Vì đây là lần đầu tham gia chương trình, Dương Tam cảm thấy vô cùng mới mẻ, thực sự ngồi xem trailer chưa đầy hai phút. Có lẽ vì loạt scandal trước đó của Phương Đồng Nguyệt và áp lực của Thịnh Thế nên không có cảnh của Phương Đồng Nguyệt trong trailer.
Chiếu đến nhiều nhất ngoài Từ Xuân Thâm chính là Dương Tam.
Trong trailer, vẻ mặt Dương Tam thản nhiên, "Hôm nay anh có tai họa đổ máu, có điều cũng không nguy hiểm lắm".
Giây tiếp theo, lúc Lý Hi lấy dao bị cắt một cái chảy máu, vẻ mặt anh ta hoang mang, bên cạnh còn có bảy chữ to tướng: Dương đại tiên nói đâu trúng đó.
Sau đó là Từ Xuân Thâm nhàn nhã câu cá, ngay cả bắt con giun làm mồi cũng không có, hoàn toàn là "Khương Thái Công câu cá", mà cá kia lại như thể cần câu của anh có miếng mồi gì ngon, liều mạng mà cắn câu.
Từ Xuân Thâm câu cá, người cũng muốn cắn câu.
Đoạn sau cũng xen kẽ một chút cảnh hài hước của những người khác, cuối cùng là hình ảnh Chu Kiến trợn mắt há mồm, "Bọn họ gian lận!"
Điền Vũ Kha nói một cách yếu ớt: "Tôi muốn đổi với cô ấy". Bên cạnh còn ghép một cảnh lúc đầu, cực kỳ buồn cười.
Sau đó những dòng chữ chạy trên màn hình đen, phối hợp với lời dẫn và tiếng nhạc du dương: Rốt cuộc là sự bóp méo tính người hay không có đạo đức, khiến cho họ phải chịu đựng sự tra tấn của lương tâm, kính mời quý vị đón xem tập tiếp theo của Sống sót trên hoang đảo.
...
Dương Tam xem xong cảm thấy rất hài lòng. Trên trailer nhìn cô vân đạm phong khinh, rất có phong độ của cao nhân.
Ừm, Từ Xuân Thâm cũng rất đẹp trai, còn đám Điền Vũ Kha và Tỉnh Vi Ninh phụ trách làm trò cười.
Sau khi xem xong trailer, Dương Tam mở bình luận ra, sau đó bị một đống bình luận "Từ Xuân Thâm là chồng tôi" làm cho choáng váng. Mặt cô hơi biến sắc: Nhân khí của Từ Xuân Thâm đúng là không phải cao bình thường đâu.
[Liếm màn hình, tập sau đúng là thiên đường của những người yêu cái đẹp, khách mời có nhan sắc đỉnh quá đi! Vị khách nghiệp dư cũng rất xinh đẹp, không thể kìm nén được]
[Dương đại tiên? Cái này chắc là chiêu trò của chương trình, cũng không thể thực sự mời thầy bói tới đây được, cái này có được tính là tuyên truyền mê tín phong kiến không?]
[Nói cho mà biết này, kỳ trước trường chúng tôi có mở một khóa học tự chọn môn Chu Dịch, mặc dù với tôi tất cả đều là sách trời, còn đáng sợ hơn cả tích phân và vi phân]
[Dương Tam lên sóng nhiều nhỉ, chỉ kém Từ đại thần một chút, ha ha, có chỗ dựa ghê thật đấy, không biết chừng là người tình của công tử nào đâu. Còn Điền Vũ Kha kia, lúc trước lăn lộn không ra gì, bây giờ tài nguyên tốt hơn nhiều, chắc leo được lên người giàu có nào chứ gì? Chính vì có những người thích quy tắc ngầm như này mà không khí của giới giải trí mới ngột ngạt như này]
[Người ta lên hình nhiều ảnh hưởng đến kinh tế nhà mày à? Tao lại càng hy vọng em gái lên hình nhiều một tí! Team mê nhan sắc không biết sợ là gì!]
[Ha ha, có mà loại mày ngu ngốc với ghê tởm thì có, tự mình thối tha lại nghĩ ai cũng thối tha như mình, suốt ngày quy tắc ngầm này quy tắc ngầm kia, tâm lý thật quá đen tối]
[Nói nghe này, sau khi xem trailer tôi đã đi tìm Weibo của mọi người, trừ Dương Tam này. Có ai biết Weibo của cô ấy là gì không? Bí ẩn quá vậy?]
Các bình luận phía sau đa phần là cuộc chiến giữa hai bên chửi và bênh vực, trong đó có một ID 'Ngắm hoa bên sông' chửi mắng cực kỳ gay gắt, ra sức dội nước bẩn vào các cô gái. Dương Tam mở lịch sử bình luận của hắn ra, chỉ cần là sao nữ có chút danh tiếng, cơ bản đều bị hắn ta chụp mũ chơi quy tắc ngầm.
Dương Tam rất bực tức, người này ở trong hiện thực hẳn là rất mờ nhạt mới đi tìm sự tồn tại của mình trên internet. Còn nhiều ID có đức tính như 'Ngắm hoa bên sông', mắng chửi người này, rồi lại nói người kia chanh chua, Bọn họ thích nhất chính là việc tung tin đồn nhảm.
Ánh mắt cô hơi nheo lại, trong đầu này ra một ý tưởng.
Cô gọi cho Doãn Văn Giác, "Cậu có biết hacker nào không?"
Doãn Văn Giác kích động nói: "Ngài muốn hack máy tính ai thế?"
Mặt Dương Tam đen lại, nói bâng quơ: "Không, tôi chỉ muốn làm thịt mấy người không vừa mắt, khiến cho bọn họ gặp ác mộng thôi".
...
Mặc dù Doãn Văn Giác là một tên nhà giàu trác táng nhưng cũng có ít bạn nhậu, cậu ta nhanh chóng giải quyết vấn đề, mang thân phận thật sự của 'Ngắm hoa bên sông' và mấy cái ID chửi bới kịch liệt kia ra, mặt khác còn mua thêm thủy quân, bắt đầu chèn ép những người đó.
Cậu xem những người khác chèn ép không đã, còn tự mình ra trận chơi đến sung sướng.
Về phần Dương Tam, sau khi cầm được tư liệu, xắn tay áo bắt đầu niệm chú. Cái gì mà quân tử báo thù mười năm chưa muộn không thích hợp với cô, cho đến bây giờ cô sẽ không làm cho bản thân mình thiệt thòi, có thù là phải trả luôn tại trận.
KHông làm cho tên Trương Viêm Phi này gặp ác mộng cô sẽ không gọi là Dương Tam nữa.
...
Tâm trạng Trương Viêm Phi đang rất tệ, phải nói là chỉ cần đi làm, trong lòng hắn cực kỳ khó chịu. Hôm nay tên ngốc cấp rên tự mình nhìn nhầm văn kiện, lại đổ lên đầu hắn, mắng hắn không ngóc đầu lên được. Nếu không phải cái công ty này trả lương cao hắn đã từ chức từ lâu rồi.
Trong lòng hắn đã mang tên cấp trên kia chửi lên chửi xuống, tưởng tượng ra bộ dạng xui xẻo của người kia mới thấy hơi nguôi giận.
Sau khi về nhà, hắn gọi đồ ăn khuya, vừa mở máy tính lên xem chương trình giải trí vừa xoi mói.
"Vãi, ngay cả nhện cũng sợ, một chút bản lĩnh đàn ông cũng chẳng có, Cũng không biết đám fan cuồng thích gì ở hắn, chẳng lẽ chỉ vì đẹp trai? Có mà là tên ẻo lả thì có".
"Ăn mặc lẳng lơ như vậy, người không biết còn tưởng cô ta bán thân".
"Mấy ngôi sao này tùy tiện tham gia vài chương trình đã có thể kiếm được mấy chục, mấy trăm vạn, con hát lộng quyền, đất nước tiêu rồi".
Tự mình bình luận không đã nghiện, Trương Viêm Phi còn đăng bình luận lên, ba hoa khoác lác, nhìn thấy nhiều người đồng ý với quan điểm của mình, trong lòng hắn như được tưới mát dưới ngày nóng, sung sướng đến cực điểm.
Khẩu nghiệp hết lần này đến lần khác, chiến đến tận 12h30. Nếu không phải sợ mai đi làm muộn bị trừ lương, Trương Viêm Phi vẫn còn tiếp tục khẩu nghiệp nữa.
Hắn rửa mặt, lên giường nằm, nhanh chóng đi vào giấc ngủ.
Trương Viêm Phi nhìn làn sương trắng vây quanh, không hiểu sao cả người đều có cảm giác lạnh lẽo, đây là nơi nào vậy?
Đột nhiên từ sương trắng chui ra hai con quái vật đầu trâu thân người và mặt ngựa thân người. Trương Viêm Phi không khỏi ngu người, đây có phải Đầu Trâu, Mặt Ngựa trong truyền thuyết không? Hắn đã chết rồi sao? Nếu không sao lại nhìn thấy quỷ sai trong truyền thuyết được?
Giọng nói của Đầu Trâu nghiêm túc: "Trương Viêm Phi, ngươi ăn không nói có, lăng mạ người khác một cách ác ý, phải đưa vào Chưng Lung Địa Ngục".
Trương Viêm Phi đã sắp khóc không thành tiếng, "Tôi là một người dân bình thường sống có nề nếp, không nói xấu sau lưng người khác, tại sao phải xuống địa ngục?"
Đầu Trâu Mặt Ngựa mỗi người vừa kéo một tay của hắn, vừa nói: "Ngươi cậy vào giấu tên trên internet, dụng ý xấu xa hắt nước bẩn lên người khác, trên đầu ba thước có thần linh, ngươi tưởng thần không nhìn thấy hả?"
Trương Viêm Phi nhũn cả người, "Nhưng cũng không phải chỉ có mình tôi mà. Tha cho tôi đi, từ nay về sau tôi không dám nữa mà!".
Hắn cũng chỉ dám to mồm trên mạng mà thôi.
Mặt Ngựa hừ lạnh một tiếng, giọng nói lạnh lùng, "Ngươi cứ yên tâm, những người khác sẽ đến làm bạn với ngươi nhanh thôi".
"A!!!!!!"
Tiếng thét chói tai của Trương Viêm Phi vang không dứt.
...
"Anh tiễn em ra đi về nơi xa rất xa..."
TRương Viêm Phi tắt báo thức, nhìn đồng hồ đã sáu giờ, hóa ra chỉ là mơ. Nhưng cảnh trong mơ kia quá thật, đầu tiên hắn bị cho vào lồng hấp, sau đó đưa đi cắt lưỡi.
Chỉ cần hơi nhớ đến cảnh trong mơ, hắn không khỏi rùng mình một cái. Chẳng lẽ là ngày nghĩ sao đêm mơ vậy?
Hắn bỗng thấy cánh tay hơi đau, vội vén gtay áo lên.
Giây sau, Trương Viêm Phi sững sờ.
Hai cánh tay hắn có dấu vết rõ ràng, giống như có người từng ra sức kéo hắn đi, ngay cả lưỡi cũng hơi đau.
Trương Viêm Phi bỗng cảm thấy sởn gai ốc, bò ra khỏi giường, vội vàng mở máy tính, nhanh chóng xóa hết các bình luận. Còn đăng một bài trịnh trọng xin lỗi.
Dù sao hắn cũng là một ID quen thuộc trên trang này, dù sao so với người khác thì loại người khẩu nghiệp như này ấn tượng sâu sắc hơn. Sau khi Trương Viêm Phi rửa mặt xong, đã có rất nhiều phản hồi bên dưới bài xin lỗi của hắn.
[Ngắm hoa bị hack tài khoản à?]
[Hay là bị luật sư gửi thư rồi? Sợ quá đi]
Trương Viêm Phi nghĩ một lúc, trả lời một câu: Ngẩng đầu ba thước có thần linh, tích khẩu đức nhiều chút.
Các anh em, chỉ có thể nhắc nhở bọn họ như vậy thôi.
Trương Viêm Phi hy vọng thần linh nhìn thấy sự thay đổi của hắn mà tối đến đừng vào giấc mơ của hắn nữa, hắn nhát chết, không chịu nổi sợ hãi đâu.
Ngày hôm nay cũng có nhiều người giống Trương Viêm Phi, một số người không tin chuyện ma quỷ vẫn tiếp tục gặp xui xẻo, cũng đã hối cải một cách triệt để. Lời đồn thực hư được lưu truyền, thậm chí còn hình thành truyền thuyết đô thị.
...
"Long Cung của các cậu thích thật, còn bắt được cả tín hiệu, xem tivi".
Một thanh niên áo xanh cầm chén trà, giả vờ phàn nàn.
Một thanh niên đẹp trai khác cười đắc ý, anh ta là Ngao Bình, con trai thứ mười của Đông Hải Long Vương, "Ai bảo Ngũ Trang Quan các cậu ở xa thế làm gì, sư phụ các cậu lại còn không cho lắp trạm phát sóng ở bên đó nữa".
Thiếu niên thở dài nói: "Sư phụ sợ trạm phát sóng có phóng xạ sẽ ảnh hưởng đến rau quả ông ấy trồng. Tôi cũng nói với ông ấy rồi, tí phóng xạ này cũng không đủ độ đâu nhưng ông ấy vẫn không chịu cho chúng ta dùng thiết bị điện của nhân loại trong thôn trang".
Anh ta hạ giọng nói: "Tôi nghi là vì trước kia sư phụ tôi chơi hỏng mấy cái điện thoại của Đại Thánh, vì thể diện nên mới không chịu sử dụng đồ điện".
Ngao Bình nâng chén trà lên, che miệng cười, có ý khuyên bảo bạn thân Liễu Giác, "Mấy chương trình của loài người nhiều cũng chỉ có vậy thôi, không có gì hay ho. Cậu gần đây đang xem được cái gì mới thấy hay ho".
Liễu Giác lấy điện thoại di động ra, nói: "Gần đây tôi đang xem một chương trình giải trí tên là 'Sống sót trên đảo hoang', có chút thú vị".
Anh vừa xem vừa than thở, ngoảnh đi ngoảnh lại đã trôi qua hai tiếng.
"Nào để xem trailer tập sau đã". Liễu Giác nói xong lại xem tiếp.
Trên màn hình xuất hiện một cô gái mắt ngọc mày ngài, vẻ mặt lạnh nhạt, tên ghi bên cạnh: Dương Tam.
Liễu Giác quăng luôn điện thoại di động, "Tiểu sư muội lên ti vi!!!"
Nó có hóa thành tro anh ta cũng nhận ra!
Ngao Bình nghe thấy thế ngó qua, khi nhìn thấy cái người quen thuộc kia theo phản xạ lại đau đuôi.