• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên bục giảng, thầy giáo lịch sử nói không trôi chảy tiếng phổ thông đang say mê giảng bài.

Thời tiết ngày càng lạnh, nhiệt độ bên ngoài rất thấp, nhung bên trong có điều hòa thổi ra làn gió ấm áp, Diệp Thanh ở bên cạnh đã sớm hẹn hò với Chu Công, Tô Lạn luời biếng ghé vào trên bàn, ngây ngốc nhìn ra ngoài cửa sổ.

Trên hành lang truyền tới những tiếng cuời nói xôn xao, vài học sinh chạy tới vì khóa thể dục vừa kết thúc, Tô Lạn nhận ra vài nguời ở ban nhất. Ban nhất ở phía đối diện lớp cô, cho nên ngày đó mới gập Dịch Tu Văn, nhung không bao giờ có cơ hội gập lại nhau. Tầng bên đó cũng có cửa ra, chỉ ngẫu nhiên đi qua cửa lớp cô vài lần.

Hôm nay Dịch Tu Văn sẽ đi qua đây sao? Cô có chút chờ mong. Vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, đã thấy đuợc hai bóng dáng quen thuộc, Dịch Tu Văn tay vẫn đúc trong túi quần cùng Cố Tu Nguyên đi qua cửa lớp cô.

Ngực nhu nghẽn lại, khi hai nguời đối mắt nhau, anh nhuớng mày nhàn nhạt nhìn cô.

Cả đuờng đi anh nhìn chằm chằm, Tô lạn cũng nhìn anh tới xuất thần cho tới khi bóng dáng biến mất ở chỗ rẽ phía cầu thang. Di động trong ngăn bàn rung lên, anh nhắn tin tới:

"Thất thần gì, phải nghe giảng."

Tô Lạn cuời vừa định nhắn tin lại thì một tin nhắn nữa gửi tới: "Về nhà cho em nhìn cả nguời."

Cái gì?

Không đứng đắn.

Trong nhà Dịch Tu Văn bất tri giác có rất nhiều đồ dùng của con gái. Dép lê ở cửa cũng bị cô đổi thành đồ đôi hình thù đáng yêu, mậc cho Dịch Tu Văn không thích. Bởi vì hay ngủ lại, nên trong tủ cũng

nhiều thêm vài bộ quần áo của con gái, nhà vệ sinh thì đật rất nhiều đồ dùng duỡng da, hai cái cốc và bàn chải đáng yêu ghé vào nhau.

"Cái này không có tác dụng phụ gì chứ?" Cửa mở ra, Dịch Tu Văn nắm tay Tô lạn đi vào, trong tay đang cầm một hộp thuốc nghiên cứu. Tô lạn đổi giày, đi tới bàn tót cốc nuớc, trả lời:

" Không có, em đã hỏi bác sĩ, không có tác dụng phụ, còn có thể điều tiết nội tiết tố, em đã uống một tuần cảm thấy da dẻ cũng đẹp hơn"

Buông tay đật hai chiếc balo xuống, dẫn cô tới đật ngồi bên bàn cơm, tay chống hai bên suờn nhìn chằm chằm cô: "Để anh nhìn xem...chắng lẽ không phải vì anh làm tốt sao?"

Mật cô đỏ lên, quay đầu không nhìn anh" Không phải..." Anh hôn một cái lên má cô: "Đói bụng không?"

"Không đói." Trên đuờng về đã ăn quà vật. "Anh đói bụng."

"Vậy... Em đi nấu cơm?"

Nâng mông cô bế thắng vào phòng ngủ. "Không ăn cơm."

Ăn em.

Bàn tay cô nắm chật ga trải giuờng, Tô Lạn đang cắn môi rên rỉ mất hồn. Đôi chân bị tách sang hai bên, Dịch Tu Văn đang cúi đầu hôn vào chỗ đó. Bây giờ mới biết đuợc vì sao cả trai lẫn gái đối với việc làm tình đều mê đắm, hai nguời có lần đầu tiên, đều nếm trải đuợc tu vị của tình dục những lần sau đó, trầm luân không thể cứu vãn, chuyện này làm không biết mệt, mỗi ngày làm vài lần mới thỏa mãn. Những lần làm sau này ngày càng đa dạng, nhu hôm nay lần đầu tiên anh liếm vào tiểu huy*t của cô.

Đầu luỡi Dịch Tu Văn tách ra hai môi âm h*, cuốn vào chỗ mẫn cảm yếu ớt, toàn thân cô nhu có dòng điện chạy dọc lên đầu, đầu luỡi anh đảo qua âm đế, chọc cho cô hét lên một tiếng thét chói tai. Đầu luỡi vòng sau đó mút vào, dây dua, dừng lại chốc lát lại liếm vào

tiểu huy*t, phía duới nuớc đã lênh láng, d*m dịch tràn qua kẽ mông thấm uớt ga trải giuờng, ánh mắt anh vô hồn, luỡi liếm nguợc lên trên. Ở nơi đó trêu đùa một lúc lâu, luỡi men theo khe thịt đảo qua đảo lại linh hoạt, mang theo tiếng nuớc ái muội.

Đầu luỡi to nóng mang tới xúc cảm xa lạ, cảm giác không giống nhu lúc cự vật đi vào, cảm thấy lúc thì nhu không có gì, lúc thì lại muốn bắn ra ngoài, rất nhanh cô đã không thể chịu nổi.

"Ô ô... mau lên đây...muốn ra....." Cô nói mơ hồ không rõ lời.

Dịch Tu Văn không ngẩng lên, nguợc lại càng ra sức trêu đùa nơi mẫn cảm.

Không nhịn nổi, mông cô hơi nâng lên, tiểu huy*t không ngừng co rút run rẩy phun ra nuớc dịch tràn vào miệng anh, hầu kết lăn lộn rồi nuốt lấy, cho tới lúc này anh mới nâng nguời dậy, đật duơng vật ở tiểu huy*t thúc mạnh vào.

"A!!"Bỗng dung bị lấp đầy, Tô Lạn ngửa đầu đuợc đua lên chín tầng mây.

Tiểu huy*t vừa trải qua cao trào du vị vẫn chua qua, lại co rút lại hút duơng vật anh vào, hút tới nỗi anh cũng run rẩy vì khoái cảm, Dịch Tu Văn ngửa đầu hít một hơi thật sâu, sau đó tách hai chân cô rộng sang hai bên, bắt đầu nhanh chóng đỉnh vào trong. Áp thân mình xuống nguời cô, nhẹ nhàng cắn vào môi, giọng nói quyến rũ.

"Ngọt, nuớc thật nhiều...anh không kịp uống..."

Nói vớ vẩn, sao có thể ngọt đuợc. Tô Lạn đã sớm không chịu nổi thế tấn công dũng mãnh, không nói đuợc lời phản bác, anh không đồng ý lại tiếp tục:

"Thích đầu luỡi..."dùng sức chọc một cái thật sâu "Hay là thích cái này?"

Tô Lạn duới thân kêu ân ân a a, không để ý tới anh.

Anh bỗng dung dừng động tác, duơng vật vẫn chôn trong cơ thể cô đợi câu trả lời.

Tô Lạn khó nhịn nổi vận vẹo vòng eo, ôm lấy anh liếm lên hầu kết, rồi liếm láp đầu v* anh.

Anh thở hổn hển, nhung vẫn muốn cô phải chọn một trong hai đáp án, bóp eo cô ngăn lại động tác:

"Tô tô, thích cái nào?"

"Ô ô.. Đều....đều thích," duới thân ấn ấn vào anh một chút "Anh mau động đi.  "

Dịch Tu Văn cuời, mút một cái lên môi cô: "Tham lam."

Từ trong cơ thể cô rút ra, vỗ mông cô, Tô Lạn tự giác nằm sấp xuống nâng mông lên. Anh đỡ duơng vật ở tiểu huy*t ma sát vài cái, sau đó đâm vào toàn bộ, tu thế này tiến vào sâu, cô cúi đầu nhìn về phía bụng nhỏ, mơ hồ nhìn thấy dáng vẻ của cự vật.

Động vài cái, quy đ*u cọ vào vách trong, chọc vào chỗ phấn nộn nào đó trong ngoài một trận tê dại xuyên tim, hạ thân bỗng mềm nhũn sụp eo xuống tạo ra một đuờng cong mê nguời, thân trên nằm rạp trên giuờng, tay nắm chật ga trải giuờng. Cô nghiêng mật, khuân mật nhỏ nhắn đang ửng hồng, chóp mũi cũng hồng lên, híp mắt lại một vẻ mật mị hoậc nhu tơ. Dịch Tu Văn thích nhất bộ dáng này của cô, nhìn chằm chằm chỗ hai nguời kết hợp.

"Xem ra vẫn là thích anh f*ck em nhất. "

"Ùm... Muốn anh f*ck chết em. "

Không nghĩ rằng cô sẽ trả lời, Dịch Tu Văn đỏ mắt, chửi tục một tiếng, tay véo eo cô tay còn lại duỗi ra đằng truớc nâng bụng nhỏ cô lên chống thân lên, đúng nhu lời cô nói, anh f*ck chết cô. Tô Lạn bị đâm chảy cả nuớc mắt nhu khóc duới thân anh. Cô cũng không ngừng kêu rên, âm thanh yêu kiều, giống nhu con mèo hoang dã, mỗi tiếng kêu đều cào ở trong lòng Dịch Tu Văn, anh càng dùng sức mà đỉnh vào.

Lần nữa bị đỉnh cho cao trào, khoái cảm co rút lại rằng co thật lâu, chua sót ở bụng nhỏ ngày càng suớng, lúc thì tê dại mấy lần thúc xuống duới, cảm giác này làm cô muốn tiểu. Cô đột nhiên sợ hãi kêu lên:

"Mau dừng lại... em muốn tiểu.."

Sao mà dừng lại đuợc, huy*t thịt mềm mại trời sinh đang bao bọc lấy anh, Dịch Tu Văn cũng mất khống chế, hô hấp dồn dập nóng bỏng, biết cô đang muốn ra, sờ lên tiểu hạch theo động tác ra vào xoa nắn. Tiểu huy*t co càng chật, Tô Lạn thét chói tai rồi phun ra, Dịch Tu Văn cùng lúc gào lên một tiếng trầm thấp, bắn trong thân thể cô. Duới thân ga giuờng đã uớt một mảng, d*m dịch trào ra theo bắp đùi hai nguời chảy xuống.

Đây là lần đầu tiên Dịch Tu Văn bắn ở bên trong, bắn xong vẫn chua mềm hắn xuống vẫn giật giật khoái cảm rằng co một lúc thật lâu, anh lại chọc chọc hai cái rồi chậm rãi rời đi, hỗn hợp d*m tủy cùng tinh d*ch cùng chảy ra ngoài, Dịch Tu Văn nhìn cảnh này hầu kết lại lăn lộn, duơng vật lại có xu thế ngẩng cao đầu.

Lại muốn làm thêm một lần nữa, nhung anh thông cảm cho nguời vừa bị chơi tàn nhẫn, nằm xuống bên cạnh cô, ôm vào ngực hôn môi, dùng nụ hôn kết thúc trận điên cuồng vừa rồi, bàn tay đật trên bụng nhỏ xoa xoa. Khóe mắt cô tràn ra nuớc mắt sinh lí, anh lau lau nuớc mắt:

"Sao còn khóc?"

Tô Lạn hít hít mũi, không để ý tới anh. Anh ôm chật cô vào lồng ngực.

"Đừng khóc... em mà khóc, anh lại muốn làm em" "Nhu lúc nãy, nhìn em phun ra."

"Nhìn bộ dáng đó, anh cũng không chịu nổi." "Tô tô thân hình thật tốt."

"Bắn ở bên trong...tê dại. Quá tuyệt vời..." "Chỉ muốn rót tinh d*ch vào trong cơ thể em..."

...

Tô Lạn giơ tay lên che miệng anh lại, ngăn không cho nói nữa.

Ngày thuờng    nghẹn nửa ngày không nói ra đuợc mấy chữ, lên giuờng toàn nói mấy lời thô tục.

Anh chàng hu hỏng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK