• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoạn video kết thúc trong vòng một phút cũng là lúc tim tôi đập thình thịch trong lòng ngực, khỏi phải nói tâm trạng tôi khá là nặng nề có phần sợ sệt hơn bao giờ hết, tôi hoảng loạn vơ vội cái điện thoại lên sau đó tròn mắt nhìn vào tay tôi nhanh chóng bấm vào phần tin nhắn.

Có lẽ mọi thứ lúc ngày mà nói đã đi theo những suy nghĩ của tôi thì phải, trong máy điện thoại tin nhắn vẫn còn là một số điện thoại lạ ,ko lưu tên …

Tôi nhìn vào trong lòng vừa đọc vừa lo lắng cảm giác bất an dâng lên..

"Chào ông? Nếu ông đã xem đoạn clip rồi thì chắc ông cũng ko quá ngạc nhiên khi nhận được tin nhắn của tôi đúng ko? Tôi chẳng muốn nói gì cả mà chỉ muốn cho gia đình ông biết rằng cái thằng cháu nội đích tôn của ông bà chỉ là một đứa con hoang riêng của con dâu ông và một người đàn ông khác thôi. Gia đình các người bị nó lừa rồi...Còn riêng về phần con dâu ông nó hại tôi sống ko ra sống chế.t ko ra chế.t sau này tôi sẽ bắt nó phải trả giá …trả giá

...Đọc xong tin nhắn tôi lạnh cả người, chưa bao giờ tôi nghĩ có người ghét tôi đến mức như thế, dĩ nhiên là vì từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng gây thù chuốc quán gì đến ai cả bây giờ đọc được cái tin nhắn này chắc chắn ko khỏi làm tôi ko bàng hoàng, vậy có nghĩa cái c.hết của ba chồng tôi thật sự có liên quan đến chuyện này rồi, đúng là ban đầu tôi hoàn toàn vô tội nhưng bây giờ thì ba chế.t tất cả cũng vì nguyên nhân lỗi do bản thân tôi..

Tôi ngồi thụp xuống góc bàn rồi bật khóc nức nở một người đàn bà qua một lần chồng như tôi mới ba mươi tuổi đầu tại sao lại phải gánh chịu nhiều thứ đau thương như thế chứ, tôi đã làm gì có lỗi mà ông trời đày đọa tôi như thế này,cha mẹ cũng ko còn, gia đình cũng chẳng trọn vẹn…

Còn chồng tôi có lẽ giờ đây cũng ko còn của riêng tôi nửa rồi. Còn cái người muốn hại tôi là ai? Tại sao người ta lại làm như thế chứ? ân oán của tôi và người đó là gì? Tôi thoáng run rẩy cùng là con người với nhau tại sao họ lại có thể ác độc tới mức đó, nếu như mà ba chồng tôi ko đột ngột mất có lẽ giờ phút này tôi và cu Bo đã bị tống cổ ra khỏi nhà rồi… không…không được tôi sẽ ko để ai hại mẹ con tôi được, dù trước sau gì tôi và cu Bo cũng phải ra khỏi nhà ngày nhưng cũng chưa phải ngay lúc ngày đâu…

…...

Thế là tôi nhanh chóng đưa tay lên điều khiển con chuột rồi xoá đi cái clip, cũng tiện tay xóa luôn cái tin nhắn trong điện thoại, chẳng phải tôi mưu mô toan tính điều gì? Mà là tôi ko muốn để cho người khác hại mẹ con tôi được. Đời này xem như mẹ con tôi nợ ba chồng tôi một mạng sống...còn những người khác từ nay trở đi nếu muốn hại mẹ con tôi thì tôi cũng sẽ liều cái mạng ngày với họ.Tôi trắng tay rồi nên cũng sẽ ko còn thiết tha điều gì nữa đầu, từ nay về sau tôi chỉ cần con tôi bình an là đủ..



...

Xong xuôi mọi việc tôi gạt nước mắt, thất thần đi nhanh ra ngoài sau đó tiện tay đóng chặt cánh cửa lại cũng là lúc nghe tiếng cu Bo giật mình thức giấc. Con khóc tôi vội chạy tới đẩy cửa phòng ra rồi ẵm con lên, thì ra Bo tè dầm bị ướt nên khó chịu. Cởi bỏ cái quần bị ướt của con ra tôi ôm con vào lòng rồi ẵm xuống nhà lấy đồ chơi cho con chơi, còn tôi vừa dọn dẹp lại mọi thứ vừa quan sát đến con..

Nhìn con khỏe mạnh chơi đùa chốc chốc thích thú món gì lại cười khiến cho lòng tôi cũng vui rộn lên, bây giờ rảnh rỗi có dịp nhìn lại tôi mới chợt chột dạ rằng thiệt tình mà nói càng lớn cu Bo càng giống Tú như tạt từ khuôn mặt hơi dài, cằm chẻ, sống mũi cao thẳng tắp, đôi mi vừa dài vừa dày cong vút, đôi mày rậm nhìn thế nào cũng rất rất giống Tú chớ ko giống tôi tí nào cả…

Đúng là người đời nó chẳng sai, đàn bà chỉ là phận đẻ thuê cho người ta thôi nhưng cũng vì cu Bo càng lớn càng khác Dũng tôi mới thấy lo lắng, chuyện ngày ko sớm thì muộn chắc chắn mẹ chồng tôi sẽ phát hiện ra tôi tôi phải làm sao bây giờ đây chứ?

Tôi vừa nghĩ trong lòng cũng dấy lên một niềm lo sợ rất lớn. Nếu là gia đình người khác đông con có khi họ còn cảm thông chấp nhận được mà tha lỗi cho tôi, còn đằng ngày nhà chỉ có mình Dũng, mà từ ngày cu Bo sinh ra đến giờ lại được một tay mẹ chồng tôi chăm sóc, bà cứ nghĩ cu Bo là cháu đích tôn của bà nên bà thương nó lắm, giờ mà lộ ra chuyện này tôi ko dám chắc bà chịu nổi cú sốc đó đâu…

("Nội tâm, công việc của Tú cho mn từ đầu đến giờ thắc mắc là Tú đang lm gì"

(...)

...Tại căn biệt thự lớn nằm ở trung tâm Tú phố...bộ ghế salon đắt đỏ đang được bốn người đàn ông mặc đồ đen trông rất sang trọng ngồi, mặt người nào người nấy điều đằng đằng sát khí nhưng cũng ko thể phủ nhận được rằng họ rất đẹp, nét đẹp nam tính pha chút mạnh mẽ mỗi người một vẻ khác nhau khó mà ai qua mặt được..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK