Hôm nay chính là ngày Đường Tinh chuyển đến ở.
Cô dậy từ sớm sắp xếp đồ đạc.
Quả thực là quá nhiều đồ mà. Nào là quần áo, giày dép, túi xách, vải vóc rồi đủ thứ dụng cụ linh tinh. Dọn xong đống này thì trời cũn đã tối, quả thực Đường Tinh mệt muốn chết luôn mà.
Không lâu sau, Sở Diệc Thần đã cho người đến mang hành lý của cô đi. Đường Tinh phải theo giám sát từng người một để tránh các đồ vật của cô bị hư hỏng. Sau khi sắp xếp xong, quả thực tay chân không còn là của mình nữa mà.
Đường Tinh yêu cầu Sở Diệc Thần chuẩn bị cho mình bốn phòng lớn gồm phòng ngủ riêng, phòng để quần áo, phòng làm việc và một phòng để vải vóc cùng với dụng cụ làm việc.
Sau khi sắp xếp xong, Đường Tinh đi tham quan một vòng. Biệt thự này được xây theo hình dáng lâu đài của Pháp kết hợp cùng hồ bơi. Cả căn biệt thự có trêи dưới hai mươi phòng (không tính phòng khách, phòng bếp nha quí dị).
Bên ngoài là hoa viên rộng lớn cùng với một bể bơi. Cây cối trong hoa viên đều được cắt tỉa kĩ càng. Ngoài ra còn có một đài phun nước cỡ lớn đặt ở trung tâm hoa viên, nuôi rất nhiều loại cá quý hiếm.
"Biết chơi ghê nhỉ? " Đường Tinh tự mình lẩm bẩm.
Vào lúc này, một nữ hầu đến bên cạnh Đường Tinh, khẽ nói "Thiếu phu nhân, thiếu gia mời người đến thư phòng ạ."
Tên này gọi mình đến đó làm gì nhỉ, chắc không phải có ý đồ gì với mình đấy chứ.
"Cô dẫn tôi đi. "
Rất nhanh, hai người đã đứng trước cửa thư phòng.
Đường Tinh bước vào trong, căn phòng được trang hoàng theo lối âm u cổ kính, khiến Đường Tinh cảm thấy hơi rợn người.
Sở Diệc Thần lúc này vừa tắm xong, tóc vẫn còn hơi ướt. Anh mặc một cái áo choàng tắm, để lộ ra vùng ngực săn chắc.
Đường Tinh nhìn thấy vậy thì ngẩn ra. Này là đẹp từ trong ra ngoài à nha.
"Nhìn đủ chưa? " Giọng nói của Sở Diệc Thần vang lên phá vỡ bầy không khí yên tĩnh.
"Khụ, ai thèm nhì anh chứ. Trước kia tôi ở với một đám nam nhân, thân hình con đẹp hơn anh nhiều." Đường Tinh đánh bịa ra vài câu cho đỡ ngượng.
"Cô ở chung với nam nhân, lại còn nhìn thân hình người ta?"Sở Diệc Thần nghe câu nói cuối cùng của Đường Tinh thì sắc mặt đại biến.
Đường Tinh nhận ra thái độ của Sở Diệc Thần, nhẹ chân đi đến trước mặt anh, giơ đầu gối đặt giữa hai chân, một tay đẩy anh ngửa người ra ghế, một tay chống sang bên cạnh, cúi sát đầu đến mức chỉ thêm một cm nữa thôi mà mặt hai người chạm nhau rồi.
"Ai do, Sở Tổng đây là ghen sao?"
"Không có, cô nghĩ nhiều rồi."Sở Diệc Thần dùng tay đẩy Đường Tinh dậy.
"Xì, nhàm chán. Nói đi, anh gọi tôi đến đây làm gì? " Đường Tinh ngồi xuống chiếc ghế đối diện.
"Ngày mai, tôi sẽ đưa cô đi gặp các cổ đông của công ty. Lúc đó chú ý một chút, nhất là phải cảnh giác với người tên Khương Tam. Lão ta luôn có mưu đồ bất chính với công ty, chẳng qua tôi vẫn chưa tìm được chứng cứ. Tốt nhất cô đừng để lão ta nắm thóp, cũng đừng giao tiếp nhiều với ông ta."
"Tôi hiểu rồi, còn việc gì không?"
Sở Diệc Thần lấy ra một tập văn kiện dày. "Cô kí vào đây đi. Đây là hợp đồng hôn nhân. Sau một năm, chúng ta sẽ ly hôn, đường ai nấy đi. Trong đây còn kèm theo qui tắc sống chung. Cô xem thử đi, nếu không có việc gì thì kí vào đấy."
"Vậy.... nếu tôi không kí thì sao?"