• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới tiếng la thất thanh của Tô Tố, Tiêu Lăng mạnh tay kéo mạnh tấm mền cô ra, dưới tư thế từ chối phối hợp của Tô Tố, anh hoàn toàn không thoa thuốc được.


Tiêu Lăng cau mày, lạnh lùng nói, “Im miệng, nếu không tôi sẽ làm không chỉ có thế thôi đâu!”


“Tôi nói rồi, tôi có thể tự làm!”


Ở việc này cô rất kiên trì, trước đó tình một đêm là do cô uống say quá, lúc ở tình huống tỉnh táo này, người đàn ông này đừng mong lặp lại được việc làm trước kia nữa.


Tiêu Lăng cũng không nhiều lời, ngồi trực tiếp vào mép giường, để ngang một chân đè xuống phần thân trên của cô, cánh tay khác mạnh tay dang hai chân cô ra.


Phần thân dưới mát rượi, Tô Tố cảm thấy xấu hổ, tại sao sức cánh tay của Tiêu Lăng lại mạnh đến như vậy, cô hoàn toàn là không thể vùng vẫy thoát ra được.


Cô vùng vẫy một hồi, bản thân mệt thở hỗn hễn, cái người đè cô xuống lại không cần tốn chút công sức nào.


Tô Tố đỏ hoe cả mắt, mắng mỏ, “Đồ khốn nạn! Hạ lưu bỉ ổi, đồ xấu xa, Tiêu Lăng anh thật vô liêm sĩ!”


Tiêu Lăng cười lạnh một tiếng.


Trông ra tiểu yêu tinh của anh vẫn còn chưa biết cái gì gọi là bài học!


Anh rất nhanh lật ngược Tô Tố, ép buộc cô nằm sấp trên giường, sức lực trên cánh tay lại được tăng thêm.


“Pốp pốp pốp!”


Ba cái tát mạnh bạo đánh vào phần mông lộ ra trơn mớn của cô.”


“Á á— Đồ xấu xa!”


Trên mông cô đau như lửa cháy nóng, thêm nữa lại là sự xấu hổ, “Tiêu Lăng anh đúng là đồ khốn nạn, anh đừng để tôi tìm được cơ hội, nếu không tôi nhất định sẽ đạp chết anh!”


Phần đùi vừa có chút mát, thì thuốc khử trùng đã xịt lên đùi cô, Tiêu Lăng nghe được lời uy hiếp của cô, cười lạnh một tiếng, “Để đến lúc cô có khả năng đạp chết tôi rồi hẳn nói.”


Tô Tố xấu hổ đến mặt đỏ bừng lên, trong mắt cô hùng hục hai ngọn lửa hồng đang cháy, cô cắn chặt tấm mền, đem cả phần đầu chui hết vào mền.


Khốn nạn!


Cô thề rằng, sớm muộn gì cô phải để Tiêu Lăng phải trả giá đắt.


Trả một cái giá rất đắt!


……


Cuối cùng không mấy dễ dàng kết thúc quá trình thoa thuốc xấu hổ này.


Tô Tố đã thành công chuyển từ con mèo xù lông sang một con hổ cái, toàn thân cô đang phát ra một khí lạnh cấm người lạ lại gần.


Tiêu Lăng hoàn toàn không mấy quan tâm đến thái độ của cô, anh thu dọn thuốc, buông đi sự kìm kẹp đối với cô, “Hai ngày này không được đụng nước!”


Tô Tố cười lạnh, “Liên quan gì đến anh!”


“Lại muốn bị đánh?”


Tô Tố nhanh tay lẹ mắt quấn chặt bản thân, giận dữ lườm Tiêu Lăng, không thể nhịn được nữa, “Anh ngoài ra biết uy hiếp dụ dỗ thì còn biết gì nữa? Dĩ đức phục nhân, dĩ đức phục nhân anh hiểu không hả!”


Tiêu Lăng chậm rãi đem cái khay đựng thuốc quăng lên tủ đầu giường, đứng dậy với thân hình cao to nhìn xuống cô, dưới ánh mắt hình con dao của Tô Tố giận đến mức muốn giết chết anh, anh trấn tĩnh như thường.


“Có thể dùng uy hiếp dụ dỗ để giải quyết vấn đề, tại sao phải cần dĩ đức phục nhân!”


Tô Tố một miệng máu phun ngay trong lòng.


Vô liêm sĩ.


Không ngờ rằng anh lại có thể nói ra những lời lẽ mất sĩ diện như là lý lẽ đương nhiên.


“Khẩn trương đi trang điểm ngay!”


“Không trang điểm gì hết!”


“……” Ánh mắt của Tiêu Lăng sắc như con dao vậy, phóng một cái lạnh ngắt.


Tô Tố nắm chặt cú đấm kêu gọi bản thân cố gắng, “Nhìn tôi như vậy làm gì, tôi nói anh nghe, tôi không khuất phục trước dâm uy của anh đâu nhá!”


“Rất tốt, có cốt khí!”


Hai từ này của anh nói chậm rãi bất thường, âm cuối kéo rất dài, Tô Tố yếu thế phát run lên.


Tiêu Lăng tiếp lời hồi nãy, tiếp tục nói, “Nhưng…… ý khí của cô không đáng giá một đồng. Bây giờ cô có hai sự lựa chọn. Một là, ngoan ngoãn đi trang điểm, cùng tôi tham gia hội nghị tối nay. Hai là, ngày mai chuẩn bị nhận thư luật sư của công ty truyền thông Tinh Quang!”


Đồ xấu xa!


Tô Tố ví tấm mền như là Tiêu Lăng, nhéo một cái thật mạnh, cô thét lên, “Tôi đâu có vi phạm điều khoản!”


“Tôi nói cô vi phạm là cô vi phạm!”


“Cái này rõ ràng là điều khoản vô lý!”


Tiêu Lăng mỉm cười, anh hai tay ôm ngực, lả người nhìn vào Tô Tố, “Chúc mừng cô, cuối cùng cũng đã nhận thức được điều này.”


Tô Tố lại một miệng máu nén lại trong lồng ngực.


Đi tranh luận với người vô liêm sĩ như Tiêu Lăng bao nhiêu, thì sẽ có bấy nhiều phải đổ mạng.


Nhưng……


Cho dù ra ngoài trang điểm, trước hết cũng phải đem bộ đồ qua trước chứ.


Cô cũng con hên vì khi nãy ở trong phòng tắm, trước tiên là đã gội đầu, sau đó là tắm rửa, trong lúc Tiêu Lăng xông vào phòng tắm, cô đã dùng thời gian còn lại để rửa trôi phần lớn bọt xà phòng trên người, nếu không Tiêu Lăng lại không cho cô đụng nước, toàn thân đầy bọt, nghĩ thôi cũng thấy khó chịu rồi.


Thời khắc quan trọng vẫn là Tiêu Khả đáng gần gũi hơn, Tiêu Khả đem bộ đồ lễ phục cất giữ bấy lâu nay của mình dâng ra đây.


Tiêu Lăng trước khi đưa cái hộp cho Tô Tố, anh đã kiểm tra lễ phục lại một lần nữa.


Bộ lễ phục nhỏ màu đen xéo vai và đầu gối.


Mặt trước rất bình thường, mặt sau lại là kiểu hở lưng.


Tiêu Lăng mặt tối sầm, quăng cái hộp cho Tiêu Khả, “Thay bộ khác.”


“Tiêu Lăng, đây là kho báu của chị đó, ở đâu không đẹp nào?”


“Hở quá.”


Hả?


Hở?


Cô phủi áo ra xem, thì cũng chỉ hở phần lưng thôi, mái tóc buông xuống, che đằng sau lúc ẩn lúc hiện, gợi cảm vô cùng, cái người này đúng là không biết thưởng thức.


“Chỉ bộ này thôi, em lấy thì lấy, không lấy thì vứt!”


“Đổi!” Tiêu Lăng suy nghĩ một hồi, nhìn sang Tiêu Khả, “Bộ mỹ phẩm lần trước chị ưng ……”


Tiêu Khả tự nhiên mắt sáng hẳn lên.


Đó chính là bộ trang điểm cao cấp đấy, thu nhập của cô cũng khá cao, nhưng vẫn tiếc tiền không nỡ mua, đối với một nhà tạo hình như cô mà nói, đó là lời chào mời khá hấp dẫn.


“Tặng chị?”


“Coi biểu hiện của chị.”


Tiêu Khả lập tức đổi thành bộ mặt ranh ma, cười ti tít đem bộ lễ phục xếp vào trong hộp, “Ây ya, đúng là bộ lễ phục này hở hang quá, em đợi tí, kho báu của chị cũng nhiều lắm, lập tức đi đổi bộ khác, lập tức!”


Cô lại lấy ra hai bộ đồ, đều bị Tiêu Lăng bác bỏ hết, cuối cùng cô cắn răng đem bộ đồ dưới đáy rương lên, đau lòng múôn chết.


Đó là bộ đầm trắng đen ôm ngực, tuy là ôm ngực, nhưng cũng không hở hang lắm, phần ôm ngực trên đó thiết kế một con thiên nga nằm ngang vô cùng nhã nhặn, thiết kế rất là tinh tế. Bộ đầm rất dài, dài xuống tới phần chân trần, thân đầm là một lớp dây sa nhẹ kết tua tủa màu đen và thêu thùa làm chính. Thêu lên là một bông hoa lớn che đi phần mông và bàn chân, khoảng giữa trống, đầm xòe ra, một đôi chân dài lúc ẩn lúc hiện, vô cùng tuyệt đẹp.


Bộ đồ có kiểu dáng rất đơn giản, cũng vô cùng sang trọng, trong nhã nhặn lại thẩm thấu một chút chút gợi cảm, như là con mèo lười vậy.


Nhìn thấy Tô Tố diện lên bộ đầm, Tiêu Khả không cầm được mà khen ngợi, “Đẹp thật!”


Tiêu Lăng cau mày.


Đây cũng quá chói mắt rồi.


Tiêu Khả nhìn vô nét mặt của anh là biết người em họ của cô lại chê nữa rồi, mệt mỏi lườm anh một cái, “Tiểu Lăng, chị nói em nghe, đây không phải do bộ đồ của chị có vấn đề, Tô Tố cô ấy thể hình chuẩn, mặc cái gì cũng đẹp. Bộ đồ này đã không mấy hở hang lắm rồi, nếu như em còn không vừa ý, vậy em tự ra ngoài mua đi nhé.”


Đồ đàn ông nhỏ mọn.


Tiêu Lăng nhìn vào đồng hồ, suy nghĩ một hồi đi mua có thể bắt kịp được hội nghị tối nay không. Sau khi nhìn vào thời gian, anh cau mày chịu khuất.


“Vậy quyết định vậy hen.”


Tiêu Khả lại đưa thêm cho Tô Tố một đôi giày cao gót màu trắng, sau đó kéo Tô Tố vào phòng trang điểm.


Tiêu Lăng ngồi trên ghế sofa của phòng khách, trên tay cầm một tờ báo vừa xem vừa đợi.


Đại khái sau một tiếng đồng hồ hơn, cửa phòng của phòng trang điểm mở ra.


Theo phản xạ anh bỏ tờ báo xuống, đưa mắt nhìn sang.


Với cách nhìn như thế, cả người anh ngây người trong tức thì.


Cách ăn mặc lộng lẫy của Tô Tố với khuôn mặt được tạo hình trang điểm màu sương khói, góc mắt nhích lên ma mị quyến rũ, có chút lười gợi cảm. Phần môi được tô lên màu son đỏ lợt, mái tóc màu đen được quấn lên như một cơn sóng lớn xoắn ra, cộng thêm trang điểm phần mắt, vô cùng mê hoặc.


Tiêu Lăng nóng rực cả người!


Đây đích thật là một con yêu tinh!




Tiêu Lăng đột nhiên không muốn đưa Tô Tố tới bữa tiệc tối nữa.


Trang điểm như thế này,không biết sẽ thu hút bao nhiêu con sói ác.


“Thế nào, vừa ý không”Tiêu Khả thấy Tiêu Lăng nhìn ngẩn người,khì khì cười trêu trọc.


Cô cũng có chút ngạc nhiên,Tô Tố rất đẹp,khi để mộc đã đẹp khó thở rồi, sau khi trang điểm lại càng làm cho người ta thấy nghiện.


Thật cuốn hút làm cho người khác khó cưỡng lại được!


Ngũ quan của cô ấy không thể tìm được một lỗi nào,ngũ quan như thế cho dù có trang điểm như thế nào cũng vẫn rất đẹp.Nhưng phong cách của cô ấy có chút hơi gợi cảm,trang điểm khói là sự lựa chọn tốt nhất,sẽ có thể thành công bộc lộ rõ ưu điểm của cô ấy.


Cô ấy còn trẻ, không cần đeo bất kỳ đồ trang sức nào cũng đã rạng rỡ bắt mắt rồi,nhưng cô vẫn rất rộng lượng phối kèm cho cô ấy một chiết vòng tay kim sa đen.


“Không tồi phải không”.Tiêu Khả đắc ý hất hàm, thuận tay ném áo khoác của anh cho Tiểu Lăng”Cậu đừng quên mỹ phẩm cao cấp của tôi đấy”


“Không có”


“Gì?”


“Tôi nói cậu đừng có ảo vọng về mỹ phẩm nữa,tôi không mua cho cậu đâu.”Tiêu Lăng mặc áo véc lên, không thèm nhìn Tiêu Khả lấy một cái.


“Cái gì!”Tiêu Khả trong phút chốc phẫn nộ,hai tay chống eo như một bát phụ,chỉ thẳng mũi Tiêu Lăng mà mắng lớn,”Chị này vất vất gần hai tiếng để trang điểm đẹp dễ cho Tố Tố, cậu không mãn ý điểm nào, tôi cho cậu biết,cậu đừng có nghĩ là thoát nợ được,cậu mới đồng ý với tôi xong.”


Tiêu Lăng liếc mắt một cái,”Tôi đồng ý với chị bao giờ,khi nào?”


Tiêu Khả đứng hình


Vùa mới…


Hình như…


Tiêu Lăng hình như chỉ nói rằng xem biểu hiện của cô,căn bản không có cam kết là sẽ mua cho cô.


Tiêu Khả nghiến răng,đau khổ trừng mắt nhìn Tiêu Lăng.


Lần này cô vừa bồi thường quần áo lại vừa tốn quân!


“Đồ lưu manh, cậu thật nhẫn tâm!”


……





Tiêu Lăng thật sự không muốn đưa Tô Tố tới bữa tiệc tối nữa.


Anh nhìn đồng hồ đeo tay.


Cũng đã mười một rưỡi rồi, vẫn còn gần nửa tiếng nữa mới bắt đầu mở tiệc.


Tiêu Lăng cau gần như sắp kẹp chết được ruồi.Anh đã đồng ya hôm nay sẽ tham gia tiệc tối rồi, Bây giờ có thay đổi hình như có chút không kịp.


Anh vừa lái xe vừa cảnh cáo Tô Tố,”Tại bữa tiệc tối khoác chặt cánh tay tôi là được, không được cười với ai cả,không được nói chuyện với nam giới!”


Tô Tố không giữ được bình tĩnh lườm,”Như thế đưa tôi đi để làm gì?”


“Làm bình hoa.”


“…”Tô Tố nhẫn nhịn,mới có thể kiềm chế không ném túi xách vào mặt anh ta


……


Rất nhanh đã tới khách sạn tổ chức tiệc tối


Hai người đến nơi cũng đã hơn mười hai giờ rồi, tiệc tối cũng đã bắt đầu.


Tô Tố xuống xe mới phát hiện ra,cái khách sạn này thì ra là khách sạn Tân Hải nơi cô và Tiêu Lăng phát sinh quan hệ, đồng thời cũng là khách sạn nơi cô đã bị Tiêu Đại bán


Hồi ức này không tốt đẹp gì,Tô Tố đứng như trời chồng không nhúc nhích.


Cô hoàn toàn không muốn đi vào đó


Tiêu Lăng đã ném khoá xe cho người đỗ xe của khách sạn,xuống xe đi về phía cô


“Nhỡ kỹ những gì tôi nói, không được cười với bất kỳ người đàn ông nào,không được nói chuyện với bất kỳ người đàn ông nào.”


“Tôi…có thể không cần vào đó được không?”


Tiêu Lăng nguýt nhẹ cô một cái,”Coi nói thử xem?”


Quả nhiên là không thể.


Tô Tố khoác tay Tiêu Lăng,ỉu xìu ngao ngán đi cùng anh ấy đi vào trong khách sạn


“Ngẩng đầu ưỡn ngực hóp bụng, đừng có làm tôi mất mặt.”Tiêu Lăng dừng bước, nghiêm túc nhìn cô.


“…”


Cô nếu như có mất mặt thì cũng là mất mặt bản thân cô, liên quan gì đến anh ta.


Tô Tố hừ một tiếng, thẳng lưng không tình nguyện cho lắm.


Trước cửa khách sạn thậm chí còn được phủ thảm đỏ.


cũng không biết ai sắp xếp cái nơi này,quả lấp lánh lợi hại


Vào phía trong khách sạn,ngay lập tức nhấp nháy ánh flash.


Tô Tố nhận thức ngay ngẩng đầu cười.


Đây hoàn toàn là hành động làm theo nhận thức,trước kia cô cũng từng làm trong ngành giải trí bảy năm rồi,nghe thấy tiếng âm thanh chụp ảnh là có thể ngay lập tức thành một phản xạ.


Rất nhanh đã vào phía trong,Tô Tố nhìn hội trương, không kiềm chế nổi nuốt nước bọt.


Toàn bộ tầng một đều đổi thành dạ tiệc rồi.Trước mắt đều toàn là nam nam nữ nữ trên người khoác những bộ quần áo hoa lệ,thậm chí có không ít người rất quen mặt.





Mặc trên người bộ lễ phục màu tím kia không phải là nổi tiếng hơn hai mươi năm trong lĩnh vực điển ảnh sao.Còn cái người mặc bộ lễ phục màu trắng,đó không phải là nam diễn viên chính của bộ phim《Chiến Hạm》,cũng là vị hoàng đế lấp lạnh lợi hại hay sao.


Tô Tố kinh ngạc liên tục nuốt nước bọt.


Tất cả những gì trước mắt,là các ngôi sao tỏa sáng.


Thậm chí đại đa số đều làm trong lĩnh vực giải trí.


Trong dòng người cô còn thấy Đường Sảng và Trần Kiêu,còn có đạo diễn Phạm Lãi.


Omg


Đại đa số một nửa lĩnh vực giải trí đều ở đây rồi.


Đèn flash không ngừng nháy,Tô Tố vừa đi vừa mỉm cười vừa phải.


Tiêu Lăng nhìn thấy,gật gật đầu mãn ý.


Tiêu yêu tinh quả nhiên có chút đạo hành,người nhiều như vậy thậm chí không bị luống cuống.


Hai người đi hết thảm đỏ,phóng viên ngay lập tức tiến tới phỏng vấn.


“Tổng Tiêu,thật ngạc nhiên là ngài cũng tham gia.Như chúng tôi được biết,tổng Tiêu ngài trong lĩnh vực này mười phân toàn phần rất là khiêm tốn,có phải anh Long mời ngài đến phải không.Ngày hôm nay anh Long tổ chức tiệc sinh nhật sáu mươi tuổi,ngài là chủ tịch công ty truyền thông Tinh Quang do vậy ngài đến để chúc mừng sinh nhật anh Long phải không?”


Tiêu Lăng ăn trong ngành giải trí này địa vị cao,cánh phóng viên đương nhiên không dám làm khó anh ta,đắt câu hỏi đều phù hợp quy củ.


Tiêu Lăng hai tay đút túi quần,trả lời các câu hỏi một cách ngọn ngành.


Do đó Tô Tố dù mất tinh thần cuối cùng cũng định thần trở lại.


Thì ra là sinh nhật sáu mươi tuổi của anh Long,chẳng trách.


Anh Long tên chính là Chân Hiểu Long,chắc chắn là nhân vật cấp siêu sao quốc tế,anh ta đã kẻ trong ngành giải trí này đấu đá gần bốn mươi năm rồi,đấy là một sự phấn đấu rất lớn,thuận lợi tiến thẳng vào Holywood.Ba năm trước được công ty truyền thông Tinh Quang ký hợp đồng,nhưng bây giờ rất ít khi thấy xuất hiện rồi.Như cô được biết, Châu Hiểu Long vẫn còn có cổ phần ở công ty truyền thoòng Tinh Quang.


Thảo nào ngay cả Tiêu Lăng cũng nể mặt đến tham dự.


“TỔng Tiêu vị tiểu thư bên cạnh này là người yêu mới của tổng Tiêu phải không?”


Nghe phóng viên nhắc đến mình,Tô Tố như một cái bóng bỗng nhiên định thần trở lại.Ở vị trí mà cánh phóng viên không nhìn thấy, cô cấu thật đau vào thịt ở tay anh ấy


Tiêu Lăng cau mày nhìn,ánh mắt ảm đạm dọa người


Tiêu Lăng nuốt nước bọt,cô cũng không còn cách khác,nếu như Tiêu Lăng khẳng định với phóng viên cô là người yêu mới,trong ngành giải trí này cô hoàn toàn không thế bám trụ nữa rồi


Cô cầu khẩn nhìn Tiêu lăng.


Tiểu yêu tinh thì ra cũng yếu đuối.


Tiêu Lăng tâm trạng rất tốt chu miệng lên nhẹ nhàng trả lời phóng viên,”Không phải, đây là người mới công ty chúng tôi vừa ký hợp đồng,mười phần diễn xuất rất tốt,sau buổi thử giọng tại《Ngạo Vân Truyền》cô ấy sẽ đảm nhận vị trí nhân vật nữ chính hai Mỹ Đỗ Sa.”


Tô Tố cảm thấy dễ thở hơn, có phần cảm kích Tiêu Lăng.


Anh ấy còn đặc biệt nhấn mạnh bốn chữ”sau buổi thử giọng”,như muốn nói cho phóng viên biết,cô không hề dựa dẫm vào bất kỳ một ai cả.


Vừa mới nhẹ nhõm được chút, cô bỗng cảm thấy sau lưng mình toàn thân có cảm giác toát mồ hôi hột.


Một nam phóng viên tầm hơn ba mươi tuổi, ánh mắt của anh ta chỉ nhìn chằm chằm về phía Tô Tố.Vốn dĩ tưởng sẽ đặt câu hỏi gì đó nhưng sau khi nhìn kỹ vóc dáng của Tô Tố,anh ta ngẩn ra,tay hoàn toàn cứng đơ giơ máy máy ảnh lên.


Vừa nãy chỉ chú ý tổng Tiêu,thêm vào đó cứ nghĩ rằng là người yêu mới của tổng Tiêu nên bọn họ không dám nhìn.Bây giờ sau khi để ý, không thể kiềm chế mà toàn thân như lửa đốt.


Người phụ nữ này,nhất định làm cho người khác chỉ cần nhìn một cái thèm muốn


Tiêu Lăng cau chặt mày,không thoải mái kéo Tô Tố ra sau lưng mình.


Cái ánh mắt của người này quá dâm dục.


……


Tiêu Lăng lạnh lùng nhìn phía thân dưới có chút hơi nhô lên của nam phóng viên,sắc mặt của anh đột nhiên trở nên nghiêm nghị, làm cho người khác cảm thấy như gặp mưa đá.


Nam phóng viên định thần trở lại,cứng đờ lùi sau hai bước, những phóng viên khác ngay lập tức vồ cập tới.


Tiêu Lăng từ chối phỏng vấn, đưa Tô Tố tiến vào giữa trung tâm bữa tiệc.


Trên đường anh gọi cho thư ký Trương.


“Thư ký Trương,chặn tin tức giải trí buổi tối!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK