Đặc biệt là người như vị Nghiêm đại nhân này... Ông ta là phó hội trưởng công hội liên khí sư của Nam Việt quốc và là một trong số ba vị tam phẩm liên khí sư...
Huyền khí do ông ta luyện ra rất có khả năng cũng đạt tới tam phẩm!
Tôn trưởng quầy trả lời:
- Nghiêm đại sư, xin hỏi đại sư có mang huyền khí đó đến đây không? Liệu có thể cho tại hả được mở mang tầm mắt?
Nghiêm đại nhân khẽ gật đầu.
Rất nhanh, một thanh kiếm dài đựng trong một hộp gỗ đẹp trạm trổ tinh xảo được mang vào.
Thân kiếm tỏa ra thứ ánh sáng màu xanh lam, vừa nhìn đã biết là một loại thần khí lợi hại.
Nghiêm đại nhân tiếp tục:
- Thanh kiếm này là tam phẩm hạ cấp huyền khí, có thể nâng cao sức công phá của võ sư gấp hai lần bình thường.
Quả nhiên là tam phẩm huyền khí,giúp tăng cường sức công phá lên gấp 2 lần...!
Tôn trưởng quầy nét mặt vui vẻ, đã bắt đầu vạch kế hoạch trong một ngày gần nhất sẽ tổ chức một buổi đấu giá thật hoành tráng để bán thứ cực phẩm huyền khí này.
Mỗi một lần có tam phẩm huyền khí xuất hiện đều sẽ gây chấn động lớn trong cả nước...
Làm xong vụ làm ăn lớn này thì nhất định sẽ được tân Đông gia khen thưởng.
- Nghiêm đại nhân, trình độ luyện khí của ngài thật sự đã đạt tới xuất quỷ nhập thần cảnh giới! Cả Nam Việt quốc này cũng chỉ có người mới có thể luyện ra một cực phẩm huyền khí như này...
Nghiêm đại nhân đắc ý, vuốt vuốt bộ râu.
- Nếu không phải giữa chúng ta sớm có mối giao tình thì lão phu cũng sẽ không tìm nhà ngươi đâu. Huyền khí để đây để đấu giá cũng được, nhưng,lợi nhuận phải chia ra 9- 1,ta 9 phần, nhà ngươi 1 phần.
- Được được được... phân chia như vậy là quá hợp lí rồi.
Chỉ dựa vào Nghiêm đại sư là một trong số ít tam phẩm liên khí sư của Nam Việt quốc thì đến Hoàng đế còn phải nể mặt huống hồ là một người như Tôn trưởng quầy... Đối phương chấp nhận hợp tác cũng là quá đủ vui sướng rồi...
Bất kì một yêu cầu bất hợp lí nào thì Tôn trưởng quầy cũng không chút do dự mà đáp ứng hết.
Đúng lúc này,một tiểu nhị hớt hải chạy tới gõ cửa...
Tôn trưởng quầy có chút không vui:
- Sao đấy? Không phải ta đã nói rồi sao? Khi ta tiếp khách quý, không có việc gì quan trọng thì đừng đến làm phiền ta cơ mà?
Tiểu nhị đứng một bên, sợ hãi lên tiếng:
- Dạ, tiểu nhân biết ạ, nhưng, trưởng quầy, xảy ra việc lớn rồi.... có một vị khách vừa đến, nói.... nói muốn bán cho chúng ta tam phẩm huyền khí, lại còn hẳn một... một xe ạ...
- Cái gì? Đùa ta sao?
Tôn trưởng quầy đứng bật dậy làm đổ cả tách trà trên bàn...
.....
Tôn trưởng quầy cùng Nghiêm đại nhân hớt hải chạy đến đại đường, Bạch Đan Đan đã đứng đấy đợi từ lâu.
Nàng khoác một chiếc áo khoác bào chùm đầu,đóng giả thành một nam nhân trẻ tuổi.
Tôn trưởng quầy không nhận ra nàng nhưng nhìn bộ dạng nàng còn chưa đến 20 tuổi thì nheo mày...
Nghiêm đại sư không chút khách sáo:
-Tôi nói này, Lão Tôn à, Ngàn Trân các làm ăn càng ngày càng tệ mà, ngay cả một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa mà cũng dám đến đây hành nghề lừa đảo.
Bạch Đan Đan nhìn ông ta,ánh mắt từ khuôn mặt đầy vết nhăn rồi từ từ nhin xuống nơi ngực áo có tấm biển chức danh...
Tam phẩm liên khí sư...
Tam phẩm tại nơi này có thể coi như là đại sư lừng lẫy rồi, khó trách khẩu khí ngạo mạn vậy...
Bạch Đan Đan rất lười, nàng không thèm để ý đến lời nói của ông ta,quay sang phía Tôn trưởng quầy:
- Thế nào? Tôn trưởng quầy cũng cho rằng ta đến lừa tiền sao? Nếu đã vậy thì ta sẽ sang ngay Bách Bảo các phía bên cạnh để bán cũng được. Thứ lỗi vì đã đến làm phiền các vị....