" Hàn tổng cũng ăn thử chút đi. "
" Không cần, lát tôi đưa vợ tới nhà hàng ngon hơn đống vô bổ này. "
Bị chọc tức, anh nắm chặt vào khăn trải bàn mặt tối sầm xám xịt.
Tố Lệ Đào vừa bước ra khỏi cửa đã bị Chi Sơ thâu tóm kéo lại vào phòng khóa trái chốt cửa.
" Anh đang làm gì vậy!!? Tự Phong còn ở bên ngoài đó! "
" Em biết lúc tôi chứng kiến cảnh nói cười của hai người có cảm xúc gì không? Tôi suýt chút nữa vì cơn ghen tức đã giết quách tên đó cho bớt gai mắt. "
Cô sợ hãi lùi dần va chạm phải bức tường sau lưng.
" Chi Sơ…anh có ý định giết người…? "
Vừa nhìn bộ dạng có ý né tránh mình, anh hốt hoảng ôm chầm lấy cô vào lòng vuốt ve sống lưng để cô cảm thấy thoải mái.
Hơi ấm nhẹ tựa bao quanh ôm trọn cảm xúc lạc lõng bên trong, con người luôn lựa chọn thời điểm tốt nhất để trở nên yếu mềm.
Thời gian ngắn ngủi được ở bên anh, trải qua hàng loạt những khung bậc cảm xúc từ vui tới bật khóc, sự tín nhiệm dần hình thành vừa rồi sụp đổ.
Đôi mắt ứa lệ dụi dụi lên vai anh, cảm giác ướt đẫm trên mình khiến hành động anh nhanh chóng trở nên hấp tấp.
" Đừng khóc, anh đã hứa sẽ không khiến Hàn phu nhân đổ lệ thêm lần nào nữa mà… "
Đôi mi ướt nhòa được anh lau sạch chùi nhẹ.
Cô nước mắt nước mũi thút thít thốt không thành lời cầu xin anh dừng đoạn tình cảm nửa vời.
" Xin anh…ngừng yêu tôi được không… "
" Tôi sợ một ngày nào đó…sẽ bị anh làm cho cảm động không thể tách rời… "
Anh vì câu nói này của cô mà kích động hôn nhào lấy cô tới tấp, toàn thân theo phản xạ dìu dắt đưa cô lên giường nằm sõng xuống an toàn.
Đối diện với người chồng mình ngây ngốc nhung nhớ chờ đợi suốt hai năm cô vẫn có chút chưa thể thích ứng.
Nhấc lên chiếc đùi thon thả áp sát mặt hửi mùi hương quen thuộc khiến anh mê đắm, bàn tay buông xuôi cởi bỏ nút cúc thăm dò cô cẩn thận.
" Nếu không muốn em có thể nói dừng lại, anh tôn trọng cảm xúc của em. "
Yên lặng chìm sâu, con ngươi vô thức hướng lên ngắm nhìn.
Bao lần kháng cự, hành động bộc trực của anh khiến cô khó chịu, nay lại muốn được chạm vào da thịt cọ xát gần kề với anh hơn nữa, muốn được tiếp xúc với cự ly ngắn ngủi, thâm tâm cô không nỡ đẩy anh ra.
Đôi môi chầm chậm khẽ mở. Run lên cất tiếng nói đứt đoạn.
" Hàn Chi Sơ… "
" Hình như…tôi yêu anh mất rồi… "
" Tôi… "
Không chờ cô nói hết câu anh lập tức xé toạc bộ đồ cô mặc trên mình tận hưởng cảm giác sung sướng hơn bao giờ hết.
" Tố Lệ Đào, anh chưa nghe rõ! "
Đôi tay bạo lực cố khiến cô rơi vào nét mặt khó che giấu sự khoái lạc.
" Ah…h… tôi… "
Chỉ vì muốn đổi cách xưng hô, anh dùng đủ chiêu trò chơi đùa miền cảm xúc phía dưới cơ thể liên tục co giật.
" Bà xã, em lại không ngoan rồi! "
" Gọi sai bị phạt, phu nhân thông minh như vậy ắt hẳn biết phải gọi là gì rồi phải không? "
Đau điếng run lên bần bật, ngón tay điêu luyện mò mẫn tận sâu bên trong càng làm phu nhân thở dốc không ngừng.
" Ông…ông xã…hức… "
Bị kích thích, anh phản ứng lại mãnh liệt quyết không để yên cho cơ thể cô.