Tôi....tôi sững sờ khi nghe lời Tú vừa nói…hôm nay...hôm nay là tháng mười một... Vậy là tôi đã về trễ một tháng rồi...chắc vì tháng trước tôi bị trầm cảm khi liên tục gặp Quân mà...mà có khi nào do tôi ko về dự nên anh nhát tôi ko ta...có lẽ vậy quá...tôi cúi mặt chẳng biết nói sao với Tú vì tự thấy mình xấu hổ thì chợt tôi bắt gặp thấy tay con Ngọc níu níu cánh tay Tú giọng nói quá đỗi ngọt ngào
"Ủa hoá ra đây là vợ của anh Quân hả anh..chị ấy xinh anh ha…Mà anh ơi chắc chị hai bận nên ko về được đó anh đừng giận chị hai mà làm chị buồn đó anh?
" Ừ em vào trong đi để anh nói chuyện với chị một một chút...?Tú nói giọng nhẹ nhàng với Ngọc.
"Dạ vậy em ra sau dọn cơm nhé anh.
....Sau khi Ngọc vào trong rồi cảm giác không gian ở trong nhà càng ngột ngạt hơn, tôi vẫn vậy vẫn cúi mặt chẳng nói được lời nào cả.. Còn Tú cứ nhìn tôi mãi một lúc sau chú mới mở lời
"Chị theo tôi đến chỗ này(vừa nói xong Tú liền đi ra ,tay chú cầm chiếc điện thoại bấm số cho ai đó rồi gọi)
Tôi thấy Tú đi cũng có chút chần chừ? suy nghĩ trong đầu không biết Tú kêu tôi đi đâu nhưng sau cùng tôi vẫn đồng ý vì tôi nhớ tính cách của Tú, chú ấy một khi muốn làm việc gì cũng có lý do chính đáng cả...
Tú ra xe mở sẵn cửa sau đó vào ghế lái ngồi…Tôi thấy cánh cửa phụ mở liền rụt rè đi lại . Thật sự mà nói chẳng hiểu sau bao năm xa cách khi gặp lại tôi vẫn ko có cách nào đối diện với Tú mà bình tĩnh được.
Tôi khựng lại ko biết có nên lên xe hay không lên, ngay lúc đó Tú nhìn tôi một ánh mắt sắt lạnh, ánh mắt màu đen sẫm với đôi mày rậm cương nghị, chú nhíu chặt hai đầu lông mày lại tỏ ý bảo tôi lên…
Tôi ậm ừ, cuối cùng không hiểu sao lại nghe lời răm rắp rồi nhanh chóng bước lên ngồi yên vị trí...Tú lái xe đi một quãng, sau đó mới quay sang nói với tôi nhưng mắt vẫn tập trung nhìn thẳng lái xe
"Thời gian qua chị sống như thế nào?Cuộc sống có ổn không?
"Tôi ổn, Còn....chú?
" Chị sống ổn còn tôi thì ko ổn chút nào…
Tú im lặng một lúc mới trả lời tôi
....
Tôi nghe câu trả lời của Tú xong lập tức cau mày ngước nhìn sang chú ấy…Gương mặt Tú bây giờ có phần chuẩn chạc hơn nhưng vẻ đẹp trai vẫn giữ y như ngày ấy. Chú im lặng tiếp tục nhìn về phía trước sức cuốn hút vẫn như ngày nào..Tôi thở dài trả lời chỉ 2 từ ngắn gọn
"Tại sao..?
Tôi trông chờ vào câu trả lời của Tú rằng tại sao chú ấy không ổn, nhưng mãi chẳng thấy chỉ thấy khóe môi Tú khẽ cong lên thôi...Tú im lặng tôi vẫn im lặng cho nên không khí trong xe càng im lặng, tôi lặng lẽ quay mặt hướng nhìn sang hai bên đường, nông thôn ko như Tú thị, những ruộng lúa chạy dài dưới cánh đồng đang vô đợt lúa chín, xe cộ trên đường lưu thông cũng tấp nập nhưng cũng chỉ chủ yếu là xe đạp và xe hai bánh là nhiều thôi.... Cứ mãi mê nhìn cảnh nhìn người nên khi Tú dừng xe lại tôi có hơi bất ngờ bất chợt nhìn xung quanh..
Ngôi chùa mang tên Kim Quang đập vào mắt tôi, tôi ngạc nhiên đang ko biết Tú muốn làm gì? Tại sao lại đưa tôi đến đây thì đã thấy Tú xuống xe từ khi nào rồi chú ấy đi lại mở cửa cho tôi rồi nói
"Đến nơi rồi chị xuống đi…Hôm nay chị sẽ được cắt đứt tất cả các mối quan hệ của chị đối với gia đình tôi…Sau này chị tự do rồi có thể lấy ai tùy thích, ko còn bất cứ sự ràng buộc nào nữa cả....nhanh theo tôi vào…
Tú đi trước tôi không đợi tôi nói được câu nào tôi cũng đành đi theo sau, tuy nhiên trong lòng lúc này đã buồn rất nhiều rồi Tú nói hôm nay cắt đứt mối quan hệ với tôi? Vậy là sao đây? Nhưng tại sao lại dẫn tôi đi vào chùa thật sự càng lúc tôi càng khó hiểu.
Ngôi chùa này rất đẹp trong lòng tôi thầm khen, mà hình như chùa mới được tu sửa lại thì phải vì nhìn mới lắm…Vào đây tự dưng bản thân tôi thấy thanh tịnh và an yên quá đỗi, không thấy ồn ào như cuộc sống xô bồ bên ngoài…
Tôi đi lại đứng ngay gốc cây bồ đề có thờ tượng phật quan âm tay tôi với rút vài nén nhang thắp lên trong lòng thầm cầu nguyện ... lúc sau Tú đi trở ra chú đảo mắt tìm tôi rồi gọi
" Chị Lam, chị vào trong đây đi....