• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này bọn người chúng tôi ai ai đều mừng rỡ, ông thầy thấy thế liền đi đến nhặt lên cùng lúc đó tôi và Tú cả hai dù đã rất kiệt sức, bộ dạng tôi nhếch nhác như người sắp chết, Tú thì khá hơn tôi một tí riêng quần áo cũng đã bẩn hết rồi nhưng vẫn cố lê lết đi lại xem sao...Tới đây ông thầy sao khi xem cây đinh liền nhìn tôi và Tú có

_Đúng như tôi dự đoán có kẻ đã yểm cậu Quân, may mà cô với cậu kéo nó lên được cực thân hai người rồi...

Tôi cầm lấy cây đinh rồi quay sang tò mò hỏi Tú

_Tại sao chú biết anh Quân bị yểm mà chú rước thầy đến cúng vậy?

_Tuần trước ....Đêm nào tôi cũng gặp ác mộng thấy anh hai bị đá đè khắp người, anh ấy cứ khóc lóc với tôi kêu tôi cứu...Ban đầu tôi ko mê tín đâu nhưng tiếp theo ngày trước tôi lại mơ thấy trên đầu anh hai có cây đinh cắm vào, m.á.u chảy đỏ khắp mặt nhưng anh ấy ko nói được chỉ ú ớ rồi khóc, tôi nghi có điều chẳng lành nên đi đến gặp Thầy tư hỏi chuyện mọi việc là vậy đó, còn lý do tại sao anh hai bị người ta hại tôi đành chịu..

....Ông thầy, tôi với tất cả mọi người nơi đây sao khi nghe Tú nói ai nấy đều sửng sốt thật tình đến giờ phút này trên đời chuyện có ma người tin là thật kẻ nói mình nói xạo chứ ở đó lại bày tới trò yểm xác chết...Nếu như hôm nay ko phải tận mắt chứng kiến chắc chắn sẽ chẳng ai tin lại có chuyện quỷ quái đó xảy ra ở trên đời này đâu…

Tôi cứ cầm cây đinh rồi nhìn đến ngôi mộ của Quân mà chẳng thốt nỗi ra câu nào, vì sự việc quá đỗi đau đớn, quá sức chịu đựng của tôi...còn Tú bây giờ thì khỏi nói, chú ấy tức giận đến nổi đôi mắt hằn lên những tia giận dữ, tay chú nắm chặt Tú quyền gân xanh nổi lên cuồn cuộn nhưng chú vẫn im lặng, chỉ nghe được mỗi nhịp tim chú đập thình thịch nơi lồng n.g.ự.c điều này tôi hiểu vì chỉ khi thật sự tức giận lắm chú mới chọn cách im lặng để kiềm chế bản thân, cho đến mãi một lúc sau chú mới tiếp tục lên tiếng

_Thầy tư có cách nào biết được ai hại anh tôi không thầy

Ông thầy liền trầm ngâm 1 hồi lâu sau đó mới đi về phía tôi thốt ra



_Chuyện này hơi khó nhưng?

Tôi biết khi ông thầy đi lại phía tôi tất nhiên sẽ có việc liên quan đến tôi tiếp với thái độ lấp lửng này chắc cũng khó nên thầy mới ko nói ra, mà càng như thế tôi càng xót ruột nên liền hỏi thầy

_Nhưng sao thầy cứ nói chỉ cần biết được ai hại chồng con với biết lý do gì mà họ ra tay độc ác như thế thì dù khó khăn mấy con vẫn sẽ làm được...

_Cũng không khó gì mấy chỉ là cô cầm cây đinh này, 3 hôm sau đúng 12h đêm...cô để cây đinh trước bàn thờ cậu Quân và một chiếc gương đặt ngay đó, cậu Quân sẽ theo ánh sáng chiếc gương mà thoát khỏi cây đinh...Rồi đúng 12h trưa ngày hôm sau cô cầm một cây dù và cây đinh này ra ngã 3 đường lớn đứng đó nếu người nào hại cậu sẽ bị cây đinh quật lại tôi ko chắc nhưng chỉ còn cách đó thôi…

Chỉ cần là lời thầy tư nói thì tôi tin chắc chắn sẽ tìm được kẻ hại chồng tôi, vì theo như từ lúc bắt đầu đến nay với sự chỉ dẫn của thầy tôi chứng kiến được bao nhiêu là kỳ tích rồi, lần nào thầy cũng làm việc có kết quả cả đâu ra đấy cả . tôi hy vọng sau lần cuối cùng này mọi sự vẫn sẽ đều tốt đẹp

Cuối cùng đúng 12h đêm của ba hôm sau cũng đến, tôi theo lời ông thầy nói liền đặt cây đinh và chiếc gương trước bàn thờ Quân và chờ đợi, xui làm sao bữa nay tự dưng Tú có việc đột xuất đang ngồi đợi đến giờ linh cái chú ấy có điện thoại xong đi mất làm bây giờ tôi cũng thấy lo lo, mà thiệt đến bây giờ từ ngày Tú về đến nay Tú là công việc gì tôi cũng chẳng biết được luôn đó,chỉ thấy sáng mở mắt đã đi đến tối mới về, gần đây lại hay giao du với băng người xăm trổ thôi..

Mà mấy người Tú quen tỏ ra rất ngầu luôn như dạng đàn anh có m.á.u mặt chớ ko phải mấy đứa con nít loi choi đâu…Bởi vậy mà tôi dù rất tò mò nhưng cũng không dám hỏi vì con người Tú ít nói lại rất khó tính

....trở lại lúc này đây nguyên gian nhà trước giờ tối thui, chỉ có ánh sáng vàng nhỏ xíu của cây đèn cầy phát sáng. Một mình trong căn nhà lúc này tôi có cảm giác sợ sợ sao ấy rồi đúng lúc ngay khi cây kim dài và cây kim ngắn trên đồng hồ điểm đúng 12h đêm, tự dưng tôi nghe ngoài cửa sổ bật cái rầm rồi mở toang ra, gió lạnh từng luồn lùa theo cửa sổ mà ùa vào, tôi thấy thế liền run cầm cập chỉ biết ngồi rúc trong góc tường mà sợ sệt nhưng cũng ko quên nhiệm vụ tiếp tục quan sát,rồi chợt bên tai tôi nghe như có tiếng người hú vang vang vọng vọng trở lại nghe rất rùng rợn bên ngoài lại có tiếng bước chân từ xa đi tới…Cây đèn cầy chợt tắt cái phụt làm cho tinh thần tôi cũng muốn nhảy dựng theo

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK