Khi cô thức tỉnh vẫn có chút mơ màng, cô lật người, mắt vẫn chưa mở ra thì đã ý thức được bắt đầu mò lấy điện thoại trên giường.
Ư…
Điện thoại ở đâu?
Điện thoại không mò thấy, thì lại mò được một tấm thân ấm áp, ư…đầu óc cô vẫn chưa tỉnh táo, xuôi theo ngực bắt đầu mò xuống dưới, cuối cùng động chạm vào một vật thể lạ.
“quyến rũ tôi?” một âm thanh trầm ấm truyền đến.
“aa——–”
Tô Tố dựng lên ngạc nhiên, “xòa” từ trên giường bật dậy, hoàn toàn tỉnh táo rồi.
Cô ấy bật dậy, ngây ngô nhìn Tiêu Lăng đang nằm trên giường, bộ não cuối cùng cũng từ từ bình tĩnh lại, sau đó nhớ lại câu chuyện của buổi tối ngày hôm qua.
Cô ấy hoang mang kiểm tra lại quần áo của bản thân, áo choàng tắm ngoài bị nhăn nhó chút, không có gì khác lạ, như vậy cô mới thở phào nhẹ nhõm.
“anh,anh…”
“cô câm miệng, ồn chết được.” Tiêu lăng có chút tính khi khi ngủ dậy, sau khi bị làm ồn tỉnh giấc cơ bản là không ngủ được nữa, anh ấy lật bỏ thẳng chăn xuống giường, toàn thân trên dưới chỉ mặc có một chiếc quần lót. Quần lót quá ôm người, khiến cho thân hình nam tính nổi lên một cách không che giấu.
Khuôn mặt Tô Tố bỗng đỏ ửng, hoảng loạn ngoảnh đầu đi, “không biết xấu hổ”
Tiêu Lăng bản thân hoàn toàn không để ý, cúi đầu nhìn một cái phần dưới cơ thể, mười phần bình tĩnh quấn lên áo choàng tắm mở rèm cửa.
Rèm cửa bị mở ra, ánh sáng mặt trời chói lọi lập tức chiếu vào trong phòng.
Tô Tố chịu không được che lại đôi mắt.
Tiếng chuông điện thoại chỉ ngừng một chút, rồi lại tiếp tục lần nữa rung lên.
“điện thoại của ai đang kêu?” Tô Tố nhìn về hướng Tiêu Lăng
Tiêu Lăng bình tĩnh nhìn về tủ đầu giường, điện thoại của anh ấy vẫn đang nằm yên lặng trên đó, ngay sau đó không lưỡng lự chỉ. “của cô!”
“ồ, của tôi…” cô gật đầu, nhưng ngay sau đó phản ứng lại thì gấp gáp bật dậy. “của tôi?”
Cô ấy xuôi theo hướng nhìn của Tiêu Lăng nhìn về phía đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường, đồng hồ báo thức bỗng chốc hiện ra 10 giờ sáng, Tô Tố hét lên, đến cả dép cũng không kịp đi, một phát nhảy khỏi giường, như một cơn gió chạy thẳng ra phòng khách ở bên ngoài nghe điện thoại.
Trên điện thoại hiện ra hai chữ “Phạm Lãng” khiến cho cô hận không thể tự chọc mù đôi mắt.
Xong rồi.
Hôm qua đạo diễn Phạm Lãng đặc biệt nói với cô bây giờ là mùa hè, vì vậy hàng ngày buổi sáng 8 giờ bắt đầu làm việc, vậy mà cô đến muộn 2 tiếng.
Tô Tố muốn khóc mà không có nước mắt, cô nuốt nuốt nước bọt, nhẹ nhàng cẩn trọng nhắc máy nghe điện thoại.
“alo…”
Phạm Lãng ở đầu điện thoại bên kia nghe thấy điện thoại đã thông, khuôn mặt tối sầm lại mắng. “Tô Tố, hôm qua tôi nói thế nào với cô, hả? vậy mà dám đến trễ, vậy mà cô dám đến trễ! ngôi sao hạng A trong khi đóng bộ phim của tôi còn không dám đến trễ ”
Tai của Tô Tố xém chút nữa thì điếc, cô nhanh chóng để điện thoại cách xa một chút, cúi đầu gập người muốn giải thích, “đạo diễn Phạm, hôm qua tôi…”
“hôm qua gì mà hôm qua, tôi qua tôi tham gia dạ tiệc rồi, ai mà không tham gia, ai không phải hơn 3 giờ đêm mới ngủ! đừng có phí lời, bây giờ, lập tức, ngay tức khắc xuất hiện trước mặt tôi, nếu không hậu quả tự chịu! ”
Cô vừa muốn nói tiếp, điện thoại bị ai đó giật mất.
Tiêu Lăng tối sầm mặt cầm theo điện thoại đến ban công và nói với Phạm Lãng vài câu, Tô Tố chết lặng cả người, cũng không có nghe được hai người họ nói cái gì. Đợi đến khi Tiêu Lăng quay lại, một lần nữa nhét điện thoại vào tay cô.
“Phạm Lãng muốn nói chuyện với cô.”
“ồ…ồ!” cô hoảng loạn đón lấy điện thoại, lo sợ Phạm Lãng lại mắng cô, khuôn mặt căng thẳng để điện thoại lên tai.
“Phạm, Phạm đạo diễn”
Giọng của Phạm Lãng nhẹ nhàng rất nhiều, “ôi, Tô Tố à, vừa rồi là tôi quá kích động.”
“không có không có.”
“ấy hôm qua cô treo người lên cao cả ngày rồi, là tôi không có xem xét chu đáo, hôm nay cần phải để cô nghỉ ngơi một chút, ấy…cô không cần phải gấp gáp, vừa mới ngủ dậy phải không, thu xếp một chút, ăn sáng rồi đến.”
Tô Tố kinh ngạc không tưởng tượng được nhìn về Tiêu Lăng, mơ mơ hồ hồ gật đầu, bỗng nghĩ ra Phạm Lãng không nhìn thấy được cô gật đầu, nhanh chóng thêm câu, “vâng, đạo diễn tôi sẽ nhanh chóng đến đó.”
“không gấp không gấp, trên đường chú ý an toàn.”
Tô Tố chết lặng ngắm nhìn điện thoại bị dập máy, hoàn toàn nghi ngờ người bên kia đầu điện thoại, cô nuốt nuốt nước bọt, cứng đầu quay lại nhìn Tiêu Lăng, “anh, anh nói cái gì với đạo diễn của chúng tôi vậy?”
“muốn biết?”
Tô Tố ra sức gật đầu.
“vậy thì cô hôn tôi một cái”
Tô Tố trợn mắt lên, từ bỏ ý tưởng tiếp tục hỏi.
Để điện thoại quay trở lại màn hình chính thì mới nhìn thấy trên đó hiện lên 62 cuộc gọi nhỡ, còn có 1 tin nhắn chưa đọc. 59 cuộc gọi nhỡ hoàn toàn của Phạm Lãng gọi đến, Tô Tố toát mồ hôi.
Đạo diễn Phạm Lãng vữa nãy khẳng định muốn ăn sống nuốt tươi cô, gọi bao nhiêu cuộc điện thoại như vậy mà đều không nhắc máy.
Còn lại 3 cuộc là Tiểu Hy gọi đến, chia ra sáng sớm 8 giờ 30 phút, 9 giờ và 9 giờ 30 phút, có Tiêu Lăng ở đây, Tô Tố không tiện trả lời cô ấy. Quay ra xem tin nhắn chưa đọc, tin nhắn cũng là của Tiêu Hy gửi đến, nói với Cảnh Thụy và Tiểu Thất nói rằng cô tối hôm qua quay lại rồi, sáng sớm 8 giờ lại đi quay phim rồi, còn nói hôm nay không có việc gì đưa 2 đứa trẻ con đi công viên chơi, để cô khỏi phải lo lắng.
Tô Tố thở phào nhẹ nhõm.
Cảnh Thụy và Tiểu Thất nếu như biết cô đi đêm không về, không biết lo lắng đến nhường nào.
Hai đứa đó nào có phải là trẻ con, giống như tiểu yêu tinh vậy.
Cô lo lắng bị Tiểu Lăng nhìn thấy tin nhắn, nhanh chóng cất điện thoại vào trong túi xách.
“Tiêu Lăng, quần áo của tôi…”
“đi tắm rửa trước, ngay sau đó sẽ được đưa đến rồi.” vừa nói vừa lấy điện thoại gọi cho thư ký Trương.
Tô Tố không dám kéo dài thời gian, nhanh chóng chạy vào phòng tắm tắm rửa, cô chỉ dùng 5 phút để thu xếp xong bản thân, đợi từ phòng tắm đi ra, bất ngờ phát hiện thư lý Trương ở trong phòng rồi.
“kìa…”
Hiệu xuất này, thần thánh rồi!
Thư ký Trương nhìn cô, cười cười, nhìn qua là hiểu ngay.
“thư ký Trương, tôi…”
“tôi biết tôi biết, yên tâm đi, tôi không hề hiểu lầm.”
Tô Tố muốn nói bỗng bị chặn lại, hơi thở nghẹn trong ngực, muốn khóc mà không khóc được. Trên trán hiện ra ba đường đen.
Tình trạng này, không hiểu lầm mới lạ…
Cô đang gấp, không quan tâm nhiều nữa, lấy từ trên tay của thư ký Trương quần áo của cô, chạy vào trong phòng ngủ để thay quần áo luôn.
Đợi cô thay quần áo xong, thư ký Trương đã gọi xong bữa sáng, mà Tiêu Lăng cũng đã tắm rửa xong đang ngồi ở phòng khách dùng bữa sáng rồi.
Tô Tố không kịp nữa rồi, chào hỏi hai người xong thì muốn đi, “các anh ăn từ từ, tôi đi trước đây.”
“đứng lại!”
Tô Tố dừng bước, “gì nữa, tôi đang gấp đó!”
“ăn sáng trước rồi đi.”
“không kịp rồi…” lời cô đang nói bị ánh mắt nhìn ác liệt của Tiêu Lăng làm sợ hãi, lập tức không dám nói nữa.
“bữa sáng bắt buộc phải ăn, ăn xong tôi đưa cô đi.”
Tô Tố không dám phản kháng, dưới ánh mắt cười tít mắt của thư ký Trương, cố gắng ăn hết hai cái bánh bao uống hết một cốc sữa.
Bữa ăn này của cô giống như nhai sáp nến, hoàn toàn không thưởng thức được hương vị vủa thức ăn.
Tiêu Lăng quả nhiên khi ăn không nói, sau khi ăn xong lái xe đưa Tô Tố đến phim trường. Tô Tố vốn dĩ không muốn làm phiền anh ấy, nhưng trước tiên là không dám phản kháng, hai là khoảng thời gian này không nhất định đón được xe, thật sự lãng phí thời gian rồi, cuối cùng bị mắng vẫn là cô.
Xem xét một hồi, rồi cũng vẫn thành thật ngồi lên xe của anh ấy.
Trên cả đoạn đường Tiêu Lăng không có nói một lời, cô cũng không nói, thật không dễ dàng để đến được phim trường, cô mới thở phào nhẹ nhõm, vừa muốn xuống xe, thì bị một câu nói của Tiêu Lăng làm cho sợ ba hồn mất bảy viế.
“hôm nay sau khi quay xong phim đến công ty.”
Cái gì?
Đến công ty?
Tô Tố nhớ lại lần trước đến công ty ký hợp đồng, nổi hết tóc gáy, động tác tháo bỏ dây an toàn ngừng lại, cô quay đầu lại, nhìn thẳng trừng trừng vào Tiêu Lăng, “có thể không đến không?”
Không đợi Tiêu Lăng trả lời, cô nhanh chóng giải thích, “tối qua cả đêm tôi không về nhà, Tiểu Hy nhất định rất lo lắng, nếu như không có chuyện gì đặ biệt quan trọng, đợi qua 2 ngày đi đến có được không?”
Tâm trạng hôm nay của Tiêu Lăng coi như không tồi, nụ cười trên khóe môi không hề biến mất.
Anh ấy dựa người vào ghế lái, ngắm nhìn trên khuôn mặt cô lập tức vụt qua rất nhiều cảm xúc, cũng không trêu chọc cô nữa, “là công việc!”
Công việc?
Con tim của cô có thể xem như nhẹ nhõm rồi.
Con người của Tiêu Lăng tuy rằng khó ưa một chút, nhưng lời nói cũng đáng tin cậy, nếu như anh ấy nói là công việc, thì khẳng định là công việc rồi.
Cô gật đầu miễn cưỡng đồng ý. “…được thôi, nhưng tôi không biết hôm nay lúc nào thì quay xong, có thể sẽ rất muộn.”
“sẽ không muộn.” Tiêu Lăng xuống khỏi xe, vòng qua phía ghế phụ, hiếm khi một lần như quý ông, thay cô mở cửa, “tôi đã chào hỏi qua với Phạm Lãng rồi.”
“…ồ!”
Nếu như hai người họ đã sắp xếp xong rồi, thì cô nói thêm cái gì cũng không có tác dụng nữa.
……
Tô Tố xuống xe, một mình đi vào đoàn làm phim.
Đến trước đoàn làm phim, bỗng nhiên nhìn thấy mấy nhà báo giữ lấy máy ảnh đứng ở đó. Tô Tố có chút kỳ quái, vừa muốn đi vào, thì bị mấy nhà báo chặn dừng lại.
“là cô Tô Tố phải không?”
“vâng, là tôi”
Nhà báo lập tức hướng thẳng máy ảnh vào cô, micrô cũng đửa đến trước mặt cô, “xin hỏi cô Tô Tố dựa vào phương pháp gì thu hút được truyền thông Tinh Quang ký hợp đồng với cô, dựa theo chúng tôi được biết, truyền thông Tinh Quang ký hợp đồng với người mới trước giờ rất khắc nghiệt, tối hôm qua Tiêu tổng dẫn cô tham gia dạ tiệc, xin hỏi cô và Tiêu tổng có quan hệ gì?”
Tô Tố siết chặt nắm đấm.
Trong lời nói của nhà báo này là ý muốn nói cô cám dỗ Tiêu Lăng, sau đó thì đạt được hợp đồng.
Trong lòng Tô Tố phẫn nộ, trên mặt một chút cũng không thể hiện ra.
Cô mỉm cười, cả người hoàn toàn bình tĩnh, ngẩng cao đầu nhẹ nhàng trả lời, “yêu cầu của truyền thông Tinh Quang để ký kết với người mới đúng thật rất khắc nghiệt…” lời nói của cô quay một vòng, “thế nhưng tôi tin rằng người phụ trách của truyền thông Tinh Quang đã ký kết với tôi tất nhiên có lý do của họ, các vị nếu như có hiếu kỳ có thể thắc mắc với người phụ trách của công ty, cá nhân tôi cũng rất muốn biết vấn đề này.”
Trong mắt nhà báo nữ thoáng qua cô cùng cùng ngạc nhiên.
Không thể nghĩ rằng người mới như Tô Tố lại vô cùng khôn khéo, cô thẳng thừng cắt ngang hỏi, “tối hôm qua tòa báo chúng tôi nhận được thông tin, nói rằng quan hệ của cô Tô Tố và Tiêu tổng không hề đơn giản, xin cô Tô Tố giải thích một chút”
Tô Tố kinh ngạc “a?” một tiếng, “quan hệ không hề đơn giản? quý tòa soạn từ đâu nghe được tin đồn không thực này vậy, tôi và Tiêu tổng chỉ đơn thuần là quan hệ ông chủ và nhân viên, chỉ có vậy thôi.”
“vậy tối hôm qua cô Tô Tố làm thế nào mà trở thành nữ đồng hành của Tiêu tổng xuất hiện trong dạ tiệc vậy?”
Tô Tố cười nhẹ, chế nhạo nói “ông chủ có lệnh, nhân viên nào dám không nghe hả.”
Nhà báo không còn muốn hỏi tiếp, Phạm Lãng trong đoàn làm phim đã nhận được tin tức kịp thời đến, ông là đạo diễn từng trải, đối với những nhà báo nhỏ bé này tất nhiên không hề để trong mắt, trực tiếp cho người đưa nhà báo cách ly bên ngoài, đưa Tô Tố vào trong phòng chụp hình.
Tô Tố thở phào nhẹ nhõm, nhanh chân theo bước đạo diễn Phạm.
Cô còn tưởng rằng đạo diễn sẽ mắng cô, nào có biết Phạm Lãng bất ngờ đối với cô rất ôn hòa
Tô Tố lẩm bẩm, cũng không biết hôm nay Tiêu Lăng nói với ông ấy cái gì, bất ngờ khiến đạo diễn thay đổi tính cách.
“ái, đạo diễn, những diễn viên khác đâu ạ?” cô phát hiện phòng chụp hình vô cùng yên tĩnh, căn bản không có diễn viên.
“hôm nay không có diễn viên khác”
“hả…”
Phạm Lãng cười với cô, rất vui vẻ vỗ vai cô, “Tô Tố à, cô sắp nổi tiếng rồi. Khẩn trương đi thay y phục trang điểm. ”
“ồ!”
Tô Tố không hiểu ra sao cả tiến vào phòng trang điểm, bắt đầu trang điểm.
……
Trang điểm xong Tô Tố mới biết công việc của hôm nay là phải làm gì.
Bởi vì Tiêu Lăng lần đầu tiên xem trọng một người mới như vậy, vì vậy trên báo chí và tin tức giải trí đều xuất hiện tên của cô, khiến cho toàn dân đối với cô càng hiếu kỳ, đặc biệt sau khi biết cô là nữ vương Mỹ Đỗ Sa trong {Ngạo Vân truyền}, càng là lời đồn sôi nổi muốn nhìn thấy ảnh chụp trong phim.
Hôm nay chính là chụp ảnh trong phim của cô và nam diễn viên chính còn có nữ diễn viên chính.
Vào trong phòng chụp hình, Tô Tố nhìn thấy Trần Kiêu đã thay y phục trang điểm xong, tranh thủ thời gian rảnh rỗi trong lúc chụp hình, cô hỏi anh “…hôm qua anh nói với tôi hôm nay rất bận, chỉ là việc này sao?”
Trần Kiêu cười gật đầu. “trong đoàn làm phim hôm nay nhờ ánh sáng của bạn, được nghỉ một ngày. Đợi chút chụp xong rồi, tôi cũng có thể nghỉ nửa ngày. Tiểu nha đầu, sau khi nổi tiếng nhớ mời đó.”
Tô Tố đỏ mặt, “đừng có nói đùa nữa.”
Vai diễn của cô tuy rằng là nữ diễn viên chính thứ hai, nhưng phần kịch bản không nhiều, cho dù cho quay thành công, cũng không thể nổi tiếng.
Trần Kiêu lắc đầu không nói gì.
Có công ty lớn Tinh Quang đứng sau chống lưng, bộ phim đầu tiên đầu tư lớn vào chính là {Ngạo Vân truyền} con đường ngôi sao về sau chỉ sẽ là một đường thẳng, nổi tiếng cũng chỉ là vần đề của thời gian mà thôi.
Chụp hình phim chụp hai phông cảnh.
Cảnh đầu tiên là cảnh khi Ngạo Vân và Mỹ Đỗ Sa lần đầu gặp mặt. Nam chính trốn trong góc, Mỹ Đỗ Sa sau đó bị buộc treo lên trên không, ánh mắt lạnh giá nhìn xuống nhóm người phía dưới.
Cảnh thứ hai là Ngạo Vân và Mỹ Đỗ Sa không may bị nhốt trong Viêm Địa Tâm, hai người bị bao quanh bởi tầng lửa lớn khắp trời, y phục trên người nhanh chóng bị cháy tả tơi. Lửa của Viêm Địa Tâm gồm cả lửa ham muốn, cảnh tình cảm mãnh liệt của hai người xảy ra tại đây.
Hai người mặc lại y phục xong trang điểm xong, tạo hình ân ái cố định xong, thì cứ để nhân viên quay phim.
Tuyển chọn xong hai cảnh quay, đằng sau vẫn còn một cài cảnh quay của Mỹ Đỗ Sa cá nhân, trong cảnh quay thể hiện rất rõ tính cách nhân vật trong phim của cô, vậy nên cô chỉ cần phải biểu cảm vẻ đẹp băng giá quyến rũ là được rồi.
Tô Tố vốn nghĩ rằng đã quay xong rồi, nào có biết Phạm Lãng lại muốn cô tiếp tục thay y phục.
“vẫn còn phải quay sao?”
“vẫn còn có ảnh trong phim của cô và nữ chính”
“…”
Được thôi, cô vốn nghĩ đã xong việc rồi.
Trần Kiêu đã tẩy trang xong, chào hỏi qua với cô thì đi cùng trợ lý về nhà rồi.
Hôm qua Tô Tố mới bắt đầu quay phim, vậy nên vẫn chưa gặp được vai nữ chính, nhưng chọn vai của Ngao Vân Truyện cô vẫn có biết, vai nữ chính cô đã gặp qua, đó là người mới của truyền thông Tinh Quang, năm nay mới mắt một trong bốn tiểu hoa—Đường Sảng
Trong kịch bản phim của {Ngạo Vân truyền}, vai nữ chính Dục Nhi và Mỹ Đỗ Sa chỉ có duyên gặp một lần, lúc đó Mỹ Đỗ Sa đã ở bên cạnh Ngạo Vân, Dục Nhi từ trong gia tộc đi ra, nhìn thấy hai người họ đồng hành.
Hai người khi được nhận vào đều biết sự tồn tại của đối phương, khi gặp mặt nhau cũng rất tự nhiên.
Nhưng thời gian quay phim thường xuyên xuất hiện vấn đề.
Ở bên ngoài hiện trường quay Phạm Lãng không ngừng quát mắng.
“Đường Sảng có chuyện gì với cô vậy, cô diễn là vai nữ chính hiền hậu khoan dung rộng lượng, cô nhìn Mỹ Đỗ Sa là ánh mắt gì vậy? ánh mắt dường như muốn nuốt sống người ta vậy, đây là hình tượng của cô trong phim sao!”
Đường Sảng nghiến răng khó chịu, hôm qua cô tận mắt nhìn thấy Tiêu Lăng kéo Tô Tố vào phòng tổng thống trong khách sạn, tất nhiên bây giờ cô hận không thể dùng ánh mắt để giết cô ta!
Sắc mặt của cô ấy cứng đơ, thay đổi sang một biểu cảm khác.
Phạm Lãng tiếp tục phát bực, gào thét lên, “Đường Sảng cô có biết diễn không! Cô diễn là vai người vợ cả khoan dung rộng lượng, không có hãm hại vợ bé, diễn lại!”
Tô Tố cũng rất bất lực, cô cảm thấy Đường Sảng giống như….rất chán ghét cô.