Mục lục
Ngạo Thị Thiên Địa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hàn Phong thấy Vệ Trạch nói tới mức không dừng được, vội vàng ngắt lời:
 
- Được rồi, được rồi, không nói những thứ này nữa, lần này ta tới là có chính sự muốn tìm tông chủ các ngươi, ngươi có thể dẫn ta đi gặp một lần?
 
- Tìm tông chủ chúng ta?
 
Vệ Trạch có chút ngạc nhiên nhìn Hàn Phong, lại cảm thụ được khí tức phát ra từ trên người Lý Thần, biểu tình có phần ngưng trọng, lập tức trầm giọng nói:
 
- Nhìn vào tình bằng hữu của chúng ta, ta sẽ dẫn ngươi đi gặp một lần, bất quá là chuyện gì, ngươi có thể nói trước cho ta biết trước hay không?
 
Nói tới cuối cùng, Vệ Trạch một lần nữa đổi thành bộ dáng cợt nhả như thường.
 
Hàn Phong đối với tính cách Vệ Trạch cung hiểu rất rõ, thế nên hắn chẳng thèm nói gì, trực tiếp kéo tay đối phương, một bên đưa mắt ra hiệu cho Lý Thần.
 
Tiếp theo, dưới ánh mắt kinh ngạc của gã đệ tử còn lại, Hàn Phong lắc mình một cái xông thẳng phía bên trong Thánh Lam Tông chạy đi.
 
Lúc này đã không còn nhiều thời gian, Hàn Phong tự nhiên không muốn lãng phí chút nào.
 
Giữa không trung, Vệ Trạch cũng bị cử động đột ngột của Hàn Phong dọa sợ, cảm giác khuôn mặt không ngừng bị gió mạnh táp vào, không khỏi oa oa kêu lên.
 
Bất quá, được một lát sau khi kịp phản ứng lại, Vệ Trạch lúc này mới sợ hãi nói:
 
- Hàn Phong, tên hỗn đản ngươi muốn hù ta chết à!
 
- Được rồi, ta đang có chuyện rất trọng yếu, ngươi nhanh một chút dẫn ta đi tìm tông chủ các ngươi. Về sau đợi lúc rảnh rỗi ta sẽ tìm đến ngươi ôn chuyện.
 
Hàn Phong giải thích.
 
Vệ Trạch thấy Hàn Phong nói nghiêm túc như vậy cũng thu lại vẻ đùa cợt, lập tức dẫn Hàn Phong nhanh chóng đi tới đại đường Thánh Lam Tông.
 
Không thể không nói, Vệ Trạch mặc dù phải đứng canh gác sơn môn nhưng thân phận tại Thánh Lam Tông vẫn rất cao, dọc theo đường đi, có rất nhiều đệ tử thấy Vệ Trạch dẫn theo hai người xa lạ nhưng cũng chỉ nhìn thoáng qua một chút chứ không tra hỏi gì nhiều.
 
Đi tới trên đại đường, có lẽ vừa rồi Vệ Trạch đã nhờ người đi thống tri, ba người vừa tới không bao lâu liền thấy một đạo nhân ảnh lập tức từ trong nội đường bước ra.
 
Hàn Phong giương mắt cẩn thận quan sát.
 
Người này đầu bạc trắng, toàn thân mặc trường bào màu vàng nhạt.
 
Nhìn thoáng qua, ngươi này cũng giống như những vị lão giả bình thường, không có gì khác biệt.
 
Nhưng nếu thật nghĩ như vậy mà nói thì quá sai lầm.
 
Trong nháy mắt khi lão giả này xuất hiện, Hàn Phong liền nhận thấy trên người lão phát ra một cỗ khí tức như có như không, cỗ khí tức này ngay cả người từng một mình đánh chết cường giả Thiên giai tam phẩm như Hàn Phong cũng hơi cảm thấy một tia uy hiếp.
 
Trong thoáng chốc nhìn vị lão giả đột nhiên xuất hiện, trong đầu Hàn Phong liền mọc lên một ý niệm, Thánh Lam Tông này quả nhiên không hổ nội tình thâm hậu.
 
Thực lực vị lão giả trước mắt này mơ hồ còn vượt qua Lý Thần.
 
Mà sau đó khi lão giả mở miệng, Hàn Phong liền biết được thân phận chân chính của người trước mắt.
 
Tông chủ Thánh Lam Tông, Vân Thu.
 
Vân Thu nhìn Hàn Phong và Lý Thần, trước tiên hơi đánh giá một chút, sau lên tiếng nói:
 
- Lão phu Vân Thu, chính là tông chủ Thánh Lam Tông, không biết hai vị tìm ta có chuyện gì?
 
- Sư phụ, người này trước đây đệ tử từng đề cập qua với người, Hàn Phong của Huyền Thiên Tông, năm đó tại Thiên Thánh đại hội chính là hắn.
 
Vệ Trạch thấy Vân Thu hỏi, không khỏi nghiêm mặt nói.
 
Ai ngờ, Vân Thu vừa nghe Vệ Trạch mở miệng, không khỏi lạnh lùng trừng mắt một cái, hừ lạnh rồi quát lên:
 
- Nghiệp chướng, ta không phải kêu ngươi đi canh gác sơn môn, vì sao lại ở chỗ này?
 
- Sư phụ, ta đã trông coi đủ hai tháng rồi, xin người thương sót, ta lần sau cũng không dám nữa.
 
Vệ Trạch nghe vậy, ra vẻ đau khổ lấy lòng nói.
 
- Hừ! Trước cút xuống cho ta, một hồi nữa ta tìm ngươi tính sổ!
 
Vân Thu lạnh lùng nói, sau liền không thèm để ý tới Vệ Trạch nữa.
 
Vệ Trạch thấy Vân Thu lạnh mặt như vậy, cũng không dám nói tiếp, hơi chút thương cảm nhìn Hàn Phong rồi lập tức thất thểu ly khai khỏi đại đường.
 
Thấy Vệ Trạch rời đi, Vân Thu lúc này mới quay lại nhìn Hàn Phong, không khỏi thở dài nói:
 
- Khiến hai vị chê cười, thật sự tệ đồ quá mức hư hỏng khiến tại hạ cũng phải nghiêm khắc dạy dỗ.
 
- Tông chủ quá nghiêm trọng rồi, kỳ thực thiên phú Vệ Huynh không tồi, với tuổi tác của hắn đã đạt tới Địa giai tam phẩm, trên đại lục này muốn so được như hắn sợ rằng không có mấy người.
 
Hàn Phong cười cười, thay Vệ Trạch nói vài lời tốt đẹp.
 
Mà Vân Thu vừa nghe nói vậy lại cười to nói:
 
- Nếu như người khác nói câu này ta còn vui vẻ được một chút, bất quá lời này nói ra từ miệng tiểu hữu lại khiến lão phu cảm khái không thôi.
 
Nghe vậy, Hàn Phong lúc này mới nhớ tới so sánh với mình, chút điểm thành tích của Vệ Trạch thật không tính là gì. Nghĩ vậy Hàn Phong cũng cười khổ lắc đầu, xong lập tức chỉnh sắc mặt, nghiêm túc nói:
 
- Vân tông chủ, lần này ta tới đây là có chuyện muốn thương lượng.
 
Tiếp theo, Hàn Phong liền đưa mục đích kết minh nói cho Vân Thu.
 
Vân Thu sau khi nghe được cũng không có lập tức tỏ thái độ mà cau mày trầm tư một hồi.
 
Qua một lúc lâu, tựa hồ đã suy tính thật lâu, sau đó Vân Thu mới mở miệng nói:
 
- Mặc dù tiểu hữu quan hệ không sai với tệ đồ, nhưng việc này quan hệ trọng đại, chỉ sợ Thánh Lam Tông ta lực bất tòng tâm.
 
Thấy Vân Thu cự tuyệt, Hàn Phong ngược lại không quá ngoài ý, vẫn cười cười tự tin như trước, lập tức nói:
 
- Lẽ nào tông chủ không muốn nghe ta nói ra điều kiện?
 
Dừng lời, Hàn Phong lại nói tiếp:
 
- Dù Vân tông chủ muốn cự tuyệt, cũng có thể chờ ta nói ra điều kiện kết minh rồi trả lời cũng không muộn.
 
Vân Thu cười cười, cũng không phản bác.
 
Thấy thế, Hàn Phong liền nói:
 
- Chỉ cần Thánh Lam Tông kết minh với Huyền Thiên Tông, trong trường hợp cung cấp đủ tài liệu, ta nguyện ý luyện chế hai viên Huyễn Thần Đan và ba viên Đoạt Thiên Đan cho Thánh Lam Vân Tông.
 
Hàn Phong vừa nói ra điều kiện cực kỳ hậu đãi, hắn tin tưởng vô luận là người phương nào, nếu nghe được điều kiện mê người như vậy cũng rất khó có thể cự tuyệt.
 
Ngay cả Vân Thu, sau khi nghe hết lời Hàn Phong, lấy tính cách trầm ổn của mình cũng không nhịn được khẽ cau mày.
 
Hai mắt có chút kinh ngạc nhìn Hàn Phong, một lát sau mới kịp phản ứng, cất giọng:
 
- Huyền Thiên Tông thật đúng coi trọng Thánh Lam Tông ta, dĩ nhiên đưa ra điều kiện hậu đãi như vậy.
 
Thấy Vân Thu tựa hồ có chút động tâm, Hàn Phong lại thêm kính cẩn nói:
 
- Tông chủ yên tâm, lần này kết minh cũng không chỉ có hai nhà chúng ta mà thôi, lúc trước Mộ Tuyết các chủ Băng Tuyết Các đã đạt thành minh ước với Huyền Thiên Tông chúng ta, hơn nữa ba nhà còn lại trong Tứ các cũng là đối tượng chủ yếu trong việc kết minh lần này, tin tưởng có trợ giúp của Thánh Lam Tông và Tứ các, hơn nữa có bản thân thực lực của Huyền Thiên Tông chúng ta muốn đối phó với ngũ đại tông môn do Âm Ma Tông dẫn đầu cũng không phải là vấn đề gì lớn.
 
Cân nhắc một chút, Vân Thu hiển nhiên đối với điều kiện lúc trước Hàn Phong nói ra cảm thấy hết sức hứng thú, sau lại được Hàn Phong tỏ vẻ như vậy tựa hồ cũng hiểu được bên mình không có gì chịu thiệt cả.
 
Bất quá, Vân Thu cũng là một cáo già, tuy rằng trong lòng có ý nghĩ như vậy nhưng cũng không có lập tức đáp ứng mà uyển chuyển nói:
 
- Đã như vậy, chỉ cần tiểu hữu có thể mời được Tứ các kết minh với Huyền Thiên Tông, đến lúc đó Thánh Lam Tông chúng ta tự nhiên sẽ toàn lực ủng hộ tiểu hữu.
 
Hàn Phong thấy Vân Thu giảo hoạt như vậy cũng không thèm để ý, cứ như vậy chẳng khác nào Thánh Lam Tông đã khéo léo truyền đạt đáp ứng chuyện kết minh rồi.
 
Đạt được câu trả lời như vậy, Hàn Phong đã hết sức hài lòng!
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK