"Ba đâu?" Đường Tinh chưa kịp thở đã vội vàng hỏi.
"Đi làm thủ tục cho mẹ rồi." Đường Như Họa vội vàng đứng dậy, lén lau đu nước mắt.
"Đã xảy ra chuyện gì? " Sở Diệc Thần đỡ Đường Tinh ngồi xuống ghế.
"Không biết Đường Phong đào đâu ra một đứa con gái, dung mạo giống y hệt Đường Tinh, đem về nói là con riêng của ba, còn có cả giấy chứng nhận thân nhân. Tim mẹ vốn đã yếu, không chịu nổi nên đã lên cơn đau tim." Đường Hy Hình kể lại đơn giản sự việc đã xảy ra.
"Anh ta bị điên à? Bị con đàn bà đó tẩy não rồi sao?" Đường Tinh tức đến không thở nổi.
"Anh cũng chẳng niêu nó nghĩ gì trong não nữa. Rõ ràng là sinh đôi mà sao nó với A Họa khác nhau một trời một vực vậy?" Đường Hy Hình cũng chẳng khá hơn Đường Tinh là bao.
"Bây giờ quan trọng nhất là tình hình của bác gái, bác gái sao rồi?" Sở Diệc Thần cũng không tiện can thiệp vào chuyện nhà Đường Tinh chỉ có thể ngồi im.
"Vẫn đang trong quá trình phẫu thuật, chỉ có thể đợi thôi." Đường Như Họa bấm máy gọi điện cho tòa án.
"Chị định làm gì?"
"Khởi kiện cô ta. Làm giả hồ sơ, mạo danh người khác." Đường Như Họa mắt không rời điện thoại trả lời.
"Không được, làm như vậy thì thanh danh Đường gia để đi đâu?" Đường Hy Hình phản đối.
"Vậy phải làm sao chứ?" Đường Như Họa tức giận dập máy.
"Em có cách." Đường Tinh lúc này bèn lên tiếng."Không phải cô ta muốn bước chân vào hào môn sao? Vậy thì cứ cho cô ta vào đi. Để chính cô ta tự cảm nhận, đâm đầu vào chỗ chết là như thế nào. Ngày mai lập tức mở một buổi tiệc, đến lúc đó coi như là lễ ra mắt của em, và cũng là buổi lễ giới thiệu con nuôi đi."
"Con nuôi? Cô ta sao?" Đường Như Họa khẽ nhíu mày. Chuyện này...
"Không sao đâu. Cô ta có gan dám đến, ắt phải có gan chịu. Chịu không được, cũng chẳng phải lỗi của chúng ta. Dù sao thì... cũng là người của Đường Phong tìm đến, chúng ta phải tiếp đãi cho tử tế chứ." Đường Tinh cười khẩy, tỏ vẻ khinh thường.
"Em về trước đi, anh sẽ nói chuyện riêng với ba mẹ bảo họ phối hợp. Còn về Đường Phong, để đích thân anh xử lý nó, em không cần phải bận tâm đâu." Đường Hy Hình lộ ra hàn quang lạnh lẽo trong ánh mắt.
"Anh định làm gì?" Đường Như Họa vứt chiếc điện thoại trong tay đi.
"Khuyên được thì khuyên, không được thì phải diệt."
"Cho người Lăng gia nói ra sự thật liệu anh ta có tin không?"
"Có lẽ. Nhưng em định làm thế nào? Người Lăng gia sẽ chịu nói sao?" Đường Như Họa ủ rũ.
"Em có quen một người bạn là bác sĩ. Cô ấy đã điều chế ra thuốc nói thật, vẫn chưa được thử nghiệm rõ ràng, vậy thù nhân cơ hội này thử nghiệm giúp cô ấy luôn. Một công đôi việc."
An Nhiễm trước khi đặt chân vào thế giới ngầm đã từng là bác sĩ hàng đầu thế giới đó nha. Chẳng qua người giỏi thường hay bị đố kị, cô ấy vì bị hãm hại mà mất tất cả. Mặc dù bây giờ sống ẩn dật nhưng trình độ y học của An Nhiễm vẫn không hề giảm sút mà ngày càng phát triển một cách đáng kinh ngạc.
"Liệu có hiệu quả không?" Sở Diệc Thần có chút băn khoăn, dù sao cũng là thuốc thử nghiệm, lỡ như chết người thì sẽ khiến trận chiến giữa tứ đại gia tộc bị thúc đẩy nhanh hơn.
"Yên tâm. Chắc chắn sẽ thành công." Đường Tinh cười tự tin.
...
Mãi đến ba giờ sáng, ca phẫu thuật của mẹ Đường Tinh mới thành công kết thúc.
Đường Hy Hình đã nói chuyện xong vói Đường gia chủ. Ông cũng đồng ý để cho Đường Tinh lo liệu chuyện này.
Đường Phong... cũng nên kết thúc rồi đi.