Sau một tháng, cô đã học ghép vần xong, Tiểu Kim cũng đã học biến hình thành công. Để cho tiện, Tiểu Kim mặc dù là giống đực nhưng khi hóa thành người phải biến thành một cô gái. Khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt to tròn, mái tóc đỏ rực, nhìn như một cô gái đáng yêu bước ra từ truyện tranh vậy.
Ừm, Dương Tam tự thấy bản thân đã bắt kịp xu thế của loài người, biết dùng từ đáng yêu đang thịnh hành.
Thật là đáng vui mừng, cuối cùng thì bên cạnh Dương Tam đã có một bảo mẫu dọn dẹp nhà cửa cho rồi.
Để có thể kiếm tiền nuôi gia đình ở nhân gian này, cô thậm chí còn mang ra cả bản lĩnh bấm đốt tay xem bói trước kia học được. Nếu để cô xem cho các đại yêu hay các đấng toàn năng thì không đơn giản, rất dễ bị nhiễu, quẻ tượng hoàn toàn trái ngược hoặc là tính ra rất mông lung. Nhưng với con người bình thường chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng mà...
Dương Tam vẻ mặt buồn bực lắc lắc ngón tay, cách xem bói mà sư phụ dạy cho cô quá phức tạp, bói không cẩn thận ngón tay sẽ bị chuột rút. Đây cũng là một trong những lý do cô không thích xem bói mà thường xem mặt hơn.
Dạo này kiếm ăn khó quá đi!!!!!
Lúc này, di dộng vang lên, là Điền Vũ Kha gọi đến.
Lại nói về chuyện này, sau khi hóa giải được chuyện bị cướp đoạt số mệnh, Điền Vũ Kha cũng khổ tận cam lai. Cái chương trình mà cô tham gia kia là một chương trình có tên "Sống sót trên hoang đảo". Để sáu người nổi tiếng và một người bình thường lên một hòn đảo biệt lập, tự lực cánh sinh ở trên đó ba ngày, ba đêm. Đây là chương trình mới, hơn nữa vừa vất vả lại mệt mỏi nên nhiều người nổi tiếng đã từ chối, khiến cho Điền Vũ Kha được lợi trở thành khách mời cố định trong chương trình. Mà ở chương trình này cô đã thể hiện ra một mặt của "nữ hán tử" (1), cực kỳ hút người hâm mộ, nhân khí (2) tăng vọt, trở mình một cách thành công.
(1) người con gái có tính cách thẳng thắn, mạnh mẽ, hào sảng.
(2) độ nổi tiếng, độ phổ biến, thể hiện qua lượng fan hâm mộ và người cổ vũ
Tề San thì ngược lại, danh tiếng của cô ta mất sạch vì vụ trốn thuế bị phanh phui mười ngày trước, những lịch sử đen tối cũng bị đào bới ra, bây giờ đang sứt đầu mẻ trán, nếu không giải quyết tốt còn có thể gặp tai ương phải vào tù.
Điền Vũ Kha vô cùng cảm kích Dương Tam, thời gian trước đã đưa tiếp cho cô năm mươi ngàn tệ gọi là tạ lễ. Giọng nói trong điện thoại tràn đầy hăng hái.
"Tôi vừa mới quay xong tập hai của chương trình, có người bạn giới thiệu cho tôi một nhà hàng cũng khá ngon, đại sư có muốn đến đây ăn không?"
Điền Vũ Kha biết Dương Tam thích ăn uống, thấy có đồ ăn ngon là phải nhanh chóng mời cô.
Nếu rủ Dương Tam đi chơi chưa chắc cô đã có hứng, nhưng nếu dùng đồ ăn để dụ dỗ cô ấy thì đúng là bạn đã dụ dỗ rất chuẩn rồi đấy.
Dương Tam nhanh chóng quyết định buổi tối sẽ tới, Điền Vũ Kha lái xe đến đón cô.
Lúc gần tối đến đón Dương Tam, Điền Vũ Kha rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Tiểu Kim.
Dương Tam bình tĩnh giới thiệu: "Đây là thằng em của tôi, gọi Tiểu Kim là được".
Điền Vũ Kha kinh ngạc: "Tôi còn tưởng đây là em gái cô".
Cô không biết rằng thằng em trong miệng của Dương Tam chính là đệ tử thật chứ không phải em trai như cô nghĩ.
Tiểu Kim thấy mình được nhận là em của đại nhân, mặt mũi hớn ha hớn hở.
"Thế Tiểu Kim cũng đi cùng chúng tôi đi".
Tiểu Kim rất xứng với chức vụ là một đệ tử, ngày nào cũng quét dọn nhà cửa gọn gàng, sạch sẽ. Dương Tam gật đầu, xem như là đồng ý.
Điền Vũ Kha đưa hai người họ đến phòng riêng. Ở đó còn có Tỉnh Vi Ninh, bạn của Điền Vũ Kha, là một người có tính cách vô tư, dáng người cao gầy, xuất thân là người mẫu, cũng có chút danh tiếng ở quốc tế.
Nhà hàng này là do Tỉnh Vi Ninh giới thiệu cho Điền Vũ Kha.
Tỉnh Vi Ninh nở nụ cười rạng rỡ khi thấy họ, khi cô cười rộ lên rất cuốn hút, khiến người ta cũng bất giác muốn cười theo.
"Đây là đại sư mà cậu hay kể đó hả?". Ánh mắt tò mò của Tỉnh Vi Ninh đảo quanh Dương Tam, không thể trách được cách cư xử của cô ấy như vậy, cô bạn thân Điền Vũ Kha đã thổi phồng cái cô Dương Tam này đến mức thành số một trên đời rồi. Khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp, non mềm đến mức có thể nhéo ra nước của Dương Tam đã đánh tan hình ảnh bà đồng mà cô tưởng tượng. Tan vỡ thì tan vỡ, khuôn mặt của Dương Tam thực sự làm người ta yêu thích, nụ cười của cô càng thêm rạng rỡ.
Dương Tam nhìn cô ấy một cái rồi nói: "Hai ngày trước cô có được một số tiền ngoài ý muốn".
Tỉnh Vi Ninh lập tức thấy kính nể, hai ngày trước cô tự dưng rảnh rỗi sinh nông nổi mua một tờ vé số, kết quả lại trúng được mười lăm ngàn tệ. Mười lăm ngàn đối với cô mà nói thì cũng không nhiều nhưng đúng là tiền ngoài ý muốn.
Trên mặt Điền Vũ Kha hiện ra một chút đắc ý, ra vẻ "Tôi nói đúng chưa".
Tỉnh Vi Ninh gọi mấy món đặc trưng mà cô thấy ngon, sau đó đưa thực đơn cho Dương Tam chọn. Dương Tam gọi một lèo chân giò lợn sốt mận, thịt lợn xào dứa, chim bồ câu kho tộ với mấy loại rau.
Điền Vũ Kha đã đi cùng Dương Tam mấy lần, biết phân lượng của cô ấy, gọi thêm năm món nữa. Bốn người họ đã gọi hơn mười món.
Tỉnh Vi Ninh mới đầu còn ngạc nhiên sao Điền Vũ Kha lại ăn nhiều như thế, nhưng sau khi thấy Dương Tam tiêu diệt hết chỗ thức ăn, cô cực kỳ kinh ngạc. Tại sao đều là con gái mà cô ấy ăn nhiều như vậy cũng không béo?????
Dương Tam lại ăn nốt bữa tráng miệng bằng một cái bánh cốt dừa, xong rồi nói một cách thong thả: "Ăn tàm tạm thế cũng hơi no rồi".
Khóe miệng Tỉnh Vi Ninh giật giật: Cô ấy ăn ít nhất gấp ba lần mình đây mà chỉ mới hơi no thôi á?
Sau khi ăn xong, Điền Vũ Kha và Tỉnh Vi Ninh bắt đầu nói những chuyện trong giới, cũng chỉ là ngôi sao này làm gương mặt đại diện cho sản phẩm xa xỉ này, ngôi sao nào hớt tay trên bộ phim của ngôi sao nào...
Cuối cùng Tỉnh Vi Ninh hỏi Điền Vũ Kha: "Tớ hóng hớt được một tin là Từ đại thần sẽ làm khách mời trong show truyền hình của các cậu, thật à?"
Trong giới giải trí này được gọi là đại thần chỉ có Từ Xuân Thâm, Tỉnh Vi Ninh này chắc chắn là người hâm mộ của anh ta, vội vàng nói: "Nếu anh ấy có tham gia thật tớ sẽ bảo người đại diện đăng ký cho tớ".
Cô ôm lấy hai má, mắt sáng như sao, "Tớ không có yêu cầu gì cao, chỉ cần được gặp anh ấy nói mấy câu cũng được rồi".
Tỉnh Vi Ninh cũng là người có chút địa vị, nếu cô ấy đăng ký chắc sẽ được tham gia.
Dương Tam nghe thấy tên Từ Xuân Thâm không khỏi nhìn về phía Điền Vũ Kha.
Điền Vũ Kha chớp chớp mắt, theo bản năng hạ giọng: "Cũng có thể, người lập kế hoạch chương trình với Từ đại thần hình như là bạn học".
Dương Tam cũng không quên cái miếng ngon Từ Xuân Thâm này đâu!
Cô giơ tay, nói với giọng bình tĩnh: "Tôi cũng phải tham gia".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Này Những Phong Hoa Tuyết Nguyệt
2. Lỡ Nhịp Yêu Em
3. Đừng Cắn Em Mà
4. Nhật Ký Thầm Yêu Dải Ngân Hà
=====================================
Cô ấy nói là phải tham gia chứ không phải là muốn tham gia, giống như chỉ cần cô ấy muốn là được vậy. Trên thực tế Dương Tam đúng là có tự tin như vậy thật.
"Hả??", Điền Vũ Kha kinh ngạc, do có Vạn Vân Phỉ nên cô cũng khá hiểu về Dương Tam, biết trước kia cô vẫn sống ở Đạo Hoa Quán, đối với giới giải trí gì đó không biết nhiều. Hơn nữa trong lòng cô, Dương Tam phải là một đại sư thần bí, không ngờ đại sư cũng theo đuổi ngôi sao, nhưng nghĩ lại thì năm nay Dương Tam mới có mười tám tuổi thì lại thấy cũng không có gì lạ.
Fangirl Tỉnh Vi Ninh gặp được người chung lý tưởng, cười rạng rỡ, "Cô cũng thích Từ đại thần à? Cô thích gì ở anh ấy? Tôi thì thích gương mặt!".
Cô ấy cực kỳ thản nhiên thừa nhận mình là người mê gương mặt.
Thích à? Nếu thích đồ ăn thì cũng được coi là thích nhỉ?
Dương Tam gật đầu, "Ừ, nhìn anh ta có vẻ ăn rất ngon".
Mắt Điền Vũ Kha giật giật, chắc ý của đại sư là Từ đại thần đẹp trai đến mức có thể thay cả ăn (3) nhỉ?
(3) Nguyên văn: Tú sắc khả xan: ý chỉ một người có tư sắc mỹ lệ mê người. Sắc đẹp thay được cho cơm.
Vẻ mặt cô bỗng nghiêm túc hẳn lên, nói: "Bình thường chương trình sẽ sắp xếp một người không chuyên tham gia, tôi sẽ cố gắng giới thiệu ngài".
Có điều đến lúc đó đạo diễn chọn ai cô không thể quyết định được. Dù sao có nhiều show truyền hình, người không chuyên nhưng muốn được chọn thì cũng cần phải có chỗ dựa. Điền Vũ Kha nhớ đến sự giúp đỡ của Dương Tam dành cho mình, bất kể như thế nào cũng phải giúp cô ấy hoàn thành giấc mơ theo đuổi ngôi sao.
Dương Tam rất bình tĩnh ừ một tiếng. Cô ngước mắt lên liếc nhìn Tiểu Kim, trong ánh mắt có chút uy hiếp – con cá Koi này nuôi lâu như vậy cũng nên phát huy tác dụng rồi! Đến tuyển chọn còn không làm được thì tiếp tục số phận làm thức ăn dự trữ đi.
Tiểu Kim theo phản xạ dựng thẳng lưng lên, nếu không phải đang ở trước mặt người khác, có lẽ nó đã vội vàng cúi đầu cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ rồi.