng cũng có vợ rồi cô vui quá đi.
Lạc Hân vỗ vỗ lưng Đường Nghi: " Sau này nhờ em chiếu cố chị nhé! "
" Hì Hì nhất định rồi! Chị yên tâm anh em mà bắt bạt chị thì nói em em sẽ thay chị dâu trị anh ấy! " Mạnh Đường Nghi thẳng người vỗ ngực chắc nịch nói.
" Không ngờ sếp lại nhanh tay đến vậy! Bái phục chị dâu sau này nhờ chị chiếu cố tụi em nhé! " Bùi Lập Dương nói
" Chị dâu chị biết không Mạnh tổng tụi em trước kia còn bị người ta đá em nghĩ anh ấy sẽ không dám yêu đương nữa! Không ngờ bây giờ lại kết hôn, hai người quen nhau thế nào vậy? Điều gì khiến hai người kết hôn nhanh như vậy? " Lưu Hậu Bắc nói.
Dư Lạc Hân chớp mắt, nhìn anh rồi nhìn hai người đối diện: " Gọi em là Lạc Hân đi, hai người lớn tuổi hơn em gọi chị dâu thì ngại quá. Luân anh ấy rất tốt anh ấy chịu cưới em làm vợ, em sao lại có thể phụ lòng anh ấy được chứ. Em yêu anh ấy dù thế nào đi chăng nữa cũng sẽ bên cạnh anh ấy mãi mãi không buông tay. "
Ba người nhìn nhau thầm hiểu, Mạnh Dịch Luân mơn trớn bàn tay của vợ dịu dàng hôn lên môi cô, phát cơm chó trước ba con người độc thân.
" Anh…có mọi người mà! "
" Họ thấy đâu sao đâu, anh hôn vợ là chuyện bình thường mà. "
Mạnh Đường Nghi nhìn anh trai bằng tầm nhìn nữa con mắt, cô khoác tay chị dâu cầm ly bia lên chủ động hô to.
" Uống nào mọi người! Chị Hân uống cùng em nhé! "
" Nào mọi người cụng ly! "
Năm người nâng ly lên cụng vào rồi uống, vừa uống bia vừa ăn đồ ăn. Bọn họ vui vẻ ăn uống đến say mềm, Bùi Lập Dương nhìn đồng hồ đã hơn 9h tối liền đánh thức Lưu Hậu Bắc dậy muốn đi về.
Mạnh Đường Nghi say đến mức nằm ra bàn, Lạc Hân uống rất ít nên còn tỉnh táo cô nhìn anh mặt đã đỏ lè nhìn sang hai người đối diện đang chật vật đứng không vững.
" Hai anh say rồi! Luân hay là để hai người họ ngủ lại một đêm nhé chứ say như này sao lái xe được? "
Mạnh Dịch Luân gật đầu vợ nói sao thì là vậy: " Ừ nghe vợ hết, hai cậu lên lầu ngủ đi sáng rồi hẳn về! "
" Cảm ơn chị dâu, cảm ơn sếp! "
Bùi Lập Dương cười ngơ ngơ gật đầu nói cảm ơn, Mạnh Dịch Luân hai tay dắt hai người đi lên phòng.
Lạc Hân bế Đường Nghi lên cô cảm thấy không nặng lắm cô bể được! Hai vợ chồng lo cho ba người say chỗ ngủ xong xuôi thì về phòng ngủ.
" Anh chờ em một xíu để em nấu chút trà chanh mật ong cho anh uống! "
Mạnh Dịch Luân ngồi trên giường nhìn thấy vợ định đi thì anh đứng dậy chạy tới ôm cô từ đằng sau.
" Vợ đi đâu? Anh muốn vợ ở lại ngủ với anh à!"
Cô bật cười vỗ vỗ bàn tay của anh rồi xoay người lại, hai tay ôm lấy khuôn mặt đỏ lựng của anh nhón chân lên yêu chiều hôn lên môi anh.
" Chồng ngoan! Em đi nấu đồ uống cho anh thanh lọc cơ thể, đi một chút rồi quay lại liền."
Anh cúi đầu mơ hồ hôn nhắm môi vợ mà hôn, môi của vợ anh mềm quá lại có mùi thơm còn ngọt nữa. Anh muốn hôn hôn mãi thôi.
" Ưm…ngoan nào…Ư! "
Eo nhỏ bị ôm lấy hai bàn tay luồng qua lớp áo mỏng chạm vào da thịt mềm mại. Dịch Luân bế sốc cô lên chậm rãi gặm nhấm môi cô, đưa lưỡi mình vào trong miệng cô câu lấy lưỡi nhỏ.
Cô ôm cổ anh chiều theo anh, nhắm mắt cảm nhận chân thật nhất nụ hôn triền miên.